Fic Dich Luna One Piece Straw Hat Family
Trong những tháng tiếp theo, Mika đã có kha khá những cuộc phiêu lưu với gia đình của cô bé. Con bé còn bắt đầu viết một cuốn nhật ký phiêu lưu, theo lời đề nghị của Robin. Mika học được nhiều thứ khi phiêu lưu, nhưng hầu hết là về gia đình của cô bé. Chỉ mấy chốc, cô bé đã cảm thấy nơi này là ngôi nhà thực sự. Mọi thứ đã trở lại bình thường sau bao biến cố.Trên một hòn đảo nhỏ vào một ngày ấm áp, tàu Sunny đã cập bến để mua những vật dụng cần thiết. Vì mọi người đều đã đi ra khỏi thuyền nên Nami cũng đưa Mika đi dạo ở một công viên gần bến đỗ. Cô bé gái hào hứng, chạy nhảy, chơi đùa với các bạn cùng trang lứa, trong khi Nami ngồi ở một băng ghế với một tờ báo trên tay. Khi đang chơi, Mika chợt nhìn thấy một thứ sáng lấp lánh, cô bé vội vàng chạy đến, rẽ đám cỏ đã lâu chưa được tỉa tót. Con bé tìm thấy một chiếc nhẫn kim cương."Oh..... Đẹp quá đi" Cô bé giơ cái nhẫn lên và đắm chìm trong vẻ đẹp của chiếc nhẫn ấy. "Hẳn là mẹ sẽ thích lắm !""Trời ạ.... nó đâu rồi ?" Một bác gái cũng đang rẽ từng đám cỏ, trong rất là lo lắng. Bác ấy có một mái tóc nâu cháy nắng, quần áo nhăn nhúm và đã cũ, thân hình thì rất mảnh khảnh, ốm yếu.Mika tò mò tiến lại "Bác làm gì vậy ạ ?""Ối !" Bác ấy giật mình khi nghe thấy có người nói chuyện với mình. Bác ho nhẹ vài tiếng rồi quay lại, nở một nụ cười không còn bao nhiêu sức sống. "Bác làm phiền cháu sao? Thành thật xin lỗi cháu nhé. Chuyện là, bác mất một vật rất quan trọng với mình nên bác phải tìm ra nó.""Một thứ quan trọng ạ ?" Cô bé chợt nhớ lại chiếc nhẫn. Băn khoăn một lúc, con bé đưa tay mình ra và giơ chiếc nhẫn lên "Thứ quan trọng, có phải là chiếc nhẫn này không ạ ?"Bác gái ngạc nhiên nhìn con bé "Ôi trời, đúng, đúng nó rồi ! Cảm ơn cháu ! Cảm ơn cháu rất nhiều !"Mika hoàn toàn chẳng hiểu chuyện chi, nhưng con bé vẫn lên tiếng "Dạ không có gì đâu ạ !" Mika im lặng nhìn bác gái trước mặt con bé, lấy lại chiếc nhẫn và đeo nó vào ngón áp úp trái của bác ấy. Nhận thấy vẻ an tâm và nụ cười nhẹ của bác, con bé không khỏi tò mò, "Chiếc nhẫn ấy, có gì đặc biệt ạ ?"Bác gái mỉm cười "Chắc là cháu còn bé để hiểu, nhưng đây là nhẫn cưới của bác." Bác ấy vui vẻ nói."Nhẫn cưới á ?" Con bé nghiêng đầu."Ừ, đây là mình chứng cho tình yêu của bác dành cho người bác yêu và sự thật lòng của bác với người ấy." Bác gái giải thích sâu thêm một chút."Oh !" Con bé reo lên "Giống như cha và mẹ của cháu phải không ạ ?""Ừ, đúng rồi đấy cô bé." Bác ấy nhìn con bé mỉm cười "Ta cá chắc là cha mẹ cháu cũng có đeo nhẫn giống như thế này."Con bé trở nên im lặng, day môi suy nghĩ rồi lắc đầu nguầy nguậy "Không, cháu chắc là cháu chưa bao giờ thấy họ đeo nhẫn cả""Mika !"Mika quay lại khi nghe thấy tên mình. Con bé nhìn đến chỗ mẹ nó ngồi, tuy rằng mẹ nó vẫn còn đang đọc báo nhưng mà con bé vẫn nhìn thấy tay mẹ nó đang vẫy. Mika mìm cười rồi quay lại bác gái "Cháu phải đi rồi, chào bác nhé !" Rồi chạy đi.Bác ấy đứng nhìn con bé, thú vị với cuộc gặp gỡ ngắn vừa rồi "Qủa là một cô bé đáng yêu." Bác ấy quay lưng và rảo bước đi "Phải chi con bé có thể chơi với con trai của mình...." Bác ấy nhẹ nhàng cười, nhưng lại ngay lập tức ho. Lần này, còn dữ dội hơn trước. Cảm thấy được mình đã ổn, bác ấy lại tiếp tục bước đi.---------------------------------------------------------------------------------Sự chuẩn bị cho đám cưới của Monkey D. Luffy và Nami----------------------------------------------------------------------------------Trời đã trở chiều và cũng đã khá muộn, băng Mũ Rơm đã về Thousand Sunny. Mọi người đang chuẩn bị bữa ăn. Ngoại trừ Mika, con bé không có mặt lúc bấy giờ. Và mọi người cũng bắt đầu lo lắng."Mika đâu rồi ?" Usopp là người lên tiếng trước "Thường thì con bé đã lấy phần của của mình và bắt đầu ăn rồi chứ nhỉ ?""Khốn khiếp, Luffy. Tại cậu và cái thói quen xấu hổ của cậu không đấy" Sanji lầm bầm trong khi vẫn đang nấu bếp."Lần cuồi tôi thấy thì, bé con đang ở trong phòng của Ngài Luffy và Cô Nami" Brook quay sang chỗ mọi người."Huh?" Luffy nhướn mày "Con bé làm gì trong ấy ? Nó có phòng riêng rồi mà ?"Nami đứng dậy và đi ra cửa, không quên nói với mọi người "Để tôi đi kiểm cho""Và xin đừng lo, chúng tôi sẽ đợi cô quay lại để bắt đầu ăn." Sanji nói vọng ra."AWWW !!~~" Luffy, Usopp và Chopper rên rỉ, nằm dài xuống bàn ăn.
Nami ngớ lơ tiếng hét và tiếng phàn nàn của họ và đi ra ngoài. Cô nhanh chân đi đến phòng của cô và Luffy. Ngay khi cô mở cửa, cô nghe thấy tiếng động bên trong 'Cái quái gì...?' Cô nhẹ nhàng mở cửa và lén nhìn vào bên trong. Mika đang ngồi trên giường và lục lọi hộp trang sức của cô. Điều ấy làm Nami kinh ngạc."Hmmmm" Mika, bĩu môi và dừng lục lọi "Mẹ để nó ở đâu ấy nhỉ ?""Monkey D. Namika !" Nami la lớn và bước vào phòng."Ah !" Mika giật mình hoảng hốt khi nghe mẹ nó gọi đầy đủ tên của nó "MẸ !!""Cô gái, mẹ đã nói gì về việc lục lọi đồ của mẹ mà không có sự cho phép của mẹ hả ?!" Nami nghiến răng và hằng giọng nói.Mika phồng má, cúi mặt xuống chiếc thảm trải sàn "Là không được ạ, và hỏi cha thì cũng chả khác gì.""Chính xác !" Cô khoanh tay trước ngực "Vậy thì con đang làm gì trong đây, với hộp trang sức của mẹ hả ?""Con chỉ muốn tìm nhẫn cưới của mẹ thôi..." Con bé vẫn phồng má, mím môi.Cơn giận của Nami như được quét đi, thay vào đó ngạc nhiên chiếm lấy cô "Nhẫn cưới sao ?""Vâng." Mika mỉm cười nhìn mẹ nó.Hoàn toàn không còn nhớ gì về cơn giận, Nami đến bên con bé và ngồi xuống giường và gặng hỏi "Sao con lại đi tìm nó ? Hơn thế sao con biết về nó ?""Thì, lúc ta đi chơi ở công viên, con tìm thấy một chiếc nhẫn của một bác gái kia. Bác ấy bảo đó là nhẫn cưới của bác, nó chúng tỏ bác ấy rất yêu một người. Bác ấy cũng bảo là Cha và Mẹ cũng có, nhưng mãi mà con không tìm thấy chúng" Con bé nói, giọng mang đầy thất vọng.Nami vẫn chưa hết ngạc nhiên. Ban đầu, cô còn không biết trả lời như thế nào. Nhưng rồi cô quyết định cho con bé xem. Cô đưa tay lên cổ, lấy ra sợi dây chuyền và có treo một cái nhẫn kim cương. Cô cười khi nhìn thấy Mika nhìn chiếc nhẫn trong sự thích thú "Đây là chiếc nhẫn đính hôn mà Cha con đã đưa cho Mẹ, khi Cha con muốn mẹ làm hoàng hậu của Cha. Mẹ luôn mang nó bên mình khi ở trên thuyền, đeo nó trong những dịp đặc biệt và cất vào một nơi an toàn khi ta ra ngoài."Mika cau mày "Nhưng mà.... nó không phải nhẫn cưới"Nami nhẹ nhàng lắc đầu "Không, nó không phải nhẫn cưới. Cha con và Mẹ..... chưa có cưới nhau." Nami nói thật lòng với con bé."Tại sao vậy ạ ?""Chúng ta chưa bao giờ bàn về nó cả. Chọn ngày cũng chưa, ta thực sự khá là bận bịu suốt thời gian qua...." Cô cười buồn. Cô không muốn nói rằng kế hoạch được dời lại khi Mika sinh ra. Và dù cho chẳng ai trách con bé, nhưng con bé chỉ mới trở lại với băng được có vài tháng. Nami không muốn con bé nghĩ rằng là lỗi của nó."Mình làm gì để cưới nhau ạ ?" Con bé leo vào lòng mẹ.Nami cười "Thì khi hai người yêu nhau, họ sẽ tổ chức một buổi lễ khi có một người đặc biệt hàn gắn họ lại, rồi sau đó họ sẽ cùng chung vui với người thân và bạn bè bằng một buổi tiệc chúc mừng." Cô hào hứng giải thích."Oh ! Vậy nó như một buổi tiệc thật lớn phải không ạ ?" Con bé reo lên."Chắc là thế ?""Vậy mình làm nó đi ạ !" Con bé nói một câu chắc nịch với nụ cười thật lớn.Nami giật mình "L-Làm gì cơ ?""Mình làm đám cưới đi !!" Con bé bật dậy vươn thẳng tay. Con bé nhảy trên giường rồi lại nhảy khỏi giường. Miệng không ngừng reo "Mình làm đám cưới đi !!" Suốt quãng đường ra khỏi phòng."Đợi đã nào ! Mika !" Nami đuổi theo con bé.Cảnh cửa bếp mở ra, xuất hiện đằng sau là Zoro với bộ mặt cau có khó chịu của anh. "Này ! Hai người làm cái quái gì mà lâu vậy hả ?""Mình làm đám cưới đi !!" Mika reo lên và chạy tọt qua mặt Zoro, ngó lơ anh.Zoro nhìn cháu của mình chạy qua, anh cau mày "Cái gì ?""Mình làm đám cưới đi" Con bé chạy quay cái bàn rồi dừng lại trước mặt Cha nó, cười thật lớn."Chào nhóc, Khỉ con" Luffy cười chẳng khác chi con bé "Có chuyện gì sao ?"Mika khúc khích cười rồi reo lên "Ta sẽ làm đám cưới !"Cả căn phòng im bặt. Ai nấy đều như ngừng thở trước câu nói của con bé. Ngay cả khi Nami bước vào, cô ngạc nhiên khi cả phòng đều im lặng. Cho đến khi Robin bật cười và những người còn lại la lớn "CÁI GÌ ?!""A-A-A-Ai làm đám cưới cơ ?!" Luffy run run trườn khỏi ghế, giọng anh cũng run không kém."Cái quái gì thế, Sanji ?!" Usopp quay sang người đang đứng bếp "Anh đã hứa với con bé điều quái gì vậy ?!""Tên khốn !" Chopper gào lên."Biến thái" Brook chỉ lắc đầu."Đầu bếp chiết tiệt" Zoro khó chịu gầm gừ."Im hết đi mấy tên đần thối các người !" Sanji gào lên, không kiềm chế được cơn giận "Tôi còn chưa nói cái đé-" Nami cho anh hưởng trọn một cú đấm, bịt lại cái miệng đang oang oang, mở to như miệng nồi của anh."Đừng chửi thề !""Xin lỗi Nami...." Sanji ôm lấy má anh."Này, mọi người..." Franky lên tiếng, anh là người còn lại, trừ Robin còn giữ cái đầu lạnh, dù anh còn đang cười "Tôi nghĩ là Em Gái Nhỏ đang nói tới Mũ Rơm và Cô Gái làm đám cưới cơ.""Oh...." Những người còn lại mãi mới chịu hiểu.Robin cười nhẹ, rồi lên tiếng "Thật ra, tôi mừng khi có người nhắc đến chuyện này. Chỉ là tôi không ngờ rằng Mika là người lên tiếng.""Vì cháu rất thông minh phải không ạ ?" Mika cười tươi thật tươi, và vô cùng ngây thơ."Đúng rồi đấy" Robin gật đầu."Ow, chuẩn rồi !" Franky cũng đồng ý với câu nói quá đỗi ngây thơ trong trắng ấyUsopp quay sang Nami "Hai người đã nói gì ở trong phòng vậy ?""Mika muốn biết về nhẫn rồi chuyện này dẫn đến chuyện kia..." Nami thở dài, nhún vai."Giờ thì ta cũng lỡ nói về vấn đề này rồi" Brook nghiêm túc nói "Có ai có kế hoach gì cho thuyền trưởng và hoa tiêu của chúng ta không ?""Thì...." Nami ngập ngừng "Ta chưa bao giờ bàn về vấn về này cả....""Chúng ta nên cưới ngày hôm nay đi !" Mika reo lên."Mika, là Cha con và Mẹ con sẽ cưới nhau. Không phải là tất cả mọi người." Usopp cười ngượng, giải thích cho con bé.Mika tròn mắt "Oh....""Thành thực thì đó quả là một ý kiến hay đấy chứ ?" Zoro bước vào "Ý tôi là, hai người trì hoãn cũng khá là lâu rồi đấy.""Mọi người nghiêm túc chứ ?" Nami xen vào "Ai mà lại làm người chứng hôn cho hai hải tặc bị truy nã cơ chứ ?""Nếu được thì Nami" Robin lên tiếng "Theo như tôi biết thì truyền thống là thuyền trưởng của một băng hải tặc có thể gả bất cứ thành viên nào của mình, phòng trường hợp có chuyện xảy ra."Luffy bị hấp dẫn bới câu nói ấy " Vậy là tôi gả ai cũng được sao ?" Anh hào hứng "Này ! Có ai muốn cưới không ?""Tên thuyền trưởng kia ! Điều đó nó hơi tế nhị đó nhé !" Sanji la lớn nhưng anh đã phòng đến bên Robin "Robin-chwan, cô có muốn cưới tôi không ?""Im đi !" Mọi người la lớn trừ Mika, Robin và Luffy."Luffy..." Nami sử dụng giọng cảnh báo của cô.Robin cười nhẹ "Nhưng tôi không nghĩ là việc Luffy tự mình chứng hôn với Nami là điều khả thi.""Đây là một nghi thức trọng đại, cậu ta sẽ làm rối tung lên mất !" Usopp đồng ý với Robin."Vậy thì ai làm người chứng hôn ?" Chopper hỏi."Sau thuyền trưởng là thuyền phó nhỉ ?" Brook lên tiếng. Ông quay về phía Zoro "Có lẽ, Ngài Zoro có thể tiến hành buổi lễ ?""Hở ? Tôi sao ?" Zoro cau mày."Zoro á ?" Nami than thở, không tin mình đang chứng kiến chuyện gì."Nhưng nghe có lý lắm đấy, Ông Bạn Xương ạ." Franky nâng cốc về phía Brook."Đợi chút, từ từ đã nào..." Nami cố gắng làm lắng bầu không khí này lắng xuống.
"Vậy là... Chúng ta sắp tổ chức đám cưới phải không mẹ?" Mika hỏi, khá là tò mò."Đúng rồi đấy!" Luffy cười khì trả lời."Tuyệt vời!" Mika hớn hở."Mọi người làm ơn nghe tôi nói được không vậy?!" Nami nói, giọng ngày càng giận dữ." Một đám cưới! Một đám cưới đó! Chúng ta sắp có một đám cưới đó!" Luffy, Usopp, Chopper. Thậm chí Sanji cũng nhảy vô nhập hội, cả đám vui mừng nhảy điệu can - can đầy phấn khởi. Mika cũng tham gia vào hội những người đàn ông ấy, vừa vỗ tay vừa reo lên vô cùng phấn khích."Ow! Sẽ tuyệt lắm đây!" Franky cũng phấn khởi không kém."Oh, tui không thể đợi để được nhìn thấy Nami bước đi trong lễ đường...""Này!" Nami hét to, vừa đủ để mọi người chú ý đến cô. "Tôi đã chưa quyết định rằng ta có tổ chức đám cưới hay không mà!"Câu tuyên bố như cú nổ lớn, khiến cả băng phải kinh ngạc. Luffy hỏi huỵch toẹt luôn ngay sau đó: "Khoan? Tức là em không muốn cưới anh à?"."Không... Ý em là có, em có muốn chứ! Ý em là... trời ạ, thôi quên đi!" Nami hét lên, rồi giận dữ đi ra khỏi bếp"Sao cậu ấy giận vậy nhỉ?" Usopp thắc mắc đầy bối rối."Tui cũng không biết nữa..." Luffy trả lời, cũng bối rối chẳng kém.Robin đứng dậy khỏi chỗ ngồi "Để tôi đi nói chuyện với cô ấy". Cô vừa nói vừa bước ra khỏi phòng. Nhưng trước lúc đi khỏi hẳn, cô còn quay lại và gửi một lời dặn dò nhanh "Nhân tiện, Luffy này, cậu nên chú ý đến Mika thì hơn đấy.""Huh?" Luffy đáp lại, sau đó quay sang nhìn con gái. Anh thở dốc đầy lo lắng khi thấy Mika bắt đầu sụt sùi lỗ mũi, khóe mắt bắt đầu ươn ướt. Luffy nuốt nước bọt. "Thôi xong" Anh nói, giọng đầy lo lắng."Thôi rồi!" Những người còn lại cũng kêu lên, chết đứng và chỉ biết nhìn con bé, ngập ngừng.Robin nở một nụ cười tươi sau khi đóng cánh cửa dẫn vào phòng bếp lại. Ngay sau khi cô bắt đầu bước từng bước ngắn đến chỗ Nami thì một tiếng khóc to vang lên, xuyên thủng tường của căn phòng. Cô có thể nghe thấy tiếng hoảng hốt của mọi người lẫn dưới tiếng khóc đó. Nhưng cô quyết định bỏ qua điều đó ngay khi thấy cô hoa tiêu với mái tóc cam sáng bước trở lại về phía nhà bếp. Hai người họ gặp nhau ngay chân cầu thang của boong tàu."Chuyện gì vậy, Robin?" Nami hỏi, giọng nói lộ rõ vẻ lo lắng "Mika làm sao vậy?"."Mika sẽ ổn thôi." Robin khẳng định. Sau đó, cô ngồi xuống bệ ngồi tròn xoắn quanh cột buồm chính. Cô bảo luôn Nami "Chúng ta cần nói chuyện."Nami vẫn mải nhìn lên phòng ăn, đầy lo âu. "Nhưng Mika..." cô nói ngay trước khi định cố đi nhanh qua chỗ Robin ngồi. Thế nhưng, Robin vẫn kịp chặn cô lại."Ngay bây giờ." Robin càng nghiêm nghị hơn.Nami có hơi bất ngờ khi nhìn thấy vẻ cứng rắn lạ thường đến từ "người chị gái" của cô. Mặc dù Nami cảm thấy nên đi lên trên đó và dỗ dành Mika, nhưng cô cũng đành nán lại và ngồi xuống. "Thôi được rồi..." Nami nói, có vẻ đã nhượng bộ."Tốt." Robin vừa nói vừa đợi Nami ngồi xuống cạnh cô. "Giờ thì, giải thích cho tôi nghe chuyện vừa nãy được chứ ?"Nami thở dài. "Em xin lỗi, thực sự thì em rất muốn cưới Luffy." Cô nói với người chị lớn "Chỉ là..."."Ừ?" Robin tiếp tục gợi mở."Chỉ là... trong thâm tâm tôi... Đó không phải cách tôi nhìn chính bản thân tôi kết hôn." Nami thú nhận."Oh?""Tôi chưa bao giờ nghĩ nhiều về chuyện hôn nhân. Nhưng mỗi khi tôi nghĩ đến nó, tôi luôn nghĩ em sẽ cưới một người đàn ông giàu có, điển trai, thông minh và luôn quan tâm chăm sóc vợ ở quê em ngay sau khi chuộc lại thành công hòn đảo quê hương từ tay tên khốn Arlong, rồi sống với chị gái và mọi người ở đó. Sau đó, tôi sẽ dành suốt phần đời còn lại sống trong sự giàu có sung sướng và trồng một vườn cam.""Luffy thông minh sao?" Robin hỏi đầy tò mò."Thông minh theo cách của cậu ấy." Nami nói lại cho rõ. "Không có nghĩa là ảnh bớt ngốc khi lao đầu vào mấy việc liều lĩnh đâu.""Tôi hiểu rồi." Robin lấy tay che đi nụ cười khúc khích. Sau đó cô vẫn tiếp tục trò chuyện về vấn đề riêng tư của Nami. Cô tò mò hỏi: "Giờ thì cô nghĩ sao?""Tôi cho là em không thể mời chị gái, Genzo và mọi người trong làng Cocoyashi đến dự đám cưới rồi." Nami nói, có vẻ không bằng lòng."Chỉ có vậy thôi sao?" Robin nói, suýt thì cười."Tôi biết, nghe hơi ngốc nhỉ." Nami chốt lại, có hơi xấu hổ."Chỉ một chút thôi." Robin nói, đồng tình với Nami. " Nhưng một người phụ nữ lẽ nào lại chẳng có lúc tưởng tượng về đám cưới và chú rể của họ chứ?""Chị đã từng như vậy rồi ư?" Nami tò mò hỏi."Nhưng vấn đề ở đây là..." Robin đáp, hoàn toàn phớt lờ câu hỏi kia của Nami, miệng vẫn mỉm cười. "...Hiện tại thì điều gì quan trọng hơn. Có lẽ đám cưới này không phải là đám cưới trong mơ của cô, nhưng vẫn là đám cưới tuyệt vời nhất trong thực tại nhỉ.""Vâng..." Nami đáp, nở nụ cười tươi khi nghĩ về tiềm năng của một đám cưới-sắp-diễn-ra.Robin đặt tay lên vai Nami như để an ủi. Sau đó cô nói: "Cô vẫn còn gia đình và bạn bè. Chúng ta không nên bỏ lỡ cơ hội này.""Vâng, chị nói đúng." Nami mỉm cười trả lời."Giờ thì," Robin vừa nói vừa đứng dậy "Chị nghĩ em nợ ai đó một lời xin lỗi đấy.""Luffy ?" Nami hỏi, có hơi khó xử."Không..."Bất ngờ, hai người phụ nữ nghe tiếng cửa mở. "Mika~!" Họ nghe thấy Luffy gọi tên con gái anh đầy lo lắng. Nami và Robin đứng dậy, nhìn Mika chạy về phía cầu thang, xuống dưới chỗ họ. Khi cô bé đã leo xuống những bậc giữa, họ nhìn thấy khuôn mặt đẫm lệ của cô bé."Mẹ !!" Mika khóc thổn thức."Mika!" Nami thốt lên ngay sau đó chạy đến an ủi con gái. "Ôi, con yêu à! Sao con lại khóc? Đừng khóc nữa. Chuyện gì vậy?"Mika nói trong dòng nước mắt và tiếng nấc nghẹn: "Má và Ba sẽ không đám cưới !""Sao cơ ?" Nami nói, hơi tư lự và bối rối."Cha Má không yêu nhau nữa sao ạ?!" Mika khóc nấc lên, ngay sau đó là dòng lệ trào ra kèm theo tiếng khóc to hơn."Không phải mà." Nami vội nói, ôm chặt con gái vào lòng. Cô cứ để nước mắt con thấm đẫm áo của cô và vuốt tóc con. Cô an ủi con bé "Không, không, không phải mà. Tất nhiên là Mẹ còn yêu Cha con lắm. Và Mẹ chắc chắn là Cha cũng yêu Mẹ nhiều như vậy đó."Mika ngửng mặt lên nhìn mẹ. Con bé vẫn khóc, nhưng nét mặt đã dịu đi. "Nhưng...nhưng... Mẹ bảo là Mẹ không muốn làm đám cưới." Con bé nói nghe rõ ràng hơn."Đó là vì Mẹ có hơi sợ thôi." Nami cười hiền dù cô cũng hơi xấu hổ. "Mọi thứ xảy ra nhanh quá nên Mẹ không kịp nghĩ thông suốt được."Mika chỉ còn khụt khịt mũi vì con bé đã nín khóc. Con bé lấy tay quệt đi những giọt lệ còn vương lại.Nami cười. "Nên là, con có thể tha lỗi cho Mẹ vì đã làm con khóc không?" Cô hỏi, giọng có hơi mong đợi."Mẹ sẽ cưới Cha chứ ạ?" Mika hỏi."Đúng rồi đấy! Em sẽ cưới anh chứ ?"Nami nhìn lên tầng trên. Luffy, với những thành viên còn lại trong băng, theo dõi tình hình với vẻ mặt hiếu kỳ xen lẫn háo hức. Nhất là Luffy. Nami đảo mắt, nhưng cô cười đầy hạnh phúc. "Ừ, ta sẽ tổ chức một đám cưới." Cô tuyên bố."Yeah !" Luffy và Mika reo lên"Thời điểm ấy sắp đến rồi" Zoro khoang tay dựa người vào tường và cười nhếch mép."Yahoo ! Sẽ tuyệt lắm đây !" Usopp cũng hòa vào."Tớ chưa bao giờ dự đám cưới cả" Đôi mắt lấp lánh của Chopper đủ nói lên cậu thích thú đến độ nào."SUPER !!" Lại là cái dáng đứng kì quặc của Franky."Ngài Sanji, ngài đừng có kìm nén quá sức nhé ?" Brook vỗ vai người đầu bếp đầy lo lắng khi thấy anh hoàn toàn bình thường, anh thậm chí còn cười hạnh phúc."Tôi ổn mà" Anh khẳng định "Điều này là dành cho Luffy, Nami và Tiểu Thư Mika. Đó mới là quan trọng""Được rồi mọi người !" Luffy hô lớn và leo lên lan can "Hãy cùng tổ chức một đám cưới nào !"Nami thả Mika xuống sàn để con bé hòa vào cùng mọi người "Yeah !!""Mình cần chuẩn bị gì cho một đám cưới vậy ?" Chopper nhướn người lên chỗ Luffy đang đứng."Ta cần trang trí" Usopp lên tiếng trước."Ta cũng cần thật nhiều đồ ăn" Người đầu bếp lông mày xoắn vỗ xoa tay của anh."Zoro cần học lời thoại" Robin vừa nói vừa nhoẻn miệng cười."Cái gì cơ ?" Zoro giật mình."Ah, lễ phục." Brook trở nên năng động đến lạ "Ta sẽ cần lễ phục và váy""Đúng ý tôi rồi đấy ông Brook !" Nami đứng thẳng người "Ngày mai, tất cả chúng ta sẽ mua lễ phục và váy""Ta không thể mặc đồ như thường sao ?" Franky ngần ngại hỏi."Không, không phải trong đám cưới của tôi" Nami chỉ tay vào Franky, cau mày.Franky chảy mồ hôi, giơ tay xin hàng "Tôi hiểu rồi....""Này, Franky !" Usopp tiến lại chỗ Franky "Ta nên làm một cái bục cưới đấy !" (Eng là altar, hình mình sẽ quăng ở dưới)"Bục gì cơ ?" Chopper ngước lên nhìn Usopp."Đó là nơi Zoro sẽ làm chứng cho Luffy và Nami, để tăng thêm không khí cho lễ cưới ấy !" Usopp giải thích."Tốt đấy anh bạn Mũi Dài," Franky quàng tay bóp vai Usopp "Nó sẽ là cái bục tuyệt nhất cho lễ cưới hoành tráng nhất !""Được rồi, mọi người" Nami cười tươi thật tươi, tay đưa nắm đấm lên trời "Cảm ơn tất cả mọi người đã làm những việc này. Ngày mai, ta sẽ bắt đầu nhé !"Yosh !!" Mọi người đồng thanh reo lên và cũng như Nami, đưa nắm đấm lên trời.TO BE CONTINUED ~ <3Author's note:Altar là cái này nè ahu ;;;;; hổng biết dịch ra làm sao luôn ahu
Giờ thi :'( OA OA OA OA. Tớ bảo là tháng 5 tớ có chap mới mà tận đến giờ tớ mới chịu dịch OTL đã thế còn chưa dịch hết được một chap hoàn chỉnh, có lỗi quá huhuhuhuhuhuCảm ơn bạn CopperRead đã giúp mình dịch 1 đoạn trong thời gian mình hoảng loạn hôm qua vì 1 số vấn đề, gửi lời yêu thương chân thành nhất đến ng eo nhé >vÓbCòn về chap tiếp theo thì mình cũng không nhắm được ngày nó ra lò đâu huhu OTL Mình thực xin lỗi nhé, do tuy là hè nhưng mình khá kín lịch nên là mọi người thông cảm nhé ;;;;;Mình sẽ rất vui và hạnh phúc nếu các bạn vote/comment trước khi bỏ vào thư viện hay là danh sách đọc, yêu các bạn ạ ;;;;;;; Hẹn gặp lại !!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com