Fanfic Zosan
Sáng. Zoro nhổm dậy, nhìn sang bên cạnh anh. Là Sanji. Anh dịu dàng cúi xuống hôn nhẹ lên trán hắn."Hửm? Định làm gì thế?!" – Sanji chồm lên, quàng tay qua người anh."Nào nào! Hôm nay không nghỉ làm được đâu, có thanh tra đi kiểm tra mà." – Zoro nhẹ nhàng gỡ cánh tay dài thon thả, trắng nõn nà của hắn ra."Xì!" – Sanji cắn phập một cái vào cổ Zoro."Tch! Đau thế!" – Anh lập tức đưa tay lên xoa vết cắn."Đánh dấu chủ quyền." – Nói rồi anh lạnh lùng ra khỏi giường thay quần áo."..."
*
Zoro trở lại làm người thầy nghiêm túc, cần cù và yêu thương học sinh. Trong phòng giáo viên, anh tự pha cho mình một ly coffee đậm đặc rồi để qua một bên, quay mặt lại với xấp bài dầy cộm mà anh phải chấm từ hai ngày qua. Căn phòng ảm đạm, giấy tờ ảm đạm, những con người ảm đạm. Zoro thở dài. Ngày qua ngày vẫn một có những công việc nhàm chán (ý anh bảo nhàm chán tại anh có Sanji nên ko nhàm chán nữa ạ? ). Anh chấm khoảng tầm chục bài rồi tự dưng ngồi nghĩ vẩn vơ rồi tự cười một mình. Gò má nơi anh ửng hồng. :)Vóc dáng người cao lớn cùng bộ tóc màu xanh (???). Khí phách từ con người anh tỏa ra ghê gớm, khiến từ giáo viên đến học sinh đều phải khiếp sợ. Thế nhưng mà vào tiết học đầu tiên của buổi chiều, trong giờ dạy của anh đầy những tiếng xì xầm. Mọi thắc mắc đều được trả lời khi anh vào phòng vệ sinh nam. Anh sửng sốt khi nhìn anh trong gương. Một dấu hôn đỏ ửng lộ liễu trên cổ anh. Thử hỏi từ sau giờ nghỉ trưa, khi mà anh nới lỏng cổ áo ra, đã bao nhiêu người nhìn thấy nó rồi. Anh vội vã xuống phòng y tế và dán băng cứu thương che đi. Ra khỏi phòng, mặt anh vẫn đỏ bừng xấu hổ. :)
Qua hai tiết học còn lại, anh lên tàu điện ngầm về nhà. Mở cửa căn hộ, anh đã thấy đôi giày đen bóng nằm yên vị trong tủ giày rồi. Sanji đã về."Ê bếp!" – Anh gọi vọng vào trong nhà.
Im lặng.
"...Sanji?!"
Im lặng.
Anh chạy vụt vào trong nhà thì thấy Sanji đang nằm song soài trên sàn, bên cạnh ghế sofa. Người hắn nóng ran, mồ hôi loang lổ ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng.Anh vội bế hắn vào trong giường, cởi áo ra, để lộ thân hình trắng nõn hồng hào như con gái. Anh cố nhịn , phóng ra khỏi nhà đi mua thuốc.Thuốc đã mua rồi nhưng Sanji không chịu uống. Anh cáu quá bèn đưa tay mở miệng hắn ra, nhét viên thuốc vào rồi ngậm ngụm nước trong miệng kề vào môi hắn đưa nước vào. Đôi môi mềm mọng như đang khiêu khích anh. Nhớ ra đây không phải lúc, anh bực mình rời khỏi môi hắn. "Zoro...""Dậy được không?!" – Anh lo lắng hỏiKhông nói không rằng, Sanji chỉ ôm chặt Zoro, mắt đỏ hoe rồi những giọt nước mắt không ngừng tuôn trào trên mặt anh. Anh thổn thức, gào thét, và ôm chặt Zoro. Ôm thật chặt. *Trong căn phòng nhỏ xinh, ấm áp của anh sặc mùi tình.Trên giường, có hai con người hôn nhau cuồng nhiệt.Lưỡi anh khéo léo cạy hàm răng trắng đang cố che chắn khoang miệng dễ thương kia, và không mất nhiều thời gian để anh mở được miệng.Lưỡi anh nút chặt lấy lưỡi hắn. Mơn man từng hơi thở trong khoang miệng, mút lấy chiếc lưỡi đinh hương đang chạy loạn, nuốt lấy từng tiếng rên nơi cuống họng.Anh đè lên người hắn. Tiếng ga giường sột soạt, tiếng hôn và tiếng thở dốc vang khắp căn phòng.Hạ bộ anh và hắn khoảng cách rất gần. Anh liền ma sát nó vào người hắn khiến hắn giật nảy, ưỡn ngực lên. Cảm giác như hắn sắp nổ tung.Cắn nhẹ vào tai, anh dần xuống chiếc cổ trắng nõn.Sanji mặt đỏ bừng, đầu óc mê muội không nghĩ được gì.Anh di chuyển đôi môi uyển chuyển từ trên môi xuống cổ, vai, rồi đến ngực.Một tay anh liếm nhũ hoa, tay còn lại vân vê đầu ti đang cứng dần lên.Mặt hai người nóng rực.Sanji thở dốc, người anh mềm nhũn ra, liên tục rên rỉ."Ư...ân...a..đúng rồi...chỗ đấy...ư a...ah..ah..""Nào..." – Zoro di chuyểntay về phía hạ bộ của hắn, kéo phăng quần xuống. Một vật căng cứng, nóng hổi, đỏ hồng chỉa lên, liên tục giật.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com