Flowerfell Vicious Circle Fanfiction
Sau cái vụ va chạm kinh hoàng đó, Frisk đã bị chấn thương rất nặng, cô đang phải điều trị trong phòng cấp cứu. Vụ việc đại sứ quán bị thuơng nặng đang càng làm cho tình hình hòa giải giữa hai dòng tộc ngày càng căng thẳng hơn. Đáng tiếc thay, cơ hội sống sót của Frisk chỉ bằng con số 0. Toàn bộ quái vật đều thương tiếc và lo lắng cho số phận của Frisk và họ trong tương lai. Còn về phía Sans, anh ấy..... chỉ im lặng, đứng đó ngắm nhìn người con gái anh yêu đang nằm yên trên chiếc giường bệnh. Nắm chặt ngực áo, Sans bắt đầu tuôn ra những giọt nước mắt, anh ấy tiến đến gần chiếc giường bệnh, quỳ xuống, nắm chặt lấy bàn tay lạnh giá của Frisk rồi thủ thỉ:-Này Frisk, em còn nhớ lời hứa mà em đã hứa với anh không?_Sans-Nếu em còn nhớ, thì xin em...... hãy xóa bỏ nó đi_SansSans bắt đầu khóc thành tiếng, những giọt nước mắt liên tục tuôn ra tưởng chừng như không thể ngừng được. Những cơn gió nhè nhẹ bay qua làm phất phơ đôi rèm cửa trắng bên cửa sổ. Đồng hồ đo nhịp tim của Frisk........ đã dừng lại*tít*-Sans.... em xin lỗi_Frisk*Reset*Frisk giật mình tỉnh dậy, ngó nhìn xung quanh. Khung cảnh, vẫn là cái hố với những cột trụ bị đổ nát và đám hoa mao lương vàng ở dưới lòng đất-Vậy là mình đã quay lại_Frisk thở dài rồi thốt lên trong sự mệt mỏiNgồi yên một lúc trên đám hoa mao lương vàng êm êm, Frisk ngẩng mặt lên cao và ngắm nhìn những tia nắng vàng yếu ớt đang chiếu thẳng xuống. Frisk đứng dậy, phủi quần áo, nín thở tiến vào tiến vào cánh cổng lớn chờ gặp Flowey. Quả nhiên, Flowey vẫn ở đó, nhưng có một điều kì lạ là....-Xin chào, cậu là con người đúng không?_Flowey-Tôi là Flowey, bông hoa FloweyFlowey này trông thật tàn tạ, cánh hoa và lá thì bị rách tả tơi, mặt thì bị xước, trông Flowey như sắp bị dập nát tới nơi-Cậu là con người đầu tiên đặt chân tới lòng đất này đấy_FloweyBỏ ngoài tai những câu nói đó, Frisk nhìn Flowey rồi bàng hoàng, hai con mắt mở to rưng rưng như sắp khóc. Frisk vội chạy đến chỗ đến chỗ Flowey rồi hỏi dồn-Flowey, có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Ai khiến cậu ra nông nỗi này? Tại sao cậu lại....?_FriskFlowey nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Frisk-Chúng ta đã gặp nhau rồi à?_FloweyFrisk giật mình, bấn túng.-Flowey.... cậu?_Frisk-Cậu không nhớ gì hết à?_Frisk-Hả, ý cậu là sao?_FloweyFrisk vội vàng bế Flowey lên, chạy vội vào trong khu phế tích-Giờ không phải lúc để nói về việc đó, tớ phải đưa cậu đi chữa trị trước đã_Frisk-Rồi chúng ta sẽ nói về việc đó sau_FriskFlowey vội vàng cắm rễ xuống đất để giữ chặt Frisk lại-Đừng, dừng lại, tớ ổn với chuyện này mà. Đừng mang tớ đến đó, xin cậu. BÀ TA SẼ GIẾT TỚ MẤT_Flowey-Bà ta?.... Toriel..... sẽ giết?_Frisk
---Còn tiếp---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com