TruyenHHH.com

Focalors X Furina Chi Can Em O Ben

Trời tháng 9 đã dần chuyển đông, kèm theo đó là những cơn mưa kéo dài như thể muốn trút hết những gì còn lại để nhường chỗ cho những cơn gió se lạnh. Do đó, thời điểm này người ta ngại ra ngoài hẳn, không phải do trời gió thì cũng là do cái ẩm ướt của mưa.

Trên chiếc giường đặt cạnh cửa sổ, Furina khoanh hai tay lên bệ cửa mà ngắm những giọt nước rơi lách tách, chạm vào rồi chảy dài trên khung kính.

Furina rất thích mưa, nó mang lại nhiều cảm xúc, sầu não, lãng mạn, vui tươi, yên bình hay lặng lẽ, tất cả đều tồn tại trong những giọt mưa. Nó cũng ảnh hưởng một phần đến tâm trạng của Furina rất nhiều: mưa phùn sẽ lặng thinh, mưa rào thì phấn khích, mưa kéo dài thì ủ dột. Nhưng đến cuối cùng em sẽ thấy vui vẻ, giống như "sau cơn mưa trời lại sáng" vậy.

- Coi nào, cẩn thận không em cảm lạnh bây giờ.

Từ cửa vào, Focalors đang cầm hai ly cacao nóng trên tay. Mùa mưa lạnh thế này thì phải uống thứ ấm mới đúng chuẩn chứ nhỉ. Hơn nữa, đồ ngọt còn giúp người ta cảm thấy hạnh phúc như đang ở trên thiên đường vậy. Tóm lại, cacao thật là hoàn hảo.

- Em không sợ cảm chút nào, hắt xì!!

Vừa định chống chế chưa hết câu, Furina đã hắt hơi mội tiếng rõ to. Em hắng giọng để che đi sự ngại ngùng.

- Chừng này sao có thể khiến người hoàn mĩ như em bị ốm chứ.

Focalors phì cười trước những hành động trẻ con của Furina. Cô đặt hai cốc cacao lên bệ cửa sổ, rồi áp hai tay lên má em, cái chạm đột ngột khiến em giật bắn mình.

- Lạnh!!

- Đây là nhiệt độ của thời tiết này đấy, giờ thì em có quấn chăn vào không hả.

Furina bĩu môi, lấy chăn quấn vào người, chợt em nghĩ ra một chuyện rất hay.

- Focalors, chị lại đây.

- Hm? Sao thế?

Chưa kịp cầm lại hai ly cacao, Focalors đã phải đến bên giường vì tiếng gọi của Furina.

- Chưa được, gần hơn nữa đi.

Focalors bất lực chiều ý em gái, cô bò lên giường và ngồi đối mặt với Furina mà chẳng đoán được biểu cảm tinh nghịch của em.

- Xem tuyệt chiêu của em đây!

Em dang chiếc chăn ra thật to và nuốt lấy Focalors, cả hai cùng nằm bịch xuống giường. Âm thanh loạt soạt của chiếc chăn phát ra một lúc mới thấy họ ló mình ra khỏi đó.

- Chị thấy ấm lên chưa?

- Em hù chị giật mình đấy.

Focalors tỏ ra bất ngờ, cô thở hắt vì trò đùa thót tim của cô em.

- Đây sẽ là hình phạt dành cho kẻ nghịch ngợm.

Nói rồi Focalors chồm lên người Furina, chạm môi với em thật lâu, vừa buông ra để lấy một hớp khí đã vội áp vào lại, cảm nhận sự mềm mại trong đôi môi của đối phương. Furina không kịp phản kháng nên đành chịu trận, em cảm nhận được hai đầu lưỡi đang quấn lấy nhau, một nụ hôn chưa đến một phút mà tưởng chừng đã một tiếng đồng hồ chưa được thở.

Cảm thấy không chịu nổi nữa, Furina vỗ vỗ lưng Focalors ra hiệu. Focalors hiểu ý, liền từ từ kết thúc nụ hôn, liếm môi một cách tiếc nuối.

- Chị chơi ăn gian!!

Furina vừa thở vừa định mắng, cơ mà trông cái mặt vô (số) tội thế kia làm sao mà em nỡ làm thế chứ.

- Không phải do Furina khơi mào trước sao?

Giờ thì quần áo cả hai trở nên xộc xệch, đầu tóc rối bù lên. Là sinh đôi mà sao Focalors lại có cảm giác ngầu hơn chứ, Furina đã rất ghen tị đó.

- Em đang ngắm mưa mà, chị làm em mất hứng rồi.

Furina phồng má giận dỗi, Focalors thấy thế liền ôm em vào lòng mà dỗ dành.

- Chị xin lỗi nhé, Furina dễ thương quá làm chị không kiềm chế được.

Không hiểu sao đang dỗ dành mà Focalors lại bắt đầu ôm em chặt hơn và đầu thì cọ cọ vào mái tóc trắng điểm xanh y hệt. Furina đã quá quen với điều đó, em chỉ đơn thuần đẩy nhẹ chị mình ra.

- Mưa hôm nay khiến em không muốn làm gì cả.

Em nhìn ra cửa sổ nơi mưa rào nhẹ bám vào kính cửa sổ, có vẻ phải mất rất lâu mới tạnh.

- Furina thích mưa hơn chị nữa, chị ghen tị lắm.

Focalors tỏ vẻ thất vọng, cô rời khỏi người Furina và khoanh tay nhìn ra cửa sổ.

Em biết Focalors chỉ đùa thôi, nhưng biểu cảm khi cô ấy ghen thật đáng yêu làm sao.

- Ai nói em thích mưa hơn chị chứ.

- Hm?

Furina lại kéo Focalors nằm xuống, em kéo chăn lên đắp cho cả hai. Bên ngoài trời lạnh lẽo mà không khí trong căn phòng thật ấm cúng.

- Khi trời mưa mà tụi mình ôm nhau nằm thế này, không phải rất tuyệt sao?

Focalors từ trong vòng tay Furina ngước nhìn em, thấy em mỉm cười tươi tắn. Chẳng biết vì là chị em hay người yêu mà mỗi khi đối phương cười, bản thân cũng cảm thấy hạnh phúc theo.

Cô dụi đầu vào cổ em, cảm nhận hơi ấm của nhau. Và rồi, Focalors cũng bắt đầu thích trời mưa hơn.

- Chị yêu Furina lắm.

- Em cũng yêu Focalors rất nhiều.

Tiếng mưa rơi cảm giác thật êm tai, nghe cứ như một bản nhạc hội tụ mọi cảm xúc. Trong vòng tay của đối phương, Furina và Focalors cùng nhau chìm vào giấc mộng đẹp đẽ và bình yên.

Bên bệ cửa sổ, có hai ly cacao tội nghiệp đang lạnh dần đi, chờ cho tới khi được hâm nóng.
______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com