[FANTIC LY CHU] - 3 vạn 4 nghìn năm của chúng ta
Chương 27. Trác Dực Thần rung động với Chu Yếm rồi
Chu Yếm cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt sắc bén của Ly Luân như xuyên thấu mọi lớp phòng vệ. Ly Luân không tiếp tục truy hỏi, nhưng sự im lặng của hắn chỉ càng làm nặng nề bầu không khí giữa hai người. Cuối cùng, Ly Luân nhặt một nhánh cây khô dưới chân lên, quay lại nhìn Chu Yếm với vẻ mặt khó dò.“Ngươi biết ta không phải loại người dễ bị lừa dối, đúng không?” Ly Luân chậm rãi nói, giọng điệu trầm thấp.“Dù ngươi không nói, ta cũng sẽ tìm ra.”“Ngươi quá đa nghi rồi, A Ly” Chu Yếm đáp, môi khẽ nhếch thành một nụ cười nhàn nhạt. Nhưng ngay khi y định quay người rời đi, Ly Luân đột nhiên bước tới, giữ lấy cổ tay y.“Nếu ngươi không chịu nói thật…” Ly Luân cúi đầu, mắt khẽ nheo lại “…ta chỉ có thể tự mình kiểm tra.”Câu nói như một lời cảnh báo khiến Chu Yếm khựng lại. Y quay đầu nhìn Ly Luân, ánh mắt dao động trong thoáng chốc, nhưng nhanh chóng bị thay thế bởi sự cứng rắn.“Ngươi không cần phải làm vậy.” Chu Yếm gạt tay hắn ra, giọng đầy sự kiên quyết. “Ta tự mình giải quyết được.”Dẫu vậy, sự căng thẳng giữa hai người không chỉ dừng lại ở đó. Ngay khi Chu Yếm định bước đi, một cơn choáng váng đột ngột ập tới. Y khẽ chao đảo, phải tựa vào chiếc ô giấy trong tay để giữ thăng bằng.“ Vật nhỏ !” Ly Luân lập tức tiến lại gần, vòng tay giữ lấy y trước khi y ngã xuống. “Ngươi không ổn chút nào! Đừng cố gắng gạt ta nữa!”“Ta không sao…” Chu Yếm cố gắng cất lời, nhưng giọng nói yếu ớt của y chỉ càng khiến Ly Luân thêm lo lắng. Lần này, Ly Luân không cho y cơ hội phản kháng. Hắn dìu y về phòng, bất chấp sự chống cự yếu ớt của y.Đêm đó, Ly Luân ngồi bên giường, ánh mắt kiên định nhưng ẩn chứa nỗi lo. Hắn chưa từng thấy Chu Yếm trong trạng thái này, yếu ớt đến mức không thể che giấu được.“Ta không thể để ngươi tiếp tục như vậy.” Ly Luân khẽ nói, như một lời tự nhủ. Hắn đặt tay lên trán Chu Yếm, cảm nhận dòng khí hỗn loạn trong cơ thể y.Khi dòng yêu khí của hắn chạm vào Chu Yếm, một tia sáng mỏng manh bỗng lóe lên từ bụng y, khiến Ly Luân sững người. Hắn nhíu mày, tiếp tục dò xét, và ngay lập tức nhận ra điều bất thường.“Không thể nào…” Ly Luân khẽ thì thầm, rút tay lại như vừa chạm vào thứ gì đó không thể tin nổi. Ánh mắt hắn chuyển từ kinh ngạc sang ngờ vực, rồi cuối cùng là sự xác nhận.“Chu Yếm…” Hắn nhìn y, giọng nói đầy kiên quyết.“Ngươi đang mang trong mình một sinh mệnh khác. Làm sao chuyện này có thể xảy ra, ngươi biết?”Chu Yếm, lúc này đã tỉnh táo hơn, chỉ ngồi dậy im lặng. Y không trả lời, nhưng ánh mắt lấp lánh sự bất lực của y đã nói lên tất cả.Ly Luân bước tới gần hơn, giọng nói nhẹ nhàng nhưng cương quyết: “Ngươi nghĩ có thể giấu chuyện này mãi sao? Ngươi không cần phải tự mình đối mặt với nó. Ngươi nói tự giải quyết? Ngươi không định giữ nó?”Những lời nói của Ly Luân như một cây kim chạm vào bức tường mà Chu Yếm dựng lên. Y hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng buông lời thú nhận, giọng khàn khàn: “Ta không biết tại sao… hay chuyện này sẽ đi đến đâu. Nhưng ta sợ, A Ly. Ta không biết mình có thể bảo vệ nó, hay chính ta sẽ trở thành mối nguy hiểm cho nó, ngươi hiểu rõ ta sẽ có lúc còn không khống chế được mình, xung quanh chúng ta có bao nhiêu mối nguy hiểm”Ly Luân lặng đi trong giây lát, rồi khẽ đặt tay lên vai Chu Yếm. “Ngươi không cần làm tất cả một mình. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm cách. Ngươi tin ta chứ?”Chu Yếm nhìn hắn, ánh mắt lóe lên tia hy vọng nhỏ nhoi. Nhưng trước khi y kịp trả lời, một giọng nói quen thuộc vang lên từ cửa.“Ta đã nói mà, ngươi có bí mật!” Trác Dực Thần thò đầu vào, vẻ mặt đầy hứng thú. “Chà, không ngờ bí mật lại lớn đến thế! Nói đi, ai là cha đứa trẻ? Có phải Ly Luân không?”Cả Ly Luân và Chu Yếm đều nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, nhưng điều đó không ngăn được Trác Dực Thần phá lên cười. “Được rồi, được rồi! Ta không nói nữa. Nhưng mà này, nếu cần người giúp thì cứ nói. Ta rất giỏi trông trẻ đấy!”Ly Luân nhíu mày nhìn Trác Dực Thần, giọng lạnh lùng: “Nếu ngươi đã nghe được, thì tốt nhất nên cẩn thận lời nói của mình. Chu Yếm đang trong tình trạng này, không phải lúc để đùa giỡn.”Trác Dực Thần dừng lại, nụ cười trên mặt tắt dần. Hắn nhìn Chu Yếm, ánh mắt thoáng dao động. “Ta không đùa giỡn… chỉ là… mọi chuyện này quá bất ngờ. Ngươi nghĩ ta không lo sao?”Chu Yếm ngồi trên giường, yên lặng quan sát cả hai. Y hít một hơi sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh. “Ta không cần sự lo lắng của ngươi, Trác Dực Thần. Nếu cảm thấy khó chịu, ngươi có thể rời đi.”“Khó chịu?” Trác Dực Thần bật cười, nhưng trong mắt hiện lên sự phức tạp. “Ngươi nghĩ ta dễ dàng như vậy sao? Chu Yếm, ngươi lúc nào cũng như vậy.”Trác Dực Thần bước tới, ánh mắt sắc bén. “Ngươi nghĩ ta không nhận ra sao? Ngươi không giống với vẻ ngoài mạnh mẽ mà ngươi cố thể hiện. Ta ghét ngươi vì những gì đã xảy ra với Trác phủ, nhưng điều đó không ngăn được ta quan tâm đến ngươi. Điều đó không ngăn được việc ta… ta…”Trác Dực Thần khựng lại, như thể không thể nói ra điều tiếp theo. Hắn siết chặt tay, ánh mắt lạc đi. Ly Luân đứng một bên quan sát, ánh mắt lạnh nhạt nhưng ẩn chứa sự phức tạp.“Ngươi ghét ta” Chu Yếm đáp, giọng nhẹ như gió thoảng. “Ngươi nên giữ nguyên điều đó, Trác Dực Thần. Ta là người đã hủy hoại mọi thứ của ngươi.”“Không phải ngươi!” Ly Luân đột ngột lên tiếng, cắt ngang dòng đối thoại căng thẳng. “Chu Yếm không phải người giết Trác phủ. Kẻ đứng sau là Ngạo Nhân. Hắn đã giả dạng Chu Yếm để gây ra mọi chuyện.”Trác Dực Thần sững người, ánh mắt xoáy sâu vào Ly Luân như muốn tìm kiếm lời giải thích. “Ngươi nói gì? Làm sao ngươi biết được?”“Ta và Chu Yếm đã điều tra từ lâu” Ly Luân đáp, giọng chắc nịch. “Ngạo Nhân sử dụng một loại pháp thuật đặc biệt để giả dạng Chu Yếm. Những gì ngươi thấy chỉ là một màn kịch. Ngươi thù hận nhầm người rồi, Chu Yếm vì sợ ngươi không thoát nỗi sự đau khổ nên không chọn nói với ngươi, chỉ khi ngươi có động lực để sống ....”“Nhầm người?” Trác Dực Thần lùi lại một bước, ánh mắt đầy bối rối. “Vậy còn lời thề của ta? Ta đã thề… rằng nếu học được kiếm Vân Quang, ta sẽ tự tay giết hắn. Bây giờ ngươi bảo ta đã nhầm suốt thời gian qua sao?”Ly Luân gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị. “Ngươi không cần gánh trên vai gánh nặng đó nữa. Ngươi đã bị lừa, nhưng ngươi vẫn có thể sửa sai, và ngươi sẽ không thể làm hại Chu Yếm nếu có ta ở đây.”Trác Dực Thần đứng lặng, như thể cả thế giới của hắn vừa sụp đổ. Hắn siết chặt tay, giọng nói lạc đi:“Nhưng còn gia tộc ta thì sao? Dù là Ngạo Nhân hay Chu Yếm, thì y… hắn… vẫn là yêu quái. Một yêu quái tàn ác nhất Đại Hoang. Mỗi đời hậu duệ của tộc Băng Di đều phải giết yêu quái tàn ác nhất mà hắn... Ta làm sao thoát khỏi số mệnh đó?”Câu nói khiến không gian chìm vào im lặng. Ly Luân nhìn Trác Dực Thần, ánh mắt nặng trĩu. Hắn bước tới, đặt tay lên vai Trác Dực Thần.“Ngươi có sự lựa chọn, Trác Dực Thần” Ly Luân nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực. “Ngươi không bị ràng buộc bởi bất kỳ lời thề hay số mệnh nào.Nếu ngươi thực sự quan tâm đến Chu Yếm, hãy đặt niềm tin vào y. Hãy đặt niềm tin vào chính mình.”
“Tin tưởng?” Trác Dực Thần bật cười khô khốc.“Ngươi nghĩ mọi chuyện dễ dàng như vậy sao? Nếu như y lại một lần nữa làm hại người khác thì sao? Nếu như ta lại nhầm một lần nữa thì sao?”“Ta không cầu ngươi tin” Chu Yếm lên tiếng, ánh mắt trầm lắng. “Ta chỉ cần ngươi đưa ra lựa chọn của chính mình.”Câu nói của Chu Yếm như một nhát kiếm đâm sâu vào lòng Trác Dực Thần. Hắn nhìn y, ánh mắt đầy mâu thuẫn. Nhưng sâu trong đó, một tia sáng nhỏ nhoi của sự quyết tâm bắt đầu lóe lên.“Ta… ta cần thời gian” Trác Dực Thần thì thầm, rồi quay người rời đi. Nhưng trước khi bước qua cửa, hắn dừng lại, không quay đầu, chỉ để lại một câu: “Ta sẽ không để ngươi chết dễ dàng đâu, Chu Yếm. Đừng nghĩ ngươi có thể thoát khỏi ta.”Khi bóng lưng hắn khuất dần, Ly Luân quay lại nhìn Chu Yếm. “Ngươi nghĩ hắn sẽ chọn gì?”“Ta không biết,” Chu Yếm đáp, giọng bình thản. “Nhưng ta sẽ không trốn tránh.”--------
19h ngày 18/12/2024 mới có chương mới nha mọi người
“Tin tưởng?” Trác Dực Thần bật cười khô khốc.“Ngươi nghĩ mọi chuyện dễ dàng như vậy sao? Nếu như y lại một lần nữa làm hại người khác thì sao? Nếu như ta lại nhầm một lần nữa thì sao?”“Ta không cầu ngươi tin” Chu Yếm lên tiếng, ánh mắt trầm lắng. “Ta chỉ cần ngươi đưa ra lựa chọn của chính mình.”Câu nói của Chu Yếm như một nhát kiếm đâm sâu vào lòng Trác Dực Thần. Hắn nhìn y, ánh mắt đầy mâu thuẫn. Nhưng sâu trong đó, một tia sáng nhỏ nhoi của sự quyết tâm bắt đầu lóe lên.“Ta… ta cần thời gian” Trác Dực Thần thì thầm, rồi quay người rời đi. Nhưng trước khi bước qua cửa, hắn dừng lại, không quay đầu, chỉ để lại một câu: “Ta sẽ không để ngươi chết dễ dàng đâu, Chu Yếm. Đừng nghĩ ngươi có thể thoát khỏi ta.”Khi bóng lưng hắn khuất dần, Ly Luân quay lại nhìn Chu Yếm. “Ngươi nghĩ hắn sẽ chọn gì?”“Ta không biết,” Chu Yếm đáp, giọng bình thản. “Nhưng ta sẽ không trốn tránh.”--------
19h ngày 18/12/2024 mới có chương mới nha mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com