Fanfic Quang Tiep Buc Tranh Thoi Nien Thieu
Kết thúc buổi học Hạ Chi Quang và Hoàng Tuấn Tiệp tạm biệt nhau ở trạm xe bus hai người trở về ai làm việc để sớm gặp đúng hẹn xem nhà ....Hạ Chi Quang đi vào nhà cởi giày để ngay ngắn trên kệ lại đổi sang dép lê định một mạch lên lầu thì Bà Hà nhẹ nhàng lên tiếng hỏi:"Quang Quang khi nào con dọn đi?"Cậu nghe bà hỏi như thế ngẫm nghĩ một hồi dịu dàng mỉm cười đáp:"nếu chỗ ở ổn thì tuần sau cháu chính thức dọn ra ngoài"Nói xong Hạ Chi Quang nhìn lại căn nhà sang trọng rộng rãi nhưng trống trải im lặng cậu thở dài trầm giọng hỏi đến ba mẹ mình:"ba mẹ con lại sang nước ngoài làm việc sao?":"Ừm lại đi rồi" Bà Hà gương mặt hiền lành giương đôi mắt thương cảm nhìn Hạ Chi Quang trả lời Bà nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của cậu lại rũ xuống gương mặt chất chứa nhiều tâm sự của tuổi đang lớn nhưng chẳng ai có thể để Hạ Chi Quang điềm tĩnh giải bày Bà Hà thở dài ráng nở ra nụ cười tự nhiên nhất để xua bớt nỗi buồn cho cậu kêu:"con mau đi nghỉ ngơi đi chút nữa còn đi làm nữa"Chuyện mà Hạ Chi Quang đi làm ở bên ngoài cậu đã kể cho bà nghe rồi Đối với Hạ Chi Quang mà nói bà Hà là người bà thứ hai của cậu trước mặt bà cậu không cần đeo lên lớp mặt nạ kia nữa,tha hồ là một cậu bé đúng tuổi, có tâm sự thì nói không cần để trong lòng làm gì Cậu hoàn hồn thu liễm lại sắc thái gật đầu ngoan ngoãn đáp:"cháu biết rồi thưa bà"Bà Hà chỉ "Ừm" một tiếng rồi quay người trở về phòng của mình Hạ Chi Quang chậm rãi đi lên lầu đặt cho mình những suy nghĩ, liệu có thể hay không bản thân cậu sẽ làm được?
....Hoàng Tuấn Tiệp về đến Ký Túc Xá là lao vào học bài ngay vì anh còn phải đến sớm chỗ làm,hôm nay còn nghỉ sớm để đưa Hạ Chi Quang xem nhà như đã hứa lúc sáng nữa Anh đang nghiêm túc suy nghĩ đáp án về bài tập thì tiếng chuông điện thoại reo lên làm Hoàng Tuấn Tiệp giật mình Anh nhanh tay chộp lấy điện thoại xem tên được lưu, chốc lát khi thấy được tên đối phương Hoàng Tuấn Tiệp nở ra nụ cười dịu dàng nhấc máy:"Alo mẹ hả"Đầu dây bên kia truyền đến một giọng quen thuộc ấm áp đáp:"Tiểu Tiệp của mẹ hôm nay đi học có vất vả không đấy?"Hoàng Tuấn Tiệp vừa chấm vào đề vừa nhẹ nhàng trả lời:"không có ạ,ba mẹ ở quê có ổn không"Mẹ Hoàng trong câu nói thấp thoáng mang ý cười nói:"ổn lắm con, chỗ chúng ta đang có chỗ thuê người chăm sóc vườn rau củ,ba mẹ vào đây làm công việc nhẹ nhàng cực kỳ,con đừng lo lắng quá nhé":"Vâng con biết rồi" Hoàng Tuấn Tiệp nghe mẹ Hoàng kể lại tình hình ở dưới quê trong lòng vừa thương ba mẹ vì mình mà vất vả bao năm qua đến bây giờ vẫn chưa được nghỉ ngơi,anh cảm thấy bản thân mình có một thứ mãi mãi cũng không trả được đó mà cha mẹ mình Ông Hoàng kêu mẹ Hoàng truyền máy cho mình lớn giọng nói:"Hoàng Hoàng,ba có trồng một ít dâu tây đợi hè con về nó vừa chín ba làm mứt dâu cho con ăn"Hốc mắt của anh đỏ hoe trước câu nói tuy có phần vụng về của cha mình nhưng đó là tất cả sự yêu thương mà ông bày tỏ cho anhNước mắt sắp rơi ra tay ngừng bút mỉm cười cố nén đi dòng cảm xúc của anh đáp:"Vâng lúc về ba nhớ làm cho con ăn nhé":"được được" tiếng cười ôn hoà cùng tiếng nói của ba Hoàng nó lại mang cảm giác hờ hững nhưng thực tế là cả quan tâm lẫn thương yêu của ông trong lời nói ấy Mẹ Hoàng lấy lại máy nói:"không làm phiền con nữa mau nghỉ ngơi đi"Hoàng Tuấn Tiệp "Dạ" một tiếng chưa đợi cậu cúp máy thì mẹ anh đã tắt trước Hoàng Tuấn Tiệp ngồi thẫn thờ nhìn vào máy điện thoại có hình nền là mình với ba mẹ mà trầm ngâm Hôm nay các bạn học đều có việc phải ra ngoài nên không thấy hai cảnh này nếu không sẽ trêu chọc anh một phen,trêu chọc này không kiểu bắt nạt mà là muốn Hoàng Tuấn Tiệp vui vẻ trở lại ngăn không ảnh hưởng đến việc học Anh lấy lại trạng thái ban đầu bắt đầu tập trung vào bài cần thiết rồi tắm rửa đến chỗ làm
....Hoàng Tuấn Tiệp làm xong bài tập tất thảy công việc thì đến ngay chỗ làm vừa đến nơi anh đã bắt tay vào việc,tay thuần thục pha chế nước rồi đến ly này rồi ly khác, các cô gái thấy vẻ ngoài điển trai mang phong thái ôn hòa mà không nhịn được thả thính các thứ Nhưng họ sớm cũng bị thất vọng trước sự lạnh lùng của Hoàng Tuấn Tiệp Lưu Hoài đứng ở bên trong kiểm tra danh thu của quán không khỏi bật cười âm thầm chế giễu bọn họ,anh đây thả thính còn rõ hơn các cô mà em ấy còn không có phản ứng,với cái tầng thấp này thì còn lâu đầu gỗ mới thấm Hoàng Tuấn Tiệp đang loay hoay kiểm tra menu thì có một nhóm người đi vào Đông Thành cùng nhóm mình đến đây để uống nước vừa kêu đám bạn ổn định chỗ ngồi bắt gặp ngay Hoàng Tuấn TiệpHai mắt gã sáng ngời đi lại mỉm cười chào hỏi:"Là cậu sao Tiểu Hoàng!"Hoàng Tuấn Tiệp nghe có người nhắc đến tên mình liền theo quãng tính ngẩng đầu lên nhìn thì người gọi chính là Đông Thành học cùng lớpAnh hớn hở cười tươi hô:"A! Là cậu bạn của Quang Quang"Đông Thành lập tức xụ mặt khi Hoàng Tuấn Tiệp nhắc đến mình với thân phận là bạn của Hạ Chi Quang chứ không phải là tên gã:"Mình tên Đông Thành"Hoàng Tuấn Tiệp "Ồh" lên như hiểu rồi lại nhớ đến gì đó mới lên tiếng hỏi:"cậu đến đây uống đúng không,mau oder đi"Khó lắm mới có không gian riêng nói chuyện với nhau nên Đông Thành không nỡ rời đi lại lảng sang chuyện khác hỏi:"cậu làm ở đây lâu chưa?"Hoàng Tuấn Tiệp định lên tiếng thì....:"em ấy làm lâu hay sớm thì có liên quan gì đến cậu" Lưu Hoài gương mặt đầy sát khí nhìn gã trả lời thay anh Đông Thành cáu kỉnh khi có người phá đám định xoay mặt qua đáp trả nhưng khi thấy gương mặt của đối phương gã lập tức thay đổi sắc mặt:"là anh à? Âm hồn bất tán"Lưu Hoài tức giận hầm hực nói khẩy lại:"cậu mới là âm hồn bất tán,đây là quán của tôi đó":"anh!" Đông Thành định nói thêm gì đó nhưng sớm đã bị Hoàng Tuấn Tiệp ngăn cản:"hai người bình tĩnh đã, ở đây không cãi nhau được"Thấy hai người họ đình chiến anh thở phào hỏi vấn đề:"hai người có chuyện gì hiểu lầm sao?"Cả hai người ánh xẹt qua tia lửa nhìn nhau đồng thanh phản bác:"tôi/anh không có vấn đề gì với cậu ta/anh ta cả!"Nói xong cả hai còn không thèm nhìn mặt nhau Hoàng Tuấn Tiệp:"???"Trước câu nói đó của hai làm Hoàng Tuấn Tiệp mím môi bối rối bất lực đứng nhìn chứ chẳng biết phản ứng thế nào Vấn đề sẽ không có gì đáng nói cho đến khi một ngày nọ của một năm trước Lưu Hoài lúc ấy mới chỉ là quán coffee nhỏ nhưng hôm đó anh nhận được một chỗ đặt coffee rất nhiều trong lúc đang chuẩn bị vào cổng CTY thì bị một bóng người chạy qua làm đổ hết 20 ly nước của anh Lưu Hoài nhanh chóng bắt kịp đối phương truy vấn:"bộ cậu đi đường không đem theo mắt sao?"Đông Thành nhìn theo bóng dáng của người chạy đằng trước tức giận quát:"tại anh mà tôi thua rồi này,chết tiệt!":"cậu làm đổ nước của tôi còn trách ngược lại tôi à?" Lưu Hoài trừng mắt lớn giống trả lời Đông Thành thở hắt một hơi nhíu mày nhìn anh nói:"anh đi đường không nhìn còn nói nữa sao"Lưu Hoài định khẩu chiến tiếp thì bị cậu ta lừa đánh lạc hướng rồi chạy mấtSau bữa đó Lưu Hoài trùng hợp gặp Đông Thành đi chung với bạn gái ở trung tâm mua sắm nhà mình vì ghim nợ cũ nên thuê một cô gái khác đi lại phá đám gãKết quả không đoán cũng biết cô gái kia nháo nhào một hồi thì bạn gái của Đông Thành tức giận chia tay bỏ về còn tặng kèm một cái tát trước khi điĐông Thành tức giận không biết tại sao lại như vậy thì gặp được ánh mắt hả dạ của Lưu Hoài, từ lúc đó cậu đã biết kẻ chủ mưu là ai, mà Lưu Hoài cũng rất thẳng thắn vui vẻ thừa nhận Kể từ đó hai người kết thù gặp nhau trong tiệc không trêu chọc đối phương thì cũng chửi xiên xéo nhau Trở lại thực tại Hoàng Tuấn Tiệp nhẹ nhàng lên tiếng để phá vỡ bầu không khí bức bối này:"Đông Thành cậu còn uống nước được không"Đông Thành định xoay người bỏ đi nhưng nhìn sang có Hoàng Tuấn Tiệp nên thu lại ý định vẫn mỉm cười nói:"uống chứ, đã đến rồi sao không uống"Lưu Hoài nâng gọng kính bật cười chậc lưỡi nói:"không ngờ Đông thiếu gia mặt cũng dày ra phết"Hoàng Tuấn Tiệp không ngờ tới dáng vẻ bây giờ của Lưu Hoài khác so với thường ngày thật, người trước mắt lúc này vô cùng đanh đá miệng mồm chanh chua, còn Lưu Hoài lúc trước vui vẻ ôn hòa quả thật khi người vui vẻ tức giận lại khác biệt lớn như vậy Đông Thành môi vẫn cười nhưng đã nghiến răng nghiến lời trừng mắt nhìn anh đáp:"tôi mặt dày còn đỡ hơn kẻ thủ đoạn như anh!"Lưu Hoài:"cậu!" Hạ Chi Quang:"hai người muốn cãi thì ra sân mà cãi ở đây là quán nước khách còn đang chờ kìa" Hạ Chi Quang lạnh nhạt nhìn hai kẻ ấu trĩ này cãi nhau làm những người khách vô cùng hoang mang nhưng cũng nép sang bên khác để hóng drama gia đình oan gia ngõ hẹp này Lưu Hoài bị câu nói đó của Hạ Chi Quang làm hoang mang đến bất động:"ủa??? Tôi là ai ở đây vậy??? Tại sao mình lại bị đuổi?"Hoàng Tuấn Tiệp kinh ngạc hô:"cậu chính là đồng nghiệp mới của tôi sao?"Đông Thành bất động quay người qua nhìn đầu đặt dấu chấm hỏi to đùng, chuyện gì đây Hạ Chi Quang đi làm sao??? Hạ giá phá sản rồi à??????hết C12Tam tình địch thủ chung tụ 🤣Tự nhiên thấy cặp Lưu Hoài với Đông Thành hài ta 🤣🤣🤭 mà không biết anh nào kèo trên,mn thích ai kèo trên đây?Cảm ơn mn đã ủng hộ hẹn mn ở chap sau nha pp❤️
....Hoàng Tuấn Tiệp về đến Ký Túc Xá là lao vào học bài ngay vì anh còn phải đến sớm chỗ làm,hôm nay còn nghỉ sớm để đưa Hạ Chi Quang xem nhà như đã hứa lúc sáng nữa Anh đang nghiêm túc suy nghĩ đáp án về bài tập thì tiếng chuông điện thoại reo lên làm Hoàng Tuấn Tiệp giật mình Anh nhanh tay chộp lấy điện thoại xem tên được lưu, chốc lát khi thấy được tên đối phương Hoàng Tuấn Tiệp nở ra nụ cười dịu dàng nhấc máy:"Alo mẹ hả"Đầu dây bên kia truyền đến một giọng quen thuộc ấm áp đáp:"Tiểu Tiệp của mẹ hôm nay đi học có vất vả không đấy?"Hoàng Tuấn Tiệp vừa chấm vào đề vừa nhẹ nhàng trả lời:"không có ạ,ba mẹ ở quê có ổn không"Mẹ Hoàng trong câu nói thấp thoáng mang ý cười nói:"ổn lắm con, chỗ chúng ta đang có chỗ thuê người chăm sóc vườn rau củ,ba mẹ vào đây làm công việc nhẹ nhàng cực kỳ,con đừng lo lắng quá nhé":"Vâng con biết rồi" Hoàng Tuấn Tiệp nghe mẹ Hoàng kể lại tình hình ở dưới quê trong lòng vừa thương ba mẹ vì mình mà vất vả bao năm qua đến bây giờ vẫn chưa được nghỉ ngơi,anh cảm thấy bản thân mình có một thứ mãi mãi cũng không trả được đó mà cha mẹ mình Ông Hoàng kêu mẹ Hoàng truyền máy cho mình lớn giọng nói:"Hoàng Hoàng,ba có trồng một ít dâu tây đợi hè con về nó vừa chín ba làm mứt dâu cho con ăn"Hốc mắt của anh đỏ hoe trước câu nói tuy có phần vụng về của cha mình nhưng đó là tất cả sự yêu thương mà ông bày tỏ cho anhNước mắt sắp rơi ra tay ngừng bút mỉm cười cố nén đi dòng cảm xúc của anh đáp:"Vâng lúc về ba nhớ làm cho con ăn nhé":"được được" tiếng cười ôn hoà cùng tiếng nói của ba Hoàng nó lại mang cảm giác hờ hững nhưng thực tế là cả quan tâm lẫn thương yêu của ông trong lời nói ấy Mẹ Hoàng lấy lại máy nói:"không làm phiền con nữa mau nghỉ ngơi đi"Hoàng Tuấn Tiệp "Dạ" một tiếng chưa đợi cậu cúp máy thì mẹ anh đã tắt trước Hoàng Tuấn Tiệp ngồi thẫn thờ nhìn vào máy điện thoại có hình nền là mình với ba mẹ mà trầm ngâm Hôm nay các bạn học đều có việc phải ra ngoài nên không thấy hai cảnh này nếu không sẽ trêu chọc anh một phen,trêu chọc này không kiểu bắt nạt mà là muốn Hoàng Tuấn Tiệp vui vẻ trở lại ngăn không ảnh hưởng đến việc học Anh lấy lại trạng thái ban đầu bắt đầu tập trung vào bài cần thiết rồi tắm rửa đến chỗ làm
....Hoàng Tuấn Tiệp làm xong bài tập tất thảy công việc thì đến ngay chỗ làm vừa đến nơi anh đã bắt tay vào việc,tay thuần thục pha chế nước rồi đến ly này rồi ly khác, các cô gái thấy vẻ ngoài điển trai mang phong thái ôn hòa mà không nhịn được thả thính các thứ Nhưng họ sớm cũng bị thất vọng trước sự lạnh lùng của Hoàng Tuấn Tiệp Lưu Hoài đứng ở bên trong kiểm tra danh thu của quán không khỏi bật cười âm thầm chế giễu bọn họ,anh đây thả thính còn rõ hơn các cô mà em ấy còn không có phản ứng,với cái tầng thấp này thì còn lâu đầu gỗ mới thấm Hoàng Tuấn Tiệp đang loay hoay kiểm tra menu thì có một nhóm người đi vào Đông Thành cùng nhóm mình đến đây để uống nước vừa kêu đám bạn ổn định chỗ ngồi bắt gặp ngay Hoàng Tuấn TiệpHai mắt gã sáng ngời đi lại mỉm cười chào hỏi:"Là cậu sao Tiểu Hoàng!"Hoàng Tuấn Tiệp nghe có người nhắc đến tên mình liền theo quãng tính ngẩng đầu lên nhìn thì người gọi chính là Đông Thành học cùng lớpAnh hớn hở cười tươi hô:"A! Là cậu bạn của Quang Quang"Đông Thành lập tức xụ mặt khi Hoàng Tuấn Tiệp nhắc đến mình với thân phận là bạn của Hạ Chi Quang chứ không phải là tên gã:"Mình tên Đông Thành"Hoàng Tuấn Tiệp "Ồh" lên như hiểu rồi lại nhớ đến gì đó mới lên tiếng hỏi:"cậu đến đây uống đúng không,mau oder đi"Khó lắm mới có không gian riêng nói chuyện với nhau nên Đông Thành không nỡ rời đi lại lảng sang chuyện khác hỏi:"cậu làm ở đây lâu chưa?"Hoàng Tuấn Tiệp định lên tiếng thì....:"em ấy làm lâu hay sớm thì có liên quan gì đến cậu" Lưu Hoài gương mặt đầy sát khí nhìn gã trả lời thay anh Đông Thành cáu kỉnh khi có người phá đám định xoay mặt qua đáp trả nhưng khi thấy gương mặt của đối phương gã lập tức thay đổi sắc mặt:"là anh à? Âm hồn bất tán"Lưu Hoài tức giận hầm hực nói khẩy lại:"cậu mới là âm hồn bất tán,đây là quán của tôi đó":"anh!" Đông Thành định nói thêm gì đó nhưng sớm đã bị Hoàng Tuấn Tiệp ngăn cản:"hai người bình tĩnh đã, ở đây không cãi nhau được"Thấy hai người họ đình chiến anh thở phào hỏi vấn đề:"hai người có chuyện gì hiểu lầm sao?"Cả hai người ánh xẹt qua tia lửa nhìn nhau đồng thanh phản bác:"tôi/anh không có vấn đề gì với cậu ta/anh ta cả!"Nói xong cả hai còn không thèm nhìn mặt nhau Hoàng Tuấn Tiệp:"???"Trước câu nói đó của hai làm Hoàng Tuấn Tiệp mím môi bối rối bất lực đứng nhìn chứ chẳng biết phản ứng thế nào Vấn đề sẽ không có gì đáng nói cho đến khi một ngày nọ của một năm trước Lưu Hoài lúc ấy mới chỉ là quán coffee nhỏ nhưng hôm đó anh nhận được một chỗ đặt coffee rất nhiều trong lúc đang chuẩn bị vào cổng CTY thì bị một bóng người chạy qua làm đổ hết 20 ly nước của anh Lưu Hoài nhanh chóng bắt kịp đối phương truy vấn:"bộ cậu đi đường không đem theo mắt sao?"Đông Thành nhìn theo bóng dáng của người chạy đằng trước tức giận quát:"tại anh mà tôi thua rồi này,chết tiệt!":"cậu làm đổ nước của tôi còn trách ngược lại tôi à?" Lưu Hoài trừng mắt lớn giống trả lời Đông Thành thở hắt một hơi nhíu mày nhìn anh nói:"anh đi đường không nhìn còn nói nữa sao"Lưu Hoài định khẩu chiến tiếp thì bị cậu ta lừa đánh lạc hướng rồi chạy mấtSau bữa đó Lưu Hoài trùng hợp gặp Đông Thành đi chung với bạn gái ở trung tâm mua sắm nhà mình vì ghim nợ cũ nên thuê một cô gái khác đi lại phá đám gãKết quả không đoán cũng biết cô gái kia nháo nhào một hồi thì bạn gái của Đông Thành tức giận chia tay bỏ về còn tặng kèm một cái tát trước khi điĐông Thành tức giận không biết tại sao lại như vậy thì gặp được ánh mắt hả dạ của Lưu Hoài, từ lúc đó cậu đã biết kẻ chủ mưu là ai, mà Lưu Hoài cũng rất thẳng thắn vui vẻ thừa nhận Kể từ đó hai người kết thù gặp nhau trong tiệc không trêu chọc đối phương thì cũng chửi xiên xéo nhau Trở lại thực tại Hoàng Tuấn Tiệp nhẹ nhàng lên tiếng để phá vỡ bầu không khí bức bối này:"Đông Thành cậu còn uống nước được không"Đông Thành định xoay người bỏ đi nhưng nhìn sang có Hoàng Tuấn Tiệp nên thu lại ý định vẫn mỉm cười nói:"uống chứ, đã đến rồi sao không uống"Lưu Hoài nâng gọng kính bật cười chậc lưỡi nói:"không ngờ Đông thiếu gia mặt cũng dày ra phết"Hoàng Tuấn Tiệp không ngờ tới dáng vẻ bây giờ của Lưu Hoài khác so với thường ngày thật, người trước mắt lúc này vô cùng đanh đá miệng mồm chanh chua, còn Lưu Hoài lúc trước vui vẻ ôn hòa quả thật khi người vui vẻ tức giận lại khác biệt lớn như vậy Đông Thành môi vẫn cười nhưng đã nghiến răng nghiến lời trừng mắt nhìn anh đáp:"tôi mặt dày còn đỡ hơn kẻ thủ đoạn như anh!"Lưu Hoài:"cậu!" Hạ Chi Quang:"hai người muốn cãi thì ra sân mà cãi ở đây là quán nước khách còn đang chờ kìa" Hạ Chi Quang lạnh nhạt nhìn hai kẻ ấu trĩ này cãi nhau làm những người khách vô cùng hoang mang nhưng cũng nép sang bên khác để hóng drama gia đình oan gia ngõ hẹp này Lưu Hoài bị câu nói đó của Hạ Chi Quang làm hoang mang đến bất động:"ủa??? Tôi là ai ở đây vậy??? Tại sao mình lại bị đuổi?"Hoàng Tuấn Tiệp kinh ngạc hô:"cậu chính là đồng nghiệp mới của tôi sao?"Đông Thành bất động quay người qua nhìn đầu đặt dấu chấm hỏi to đùng, chuyện gì đây Hạ Chi Quang đi làm sao??? Hạ giá phá sản rồi à??????hết C12Tam tình địch thủ chung tụ 🤣Tự nhiên thấy cặp Lưu Hoài với Đông Thành hài ta 🤣🤣🤭 mà không biết anh nào kèo trên,mn thích ai kèo trên đây?Cảm ơn mn đã ủng hộ hẹn mn ở chap sau nha pp❤️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com