Fanfiction 12 Chom Sao Love Stories
Song Ngư sầu não ngồi chống cằm ở bàn ăn, nhìn chằm chằm vào dĩa cá trước mặt, khiến Bạch Dương đang ăn ở đối diện cũng dừng đũa, đưa mắt nhìn cô._ Em nhìn gì thế?Song Ngư ngẩng đầu lên nhìn Bạch Dương, rồi vung tay đập bàn cái rầm, khiến anh giật mình, một cây đũa rơi xuống đất cạch một tiếng._ Hôm nay em vừa về nhà. Anh có biết vừa ló mặt vào nhà, đã nghe mẹ em nói gì không?Nhìn cái điệu bộ hùng hổ của vợ, Bạch Dương bật cười, cúi xuống nhặt cây đũa lên đi sang bỏ vào bồn rửa, rồi cũng lấy cho mình đôi đũa mới, quay lại bàn._ Lại chuyện của em trai em?_ Đúng vậy! Mẹ em than thở muốn có cháu nội. Cằn nhằn tại sao thằng nhãi kia chưa chịu cưới vợ. Sau đó lại quay sang em, bảo em bằng mọi cách trong năm nay phải khiến nó chịu rúc đầu đến ủy ban đăng ký kết hôn.Song Ngư hậm hực nói, giọng được nâng lên nửa tông, cao hơn bình thường. Bạch Dương nhàn nhã tiếp tục ăn cơm, cái thái độ bình thản của anh khiến Song Ngư nổi giận, đứng dậy nhìn anh trừng trừng._ Em nói cho anh biết, anh mà không nghĩ cách giúp em, thì ra phòng khách ngủ đi.Song Ngư trừng mắt, rồi bỏ đi khỏi nhà bếp, để lại Bạch Dương đang cứng người trước mệnh lệnh của bà xã. Quay đầu nhìn theo cô, Bạch Dương mếu máo cười không thành tiếng, miếng cá trong miệng cũng trở nên đắng ngắt. Ngày hôm sau, Bảo Bình đang loay hoay ở studio, thì thấy Bạch Dương mặc quân phục đi vào lúc sáng sớm, nghiêng ngó như tìm cái gì. Bảo Bình thấy anh, vội chạy ra chào hỏi. _ Anh Bạch Dương, đi đâu thế?_ Anh đến tìm cậu?_ Tìm em? Có gì không anh?Bảo Bình hơi ngạc nhiên khi Bạch Dương tìm mình sớm thế này, nhưng cũng mời anh ngồi xuống bàn, rồi chạy đi lấy một bình trà đem ra. Sau đó, giữa cái studio vắng tanh lúc tám giờ sáng, có hai người đàn ông ngồi thì thào nói chuyện với nhau. Một lát sau, Bảo Bình rút điện thoại gọi điện cho ai đó. Rồi ba mươi phút sau, lại thêm một người đàn ông khác xuất hiện ở cái studio vắng tanh đó, nhanh chóng nhập vào cái hội thì thào lúc sáng sớm kia. Bên ngoài, có hai cô bé tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy cảnh ba người đàn ông đẹp trai ngời ngời, một người thì mặc quân phục cảnh sát màu xanh cực kỳ nam tính, một người thì mặc vest màu đen đầy lịch lãm, lại một người mặc đồ tự do cực kỳ phong trần, đang thậm thụt cùng nhau, bao nhiêu suy nghĩ đã vụt xuất hiện. Chậc chậc, hủ nữ đã xâm chiếm địa cầu!!!Tối hôm đó, Song Ngư im lặng nhìn chằm chằm vào năm con người đang chen chúc ở phòng khách nhà mình. Cự Giải nhìn thấy Song Ngư, đã tí tớn chạy đến kéo cô ngồi xuống cái ghế sofa lúc này đang có Bảo Bình và Xử Nữ ngồi. Bốn người chen chúc nhau trên cái ghế dài, còn hai anh kia thì ngồi một mình một cái ghế đơn đối diện. Song Ngư ngơ ngác nhìn Cự Giải, rồi nhìn sang chồng mình._ Hôm nay có tiệc tùng gì sao?_ Không, hôm nay chúng ta có việc quan trọng.Bạch Dương đáp, mặt mày nghiêm trọng, khiến Song Ngư bất giác giật mình, âm thầm tính toán. Chẳng lẽ là Bảo Bình bị cướp studio nên giờ tập trung ở đây để bàn cách bắt cướp? Hay là Song Tử bị vỡ thầu nào đó, cần tiền gấp?...... Bảo Bình nhìn Xử Nữ, rồi lên tiếng, cắt ngang suy nghĩ của Song Ngư._ Hôm nay, chúng ta ở đây...là để bàn về......vấn đề đi chơi dịp lễ Quốc khánh sắp đến.Song Ngư nghệt mặt ra ngơ ngác khi nghe Bảo Bình nói, Cự Giải và Xử Nữ bên cạnh bật cười trước thái độ trịnh trọng của anh ta. Song Tử cũng cười, rồi mới tiếp tục._ Và trong chuyến đi đó, chúng ta có nhiệm vụ phải làm._ Nhiệm vụ gì?Song Ngư buột miệng hỏi, Cự Giải và Xử Nữ bên cạnh liếc nhìn Bạch Dương, che miệng nín cười. Song Tử cũng cố gắng nhịn cười, chỉ có Bạch Dương là giả vờ đưa mắt ra nhìn về phía cửa kính bên ngoài. Bảo Bình cười lên tiếng._ Tìm cách để hai kẻ lạnh lùng nào đó lên kế hoạch kết hôn, nếu không lại có ai đó phải ngủ ở phòng khách.Lần này thì Song Ngư đưa mắt nhìn về phía Bạch Dương, rồi lao thẳng qua bóp cổ anh, khiến Cự Giải và Xử Nữ sau một lúc nhịn cười, đột ngột cười phá lên. Vậy là, sau một hồi gà bay chó sủa náo loạn cái phòng khách nhỏ xíu của nhà Song Ngư, đến nỗi hàng xóm bên cạnh phải chạy sang phàn nàn vì ồn ào, cái hiệp hội, à không, cái "hội mai mối" chính thức được thành lập, với nhóm trưởng là Bạch Dương. Lý do tại sao lại là Bạch Dương? Vì những người kia nhất trí rằng, Bạch Dương là cảnh sát, vẻ mặt của anh nghiêm túc hơn, nên nếu hai đứa kia có nghi ngờ hỏi han gì, nhóm trưởng sẽ chịu trách nhiệm đánh lạc hướng. Những người khác không thể có được cái khí chất cứng rắn như Bạch Dương, chỉ sợ đối diện với hai ánh mắt đầy băng kia sẽ buột miệng mà khai ra hết mất. Vậy là, Bạch Dương nghiễm nhiên trở thành nhóm trưởng, hay đúng hơn là, lá chắn cho năm kẻ còn lại ngồi xì xào lập một cái kế hoạch trời ơi nào đó. Lúc này, Thiên Bình ở shop đột nhiên rùng mình, còn Thiên Yết đang lái xe ngoài đường bất chợt thấy lạnh ở sống lưng. Chậc chậc, thì ra ngủ ở phòng khách đáng sợ đến như thế!!Thiên Yết và Thiên Bình nhìn chằm chằm Bạch Dương dò xét, khiến anh chột dạ, chỉ biết cười ngơ ngơ. Sau một lát, chắc chắn rằng Bạch Dương không có thay đổi gì, Thiên Yết mới lên tiếng._ Sao lại đi Chu Lai? Mà sao lại đi gấp như thế?_ Thì hai ngày nữa là Quốc khánh rồi, năm nay được nghỉ dài ngày, nên anh muốn rủ mọi người cùng đi du lịch cho vui._ Vậy thì phải báo cho tụi em biết sớm chứ. Mai đi mà hôm nay anh mới báo làm sao tụi em chuẩn bị kịp.Thiên Bình lên tiếng trách móc, khiến Bạch Dương nuốt nước bọt. Thật ra anh không ngại ánh mắt của Thiên Yết, bởi đã quen với nó từ lúc bắt đầu quen với Song Ngư rồi. Nhưng với cô gái này thì khác, lúc trước cùng Sư Tử đi gặp cô ta, anh đã ấn tượng với ánh mắt lạnh nhạt khi đuổi Sư Tử ra khỏi nhà. Ánh mắt đó, suốt đời này, anh không nghĩ là sẽ có một người có được ánh mắt lạnh băng đầy cô độc như thế. Bây giờ, tuy là quen thân với cô ta nhiều, cũng đã quen với thái độ ấy, nhưng mỗi khi nhìn Thiên Bình, ánh mắt khi xưa vẫn khiến Bạch Dương rùng mình. _ Thì hôm nay chuẩn bị, thật ra anh cũng chỉ mới biết tối qua thôi.Bạch Dương cười hề hề, nói qua quýt cho qua chuyện. Thiên Yết và Thiên Bình nhìn nhau, rồi cũng gật đầu, đồng ý tham gia chuyến đi tập thể này. Sau đó cả hai rời đi, để Bạch Dương ngồi lại về sau. Cả hai đều không biết, khi mình rời đi được mười phút, thì có hai người khác xuất hiện. Song Ngư và Cự Giải ngồi xuống bàn, nhìn chằm chằm Bạch Dương chờ đợi. Bạch Dương đưa tay vuốt tóc Song Ngư, khiến Cự Giải bên cạnh nguýt một cái._ Được rồi, hai đứa nó sẽ tham gia._ Hay quá!Song Ngư reo lên, thầm vui mừng. Mẹ à, con trai mẹ sắp bắt được con dâu về cho mẹ rồi đấy.Sáng hôm sau, tại chung cư nhà Song Tử và Cự Giải, Bảo Bình và Xử Nữ đang đứng kiểm tra lại hành lý của mình, Song Ngư và Bạch Dương thì nhàn nhã mỗi người một ly café trên tay quan sát xung quanh, Cự Giải thì ngồi trên cái vali, còn Song Tử thì loay hoay bên chiếc ô tô của mình để chuẩn bị cho chuyến đi. Một lát sau, Thiên Bình và Thiên Yết đến, bất ngờ khi thấy mọi người đều đến sớm thế này. Cả hai chỉ gật đầu chào, rồi lục tục leo lên xe theo mọi người. Khi xe chuyển bánh, sáu người kia mới nhận ra cái không khí kỳ quặc giữa hai người này. Thiên Bình thì dựa đầu lên cửa kính nhìn ra ngoài, Thiên Yết thì cầm một quyển tạp chí tiện tay nhặt được trên xe, im lặng không lên tiếng. Cả sáu đưa mắt nhìn nhau, cùng nuốt nước bọt cái ực. Có vấn đề, tuyệt đối là có vấn đề. Cự Giải nhanh chóng phá vỡ sự nghi ngờ khi xúi Song Tử lái xe, còn mình thì ngồi bên cạnh ghế lái. Xử Nữ và Song Ngư ngồi ngay phía sau ghế lái xe, cùng Bảo Bình. Bạch Dương xui xẻo, bị đẩy xuống cuối ngồi cùng hai đứa kia. Song Ngư nhìn chồng mình, âm thầm chúc anh may mắn. Quả nhiên là hai đứa kia đang có vấn đề, dọc đường mọi người thi nhau nói chuyện cười đùa, thì Thiên Bình chỉ im lặng dựa đầu lên cửa kính, mơ màng ngủ, trước sau không hề lên tiếng câu nào. Thiên Yết thì khá hơn, cũng trả lời những câu hỏi của Bảo Bình, Song Tử hay Song Ngư. Khi nhìn thấy Thiên Bình đang gục đầu ngủ, anh thoáng thở dài, rồi đưa tay đẩy nhẹ đầu cô, để cô dựa lên vai mình. Hành động đó của Thiên Yết khiến Song Ngư và Xử Nữ đang quay lại đưa nước cho Bạch Dương tròn mắt, chớp chớp đầy ngưỡng mộ. Cự Giải ở phía trên hóng hớt quay xuống thấy vậy cũng chớp mắt mơ màng. Bảo Bình nghiến răng lầm bầm bên cạnh, không để cho Xử Nữ nghe được mình đang giận thằng nhãi kia. Và bởi vì Thiên Bình ngủ suốt chuyến đi, nên mặc nhiên không biết được Thiên Yết đang bị vây công bởi sáu kẻ rỗi việc, liên tục hỏi anh có chuyện gì mà sáng nay mặt mày cả hai khó chịu như thế. Thiên Yết sau một lúc chần chừ, cũng kể lại sự vụ. Vâng, như đã biết, anh Yết nhà ta quản lý một công ty quảng cáo, và vì là quảng cáo, nên hay có những cô nàng người mẫu xung quanh để quay hoặc chụp ảnh đại diện. Trong đó có một cô suốt ngày bám lấy anh. Tuy là Thiên Yết rất lạnh lùng từ chối, nhưng cô ta vẫn rất kiên nhẫn, khiến Thiên Yết dở khóc dở cười bao nhiêu lần. Cả công ty ai cũng bàn tán về việc này, cộng thêm giám đốc Thiên Yết vẫn đang độc thân, nên nhanh chóng được gán ghép với cô ta. Hiển nhiên là việc này Thiên Yết giấu biệt với Thiên Bình. Vậy mà hôm qua, không biết ai xui khiến mà Thiên Bình lại đến công ty tìm gặp Thiên Yết ngay lúc anh đang giám sát buổi chụp hình đại diện cho một sản phẩm làm đẹp. Và tất nhiên, những lời xì xào về cô người mẫu kia và Thiên Yết nhanh chóng lọt vào tai Thiên Bình, khi cô đang đứng ở sát cửa không đến làm phiền. Lại thêm cảnh lúc cô ta chụp ảnh xong, lại gần dán cả cơ thể mình sát rạt vào người Thiên Yết khi kiểm tra lại ảnh chụp. Bằng chứng tang chứng đầy đủ, Thiên Bình khi đó, chỉ lẳng lặng đến sau lưng anh. Trước ánh mắt của quần chúng xung quanh, và cô nàng người mẫu đang đỏ mắt giận dữ kia, Thiên Bình chỉ cười với anh, chậm rãi phun ra năm chữ._ Thiên Yết, anh được lắm!
Xe đến Chu Lai là chín giờ rưỡi sáng. Thiên Yết gọi Thiên Bình dậy. Cô mở mắt mơ màng, ngơ ngác đi theo anh xuống xe vào nhận phòng khách sạn, không hề nhận ra đang lấy phòng đôi cùng Thiên Yết. Chuyện này là do Song Tử, bảo rằng cả ba cặp đều là vợ chồng, nên lấy phòng đôi là bình thường, còn Thiên Yết với Thiên Bình, cũng là người yêu của nhau, thôi lấy luôn phòng đôi cho đỡ tốn tiền chia làm hai phòng. Tất nhiên việc này Thiên Yết không hề biết, đến khi nhận phòng mới lúng túng không biết làm sao. Cả ba cặp vợ chồng kia đã nhanh chóng chuồn thẳng về phòng mình từ lúc nào, để lại cả hai đứng ở quầy lễ tân. Thiên Bình sau một lúc mơ màng, cũng hơi tỉnh táo lại, kéo vali giục Thiên Yết đưa mình về phòng. Thiên Yết nhìn cô một lát, rồi cũng đi về phía thang máy. Mười phút sau, Thiên Bình nhìn Thiên Yết đang cúi đầu cất balo vào tủ quần áo trong phòng khách sạn bằng con mắt giận dữ. Thiên Yết vẫn bình tĩnh cất đồ của cả hai vào tủ, rồi đưa cho Thiên Bình một cái khăn._ Em rửa mặt đi!Bữa trưa hôm đó, Thiên Bình ngồi một góc bàn, Thiên Yết ngồi một góc bàn, Bạch Dương xui xẻo lại bị bắt ngồi ở giữa hai người này. Cự Giải và Xử Nữ âm thầm chia buồn cho anh vì có một bà vợ như Song Ngư. Trong suốt hai ngày ở Chu Lai nghỉ dưỡng, ngoại trừ trả lời câu hỏi của những người khác, thì Thiên Bình không hề mở miệng nói chuyện cùng Thiên Yết. Điều này khiến sáu người còn lại buồn bực hết mức, nên tối ngày thứ hai, cả sáu tập trung tại phòng Song Tử va Cự Giải, mở một cuộc hội ý bàn cách làm lành cho cả hai mới có thể tiến tới kế hoạch kia. Bảo Bình và Xử Nữ chợt nhớ đến mỏm Tương Tư dạo trước, hào hứng rủ rê cả đám cùng lên. Một kế hoạch xin lỗi được lập ra bởi cái "hội mai mối" đó, Bạch Dương được giao trách nhiệm sang lôi kéo Thiên Yết đến đây để bàn bạc. May cho anh là khi sang chỉ có một mình Thiên Yết mở cửa, Thiên Bình hãy còn đang đi tắm. Sáng sớm hôm sau, Thiên Bình còn đang mơ màng ngủ, thì tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô giật mình, càu nhàu ngồi dậy. _ Alo!"Thiên Bình, em đang ở đâu, Thiên Yết mất tích rồi"_ Mất tích? Con nít sao? Kệ anh ta!Thiên Bình hời hợt đáp, rồi tắt điện thoại ngủ tiếp. Song Ngư ở bên này nhìn chằm chằm cái điện thoại, không biết làm sao. Theo lẽ thường thì khi nghe người yêu mình mất tích phải cuống lên chứ, đằng này. Một đám hóng hớt thấy thế, vội lao nhao nghĩ lý do khác. Năm phút sau, Thiên Bình lại nghe tiếng chuông điện thoại bên tai._ Alo!"Thiên Bình, em dậy chưa, nhanh nhanh, Thiên Yết lên huyết áp đang ngất bên dưới khách sạn này"_ Huyết áp? Anh ta là ông già sao? Hừ!Thiên Bình lại tắt điện thoại, tiếp tục ngủ tiếp. Thiên Yết bên này đen mặt khi nghe Song Tử nói chuyện điện thoại, hận không thể lao đến bóp cổ anh ta. Đám còn lại tiếp tục nghệch mặt ra nhìn cái điện thoại. Lần thứ ba, Thiên Bình giận dữ cầm lấy điện thoại tắt nguồn, rồi bật dậy đi vào phòng vệ sinh. Mười phút sau, cô đã có mặt bên dưới quầy lễ tân, rút điện thoại gọi cho Song Ngư._ Mọi người đang ở đâu?Song Ngư rối lên, quăng điện thoại cho Cự Giải, thì thào bảo Thiên Bình gọi đến. Cự Giải nhìn cái điện thoại một chút, rồi thận trọng đưa lên nghe. _ Mọi...người...đang...ở...đâu?Thiên Bình lập lại câu hỏi lần nữa, Cự Giải ực một cái, rồi bảo cô đến quán cháo đối diện khách sạn. Chưa đầy một phút sau, Thiên Bình đã xuất hiện, đưa mắt nhìn quanh, rồi ngồi xuống bàn._ Vậy cuối cùng là có chuyện gì vậy?_ Ha ha...ăn đi...ăn đi!Bảo Bình lên tiếng, đẩy chén cháo đến trước mặt Thiên Bình. Thiên Bình cầm lấy muỗng múc cháo, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm những người cùng bàn. Song Ngư và Cự Giải ngó lơ chỗ khác, Bảo Bình quay sang gắp cá cho Xử Nữ, Xử Nữ thì cúi đầu vào chén cháo, Song Tử cầm ly nước trà vừa uống vừa nhìn ra bên ngoài, Bạch Dương thì im lặng nhìn cô cười cười._ Gió, chúng ta kết hôn đi!Phụt!! Song Tử phun hết nước trà vào mặt Bạch Dương đối diện. Bảo Bình thì giật mình làm rơi đôi đũa xuống bàn, Xử Nữ thì nghẹn miếng cá đang nuốt ở cổ họng, tay quơ quào kiếm bình trà. Song Ngư và Cự Giải thì ho khùng khục bên cạnh, khó khăn nhìn về phía kẻ vừa nói câu đó. Thiên Yết vẫn bình tĩnh ngồi nhìn chằm chằm Thiên Bình, hệt như anh vừa nói câu trịnh trọng đó ở bàn làm việc vậy. Cái gì vậy? Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Hẳn là nghe lầm đi. Đúng, chắc chắn là nghe lầm rồi. _ Gió, chúng ta kết hôn đi!Thiên Yết lập lại lần nữa, lần này thành công thu hút sự chú ý của quần chúng đang trong quán cháo. Sáu người kia hãy còn đang tự nhủ là nghe lầm, lần này thì quay phắt lại nhìn trừng trừng về phía Thiên Yết, mở to mắt đầy kinh dị. Cái gì vậy? Là cầu hôn sao? Là cầu hôn thật sao? Có đùa hay không? _ Không!Thiên Bình vừa ăn cháo vừa bình tĩnh trả lời. Sáu người kia lại quay phắt sang nhìn Thiên Bình, Xử Nữ lần này đã nuốt được miếng cá xuống cổ, bây giờ thận trọng đẩy chén cháo ra xa một tý. _ Anh và cô ta không có cái gì cả. Sáu cặp mắt lại lia về phía anh chàng này. Quần chúng xung quanh bắt đầu buông muỗng, tò mò nhìn về cái bàn đang có màn kịch hay ho kia. Thiên Bình chậm rãi múc thêm một muỗng cháo đưa vào miệng, rồi mới đặt muỗng xuống, ngước mắt nhìn về phía Thiên Yết._ Chưa tỏ tình!Lần này thì sáu kẻ kia không còn đủ bình tĩnh nữa, đã bắt đầu run run nhìn về phía cô. _ Gió, anh yêu em!_ Ừ, kết hôn thôi!Rầm!! Tiếng ghế ngã vang lên đồng loạt trong quán, khiến chủ quán đang loay hoay trong quầy vội vã chạy ra sợ hãi, cứ tưởng có đánh nhau. Khung cảnh bây giờ là, một cái bàn trong góc kia, có hai người đang ngồi im lặng nhìn nhau, xung quanh có sáu người đang từ từ đỡ nhau ngồi dậy, sáu chiếc ghế nằm vương vãi xung quanh, quần chúng xung quanh thì hóa đá từ lúc nào. Chẳng lẽ lại có hiện tượng đột quỵ tập thể ở đằng kia? Chủ quán âm thầm tự hỏi, chân tự động lùi lại, không dám tiến tới. Bạch Dương đỡ Song Ngư ngồi dậy, kéo ghế cho cô. Song Tử thì dìu Cự Giải đang thở hồng hộc, ngồi dựa vào lưng ghế. Bảo Bình thì đưa nước cho Xử Nữ đang run run bên cạnh. Thiên Yết sau khi nghe Thiên Bình trả lời, thì quay sang Song Ngư, bất giác khóe môi nhếch lên thành một nụ cười nhạt._ Chị, giúp em chọn ngày cưới._ Yết, em yêu anh!Thiên Bình bên cạnh nghiêng đầu lại gần, khẽ nói với Thiên Yết. Lần thứ n cặp đôi này khiến quần chúng và "hội mai mối" hóa đá. Sau một lúc định thần, tiếng nói của Bạch Dương dè dặt vang lên giữa khung cảnh quần chúng hãy còn đang tiêu hóa cảnh tượng kia._ Vậy...là anh không phải ra phòng khách đúng không?Rầm!! Lần này là tiếng ghế ngã và tiếng người la ó vì bị bóp cổ. Chủ quán âm thầm rút về bên cạnh nồi cháo, tự nhủ, sáng nay bước ra cửa bằng chân trái nên xui xẻo. Quần chúng nhân dân xung quanh cúi đầu vào chén cháo của mình, tự nhủ không nên dây dưa vào cái bàn thần kinh đầu kia. Người không bình thường, không nên dây dưa, không nên dây dưa....Tối hôm đó, ngày cuối cùng tại nơi này, ngày mai họ phải quay về để đi làm. Bảo Bình và Xử Nữ sau sự kiện "cầu hôn" ban sáng, tối nay quyết định mua sắm một đống đồ ăn, rủ rê sáu người còn lại lên mỏm Tương Tư làm tiệc ngoài trời. Vậy là tám giờ tối, dưới bầu trời đầy sao lấp lánh, mặt biển đen nghịt phản chiếu lại ánh trăng mờ mờ, gió nhẹ thổi, dưới ánh đèn bão huyễn hoặc, cả tám người vui vẻ tổ chức một bữa tiệc nhỏ. Tuy là không theo kế hoạch, Thiên Yết "cầu hôn" ở một địa điểm không có đến một phần trăm lãng mạn, nhưng mục đích cũng đã đạt được, cần phải ăn mừng. Cự Giải cầm lấy lon bia của mình đưa lên, cười nói._ Chúc mừng Thiên Yết và Thiên Bình sắp kết hôn! Chúc mừng Quốc khánh đáng nhớ!_ Chúc mừng!Những người còn lại cũng cầm lấy lon bia đưa lên, chạm vào nhau lách cách. Dưới ánh trăng mờ, cả tám người đưa mắt nhìn về phía xa, nơi mặt biển lấp lánh từng lớp sóng màu bạc, nơi đường chân trời chia cắt hai phần trời biển có những ngôi sao nhỏ mơ hồ. Bạch Dương lại gần, nắm lấy tay Song Ngư, cô cũng dựa vào người anh. Bảo Bình ôm lấy eo Xử Nữ, thì thào nhắc lại chuyện cũ khiến cô bật cười khúc khích. Cự Giải cầm lấy lon bia mân mê trong tay, Song Tử ở bên cạnh vuốt tóc cô nhẹ nhàng. Thiên Bình dựa đầu lên vai Thiên Yết vẻ mệt mỏi, Thiên Yết choàng tay ôm lấy vai cô. Gió chậm rãi đùa giỡn xung quanh. Chúng ta cùng nắm tay nhau ở mỏm Tương Tư, thề hẹn yêu thương nhau mãi mãi, đi cùng nhau hết con đường tương lai. _ Vợ à! Ngày mai cho anh vào phòng ngủ nhé!Tiếng nói phá tan khung cảnh tĩnh mịch. Mười giây sau, "gà bay chó sủa" náo loạn. Những người còn lại bật cười. Một lễ Quốc khánh mãi mãi không quên.......
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com