Fic Dich Kid In Love Yourreminisce Myungyeon
Jiyeon nhớ đường tới trung tâm mua sắm gần đó và đi theo đường đó .Cô nhanh chóng tới đó và lang thang dưới tầng một,cố gắng tìm thứ gì đó đẹp cho chồng.
"Chồng thích gì nhỉ?" Cô tự hỏi và đi xubg quanh. Cô thấy một cửa hàng bán những đồ dễ thuơng và vào trong.
"Dễ thương quá!!!" Cô khen tất cả những đồ rilakkuma và chạm vào từng thứ một trong cửa hàng.Nụ cười của cô càng trở nên tươi hơn mỗi lần chạm.
"Oppa bảo anh sẽ thích những gì mình thích!" Cô mỉm cười rạng rỡ vì ý tưởng của mình và lấy nhiều đồ rilakkuma mà cô thấy trên giá .
"Ahjumma... Cháu có thể mua đống này không?" Cô đạt tất cả mọi thứ từ tay cô xuống bàn.Chủ cửa hàng nhìn cô, mở to mắt, "Cháu chắc chứ?"
Jiyeon bĩu môi và gật đầu, "Ahjumma... Jiyeonie không được mua sao? Cháu phải mua quà tặng chồng để kỉ niệm nhưng cháu không biết mua gì cả."
Chủ cửa hàng mỉm cười với cô gái ngây thơ trước mặt và vỗ nhẹ vào đầu cô, "aigoo... Chồng cháu chắc may mắn lắm đấy.Tất nhiên là cháu có thể mua chúng."
"THẬT KHÔNG?" Cô hân hoan hét lên và ngay lập tức trở nên vui mừng . "Oppa sẽ vui lắm đây!"Cô vui vẻ vỗ tay .
"Tất cả là $60." Chủ cửa hàng tính tiền mọi thứ trên bàn và bảo với cô. Jiyeon gật đầu và lấy tiền từ trong túi và đếm nó,"ahjumma... Jiyeon chỉ có $10." Jiyeon bĩu môi.
Cô nghĩ kĩ hơn về việc này. Đôi mày cô nhíu lại một lúc. "Ahjumma... Jiyeonie sẽ chỉ lấy cái này thôi." Cô chỉ vào dây đeo chìa khóa rilakkuma và tiếp tục bĩu môi. Bà chủ cười vì khuôn mặt ngây thơ và vuốt tóc cô, "Aigoo... ahjumma sẽ tặng cháu một thứ miễn phí nhé , được không?" Jiyeon vui vẻ hẳn lên,ngay lập tức cảm ơn bà .Cô cúi đầu cảm ơn vô kể lần và đi đến phía bàn để ôm bà.
"Chồng cháu sẽ thích nó, nhóc à." Bà chủ cửa hàng mỉm cuời hiền hậu tiễn cô về.
Từng bước chân trên đường đi về nhà của cô ngày càng trở nên nhẹ hơn, cô nhảy chân sáo về nhà. Nhưng, khi đến gần nhà,cô bị chặn bởi hai người đàn ông trông giống xã hội đen.
Jiyeon mỉm cười với họ,nghĩ rằng họ là người tốt và xin đ nhờ. Cô cô gắng đi qua họ nhưng một trong số hai người họ lại nắm chặt cổ tay cô, vô cùng chặt.
Jiyeon nhìn hắn ta, nhướng mày, "Ahjeossi, đau qúa." Cô cố gắng đẩy tay hắn ta ra
"Cô gái nhỏ. Hãy chơi cùng với bọn anh nào~" Nhưng những cố gắng của cô vân chưa là gì với người đàn ông này, hắn ta vẫn dồn cô vào một con hẻm và đẩy cô thật mạnh vào bức tường. Trớ trêu thay,lúc này, bức tường lại có đinh làm lưng của cô đau điếng. Cô vẫn cố gắng đẩy họ nhưng lại càng bị bị dồn vào bức tường đó. Cô nhăn nhúm vì vết đau ở lưng,và thậm chí cô còn cảm thấy lưng mình đang rỉ ra một thứ chất lỏng .
Cô rên rỉ, ôm món quà vừa mua về phía ngực , "C-chú muốn gì vậy , a-a-ahjeossi?" Cô lắp bắp.
"Ahjeossi?! Bọn anh mới 22!! CHÚA ƠI!" Người đàn ông đó tát vào khuôn mặt của cô.
Cô một lần nữa lại nhăn nhúm vì vết đau và nhìn xuống đất,không dám nói một lời nào. "Bọn anh muốn chơi với em, tất nhiên rồi !" Người đàn ông kia chạm vào vai cô nhưng cô co lại.
"Đừng sợ, mèo con. Sẽ rất vui mà." Hắn ta tiếp tục tiến tới, dồn vào người cô.
"L-Làm ơn để tôi đi..." Cô khóc, những giọt nước mắt từ đôi mắt của cô rơi xuống liên tiếp. Cô nắm chặt chiếc dây chìa khóa, sợ rằng sẽ mất nó.
"Awww... Bọn anh sẽ làm vậy~ ngay sau khi bọn anh vui vẻ đã." Hắn ta nở nụ cười ác độc .
"CHÚNG MÀY LÀM GÌ VẬY?!" Một giọng nam vang lên, chứa đầy sự tức giận. Hai tên đó quay lại, nhưng họ lại chỉ hứng những cú đấm,cú đá từ phía anh."CHẠY ĐI KHÔNG TAO SẼ GỌI CẢNH SÁT ĐÓ LŨ KHỐN ! ĐỪNG CÓ CHẠM VÀO VỢ TAO! LŨ CHẾT TIỆT!"
Cảm thấy có ai đó chạm vào vai mình,Jiyeon co người lại . "Cưng à! Em có làm sao không? ÔI CHÚA ƠI. Anh thề anh sẽ giết chúng !!" Myungsoo đẩy cô vào vòng tay của mình,ôm cô thật chặt, "Em lại làm anh sợ rồi,cưng à."Anh thốt lên.
"Oppa..." Jiyeon, người vẫn đang khóc và nắm lấy chìa khóa,giờ cô đã lấy hai cánh tay bị thương của mình vòng qua người anh,ôm lại. Cô khóc lớn trong vòng tay của anh, "OPPA~ Jiyeonie sợ quá." Cô rên rỉ tới khi cô ngất đi trong vòng tay của anh.
"Cưng à? CƯNG?" Cảm thấy cơ thể trước mặt mình đang yếu dần,Myungsoo lay mạnh người cô. Anh tiếp tục lay mạnh người cô,cô vẫn không có phản ứng gì,chỉ cảm thấy một thứ chất lỏng trên lưng cô. Anh nhìn vào bàn tay mình. Máu, đó là máu của cô. Anh tiếp tục nhìn bức tường và thấy những chiếc đinh dính máu
"FVCK!" Anh chửi thề và đưa cô vào bệnh viện ngay lập tức.
"Chồng thích gì nhỉ?" Cô tự hỏi và đi xubg quanh. Cô thấy một cửa hàng bán những đồ dễ thuơng và vào trong.
"Dễ thương quá!!!" Cô khen tất cả những đồ rilakkuma và chạm vào từng thứ một trong cửa hàng.Nụ cười của cô càng trở nên tươi hơn mỗi lần chạm.
"Oppa bảo anh sẽ thích những gì mình thích!" Cô mỉm cười rạng rỡ vì ý tưởng của mình và lấy nhiều đồ rilakkuma mà cô thấy trên giá .
"Ahjumma... Cháu có thể mua đống này không?" Cô đạt tất cả mọi thứ từ tay cô xuống bàn.Chủ cửa hàng nhìn cô, mở to mắt, "Cháu chắc chứ?"
Jiyeon bĩu môi và gật đầu, "Ahjumma... Jiyeonie không được mua sao? Cháu phải mua quà tặng chồng để kỉ niệm nhưng cháu không biết mua gì cả."
Chủ cửa hàng mỉm cười với cô gái ngây thơ trước mặt và vỗ nhẹ vào đầu cô, "aigoo... Chồng cháu chắc may mắn lắm đấy.Tất nhiên là cháu có thể mua chúng."
"THẬT KHÔNG?" Cô hân hoan hét lên và ngay lập tức trở nên vui mừng . "Oppa sẽ vui lắm đây!"Cô vui vẻ vỗ tay .
"Tất cả là $60." Chủ cửa hàng tính tiền mọi thứ trên bàn và bảo với cô. Jiyeon gật đầu và lấy tiền từ trong túi và đếm nó,"ahjumma... Jiyeon chỉ có $10." Jiyeon bĩu môi.
Cô nghĩ kĩ hơn về việc này. Đôi mày cô nhíu lại một lúc. "Ahjumma... Jiyeonie sẽ chỉ lấy cái này thôi." Cô chỉ vào dây đeo chìa khóa rilakkuma và tiếp tục bĩu môi. Bà chủ cười vì khuôn mặt ngây thơ và vuốt tóc cô, "Aigoo... ahjumma sẽ tặng cháu một thứ miễn phí nhé , được không?" Jiyeon vui vẻ hẳn lên,ngay lập tức cảm ơn bà .Cô cúi đầu cảm ơn vô kể lần và đi đến phía bàn để ôm bà.
"Chồng cháu sẽ thích nó, nhóc à." Bà chủ cửa hàng mỉm cuời hiền hậu tiễn cô về.
Từng bước chân trên đường đi về nhà của cô ngày càng trở nên nhẹ hơn, cô nhảy chân sáo về nhà. Nhưng, khi đến gần nhà,cô bị chặn bởi hai người đàn ông trông giống xã hội đen.
Jiyeon mỉm cười với họ,nghĩ rằng họ là người tốt và xin đ nhờ. Cô cô gắng đi qua họ nhưng một trong số hai người họ lại nắm chặt cổ tay cô, vô cùng chặt.
Jiyeon nhìn hắn ta, nhướng mày, "Ahjeossi, đau qúa." Cô cố gắng đẩy tay hắn ta ra
"Cô gái nhỏ. Hãy chơi cùng với bọn anh nào~" Nhưng những cố gắng của cô vân chưa là gì với người đàn ông này, hắn ta vẫn dồn cô vào một con hẻm và đẩy cô thật mạnh vào bức tường. Trớ trêu thay,lúc này, bức tường lại có đinh làm lưng của cô đau điếng. Cô vẫn cố gắng đẩy họ nhưng lại càng bị bị dồn vào bức tường đó. Cô nhăn nhúm vì vết đau ở lưng,và thậm chí cô còn cảm thấy lưng mình đang rỉ ra một thứ chất lỏng .
Cô rên rỉ, ôm món quà vừa mua về phía ngực , "C-chú muốn gì vậy , a-a-ahjeossi?" Cô lắp bắp.
"Ahjeossi?! Bọn anh mới 22!! CHÚA ƠI!" Người đàn ông đó tát vào khuôn mặt của cô.
Cô một lần nữa lại nhăn nhúm vì vết đau và nhìn xuống đất,không dám nói một lời nào. "Bọn anh muốn chơi với em, tất nhiên rồi !" Người đàn ông kia chạm vào vai cô nhưng cô co lại.
"Đừng sợ, mèo con. Sẽ rất vui mà." Hắn ta tiếp tục tiến tới, dồn vào người cô.
"L-Làm ơn để tôi đi..." Cô khóc, những giọt nước mắt từ đôi mắt của cô rơi xuống liên tiếp. Cô nắm chặt chiếc dây chìa khóa, sợ rằng sẽ mất nó.
"Awww... Bọn anh sẽ làm vậy~ ngay sau khi bọn anh vui vẻ đã." Hắn ta nở nụ cười ác độc .
"CHÚNG MÀY LÀM GÌ VẬY?!" Một giọng nam vang lên, chứa đầy sự tức giận. Hai tên đó quay lại, nhưng họ lại chỉ hứng những cú đấm,cú đá từ phía anh."CHẠY ĐI KHÔNG TAO SẼ GỌI CẢNH SÁT ĐÓ LŨ KHỐN ! ĐỪNG CÓ CHẠM VÀO VỢ TAO! LŨ CHẾT TIỆT!"
Cảm thấy có ai đó chạm vào vai mình,Jiyeon co người lại . "Cưng à! Em có làm sao không? ÔI CHÚA ƠI. Anh thề anh sẽ giết chúng !!" Myungsoo đẩy cô vào vòng tay của mình,ôm cô thật chặt, "Em lại làm anh sợ rồi,cưng à."Anh thốt lên.
"Oppa..." Jiyeon, người vẫn đang khóc và nắm lấy chìa khóa,giờ cô đã lấy hai cánh tay bị thương của mình vòng qua người anh,ôm lại. Cô khóc lớn trong vòng tay của anh, "OPPA~ Jiyeonie sợ quá." Cô rên rỉ tới khi cô ngất đi trong vòng tay của anh.
"Cưng à? CƯNG?" Cảm thấy cơ thể trước mặt mình đang yếu dần,Myungsoo lay mạnh người cô. Anh tiếp tục lay mạnh người cô,cô vẫn không có phản ứng gì,chỉ cảm thấy một thứ chất lỏng trên lưng cô. Anh nhìn vào bàn tay mình. Máu, đó là máu của cô. Anh tiếp tục nhìn bức tường và thấy những chiếc đinh dính máu
"FVCK!" Anh chửi thề và đưa cô vào bệnh viện ngay lập tức.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com