Fanfic Shan Ying Mot Doi Chi Yeu Em
CHAP 2 _ Một Đời Chỉ Yêu Em
" Mẫn Thông dừng xe lại đi " _ Trần Sơn" Dạ " _ Mẫn ThôngTrần Sơn đã về nước hơn 1 tháng , tuy rất bận bịu với công việc , nhưng hầu như ngày nào Sơn cũng đến đây . Ngồi trong xe , Sơn đưa mắt nhìn về phía biệt thự Đỗ Gia . Nhớ lại những gì thám tử tư nói , lòng Sơn lại rối bời bời , tại sao lại đặt anh vào một hoàn cảnh khắc nghiệt thế nàyMột bên là người mà anh yêu thương cả đời này , còn một bên là thằng bạn thân , đã giúp đỡ anh rất nhiều những năm dài đại học . Vân Đan anh phải làm sao đây ??? Đột nhiên Trần Sơn , bước vội xuống xe , chạy ngược lại hướng đoạn đường mình vừa qua …" Trần Tổng , anh đi đâu dậy , trời đang mưa mà " _ Mẫn ThôngLà Vân Đan , hình như là cô ấy đang khóc , sao lại chạy ra khỏi nhà khi trời mưa thế này . Chạy đến công viên gần nhà , Vân Đan ngồi xuống băng đá , cô lặng lẽ khóc , cô mong những giọt nước mưa kia có thể làm vơi đi phần nào nỗi buồn mà cô đang gánh chịu" Vân Đan … " _ Trần Sơn xúc động gọi , đã 10 năm rồi anh mới gặp lại người con gái anh yêu , nhưng không ngờ anh lại gặp Vân Đan trong hoàn cảnh thế nàyVân Đan giật mình , quay người lại , đôi môi mấp máy , mắt mở to tròn như không tin vào mắt mình" Trần … Sơn , là anh sao ??? Anh về nước khi nào ??? "Không để ý đến câu hỏi của Vân Đan , anh tiến đến gần Vân Đan hơn , nắm lấy hai cánh tay Đan , lay nhẹ" Tại sao em lại khóc ??? " _ Trần Sơn lo lắng hỏi " Nhà họ Đỗ ức hiếp em phải không ??? Đã xảy ra chuyện gì , em nói cho anh biết đi "Nhìn người yêu giọt ngắn giọt dài Trần Sơn như không bình tĩnh được nữa , anh đang muốn điên lênVân Đan đã lấy lại bình tĩnh , sau phút bất ngờ . Cô quẹt vội những giọt nước mắt . Vân Đan lạnh lùng đáp" Đó là chuyện riêng của tôi , không cần anh quan tâm "Nói rồi , Vân Đan xoay người bỏ đi . Nhanh như chớp Trần Sơn đã nắm cánh tay Vân Đan lại" Vân Đan " _ Giọng Trần Sơn da diếtVân Đan gỡ tay Trần Sơn ra nói" Xin ông tự trọng , giữa chúng ta không có gì để nói … "Như không thể đối diện với Trần Sơn lâu hơn nữa, Vân Đan đi như chạy" Trần Sơn , em xin lỗi , sao anh lại quay về , sao anh không quên em đi … " Vân Đan đã bỏ đi lâu rồi nhưng Trần Sơn vẫn đứng yên nơi ấy . Như có hàng ngàn mũi tên đang đâm vào tim anh . Trần Sơn nắm chặt tay mình lại , mắt Sơn bỗng trở nên sắc lạnh• Vân Đan , đợi anh , anh sẽ không để em chịu khổ nữa • _ Trần Sơn tự nhủ với mình như thế°
°
°
Nhà Hàng SH" Xin lỗi , Mạnh Hùng phải không ??? " _ Trần Sơn" Sơn , Trần Sơn phải không ??? " _ Mạnh HùngTrần Sơn ngồi xuống ghế đối diện bảo" Nghe bạn bè nói dạo này anh làm ăn khá , vợ đẹp con ngoan , sao lại ở đây uống rượu buồn một mình thế "Mạnh Hùng nở nụ cười gượng" Lời đồn quả là không sai , nhưng đôi khi đầy đủ quá , đâm ra khiến cho mình phiền não . Mà chuyện của tôi không có gì đâu anh đừng quan tâm đến "Mạnh Hùng giơ ly bia lên" Uống mừng cuộc gặp gỡ này đi "Cả hai cùng giơ cao lon bia" Nào bây giờ cho tôi biết , 10 năm qua anh đã đi đâu và làm gì ??? Bây giờ nhìn anh có vẽ đường bệ lắm nha "Trần Sơn nở 1 nụ cười bảo" Anh nói cứ như tôi là Nghị Trưởng , hay Nghị Viên gì dậy áh . Hiện tôi chỉ là Tổng Giám Đốc của Tập Đoàn Vạn Cơ chi nhánh tại Đài Loan thôi "" Chúc mừng anh đã tạo dựng sự nghiệp của riêng mình . Nè , vợ con gì chưa ??? " _ Mạnh HùngTrần Sơn trả lời lấp lửng , ánh mắt chàng trở nên kỳ lạ" Chưa , nhưng chắc sắp có "" Anh nói thật là khó hiểu " _ Mạnh Hùng" Rồi từ từ anh sẽ hiểu thôi " _ Trần Sơn nở một nụ cười bí hiểm" Sẵn gặp anh ở đây , tôi mời anh đến nhà chơi cho biết nhé " _ Mạnh Hùng" Hẹn anh hôm khác , nay tôi bận tiếp đối tác rồi " _ Trần Sơn" Vậy hôm nào anh đến được , để tôi nói bà xã chuẩn bị đón tiếp " _ Mạnh Hùng" Gì mà long trọng dữ vậy , bữa cơm gia đình là được rồi " _ Trần SơnTrần Sơn suy nghĩ" Àh chủ nhật tuần này đi "Khả Dư từ phía trong WC bước ra , tiến đến gần bàn của Trần Sơn và Mạnh Hùng" Mình đi được rồi " _ Khả DưTrần Sơn đứng dậy giới thiệu với Khả Dư" Khả Dư , đây là Mạnh Hùng , bạn thân của anh 10 năm rồi không gặp . Còn đây là Khả Dư - trợ lý của tôi "Khả Dư nở nụ cười xả giao" Chào anh "" Chào cô " _ Mạnh Hùng đáp" Vậy chủ nhật này mời Khả Dư đến nhà tôi dùng cơm luôn nhé "" Rồi , hôm đó tôi và Khả Dư sẽ đến làm phiền anh ha ... ha ... ha " _ Trần Sơn• Cuộc đời thật là khó lường , không ngờ Trần Sơn cũng có ngày nay • Mạnh Hùng nghĩ thầm khi Trần Sơn và Khả Dư đã rời khỏi , đúng là khó lường đến mức không lường
°
°
°
Biệt thự Đỗ Gia° Xoảng °Vân Đan vô tình làm rơi cái ly … cô đang định cuối xuống …" Mợ hai , để con làm cho " _ Sen" Cám ơn con "Vân Đan tựa người vào thành bếp , đôi mắt cô trở nên xa xăm . Từ cái lần gặp gỡ không ngờ đó , trong lòng Vân Đan cảm thấy rối bời . Tưởng đâu thời gian là phương thuốc nhiệm màu , sẽ giúp người ta quên đi mọi thứ . Nhưng hình như không phải dậy , ký ức ngủ yên năm nào nay như sống dậy trong cô . Bỗng Vân Đan lắc đầu như muốn xua đi những ý nghĩ trong đầu• Từ Vân Đan , mày đang nghĩ gì thế , mày đã có chồng , có con rùi … mày đang nghĩ gì thế … •" Mợ hai , con dọn dẹp xong rồi "Sen đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Vân Đan , làm Vân Đan giật mình , rồi nàng nhìn đồng hồ" Sen àh , thức ăn mợ đã chuẩn bị xong , khi nào khách đến thì con dọn ra nhé . Mợ đi đón Ly Ly , sẵn tiện mua thêm một ít trái cây "" Dạ , con biết rồi " _ SenPhòng ăn nhà họ Đỗ" Đây là bữa ăn gia đình , tụi cháu tự nhiên nhé " _ Bà Đỗ tươi cười nói" Dạ , cám ơn bác ạh " _ Trần Sơn" Mẹ àh , con đây là Khả Dư , trợ lý riêng của Trần Sơn " _ Mạnh Hùng vừa rót rượu vừa nói" Vậy àh , Trần Tổng , có một cô trợ lý thật là đẹp và quý phái " _ Bà Đỗ" Dạ , bác quá khen , cháu không được như bác nói đâu ạh " _ Khả Dư" Anh Hùng , chị Hùng đâu , giới thiệu cho chúng tôi biết mặt đi chớ "Nếu ai để ý chắc sẽ nhìn thấy gương mặt lúc này của Trần Sơn thật là , hình như nó hơi bị biến sắc khi nghe Khả Dư nhắc đến hai chữ 'Chị Hùng'" Vợ tôi đi đón Ly Ly tan học , chắc là cũng sắp về tới rồi " _ Mạnh Hùng" Nó nấu nướng xong là đi đó , chắc là cũng về ngay thui . Hai cháu cứ tự nhiên , hôm nay bác mừng lắm , vì nghe thằng Hùng nói Trần Tổng đây là người cùng xứ cùng quê , đã bao năm dài mới gặp nhau , người ta bảo 'tha hương ngộ cố tri' thật là không sai " _ Bà ĐỗMạnh Hùng típ lời :" Trước kia chúng con học chung trường , rất hợp tánh nhau , nên tình cảm rất là tốt . Nhưng sau đó do hoàn cảnh hai nhà nên mới cách biệt đến ngày nay "Mạnh Hùng vừa nói vừa đưa ly rượu lên cụng ly với Trần Sơn" Thế sự bể dâu dời đổi , đã bao lần tôi lao đao lận đận trong khổ nghèo , nên tôi tự hứa với bản thân mình là tôi phải vươn lên , tôi sẽ đấu tranh với số phận của mình " _ Trong lời nói của Trần Sơn hình như có cài gì chua chát" Bây giờ các con đã thành đạt , chung sức chung lòng lo việc làm ăn " _ Bà Đỗ" Thưa nội , thưa ba con đi học mới về " _ Ly Ly từ ngoài chạy vào" Con của ba giỏi lắm . Con chào cô , chào bác đi " _Mạnh Hùng" Dạ , con chào cô , chào bác " _ Ly LyTrần Sơn cứ nhìn chầm chầm vào con bé , tim anh như thắt lại• Đây là con gái của Vân Đan … con bé dễ thương quá … nếu như không có chuyện gì thì giờ mình và Vân Đan cũng đã … •" Cháu ngoan quá " _ Khả Dư" ... "" Anh Sơn "Khả Dư khuề nhẹ vào tay anh , khi thấy anh không có phản ứng gì … " Ờh … chào cháu . Mẹ cháu đâu ??? " _ Sơn hỏi" Mẹ cháu kìa " _ Ly Ly chỉ tay ra phía ngoài của nói" Thưa mẹ , con mới về " _ Vân Đan" Đây là Trần Sơn , còn kia là Khả Dư " _ Mạnh HùngTrần Sơn đã nhìn thấy Vân Đan từ ngoài cửa , nãy giờ Sơn cứ nhìn vào Vân Đan không sót một giây , anh muốn biết phản ứng của Vân Đan khi gặp anh trong hoản cảnh như thế này sẽ là gì ??? Vân Đan bàng hoàng đến ngỡ ngàng , bất ngờ là Trần Sơn , sao lại là anh ấy . Vân Đan thấy Trần Sơn đang cười với mình , một nụ cười huyền bí với một ánh mắt đầy bí hiểm …" Chào Ông , chào cô Khả Dư " _ Cố trấn tĩnh mình" Chào chị , chị nấu ăn rất là ngon , chị cùng ngồi xuống ăn chung với chúng tôi chứ " _ Trần Sơn" Dạ , cám ơn ông … ơh … chắc để dịp khác … ơh … khi nãy đi đón Ly Ly , tôi thấy mình không được khỏe , xin phép . Thưa mẹ con lên phòng "Nói xong Vân Đan đi thẳng 1 mạch …" Em àh !!! Nhớ uống thuốc nha em " _ Mạnh Hùng nói với theo , rồi quay sang nói với Khả Dư" Cô đừng bận tâm , tánh Vân Đan là vậy , những bữa cơm gia đình ít khi cùng ăn , cứ lu bu hết việc này đến việc nọ "" Xin chúc mừng anh có người vợ tốt " _ Khả Dư" Dùng cơm xong , tôi đưa 2 người ra tham quan công ty của tôi , rồi ghé qua công ty của Sơn nữa chứ " _ Mạnh HùngTrần Sơn nãy giờ ngồi im lặng , từ lúc Vân Đan lên lầu nghe nàng bảo bệnh , chắc là cái cớ để từ chối không phải đối diện cùng anh , thế sao trong lòng anh cũng cảm thấy lo lo … khổ ghê . Trần Sơn lên tiếng" Thế là tôi đã chiếm hết ngày chủ nhật của anh chị sao ??? Không được đâu "Rõ ràng là muốn thế mà còn bày đặt " Có sao đâu , Mạnh Hùng làm việc cực nhọc cả ngày , lâu lâu cũng phải dành thời gian đi chơi với bạn bè chứ . Ăn đi , ăn thêm trái cây đi rồi hãy đi mà " _ Giọng bà Đỗ vui vẻ1 lát sau" Dạ chào bác " _ Trần Sơn và Khả Dư đồng thanh nói" Dạ thưa mẹ , chúng con đi ạh " _ Mạnh Hùng" Ưh , tụi con đi đi " _ Bà Đỗ" Vân Đan ơi !!! Anh đi tí anh về nha "" Dạ "" Ba đi nhớ về sớm nha ba "" Uh ba biết rồi "" Hạnh phúc gia đình anh thấy mà phát thèm "Trần Sơn nói nhưng không phải để Mạnh Hùng nghe , anh cảm nhận được , có ánh mắt từ cửa sổ trên lầu kia đang nhìn anh" Thèm thì cưới vợ đi …ha … ha " _ Mạnh HùngNói rùi cả ba cùng bước lên xe … chiếc Mes từ từ lăn bánh …Trong phòng ngủVân Đan quay lưng tựa vào cửa sổ , khi chiếc xe hơi đã khuất bóng …" Định mệnh nào xui anh ấy đến đây "" Mẹ ơi !!! " _ Tiếng Ly Ly gọi làm Vân Đan giật mình" Gì vậy con "" Mẹ ơi , tại ba không cho mẹ đi chơi , nên mẹ buồn phải không "" Không phải , mẹ đâu có thích đi chơi "Ly Ly nhìn chầm chầm vào mặt Vân Đan , cô bé như đang tìm kiếm gì đó" Mắt mẹ đỏ kìa , hay là mẹ nhớ ngoại , hay mai con nói với ba mình về thăm ngoại ha mẹ "Nàng ôm con vào lòng bảo" Con của mẹ , mới có mấy tuổi đầu , mà đã thắc mắc hết chuyện này đến chuyện kia lớn lên mà như dậy là khổ lắm nha con … lại đây mẹ đọc truyện cho con ngủ nha "" Mẹ ơi , con không muốn ngủ "" Chủ nhật , ngủ một chút đi mà con "Nhìn con bé ngủ say sưa … Vân Đan khẽ vuốt vuốt mặt con … nước mắt lại rơi ..." Đời con sẽ như một cánh hoa xuân , đừng như thân mẹ , âm thầm lẹ rơi bao tháng năm , quên mình vì con , để tạ ơn chồng , thời gian lặng lẽ trôi qua … trách ơi khỏi lại tro tàn cho lòng ta nhói đau "
.__.__.__End Chap 2__.__.__.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com