Fictional Girl Chu Oi Em Yeu Anh Tam Dung
/ Cho chú này / Hye Ji cầm trên tay một hộp sữa đưa ra trước mặt Min Seok./ Mới sáng sớm cô qua đây làm gì, không phải đi học à ? // Có chứ. Vì thế nên tôi mới dậy sớm để qua gặp chú nè. Chú cầm đi // Tôi không thích uống sữa // Uống cafe mãi không tốt đâu. Chú đừng có vứt hộp sữa đi đấy nhé, tôi đi học đây / Hye Ji dúi hộp sữa vào tay Min Seok rồi chạy vụt đi để lại anh đứng ngây ngốc với hai vành tai đỏ bừng như muốn nổ tung đến nơi, khi nãy Hye Ji chỉ vô tình chạm vào tay Min Seok có một tí thôi nhưng lại làm trái tim ai kia đập nhanh như thể muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.Min Seok lắc mạnh đầu lầm bầm/ Thằng này, mày nghĩ cái gì thế. Điên thật rồi /------------------------/ Kim Hye Ji, cậu thấy anh tôi thế nào, không tệ chứ // Trên cả mong đợi // Cậu thích anh ấy chỉ vì mỗi thế thôi á ? // No no, sai quá sai. Thứ nhất là điều vừa rồi, thứ hai vì chú ấy rất tốt bụng, thứ ba lại cực kì hiền, thứ tư ... // Thôi thôi cậu im cho tôi nhờ. Tôi nghe thế cũng yên tâm được phần nào rồi. Đợi cậu kể có mà hết ngày. Tạm ổn rồi, cậu cứ thế mà phát huy / BốpMột quyển sách từ đâu rơi xuống hạ cánh ngay trên đầu Sehun với một lực mạnh chẳng khác gì bị lamborghini rớt trúng.Sehun ôm đầu nhăn nhó./ AAAA, đau quá cô ơi là cô / / Sao cái mồm em cứ bép xa bép xép suốt cả ngày vậy, nói em biết đầu óc em lúc nào cũng ở đâu đâu tận mây xanh, cái mặt lúc nào cũng đần thối ra trông đến là nản, nói chuyện riêng chán chê rồi lại quay ra cửa sổ ngắm cái quái gì ngoài đấy mà bộ dạng cứ thẩn thẩn thờ thờ như nhà thơ chính cống vậy. Học hành kiểu này có chết không cơ chứ ? Lên bảng giải bài tập cho tôi // Cô à, em từ khi sinh ra đã được định sẵn là một thiên tài rồi, bài dễ như thế này mà bắt em làm chẳng khác nào xúc phạm thiên tài đâu cô ạ // Sao tôi nói câu nào là em cãi chem chẻm chem chẻm lại câu đó vậy. Không nói nhiều, bước lên bảng /Cô Jun xách mạnh tai Sehun kéo lên bảng, cậu vừa đi vừa lườm Hye Ji bằng một ánh mắt không thể nào ai oán hơn hại cô ngồi cười muốn tắt thở, lắc đầu ngao ngán./ Haizzza trẻ con ngày nay thật là ... /
́
----------/ Chú Min Seok, tôi đi học về rồi đây // Ờ // Này, sao chú lạnh lùng thế. Mà cũng lạ thật đấy, chẳng nhẽ chú không thắc mắc tôi tên gì à ? // Cô không nói thì thôi, tại sao tôi phải quan tâm mấy chuyện đó // Vậy để tôi nói cho chú biết. Tôi là Kim Hye Ji, năm nay 18 tuổi, chị dâu tương lai của Oh Sehun. Hí hí // Da mặt cô dày bao nhiêu phân thế ? // Không đo được // Tôi hết nói nổi cô rồi // Quá khen, hộp sữa lúc sáng chú đã uống chưa đấy ? // Vẫn chưa, tôi để ở kia kìa // A chú thật là, chú có biết hộp sữa đó là tôi cất công mang từ nhà đến tận đây không ? // Vừa mới biết // Chú cứ đợi đấy. Tôi về đây, đồ vô tâm /Sau khi Hye Ji ra về, một cậu nhân viên từ khu pha chế đi ra, cậu một tay chống hông, tay kia gác lên vai anh giở giọng châm chọc./ Lần đầu tiên thấy ông chủ uống sữa dâu đấy, mọi khi có cho tiền cũng chẳng chịu uống đấy chứ // Yoo Jang à, cậu ngốc quá đấy, còn chẳng phải là vì sữa của nàng cho nên mới cố uống đấy sao ? / Han Sol đang lau bàn cũng xen vào trêu chọc ông chủ." Tại sao cảm giác này lại giống tình yêu vậy ?Em cũng không biết nữaAnh đừng nghĩ suy mà hãy cứ ôm em thật chặt vào lòng nhéNếu con tim anh có thổn thức vì em, đây chính là tình yêuNếu thực sự vậy, anh có thổ lộ với em tâm tình mình khôngAnh cũng yêu em mà "A lot like love - Baek Ah Yeon - Moon lovers : Scarlet Heart Ryeo OSTCả đám nhân viên đồng thanh hát thật to rồi cười như rồ làm ông chủ của họ tức đến đen mặt./ Há há há, tốt lắm mọi người, không phụ công tôi luyện tập cả tối hôm qua // Mấy cô cậu này, định làm loạn đấy à. Yêu cái gì mà yêu, vớ va vớ vẩn // Ôi giời, lại còn chối. Ông chủ thích người ta rồi thì cứ nói ra đi. Có tụi em ủng hộ này // Đúng, đúng. Haha // Mới gặp chưa tròn 48h mà yêu đương nỗi gì, bọn tâm thần // Ông chủ chưa nghe đến tình yêu sét đánh bao giờ à. Tính tình như ông chủ mà có người thích cũng hay thật. Xì // Cậu cứ cẩn thận cái mồm đấy /--------------------------Hye Ji nằm lăn lộn trên giường bàn tay cầm điện thoại cứ liên tục ấn số của Min Seok định gọi rồi lại thôi, đến mấy lần như thế, cô bực mình hét toáng lên./ Không được, không được mình đang giận chú Min Seok cơ mà. Bây giờ mà gọi cho chú ấy thì mất mặt lắm, phải giữ hình tượng / 5 phút sau/ Huhu, Kim Min Seok, chú là đồ đáng ghét /11h30/ Chú được lắm, đã thế ngày mai tôi không thèm đến tiệm nữa đâu /----------
Thế nhưng ...
Sáng hôm sau Hye Ji vẫn mặt dày đến tìm Min Seok./ Chú ... // Hye Ji đấy à ? // Chú đừng để ý chuyện hôm qua, coi như lần này tôi tha thứ cho chú /
́
/ Chuyện hôm qua ? Là chuyện gì cơ ? // Chú không nhớ càng tốt, không thì tôi lại chẳng biết giấu mặt vào đâu // Tôi không hiểu nổi cô đang nói cái gì nữa // Thôi bỏ đi, chú nghe tôi nói này // Làm sao ? // Hôm nay tôi không phải đi học, bố mẹ lại đi làm cả rồi ... // Thì ... // Cho tôi ở đây phụ chú nhé // Tôi đâu có thiếu nhân viên // Chỉ hôm nay thôi mà // ... // Im lặng nghĩa là chú đồng ý rồi nhé. Cảm ơn chú, tôi nhất định sẽ làm việc thật chăm chỉ hí hí / Hye Ji chạy vào khu pha chế, lấy chiếc tạp dề được treo trên móc của Min Seok xuống rồi lại chạy ra ngoài, tiến đến chỗ chiếc bàn nơi anh đang lau./ Chú / / Lại gì nữa thế ? // Chú quay sang đây // Không thấy tôi đang làm việc sao ? // Một chút thôi // Ơ, cái này là của tôi mà, cô cầm ra đây làm gì ? / Min Seok quay lại nhìn chiếc tạp dề trên tay cô ngạc nhiên hỏi./ Chú đừng có nói nữa, mau cúi đầu xuống // A cô thật là phiền phức mà / Tuy miệng thì làu bà làu bàu nhưng Min Seok vẫn nghe lời Hye Ji hạ thấp đầu xuống ngang tầm với cô. Hye Ji nhón chân lên đeo tạp dề vào cổ Min Seok rồi vòng tay ra sau lưng anh buộc dây, miệng cười rạng rỡ./ Tôi đeo cho chú /Min Seok bỗng đơ người ra, đến vài giây sau mới hoàn hồn liền bối rối bỏ đi vào trong./ Cảm ơn cô, tôi đi pha đồ uống // Vâng /-------------------------- / Ra dọn bàn 5 hộ chị nhé // Chị cứ để đấy cho em // Hai latte mang về // Một nước cam cho bàn 3 /Hye Ji chạy xông xáo khắp nơi, làm việc luôn tay luôn chân. Các chị phục vụ được dịp ngồi chơi xơi nước, ba hoa với nhau cả buổi. Min Seok đứng trong khu pha chế làm đồ uống, thỉnh thoảng rảnh tay được một chút lại nhìn ra ngoài âm thầm quan sát từng hành động của cô rồi khẽ mĩm cười trong vô thức.--------------------------
Trời đã ngả chiều, hoàng hôn dần buông xuống nhuộm đỏ cả một góc trời Seoul. Tại một tiệm cafe nhỏ nằm lọt thỏm trong lòng thành phố, một thân ảnh nhỏ bé đang mải miết lau dọn từng chiếc bàn, ánh chiều tà hắt vào bóng lưng cô gái nhỏ tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ kì./ Hye Ji này // Tôi nghe đây // Hôm nay tôi dẫn cô đi ăn tối, coi như là để trả công cho cô // Chú không cần phải khách sáo thế đâu, vả lại chú còn phải làm tới tối nữa cơ mà // Tôi tuyển nhân viên để trưng bày à ? // Không cần đâu, đây là tôi tự nguyện làm chứ có phải là bị chú sai bảo đâu ... // Cô còn nói nữa thì hôm sau đừng có mong đến đây // Tôi biết rồi, chú đợi tôi một tí /---------------Hic, fic ni tuần này au up hai chap coi như để bù cho fic Hồi ức mọi người nhé, thật sự cũng muốn ra chap nhanh lắm chứ nhưng mà ... au không thể nào mà viết hoàn chỉnh chap được T^T một phần vì chap này khá dài với cả ... thôi au không nói đâu. Buồn lắm í ... Buồn hông tả nổi luôn. Thôi thì ... chúc các cậu đọc chiện vui vẻ nhé TT^TT
́
----------/ Chú Min Seok, tôi đi học về rồi đây // Ờ // Này, sao chú lạnh lùng thế. Mà cũng lạ thật đấy, chẳng nhẽ chú không thắc mắc tôi tên gì à ? // Cô không nói thì thôi, tại sao tôi phải quan tâm mấy chuyện đó // Vậy để tôi nói cho chú biết. Tôi là Kim Hye Ji, năm nay 18 tuổi, chị dâu tương lai của Oh Sehun. Hí hí // Da mặt cô dày bao nhiêu phân thế ? // Không đo được // Tôi hết nói nổi cô rồi // Quá khen, hộp sữa lúc sáng chú đã uống chưa đấy ? // Vẫn chưa, tôi để ở kia kìa // A chú thật là, chú có biết hộp sữa đó là tôi cất công mang từ nhà đến tận đây không ? // Vừa mới biết // Chú cứ đợi đấy. Tôi về đây, đồ vô tâm /Sau khi Hye Ji ra về, một cậu nhân viên từ khu pha chế đi ra, cậu một tay chống hông, tay kia gác lên vai anh giở giọng châm chọc./ Lần đầu tiên thấy ông chủ uống sữa dâu đấy, mọi khi có cho tiền cũng chẳng chịu uống đấy chứ // Yoo Jang à, cậu ngốc quá đấy, còn chẳng phải là vì sữa của nàng cho nên mới cố uống đấy sao ? / Han Sol đang lau bàn cũng xen vào trêu chọc ông chủ." Tại sao cảm giác này lại giống tình yêu vậy ?Em cũng không biết nữaAnh đừng nghĩ suy mà hãy cứ ôm em thật chặt vào lòng nhéNếu con tim anh có thổn thức vì em, đây chính là tình yêuNếu thực sự vậy, anh có thổ lộ với em tâm tình mình khôngAnh cũng yêu em mà "A lot like love - Baek Ah Yeon - Moon lovers : Scarlet Heart Ryeo OSTCả đám nhân viên đồng thanh hát thật to rồi cười như rồ làm ông chủ của họ tức đến đen mặt./ Há há há, tốt lắm mọi người, không phụ công tôi luyện tập cả tối hôm qua // Mấy cô cậu này, định làm loạn đấy à. Yêu cái gì mà yêu, vớ va vớ vẩn // Ôi giời, lại còn chối. Ông chủ thích người ta rồi thì cứ nói ra đi. Có tụi em ủng hộ này // Đúng, đúng. Haha // Mới gặp chưa tròn 48h mà yêu đương nỗi gì, bọn tâm thần // Ông chủ chưa nghe đến tình yêu sét đánh bao giờ à. Tính tình như ông chủ mà có người thích cũng hay thật. Xì // Cậu cứ cẩn thận cái mồm đấy /--------------------------Hye Ji nằm lăn lộn trên giường bàn tay cầm điện thoại cứ liên tục ấn số của Min Seok định gọi rồi lại thôi, đến mấy lần như thế, cô bực mình hét toáng lên./ Không được, không được mình đang giận chú Min Seok cơ mà. Bây giờ mà gọi cho chú ấy thì mất mặt lắm, phải giữ hình tượng / 5 phút sau/ Huhu, Kim Min Seok, chú là đồ đáng ghét /11h30/ Chú được lắm, đã thế ngày mai tôi không thèm đến tiệm nữa đâu /----------
Thế nhưng ...
Sáng hôm sau Hye Ji vẫn mặt dày đến tìm Min Seok./ Chú ... // Hye Ji đấy à ? // Chú đừng để ý chuyện hôm qua, coi như lần này tôi tha thứ cho chú /
́
/ Chuyện hôm qua ? Là chuyện gì cơ ? // Chú không nhớ càng tốt, không thì tôi lại chẳng biết giấu mặt vào đâu // Tôi không hiểu nổi cô đang nói cái gì nữa // Thôi bỏ đi, chú nghe tôi nói này // Làm sao ? // Hôm nay tôi không phải đi học, bố mẹ lại đi làm cả rồi ... // Thì ... // Cho tôi ở đây phụ chú nhé // Tôi đâu có thiếu nhân viên // Chỉ hôm nay thôi mà // ... // Im lặng nghĩa là chú đồng ý rồi nhé. Cảm ơn chú, tôi nhất định sẽ làm việc thật chăm chỉ hí hí / Hye Ji chạy vào khu pha chế, lấy chiếc tạp dề được treo trên móc của Min Seok xuống rồi lại chạy ra ngoài, tiến đến chỗ chiếc bàn nơi anh đang lau./ Chú / / Lại gì nữa thế ? // Chú quay sang đây // Không thấy tôi đang làm việc sao ? // Một chút thôi // Ơ, cái này là của tôi mà, cô cầm ra đây làm gì ? / Min Seok quay lại nhìn chiếc tạp dề trên tay cô ngạc nhiên hỏi./ Chú đừng có nói nữa, mau cúi đầu xuống // A cô thật là phiền phức mà / Tuy miệng thì làu bà làu bàu nhưng Min Seok vẫn nghe lời Hye Ji hạ thấp đầu xuống ngang tầm với cô. Hye Ji nhón chân lên đeo tạp dề vào cổ Min Seok rồi vòng tay ra sau lưng anh buộc dây, miệng cười rạng rỡ./ Tôi đeo cho chú /Min Seok bỗng đơ người ra, đến vài giây sau mới hoàn hồn liền bối rối bỏ đi vào trong./ Cảm ơn cô, tôi đi pha đồ uống // Vâng /-------------------------- / Ra dọn bàn 5 hộ chị nhé // Chị cứ để đấy cho em // Hai latte mang về // Một nước cam cho bàn 3 /Hye Ji chạy xông xáo khắp nơi, làm việc luôn tay luôn chân. Các chị phục vụ được dịp ngồi chơi xơi nước, ba hoa với nhau cả buổi. Min Seok đứng trong khu pha chế làm đồ uống, thỉnh thoảng rảnh tay được một chút lại nhìn ra ngoài âm thầm quan sát từng hành động của cô rồi khẽ mĩm cười trong vô thức.--------------------------
Trời đã ngả chiều, hoàng hôn dần buông xuống nhuộm đỏ cả một góc trời Seoul. Tại một tiệm cafe nhỏ nằm lọt thỏm trong lòng thành phố, một thân ảnh nhỏ bé đang mải miết lau dọn từng chiếc bàn, ánh chiều tà hắt vào bóng lưng cô gái nhỏ tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ kì./ Hye Ji này // Tôi nghe đây // Hôm nay tôi dẫn cô đi ăn tối, coi như là để trả công cho cô // Chú không cần phải khách sáo thế đâu, vả lại chú còn phải làm tới tối nữa cơ mà // Tôi tuyển nhân viên để trưng bày à ? // Không cần đâu, đây là tôi tự nguyện làm chứ có phải là bị chú sai bảo đâu ... // Cô còn nói nữa thì hôm sau đừng có mong đến đây // Tôi biết rồi, chú đợi tôi một tí /---------------Hic, fic ni tuần này au up hai chap coi như để bù cho fic Hồi ức mọi người nhé, thật sự cũng muốn ra chap nhanh lắm chứ nhưng mà ... au không thể nào mà viết hoàn chỉnh chap được T^T một phần vì chap này khá dài với cả ... thôi au không nói đâu. Buồn lắm í ... Buồn hông tả nổi luôn. Thôi thì ... chúc các cậu đọc chiện vui vẻ nhé TT^TT
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com