Fic Dich Hermione S Betrayal By Endless Dreamer
Special Birthday Gift To My Beloved Fandra229 <3 <3
Thank you for coming into my life, listen to all my trash stories and patience with my fucking slow reply message! You are always cute and amazing to me. May your birthday year full of significant successes and dreams fulfilled. Happy Birthday, love! <3**
Crookshanks ban đầu, không nhận thấy hành vi kỳ quặc của Hermione.
Đầu tiên, cổ hỏng kỳ quặc tý nào luôn, hmmm Nó đã quen với sự vắng mặt của cô chủ mình vào ban ngày sau sáu năm học và một năm cổ chạy khắp nơi để làm gì thì trời đất quỷ thần ơi có Merlin mới biết. Nó miễn cưỡng có đủ kiên nhẫn để nằm trên giường của cô, chờ đợi trong khi liếm láp bàn chân của mình. Dù sao thì nó cũng nhanh chóng nhận ra rằng, hậu quả sẽ lớn lắm nếu nó cố gắng chạy quanh lâu đài để tìm cô.(Mấy người mặc áo chùng xanh lá không tốt đẹp gì với mèo hết đó.)(Ngoài ra, Crookshanks nghĩ rằng bà mèo cam già khú rách rưới trông rất giống chủ của bả có thể đã thích nó mất mẹ rồi... vậy nên nó né xa mấy cái hành lang bằng mọi giá).Sau bao năm chờ đợi, Crookshanks đã biết rằng Hermione luôn trở lại ký túc xá ngay trước nửa đêm, thường thì đi kèm sẽ là đôi mắt rũ xuống, cánh tay cô đầy sách và giấy da. Nó đã biết rằng, Hermione sẽ bò lên giường của mình, chừa lại vừa đủ không gian để nó có thể cuộn tròn bên cạnh cô, và sau đó ngủ gà ngủ gật. Trên thực tế, nó đã quá quen với điều này, đến nỗi nó thường không thể đi vào giấc ngủ nếu không có tiếng thở nhẹ của cô.Vì vậy, lần đầu tiên nó nhận thấy hành vi kỳ quặc của cô là hôm cô về phòng quá nửa đêm. Nó ngay lập tức vồ lấy cô khi cô cuối cùng cũng trở về ký túc xá sau cả ngày dài chờ đợi.Đôi mắt vàng của nó nheo lại và bộ lông dài xù lên, nó muốn mắng cô ghê gớm, nè con sen kia, cô có biết tôi đã lo lắng tới mức nào không? Cô có biết tôi đã mất bao nhiêu phút ngủ rồi không?! Nhưng rồi mắt nó đảo qua khuôn mặt cô và nó nhận thấy rằng cô trông... khang khác. Làn da ngăm của cô ửng đỏ và đôi mắt sáng trong hơn bình thường. Đôi mắt vàng của nó híp lại. Đây không phải là một hành vi của Hermione.Cô nở một nụ cười hối lỗi với nó, đưa tay xuống và vuốt ve cổ nó— ngay chỗ đó — oooh, thật tuyệt con mẹ nó vời. Ahhhh. Cô luôn biết chỗ để vuốt ve nó... ngay tại đó!Ê khoan khoan.
Đáng lẽ nó phải giận cổ á!
Với một tiếng kêu cáu kỉnh, Crookshanks trượt ra khỏi tay cô, xoay người về phía cô trong tư thế buộc tội. Nó yêu cầu câu trả lời - làm sao cô dám về trễ giờ ngủ, phá hỏng chất lượng giấc ngủ của nó chớ? Cô đã ở đâu suốt cả đêm?
Hermione dường như không có ý định trả lời những câu hỏi của nó; cô ngáp dài, vươn vai và đi về phía giường của mình, trượt xuống dưới tấm chăn. Cô vỗ nhẹ vào tấm đệm, gọi tên nó, nhưng Crookshanks quay lưng lại với cô, quấn đuôi quanh mình và nhìn cô với ánh mắt bất mãn.
Thật sự luôn đó, cô nghĩ nó sẽ bỏ qua nhanh dữ dzậy luôn đó hả? Trong khi cổ thậm chí còn không giải thích lấy một lời?? Tức chết nó rồi. Đừng hòng nó để mấy cái vuốt ve mà một con chó cũng vuốt được cho nó hối lộ à nghen.
Hơn nữa, dù sao thì nó cũng không cần cô. Nó hoàn toàn có thể tự ngủ một mình. Nó đã làm vậy cả năm trời ròng rã, tưởng nó sợ chắc? Cô làm con sen của tôi hơi lâu rồi đó!!!
Đánh một cái ngáp, Crookshanks gục đầu, nhắm mắt và cố gắng ngủ.
*****
Crookshanks không hề chợp mắt.Nó thực sự đã cố ngủ; nó đã lăn qua lăn lại mấy vòng, cuối cùng ổn định với một tư thế nào đó tương đối thoải mái – chỉ để thấy ngứa ngấy hết mình mẩy một lúc sau và nó lại đổi thế nằm khác.Chết tiệt cái sàn nhà cứng ngắt! Nó đã quen với sự êm ái trên giường Hermione. Và trời còn lạnh nữa chớ, bình thường, nó có một chiếc chăn ấm áp đẹp đẽ, một chiếc gối êm ái và một con người để ôm. Và mọi thứ dường như quá yên tĩnh nếu không có hơi thở nhẹ nhàng của Hermione bên cạnh. Vì vậy, Crookshanks hoàn toàn không ngủ được, điều đó có nghĩa là nó thậm chí còn cáu kỉnh hơn bình thường.Khi Hermione thức dậy, Crookshanks đã ở ngay trước cánh cửa dẫn đến cầu thang. Đúng, nó đã suy nghĩ vụ này cả đêm - nó đẹp chứ đếu có đần, nó đâu giống mấy con chó ngu ngốc vâng lời đâu chớ. Nó sẽ sử dụng sức mạnh ý chí tuyệt đối của mình để ngăn Hermione biến mất trên cầu thang, và nó sẽ yêu cầu cô trả lời câu hỏi tối qua bởi vì nó xứng đáng được biết câu chuyện chết tiệt đó!Đôi mắt quan sát của nó theo dõi chuyển động của Hermione khi cô ngồi dậy, đưa bàn tay lười biếng lướt qua mái tóc tổ chim của mình, rồi lầm lì bước ra khỏi giường. Nó nhìn cô suýt vấp ngã vì vụng về. Điều bất thường là cổ treo một nụ cười trên khuôn mặt. Ủa ngộ hen, trời sáng rồi mà - Hermione có bao giờ cười vào buổi sáng đâu!Đây là điểm giống nhau nhất giữa nó và con sen của mình, Cả Crookshanks và Hermione đều không phải là người ưa thích làm gì buổi sáng.Cổ thậm chí còn chưa uống một ngụm cà phê! Tại sao cổ lại cười ?!(Một lưu ý nhỏ, Crookshanks thực sự không hiểu tại sao cô lại yêu thích cái thứ cà phê đó đến vậy. Nó đã nếm thử một lần và nó có vị như mật đắng dzậy đó. Mấy con chó có lẽ sẽ thích á. Tuy nhiên, nó đã thử trà một lần và món đó hơi bị ngon. Rõ ràng, đó là sự lựa chọn phức tạp hơn).Crookshanks hơi khó chịu, nó cảm thấy khá bất bình trước sự vui vẻ bất thường của Hermione. Cô giống như một người ngoài hành tinh đến từ vũ trụ - Crookshanks nghi lắm.Có thể cổ đã bị ngã dập đầu nên cổ mới hành động kỳ lạ như dzậy. Chắc là mộng du té dập đầu mất rồi!(Cái thằng tóc đỏ ngố tàu bị dậy suốt. Thằng đó còn giẫm lên đuôi nó một lần. Thứ gì, Crookshanks hỏng ưa á.)Tuy vậy, khi nhìn vào khuôn mặt của cô, Crookshanks nhận thấy sự tỉnh táo kỳ lạ trong mắt Hermione. Cổ chắc chắn trông hết sức tỉnh táo. Nó lại nheo mắt, giờ đang bối rối và càng muốn tìm hiểu xem tại sao cô chủ nó lại hành động ngộ đời vậy.Nó gào lên, cố gắng thu hút sự chú ý của cô khi cô bước qua đồ đạc để thu thập tài liệu sách vở trong ngày, hầu như không thèm để ý đến nó kể từ khi cô thức dậy. (Dm, đây mới là cái khiến Crookshanks điên tiết - không ai được làm lơ nó hết, nó sẽ cho người đó sáng mắt ra!)Cô hơi giật mình vì tiếng gào của nó - bộ cổ quên mẹ nó luôn rồi á hả?! Quên mất người bạn đồng hành trung thành nhất của cổ?! Điên rồi, điên hết rồi! Cô quay lại đối mặt trực tiếp với nó, một nụ cười ngượng ngùng hiện ra trên khuôn mặt cô. Cô bắt đầu lẩm bẩm, chắc lại lý do lý trấu, nhưng thôi đi, đau ở trong tim đây này!!!Cô đã phớt lờ nó và cổ đang giấu diếm một bí mật với nó – có quá nhiều sự thiếu tôn trọng một con mèo có thể chịu đựng, có quá nhiều niềm kiêu hãnh đã bị tước đoạt, nó phải quay đầu lại và bỏ đi.Nó ngẩng đầu thách thức nhìn cô trước khi quay lại và phóng xuống cầu thang. Có mấy cái ghế bành rất thoải mái trong Phòng sinh hoạt chung, và cả những con người có vòng tay ấm áp. Những con người đó thường không ngó lơ nó đâu, lúc nào họ cũng đổ xô đến ve vuốt nó, phải thừa nhận vầy nè, nó là một con mèo khá hấp dẫn. Ít nhất thì những con người đó đánh giá cao sự hiện diện của nó!Nó cuộn tròn trong lòng Lavender Brown (cổ luôn có mùi thơm và vuốt ve nó bằng đôi tay mềm mại của mình - cổ là một trong những người mà nó có thể chịu đựng nhiều hơn những con người khác, điều này là chắc chắn luôn)Lúc này đây, nó mới nhớ rằng mình đáng lẽ phải ngăn Hermione rời khỏi phòng ký túc xá.Rồi xong, đồ mèo ngu ngục!***********************
Sau khi tự rủa xả bản thân chút đỉnh nó lên đường băng qua các hành lang của Hogwarts, tìm kiếm con sen của mình. Nó là một con mèo có máu chiếm hữu, nó chạy bon bon qua các hành lang, nhanh hơn bao giờ hết, thậm chí không thèm coi coi dưới đất có dơ không như thường ngày. Mặc dù đó là một ngày hè nắng chói chang và rất nhiều lần nó bị vẫy gọi bởi một bãi cỏ tuyệt vời hoặc một tảng đá lớn mà nó có thể banh càng ra đó sưởi nắng, Crookshanks vẫn quyết tâm. |Nó sẽ không nản lòng lần này!Sau vài giờ tìm kiếm (nhưng thực ra mới vài phút), Crookshanks bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và buồn chán. Mệt vã cả người nó ra rồi, chạy xung quanh điên cuồng như dzầy... và hơn cả, chạy nhảy thiệt không phù hợp với một con mèo như nó tý nào. Chỉ có mấy con chó mới chạy loăng quăng suốt ngày.Có lẽ Crookshanks chỉ cần đợi ở một nơi nào đó mà nó biết chắc Hermione sẽ tới - và cổ sẽ tới tìm nó thay vì tốn công đi tìm cổ. Thiệt thông minh khéo léo hết sức!Nó cười toe toét vì sự thông minh của mình — thành thật mà nói, đôi khi chính nó cũng ngạc nhiên vãi đạn ra! Nó chạy lon ton lên cầu thang đến tầng bốn. Tất nhiên, thư viện là nơi hoàn hảo nhứt. Nó biết thừa Hermione dành gần như toàn bộ thời gian ở đó (và mang về nhà bụi bặm lấm lem từ mấy cuốn sách khiến nó hắt hơi - thực sự, con sen gì đâu không quan tâm đến nhu cầu của nó gì hết!). Với cái đuôi hướng thẳng lên trên, Crookshanks nhảy qua bậc cuối cùng, đáp xuống tầng bốn. Nó có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của những người khác và nó bắt đầu tìm kiếm qua từng âm thanh, cho đến khi nó nghe thấy một giọng nói quen thuộc."Draco! Dừng lại!" Hermione cười khúc khích.Crookshanks đóng băng. Cười khúc khích? Cô chủ của nó, cô gái luôn nghiêm túc, vừa cười khúc khích á? Nó chưa bao từng thấy cổ cười kiểu vậy bao giờ. Nó nghe thấy một tiếng cười theo sau, của một thằng bé, và Crookshanks cười khẩy. Một thằng bé? con người? Đó có phải là lý do mà Hermione hành động kỳ lạ như vậy không? Thành thật mà nói, nó đã nghĩ rằng cô sẽ có gu hơn thế - nó luôn cho rằng nó không thể tự hào hơn nữa về Hermione của mình. Thế nhưng rõ ràng, cổ cũng dễ bị ngớ ngẩn trước những thằng ngốc nghếch như bao cô gái khác. Nó hừ nhẹ một tiếng, xoay người hướng về phía cô, chuẩn bị meo rõ phải trái với cô nàng.Tuy nhiên, khi nó nhìn thấy cô, tiếng kêu của nó khô lại trong cổ họng và đôi mắt nó mở to sợ hãi.Một thằng người mặc áo chùng xanh! Cổ đang đứng với một thằng người mặc áo chùng xanh!Cổ.... - ôi trời ơi!!! Merlin ơi!!!Rồi gì nữa đây? Chọc mù mắt nó đi!!! Môi Hermione đang chạm vào môi một thằng người mặc áo chùng xanh!!!!!!!Crookshanks gào lên vì phẫn nộ, nó quay lại và bỏ chạy nhanh nhất có thể.HERMIONE!! ĐỒ PHẢN BỘI!!!!Hermione's Betrayal by [endless_dreamer]
Check Out The Original Work Here!
https://archiveofourown.org/works/12153540
VIETNAMESE TRANSLATED BY TIARA NGUYEN
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com