Fate Grand Order Kny Diep Khuc Mong Ao
Hakuneko chớp chớp đôi mắt đỏ, cẩn thận xét nghiệm cánh tay lan đầy đường vân đen kịt."Lời nguyền này ta có thể giải được.""Tốt quá!"Thông qua phép truyền tin, Fujimaru Ritsuka thở phào. Bây giờ nhóm Ritsuka đang cách khá xa nhóm Jeanne, họ không thể ngay lập tức đến thị trấn Montlucon."Xác nhận một nguồn ma lực cực lớn đang tiến đến Montlucon! Là servant!"Giọng nói của một người đàn ông khác khiến tâm tình của mọi người bất ổn.Chết tiệt, tại sao lại đúng lúc này chứ?Là một vị thần, tuy yếu nhưng Maneki Neko vẫn được coi là cao thần. Lời cảnh báo của người đàn ông Romani Archaman vừa dứt, ngay lập tức thứ gì đó rất mạnh mẽ đánh thẳng vào tâm trí nàng.Nguồn sức mạnh tà ác gì đây?Hận thù... Chẳng có gì ngoài hận thù. Mồ hôi túa đầy trán. Kỹ ức bị bào mòn nhưng Hakuneko chắc chắn đây là lần đầu tiên nàng phải đối mặt với thứ sức mạnh tà ác đó. Một đứa trẻ luôn được các vị thần bảo hộ, bỗng nàng cảm thấy tên Michael Jackson trong trí nhớ đã giết mình còn dễ thương chán."Đừng sợ."Một bàn tay thon nhỏ đặt lên mái tóc trắng khẽ xoa an ủi. Thiếu nữ tóc trắng ngước lên, nhìn sâu vào đôi mắt xanh của Vương hậu Pháp, cảm giác đứa lớn tuổi nhất lại bị xem là trẻ con."Ta không phải trẻ con!""Ừ, không phải trẻ con."Nàng bức xúc phồng má không khí sau tiếng hét tức giận của nàng bỗng thay đổi trở nên hòa nhã. Nekomaru hé mắt nhìn vị chủ nhân đang làm loạn cùng tiếng cười lấp kín cả phòng.Đúng là trẻ con đến ngu ngốc.___________"Thế ra ngươi nói xấu chủ nhân ngay trước mặt ngài luôn đồ con mèo mập ăn cháo đá bát."Hakuneko trưng ra cái bản mặt khinh bỉ gợi đòn thân thương ban tặng ánh mắt như muốn tỉa trụi lông con sủng (súc) vật của nàng khiến Nekomaru vô thức lùi ra sau cười lấy lòng.Các servant quây quần bên nhau kể chuyện hòng vơi vớt đi chút ít không khí u sầu sau sự hi sinh của vương hậu Pháp Marie Antoinette, đề xuất của Maneki Neko.Một câu chuyện vui chẳng giúp ích gì vào lúc này nhưng nó lại khiến Fujimaru Ritsuka khá hơn một chút."U sầu chẳng giúp ích gì đâu. Mau lại đây, một câu chuyện nhỏ sẽ khiến ngươi khá hơn."Rồi Hakuneko kéo mọi người cùng nhau kể một câu chuyện trong cuộc đời khi còn sống. Như câu chuyện tình yêu kinh dị đậm chất yandere, hay cuộc gặp gỡ bất ngờ với những người cùng chí hướng, hoặc cuộc sống nhọ nồi trong mấy trò đỏ đen."Rồng nhọ", biệt danh thân thương của vị thần tài dành cho anh hùng Siegfried sau một trận cười sắp bể bụng của cặp đôi ngốc. Với vẻ mặt uất nghẹn bị che bởi bàn tay to lớn cùng hai tai đo đỏ, cái bộ dạng chịu đựng tiếng cười lớn trêu chọc biệt danh mới của nàng ta khiến Siegfried bỗng trở nên tội nghiệp trong mắt chúng servant còn lại. "Thông thường một vị thần không thể trở thành servant, nhưng ngay tại đây thần tài Nhật Bản lại xuất hiện dị điểm này, nghĩ theo trường hợp nào cũng thấy quái lạ."Leonardo Da vinci xoa xoa cái cằm trơn bóng như một thói quen. Thực ra để muốn bản thân giống hệt Mona Lisa mà tự biến mình thành con gái nghĩ kiểu gì cũng đều kì cục. Thần linh, một sự tồn tại đẳng cấp khác hoàn toàn với những servant thông thường. Quyền năng, pháp lực, tuổi thọ... tất cả đều vượt quá khả năng khoa học của nhân loại. "Cô ấy nói linh hồn bị đánh bật khỏi thế giới, bị bào mòn đến kĩ ức không rõ ràng, vô tình bị căn nguyên hấp thụ trở thành một phần của anh linh tọa.""Cũng đúng nhưng cũng không đúng, vạn vật đều được thế giới trao cho sinh mệnh nhưng Maneki lại bị đánh bật khỏi chính thế giới của mình. Trừ khi cô ấy bị một thứ gì đó cưỡng ép lôi kéo, một thứ gì đó thuộc đẳng cấp cao hơn thần.""Tại sao chứ? Nếu làm vậy thì sẽ được gì từ cô ấy?"Ritsuka nghiêng đầu đặt một câu hỏi khác, càng phân tích hoàn cảnh của Hakuneko cùng Nekomaru chỉ khiến cho mọi thứ đâm đầu vào ngõ cụt. Nhưng hình như anh đã bỏ quên mất cụm từ "cao cấp hơn thần.""Fujimaru cậu không biết rồi, có thể năng lực của Hakuneko rất mạnh khi còn sống dù trở thành servant không còn mạnh như trước nhưng nếu xét theo địa vị thì thần tính cũng chỉ ở mức Trung thần là cao nhất. Những câu chuyện về cô ấy cũng không có gì đặc biệt nhưng tại sao thần tính lại thuộc đẳng cấp cao thần? Như vậy là quá vô lý!""Như vậy là sao bác sĩ? Anh hãy nói rõ ràng chứ!"Ritsuka sốt ruột lắc mạnh cái thiết bị liên lạc khiến cho Romani nhìn theo cũng phát nhức đầu, hắn vội giải thích."Được, được. Anh sẽ nói rõ. Chú đừng lắc nữa. Chóng mặt quá! Oái!!"Da Vinci đẩy Romani qua một bên đối diện với màn hình, vẫn là cái nụ cười quen thuộc như nàng Mona Lisa chậm rãi giải thích. "Nói ngắn gọn thì cô ấy được tạo ra từ một thực thể cao cấp hơn thần nên thần tính sẽ thuộc dạng cao thần, linh hồn bị thế giới xem là một thứ xa lạ bằng mọi cách phải bị tiêu diệt. Để bảo vệ linh hồn của cô ấy 'sự tồn tại cao cấp' đó buộc phải cưỡng ép linh hồn Hakuneko và dung hợp nó với Căn Nguyên."Càng nghe Ritsuka càng cảm thấy rối não, anh cũng không thể lên tiếng vì chính bản thân anh cũng không hiểu rõ tình trạng của nàng. Nhưng có vẻ như nàng ta vẫn chưa biết chuyện."Anh biết chú nghĩ gì, chuyện gì đến rồi sẽ đến nhưng chú nên nhớ cô ấy là một servant. Sau khi kết thúc dị điểm này Maneki Neko sẽ biến mất và cô ấy sẽ chẳng nhớ gì về chú cả."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com