Fkb U Fanfiction Tan Nuong Tram Van Cua Tong Tai
**
"Haru, dậy nào, tôi nấu cháo cho em"
"Hm? Không phải cơm sao?" Haru có chút uể oải dụi mắt.
"Không được, mấy ngày nay em cần ăn thanh đạm một chút"
Haru nhíu mày, mẹ nó, phải ăn thanh đạm không phải tại anh sao?!
"Dậy được không? Tôi nâng em lên?"
"Cút! Ông đây vẫn còn khoẻ!" Haru phất tay, chống khuỷu ngồi dậy.
Đôi khi Haru cảm thấy mọi thứ không được thật cho lắm, mới nhớ ngày nào mình vẫn còn độc thân, ngày qua ngày mệt nhọc làm việc, thực hiện lý tưởng và ước mơ nhỏ bé, góp phần làm tươi đẹp xã hội. Mà giờ thì sao?
Vẫn làm việc ngày qua ngày nhưng lý tưởng và ước mơ thay vì cật lực hoàn thành thì lại bị một đống tiền đè chết! Mà nguyên do tất cả tại kẻ trước mặt này.
"Bốp"
"Con mẹ nó anh là tên khốn!!!"
Dai-tên-khốn-suke: ?
**
"Haru"
"Ừ?"
"Buổi chiều em có kế hoạch gì không?"
Daisuke ghé vào giường ngồi, đệm mềm lún xuống khiến Haru nằm gần đó cũng lăn lại cạnh đùi hắn. Haru cũng không chê, nhích nhích sát gần hơn, lim dim lim dim: "Không có"
"Vậy chiều nayー"
"Không làm tình!"
"Được được không làm, ra ngoài với tôi" Daisuke bật cười, có muốn cũng không được, xxoo nhiều quá sẽ chết thật, mà hắn vẫn còn muốn sống lâu một chút. Đưa tay ra mân mê ngón tay nhỏ của Haru, nơi này, còn thiếu một thứ.
"Ừm? Đi đâu cơ?"
"Mua nhẫn, em thích ngọc lục bảo hay kim cương đỏ?"
"Ngọc lục bảo đi, tôi không thích màu đỏ..."
Haru ngáp dài, khi trả lời câu hỏi ấy cậu không suy nghĩ quá nhiều, chỉ theo bản năng thấy màu đỏ có vẻ quá chói mắt đối với một trang sức...
Không khoan...
"Cái gì cơ? Đi mua nhẫn á?!" Haru ngồi bật dậy, đây là tình huống muốn come out đó à?
"Ừ, nếu em không thích, không cần đeo thường xuyên"
Haru tính đồng ý, mà thấy Daisuke có chút buồn rầu. Nghĩ đi nghĩ lại đành thôi. Cũng chỉ là come out. Có gì phải sợ? Huống chi đồng tính thời điểm hiện tại đã được nhiều người chấp nhận. "Không sao"
"Vậy, dù gì cũng định mua nhẫn, chúng ta ra nước ngoài kết hôn luôn đi"
???
Không đợi đã gì việc này với mua nhẫn có liên quan gì tới nhau ơ?
Vậy là Ha-hoangmangviminhdotnhienkethon-ru đã lên máy bay sang Hà Lan, lấy quốc tịch, đăng kí kết hôn và mua nhẫn ngay trong một buổi chiều.
**
"Không, cái này không phải sự thật" Haru nhìn nhẫn trên tay mình, có đủ thứ cảm xúc hiện lên trong đầu.
Đây là một chiếc nhẫn dài tầm 0.5 cm, bằng bạc nguyên chất, ở giữa là một dải ngọc dài xuôi theo vòng nhẫn. Trong lòng nhẫn còn khắc 'D' bằng chữ latinh.
Đang nhìn dở, có một bàn tay khác giơ ra trước mặt Haru, nắm lấy bàn tay đang đeo nhẫn kia.
"Đừng ngắm của em, ngắm của tôi nữa."
Daisuke vừa tắm xong đi ra, thấy Haru cứ ngẩn ngơ ngồi ngắm tay, biết là cậu vẫn còn chưa hồi thần được. Chả hiểu sao thấy khung cảnh đấy đáng yêu đến quỷ dị.
Daisuke bảo Haru ngắm tay mình cũng chỉ là nói suông, ai ngờ Haru nắm tay hắn ngắm ngắm thật.
"Chúng ta... Kết hôn rồi sao?" Im lặng một lúc, Haru lên tiếng hỏi, việc này thực sự khó mà có thể tin được.
Nhưng Daisuke ngược lại thích ứng khá nhanh chóng, ngồi xuống ôm ôm Haru vào lòng: "Ừm, em có muốn xem hôn thú không?"
"Không cần, chỉ là cảm thấy... Không thật"
Nói vậy cũng không có gì bất thường, Daisuke hiểu. Ngay từ đầu mối quan hệ của họ đã rất trái với lẽ thường, cả về giới tính lẫn địa vị xã hội. Haru cảm thấy có thể yêu nhau và ở bên nhau đã là kì tích lắm rồi, ấy vậy mà hai người còn đăng kí kết hôn. Tuy rằng chưa phải tổ chức lễ cưới, nhưng đây cũng là một bước đi rất lớn rồi.
Ngắm cặp nhẫn thật lâu, Haru ngược lại không còn thấy bỡ ngỡ, mà sinh ra một cảm giác dũng cảm đến lạ thường.
Cũng chỉ là kết hôn thôi, xxoo cũng đã làm rồi, còn sợ cái gì nữa?
Vậy nên là nắm tay Daisuke thật chặt, mắt sáng ngời nói: "Vậy con đầu lòng của chúng ta là trai hay gái?"
Dai-còn-lo-lắng-cho-tâm-trạng-của-chồng-mình-suke: ???
Con đầu lòng?
Em muốn sinh con?
???
Sự thật chứng minh Daisuke không cần trả lời câu hỏi ấy, trai hay gái cũng không quan trọng.
Vì đó là một cặp sinh đôi.
__________________________________
Không chị em tôi có thể giải thích mọi chuyện đáng ra không phải như thế này.
Đcm chuyện là tôi vừa viết vừa nghe nhạc, mọi thứ rất ô cê, tôi đang rất feel.
Đoạn mẹ tôi tắt cmn nhạc rồi bật cải lương. Đấy, vậy nên thay vì có một đoạn dài vl dài cute vl cute ổn vl ổn thì đầu tôi đã lệch hẳn 1 góc 2π lại xoay thêm 1π nữa.
Tất cả là tại cải lương.
Là tại cải lương.
Cải lương.
Không phải cẩu lương.
Alright thật ra tôi định viết "AU bảo bảo" á, mà sợ viết cái đó nhiều quá thì nhàm. Mà tôi cũng quẫn bách quá nên là các tìn iu lướt qua có thể rảnh tay thì cmt cho tôi một từ hay tiếng các cô nghĩ ra bất kì dè để xem tôi có thể từ đó phát triển thành cái gì ngon ngon không pls tình hình này tôi thấy confusing quá.
And omg sap co ep3 roi huhu Haru cute qua cuu.
Không biết noti của các cô có réo không, wattpad bên tôi lỗi, đăng mà cứ error quài á, rồi lát lại thấy đã đăng mà 'duma?'
Nên tôi xoá đi đăng lại á huhu réo noti các cô 2 lần thì xin nỗi nha :'(
01072020
Update 06072020: Phúc lợi dành cho các bạn đọc sau 💁🏻♀️ tôi mới viết thêm hơn 400 từ nữa á muahahahahahahahahahaha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com