TruyenHHH.com

Fic Toi Yeu Thay Thay Nham Nham Tan Chinh Lu Tieu Man

Cảnh báo:ad chs rất ác nên cân nhắc khi coi để tránh thương sót ck rồi nói tui ác à 🙂

Lữ Tiểu Mẫn:“Thiệt ra,là tui không phải mún học trung y đâu tại tui vừa nhìn thấy hắn ta thì tui chịu không nổi sự đzai đó rồi”

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Bv Minh Thành Bắc ( Phòng Cấp cứu )

Vừa tới nơi,Tân Chính liền bồng Tiểu Mẫn vào và la lên “Bác sĩ,đệ tử của tôi bị ngất do kiệt sức,ngất chắc khoảng một tiếng rồi”.Một người đi ra và kêu Tân Chính đi theo mình đến phòng bệnh rồi kêu Tân Chính đặt Tiểu Mẫn xuống rồi nói anh ra ngoài.Một lúc sau,vợ chồng ông Lữ đến cùng anh chị hai của Tiểu Mẫn.Ông Lữ nhìn thấy Tân Chính thì chạy đến cùng lúc đó bác sĩ khi nảy đi ra 3 người đàn ông đồng thanh nói :

“Tiểu Mẫn,không sao chứ?”

“Này YT, bác sĩ Lữ,bác sĩ Nhậm 3 người đa hỏi cung tôi đấy à?” anh bác sĩ phì cười rồi nói thêm “Tiểu Mẫn không sao chỉ là nằm viện 1 ngày để theo dõi là được !”

Phòng bệnh

Mấy người bọn họ cùng nhau lên phòng bệnh của  Tiểu Mẫn.Vừa vào thì mọi người đều nghe tiếng của Tiểu Mẫn la lên bốn tiếng “Nhậm sư cứu em”.Nghe vậy anh liền chạy đến hỏi :

“Mẫn Mẫn,em không sao chứ?” * trong tiếng nói pha vào chút dịu dàng *

“Nhậm sư,Mẫn Nhi sợ sấm chớp lắm hay là anh ở lại với Tiểu Mẫn đi” Ban đầu chỉ là nắm lấy cánh tay lắc lắc đến bây giờ thì đã ôm chầm lấy Tân Chính không buông

“Khụ...khụ” ba và anh rể Tiểu Mẫn đồng thanh ho

“Sư thúc,sư thúc mẫu và anh chị Dương về đi để tôi trông chừng Tiểu Mẫn dù sau thì con cũng có chuyện muốn hỏi Tiểu Mẫn” Ba người nhìn nhau nhưng Tân Chính lên tiếng trước

“Như vậy sao được dù gì cũng đã làm phiền con nhiều rồi Chính Đầu”

“Ba à~~ để Nhậm sư ở đây với con được rồi ba mẹ,anh chị hai đi nhaaa~” Nhìn thấy Tiểu Mẫn nũng nịu ông Lữ cũng đành gật đầu đồng ý

“Chính đầu,lại làm phiền con rồi.Bọn ta về trước con không được quậy làm phiền Chính Đầu nghe không?”

“Dạ~~~”

“Tạm biệt, sư thúc-mẫu,anh chị Dương”

Sau đó Tân Chính ngồi xuống ghế anh đang không hiểu tại sao Tiểu Mẫn lại giữ mình lại thì bỗng có tiếng sấm sét khiến cho cả người Tiểu Mẫn điều dán lên người Tân Chính.Ngồi nhưng cô ngồi không yên khiến cho Tân Chính sắp chịu không được anh liền quát :

“ Em ngồi yên đi đừng di chuyển nữa ”

“ Em xin lỗi ” vừa nói Tiểu Mẫn vừa rưng rưng vẻ mặt đó không biết tại sao làm cho tim Tân Chính đập loạn xạ1

“ Được rồi được em xem em ngồi không yên thì sẽ hại em đó ” nghe vậy Tiểu Mẫn nhìn xuống thì mới biết mình đã làm sư phụ sắp không kiềm chế được rồi Tiểu Mẫn nhảy ra khỏi người Tân Chính

Bốn mắt nhìn nhau không biết bao lâu mới thôi.Sau đó hai người đều ngủ,Tân Chính thức trước thì thấy Tiểu Mẫn đang nắm tay mình không buông,bất giác tim của anh đập rất nhanh khiến cho anh thở hỗn hển,anh không biết đây là loại cảm giác gì nhưng vẫn để như vậy.Một hồi sau, thấy ba mẹ Tiểu Mẫn đến Tân Chính liền muốn đi nhưng Tiểu Mẫn vẫn nắm lấy tay anh không buông rồi anh liền ghé vào tay cô nói :

“Tiểu Mẫn,em buông ra đi anh phải đi làm” nói xông cô từ từ buông tay nói

“ Em cũng muốn đi ” Gương mặt Tiểu Mẫn nũng nịu muốn đi nhìn Tân Chính anh không biết làm sao đành nhìn sư thúc của mình

“Được rồi, nhưng mà phải về nhà tắm rửa trước.Tân Chính con về đi một lát đến đón nó giúp thúc’’

Nhà của Tân Chính

“Ba mẹ con mới về”

“Ờ,tối hôm qua con đi đâu vậy có phải đi với bạn gái không?”

“Không phải như mẹ nghĩ đâu con ở nhà Lữ sư thúc thôi”

“Thật không”

“Thật”

“Thôi thôi được rồi hai mẹ con ngưng chiến đi.Tân Chính con lên phòng tắm rửa thay đồ đi rồi xuống ăn sáng”Ba của Tân Chính ( giới thiệu một chút ba của Tân Chính là Nhậm Ứng Thiên,ông đang kinh doanh một doanh nghiệp lớn) phì cười bảo

“Dạ, nhưng con ăn sáng ở nhà Lữ sư thúc rồi con lên thay đồ rồi đi làm luôn”

Nói xong Tân Chính đi lên phòng,anh vừa tắm vừa nghĩ tại sao mình lại có phản ứng khi động chạm vào người của Tiểu Mẫn càng nghĩ càng không hiểu nhưng nghĩ một hồi lại chợt nhận ra điều gì đó mà lẩm bẩm nói “Không lẽ là mình thích con bé” “Không thể nào đâu Nhậm Tân Chính con bé đó là Tiểu đệ tử của mày mà”.Xuống nhà gương mặt anh có chút thất thần nhưng vẫn không ai phát hiện rồi anh thưa ba mẹ rồi ra xe.

Nhà Lữ Trọng Học

Đến nhà Tân Chính bước vào thấy Tiểu Mẫn đang ngồi một mình anh nói “Đi thôi Mẫn Mẫn” vừa nghe được thì Tiểu Mẫn liền nhào đến nắm tay Tân Chính một mạch đi ra ngoài rồi lên xe cùng nhau đi đến y quán.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Còn tiếp

Ta nói nó nghĩ đến cảnh bị cấm quen nó đã cái tao gì đâu tuy cuộc sống tao nó dui nhưng tao kh hành hạ ai tao chịu không nổi 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com