TruyenHHH.com

Fanfic Shan Ying Mot Doi Chi Yeu Em

CHAP 5 _ Một Đời Chỉ Yêu Em

Không biết có phải ông trời đang định thử thách cô không , hay là số phận đang trêu cô . Đã tự dặn lòng là hãy quên đi … vậy mà sao cứ lại để cô tình cờ gặp Trần Sơn mãi . Cô cảm thấy lo lắm , lý trí và con tim cô đang đấu tranh dữ dội . Cô luôn nhắc nhớ bản thân mình là không được làm gì có lỗi với Mạnh Hùng , càng không thể trở thành một người mẹ trắc nết trong mắt con …

Nhưng nếu cứ gặp Sơn mãi thế này …  như lần trước gặp nhau ở nhà hàng , thấy anh cười cười nói nói là thế , chứ cô biết trong lòng anh đau xót lắm , cô đâu cũng hơn gì anh . Rồi nhớ những gì ban sáng Sơn đã nói , lòng cô lại càng rối rắm trăm đường . Đã biết sẽ không có một kết quả nào … tại sao anh cứ phải làm tổn thương chính mình ... Sơn ơi …

" Trần gian đã lỡ nhịp cầu
Đừng hận đừng sầu cũng đừng hẹn mưa ngâu "

" Anh uống tí cafe cho tĩnh táo đi "

" Cám ơn em " _ Đón lấy ly cafe từ tay Vân Đan

" Àh , em ngủ trước với con đi , công việc anh còn nhiều lắm "

" Anh àh , bộ dạo này công ty nhiều việc lắm sao , mà anh phải đem về nhà làm luôn thế "

" Lần trước anh có nói với em là công ty vừa ký kết một hợp đồng may mặc với số lượng rất lớn . Một mình cô thư ký làm không xuể , nên anh phụ cô ấy một tay " _ Rời mắt khỏi màng hình máy tình , Mạnh Hùng nhìn vợ âu yếm

" Anh àh , hay là anh xin phép mẹ , cho em ra công ty phụ anh đi . Công việc này em làm được mà , anh tin em đi "

" Với khả năng của em thì việc này đâu có khó . Anh chỉ thấy lạ là lúc trước anh đã mấy lần định xin mẹ cho em ra phụ anh , lúc đó em không chịu mà " _ Mạnh Hùng vừa nói vừa đưa tay vuốt vuốt tóc Vân Đan

" Lúc trước tại Ly Ly còn nhỏ , giờ con đi học rồi , mẹ thì đi du lịch suốt , căn nhà rộng thênh thang thế này mà ra vào chỉ có một mình , phải đợi tới chiều mới gặp được chồng con ... em cảm thấy buồn lắm , ngoài con Sen chẳng ai tâm sự "

" Lời em nghe xót xa trong lòng , bao ngày qua , nhìn em ủ rũ , sầu não , xơ xác mà thương "

" Mình yêu nhau nên khổ với nhau , trong đạo nghĩa vợ chồng có gì đâu mà tính toán "

" Anh àh , không phải em chê việc giặt giũ , nấu cơm , nhưng chuyện đó ai làm cũng được , còn sổ sách công ty thì khó khăn hơn ... với lại … với lại … em muốn chồng vợ ở gần nhau "

" Vân Đan ,dạo này em sao vậy , em nghi ngờ anh chuyện gì phải không ??? " _ Nắm lấy tay cô , nhìn thật sâu vào đôi mắt ấy Mạnh Hùng hỏi

" Không , anh không có gì để em nghi ngờ cả , chỉ là mình cưới nhau đã bao nhiêu năm rồi , ngoài bổn phận làm dâu , làm vợ , em đã phung phí thời gian vì những chuyện không đâu , tình yêu như mờ nhạt hững hờ , âm thâm lặng lẽ bên nhau nhìn tuổi xuân ngày một qua dần ... "

" Nhưng anh nào có trách phiền gì em , vợ chồng là nghĩa trăm năm , đâu phải chuyện qua đường , em đừng suy nghĩ làm chi . Bao nhiêu năm qua em đã khổ cực nhiều , hết khổ vì chồng , rùi lại lo cho con , thêm phụng sự mẹ chồng , như người hiền phụ thời xưa "

" Nhưng giờ đây em không muốn đóng vai hiền phụ , mà chỉ muốn bên anh làm một nhân tình " _ Vân Đan ngồi lên chân chồng , hai tay choàng ôm cổ anh nói

" Vân Đan , em sao vậy , thay đổi thình lình … em làm anh bất ngờ quá "

" Anh mới là khó hiểu , lúc trước anh lúc nào cũng muốn em kề bên anh , giờ em muốn kề bên anh thì anh lại không chịu … hay là … hay là … anh đã có … " _ Vân Đan vờ cau có

Ôm siết cô trong vòng tay

" Tình của anh đối với em trước sau như một , chỉ là bao nhiêu năm nay anh đã quen với tính cách trầm buồn của em … hôm nay bỗng nhiên em lại thay đổi , thì hỏi làm sao anh không hoang mang lo sợ trong lòng … Đan àh , hay là anh làm gì cho em buồn , hoặc tại mẹ đối với em cứ luôn khe khắt , nên em nản lòng muốn làm một cuộc phiêu lưu "

" Vợ theo chồng là chuyện tự nhiên , sau anh lại đem mẹ vào trong đó "

" Anh hiểu em từ chân tơ kẻ tóc , có phải em đang gặp chuyện chi rối loạn trong lòng … nói cho anh nghe đi em "

" Em … em không có sao hết , em chỉ muốn sáng vợ chồng mình cùng đưa con đi học , chiều tan sở mình cùng nhau đón con về … nha anh "

" Thương vợ tôi quá " _ Mạnh Hùng hô  trán vợ

" Để mẹ về anh xin phép mẹ "

" Cám ơn anh "

" Vợ chồng mà em cứ nói ân nghĩa , bộ em không còn lời nào khác nói với anh sao … thời gian qua anh vô cùng bối rối khi đứng giữa sự bất hòa của mẹ chồng đối với nàng dâu , anh không biết mình phải cư xử làm sao cho tình với hiếu đôi bên vẹn toàn "

" Ngoài 1 người chồng tốt , anh còn là một cái phao đã cứu em khi sắp chìm nơi biển cả , sóng lớn gió to một thân yếu đuối giữa bốn bề trời nước mênh mông "

" Anh không phải là cái phao … mà là cái gối , cho em gối đầu ngủ ” ( Vô phòng , tắt đèn , ngủ nha pà con ^_^ )
°
°
°
Tại Phòng Tổng Gám Đốc

" Gia Lâm , chuyện đó cậu làm tới đâu rùi ??? "

" … "

" Tôi không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi nữa . Ép hắn ta mau thực hiện đi . Trong tuần này tôi muốn thấy những sản phẩm đó phải có mặt rộng rãi khắp thị trường may mặc Đài Loan này . Cậu nghe rõ chưa "

Quăng lun cái điện thoại lên bàn , Trần Sơn bực bội , máy điều hòa trong phòng vẫn đang làm việc hết công suất , nhưng hình như vẫn không làm cho anh cảm thấy dễ chịu chút nào . Cả tuần nay , anh không thể tập trung làm được việc gì nữa , hình ảnh Vân Đan bị bà mẹ chồng hà khắc la mắng cứ lởn vởn trong đầu anh . Nghĩ đến là lòng anh như lửa đốt .Anh không thể để mọi chuyện như thế này mãi được

° Cốc °

° Cốc °

° Cốc °

Tiếng gõ cửa đã làm cắt ngang suy nghĩ trong Sơn

" Mời vào "

" Anh Sơn , ký dùm em sấp hồ sơ này " _ Khả Dư để bộ hồ sơ lên bàn nói

" Em để đó đi , anh sẽ xem sau " _ Sơn nói mà mắt không buồn nhìn đến sấp hồ sơ một cái

" Nhưng hồ sơ này rất quan trọng , anh xem liền dùm em "

" Anh đã bảo là để đó đi mà " _ Sơn lớn tiếng quá

" Khả Dư , anh xin lỗi , anh mệt quá " _ Trần Sơn thiểu não đứng dậy , tiến gần về phía Khả Dư

" Nhìn anh có vẻ mệt mỏi lắm ??? " _ Khả Dư lo lắng hỏi , khi thấy vẻ mặt không còn chút sức sống kia …

" Là cô ấy phải không ??? " _ Khả Dư tiếp tục hỏi

" Em nói gì ??? " _ Như có một luồng điện chạy qua người , Trần Sơn nhíu mày hỏi

" Em nói , người làm cho anh ra nông nỗi này là Vân Đan phải không ??? Lần trước anh dầm mưa , bị sốt nằm hết cả tuần cũng là vì cô ấy phải không ??? Cả tuần nay , hồ sơ chất đống trên bàn không buồn nhìn tới , nhìn anh như kẻ mất hồn chắc cũng chỉ vì cô ấy . Anh điên rồi phải không , người ta đã có chồng , có con , cô ấy lại là vợ của người bạn thân của anh mà …sao anh lại như vậy chứ "

Nước mắt Khả Dư không ngừng rơi , cô vừa nói vừa nghẹn ngào , cô yêu anh nhưng anh vô tâm nào đâu hay biết . Kể từ ngày gặp Vân Đan ở biệt thự Đỗ Gia , nhìn ánh mắt trìu mến , chất chứa vô vàng yêu thương mà Trần Sơn nhìn Vân Đan …

Anh chưa bao giờ nhìn cô bằng ánh mắt đó , dù chỉ một lần … nhưng cô tự dối bản thân mình , có lẽ là mình đa nghi , nhưng lúc tình cờ gặp nhau ở nhà hàng … thì Khả Dư biết rằng , cô không thể tự lừa dối bản thân mình được nữa . Trong trái tim của Trần Sơn sẽ chẳng có chút vị trí nào dành cho cô cả , trái tim ấy đã bị Vân Đan cướp mất rồi

" Cô im đi , cô thì biết gì chứ , rõ ràng Vân Đan là của tôi , chúng tôi yêu nhau chân thật , dù sống bằng năm tháng vất vả , rồi cuộc đời nhiều phong ba biến động , đã chia cách cuộc tình thơ mộng của chúng tôi , chỉ vì tôi nghèo , tôi hận cái nghèo , chính lúc gia đình Vân Đan khó khăn tôi đã không thể làm gì để có thể chia sẽ bớt gánh nặng trên vai cô ấy , rồi phải lặng lẽ đứng nhìn cô ấy vì trả ơn mà phải lấy người mình không yêu . Cô có biết tôi đã đau khổ như thế nào không , tôi hận cái nghèo , hận số phận , hận ông trời và hận cả chính bản thân mình … HA … HA … HA "

Trần Sơn cười đầy cay đắng . Đôi mắt anh trở nên sắc lạnh , gương mặt trở nên lạnh lùng …

" Và bây giờ tôi đã trở về , tôi có đầy đủ tiền tài và địa vị … không ai có thể ngăn cản tôi dành lại Vân Đan của tôi cả , không ai , không ai có thể ngăn cản tôi dành lại Vân Đan cả "

" Nhưng giờ đây Vân Đan đã có chồng , có con , cô ấy đang sống hạnh phúc , cô ấy có đói hoài gì đến tình cảm của anh không ??? Hay chỉ hết lần này đến lần khác làm cho anh đau khổ , tổn thương . Người ta đã quyết tâm cự tuyệt tình anh , thì anh lưu luyến làm chi cho sông tương sóng hận dâng tràn . Với điều kiện bây giờ của anh , còn rất nhiều cô gái tốt hơn , đẹp hơn Vân Đan cho anh lựa chọn mà , dẫu biết rằng tình xưa chẳng phai , nhưng anh hãy cố quên đi , anh như thế này người cuối cùng đau khổ cũng chỉ là anh thôi … Nhìn anh như thế này … anh có biết là em cũng rất là đau lòng không … Trần Sơn "

Như trút ra được những gì mà bây lâu này Trần Sơn phải chôn sâu vào tận tim mình , rồi nghe những gì Khả Dư nói … Sơn như đã bình tĩnh hơn

" Cám ơn em , Khả Dư , không ngờ đời cô độc của tôi , còn có một người bạn tri kỷ gần bên tận tình anh ủi … Tôi cũng biết tình tôi và Vân Đan đã lạc vào khúc quanh không lối thoát , tôi cũng muốn quên , nhưng càng muốn quên tôi lại càng thêm nhớ , máu tim tôi cuồn cuộn xuống lên như từng đợt thủy triều "

" Thời gian sẽ là phương thuốc nhiệm màu , nó sẽ giúp những vết thương mau chóng lành lại , tốt hơn là anh nên tránh xa vợ chồng họ ra đi … Anh như thế này , em lo lắng lắm "

" Tôi đã nói rồi , tôi nhất định sẽ giành lại Vân Đan , tôi không có một trái tim cao thượng để có thể vui chung niềm hạnh phúc của người yêu . Hà huống gì cô ấy thật sự đâu có hạnh phúc và bây giờ tôi đã có đầy đủ điều kiện đem lại hạnh phúc cho Vân Đan , tôi có thể cho cô ấy những thứ tốt nhất thì tại sao tôi phải nhường cô ấy cho Mạnh Hùng … trừ phi là tôi chết , nếu không tôi sẽ không để mất cô ấy một lần nữa "

Nói xong , Trần Sơn , đi nhanh ra khỏi phòng, bỏ mặc Khả Dư đứng đó

{ Anh bỗng thấy nhớ em nhiều , anh thấy lòng chợt lẻ loi
Cô đơn cùng với đêm dài , cứ trôi theo anh từng ngày
Anh nhớ lại những kỷ niệm mà sao trông anh buồn thế
Anh nghe cơn gió đang về , như em gần kề bên anh
Anh yêu em quá mất rồi , nên ngỡ như em về thôi }

.__.__.__End Chap 5__.__.__.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com