TruyenHHH.com

Fanfic Shinran Kaiao Hakshi The Gioi Tuong Lai By Kyoko

     "Mau cứu tôi.... Saguru..."
     Nói rồi cô ngất đi trong lòng của anh...
__________________________________
    Tại phòng ngủ
    Shiho đang nằm bất tỉnh trên giường. Mồ hôi bỗng chốc cứ tuôn ra, hình như cô đang gặp phải ác mộng.
   "Shiho-chan không sao chứ?"
   Aoko chốc lát cứ sờ vào trán Shiho, lo lắng hỏi.
    "Suỵt! Yên lặng!"- Ran nhắc
    "Nè! Cô ấy bị làm sao vậy"- Saguru
   "Shiho là người khó gần, cô ấy ít khi tâm sự lắm"- Ran
   Mọi người yên lặng, Saguru nhìn chằm chằm vào mặt Shiho, cậu chau mày nghĩ ngợi mông lung.
    "Ưm...."
   Shiho khẽ nhíu mày, cô bật dậy ngay sau đó, thở hổn hển
   "Shiho-chan, cậu không sao chứ"- Aoko dí sát vào mặt Shiho
   "À... ừ..."
    "Nè Miyano-san, có chuyện gì mà cô tái xanh mặt vậy?"- Shinichi
    Cô quay mặt về phía Shinichi, bất chợt gặp ánh mắt lo lắng của Hakuba. Cô thẫn thờ.
   "Shiho vẫn chưa khỏe lắm, để cậu ấy nghỉ luôn bữa này đi"- Ran đứng dậy
   "Ơ này! Tớ vẫn chưa..."- Shinichi níu lấy cổ tay của Ran
   Ran quay mặt lại nhìn Shinichi, ánh mắt của cô nhìn trực diện vào cậu khiến cậu bối rối buông tay cô ra.
    "Cô ấy bảo tớ phiền hả?"- Shinichi gãi đầu
 _______________________________
   Tại lớp 11S
   "Các em nghe kĩ đây, như chúng ta đã biết, ma pháp được chia thành hai loại, ma pháp phương Đông và phương Tây, các loại yêu quái tất nhiên cũng được phân chia như vậy. Ma pháp phương Đông đánh được quỷ phương Đông chứ không đánh được quỷ phương Tây, và ngược lại. Hầu hết những người có ma pháp đều sở hữu ma pháp phương Tây, rất ít người sở hữu ma pháp phương Đông và rất hiếm người sở hữu được cả hai ma pháp..."
    Ayama-sensei thao thao bất duyệt trên bục giảng, cả lớp đều chăm chú lắng nghe, riêng Saguru chống cằm ra ngoài cửa sổ, ánh mắt đầy vẻ lo âu.
    "Chị nhà không sao đâu, nếu lo thì nghe giảng đi rồi về mà bù đắp kiến thức cho vợ"- Kaito thì thầm
   "Chị nhà con khỉ, phát ngôn cẩn thận nếu không anh đánh không trượt phát lào đấy!"
   "Được rồi! Khi nào xong việc mời nhóm Rose Noire và nhóm Private Eye(1) vào phòng nhận nhiệm vụ"- Tiếng của Jodie-sensei át cả tiếng thì thầm của hai người kia
   "Vâng"- Tiếng trả lời uể oải của các học sinh vang lên
  (1): Từ giờ nhóm Dectective sẽ đổi thành Private Eye cho nó thuận miệng😁
 _________________________________
   Cộc cộc cộc....
   "Vào đi"
   Nhóm Private Eye bước vào, kèm theo đó là lời than vãn của chàng thám tử Kudo Shinichi:
   "Sensei, Miyano-san đang mệt mà sensei cứ gọi tụi em đi làm nhiệm vụ là sao"
   "Cứ làm như cậu quan tâm lắm ý, không muốn làm nhiệm vụ cứ nói thẳng ra luôn đi"- Ran lườm
   Jodie-sensei lườm Shinichi cháy mặt, rồi nghiêm nghị:
    "Nhiệm vụ lần này là điều tra về yêu khí tỏa ra từ đảo 제주도 (Jeju), tỉnh 제주도, Hàn Quốc"
   "Yêu khí?"
    Jodie-sensei cười trừ:
    "Đúng vậy! Nhưng yêu khí này là yêu khí của Demon phương Đông, nên chỉ pháp sư phương Đông cảm nhận được."
     "Pháp sư phương Đông mới cảm nhận được? Ma pháp của tụi em là ma pháp phương Tây cơ mà!"- Kaito nói xen vào
     "Bởi vậy mới nhờ các em, tại sao một số pháp sư phương Tây lại có thể cảm nhận được yêu khí"
     "Tụi em biết rồi, cứ giao cho tụi em"
   Aoko dí đầu Kaito xuống bàn, cười như không có chuyện gì xảy ra.
______________________________
    Tại đảo 제주도, tỉnh 제주도, Hàn Quốc
   "Woa! Đẹp quá đi"- Aoko
   "Đẹp chỗ nào? Mây đen ngùn ngụt phía đầu kia kìa"- Kaito
   "Lạ thật đấy"- Shiho
   "Lạ???"- Aoko
   "Nếu đằng kia có mây đen thì bên này cũng có chứ!"- Shinichi
   Vùng mây đen kia dần dần lan tỏa rộng hơn, dường như đó không phải là mây mà là một loại khí độc sắp sửa bao trùm lấy đảo 제주도. Cảm giác nồng nặc khó chịu cứ vây quanh các thành viên Private Eye.
   "Đây là một loại khí, nhưng tớ không ngửi thấy mùi của bất kì loại chất hóa học nào, cả màu sắc cũng không nhận ra luôn ấy"- Saguru
   Shiho mặt trở nên tái nhợt, thân thể của cô bắt đầu run rẩy.
   "Đây có phải là..."- Shinichi
   "Yêu khí"
   "Hả...!?"- Nhóm Private ngạc nhiên
   Một người phụ nữ trung niên xuất hiện. Cô ấy rất đẹp, như những ngôi sao hàng đầu của ngành giải trí. Cô ấy mặc bộ đồ bơi lộ ra thân hình quyến rũ, và ánh mắt của cô ấy rất giống với một người.
   "Oka-san! Sao mẹ lại đến đây!"- Shinichi
   "Ồ! Ran-chan đó hả? Lâu ngày không gặp trông xinh ghê ta!"- Yukiko
   "À vâng! Chào phu nhân"- Ran lễ phép
   "Ôi dào, đừng khách sáo thế chứ"-Yukiko
   Anh Shin nhà ta nãy giờ được ăn thùng bơ cao cấp nhập khẩu từ Úc nên mặt "vui" lên hẳn.
   "Tui không biết đây có phải là mẹ tui không?"- Shinichi
   "Mẹ quý con dâu hơn con trai, câu nói hay nhất của năm"- Kaito
   "Ngậm họng lại đê!"- Shinichi
   Trong lúc hai thằng kia đang cãi nhau thì có một cậu bé chừng 7 tuổi chạy đến, cậu bé nhìn không khác gì Shinichi.

《Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa》

    "Shinichi-onichan"
    Tại vì nhóc con nom rất "cà wai i" nên hai chị kia chạy lại ôm ấp, véo má. Đến cả Shiho bình thường lạnh lùng cũng chạy đến. Miệng cô ấy cười rất tươi.
    Saguru nhìn thấy nụ cười đó cũng không nén một nụ cười.
    "Conan-kun, nhóc không đi học à?"- Shinichi
    "Hôm nay em được nghỉ đó mà!"- Conan
    "Ủa, có đứa được nghỉ vào ngày thứ hai hả?"- Saguru
    Conan nhìn Saguru bằng ánh mắt hờn dỗi, hai cái má phúng phính lộ rõ lúm đồng tiền dễ thương.
    "Kệ em"
    "Trời ơi! Có giận thôi mà cũng dễ thương nữa"- Aoko
    "Dễ thương quá đi"- Shiho
    Trừ Saguru thì hai người kia nhìn Shiho bằng nửa con mắt.
     "Ê, tao không tin đây là Miyano-san"- Kaito.
     Mọi người cứ nói chuyện vui vẻ mà không biết yêu khí đã lan ra khắp đảo 제주도.
     Rồi mọi người cũng nhận ra, trong đám yêu khí này bốc ra một loại mùi nồng nặc của quỷ.
     "Shin-chan, mẹ đi vào đây, Conan-chan ở lại đó với anh con nhé!"- Yukiko căn dặn rồi đi vào
     "Oka-san, Conan-kun chỉ mới học lớp 1 thôi mà!"- Shinichi
     "Mẹ có lí do cả đấy"
     Yêu khí bắt đầu mạnh hơn, cảm giác khó chịu từ đó mà tăng mạnh.
     "Conan-kun, em bay được chứ"- Ran
     "Vâng"- Conan cười
     "Để thằng nhóc đi theo có sao không?"- Saguru
     "Đi nào!"- Shinichi
     Private Eye tiến về phía trung tâm của yêu khí, tất cả đã sẵn sàng để chiến đấu.
 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com