TruyenHHH.com

Fanfic Luu Ly Suu Tam

Author: 大侦探晓

Trans + Edit: TrinhKhaNguyet

[Vũ Tư Phượng x Chử Toàn Cơ] Ma Quân đích thị là một "Điểu Họa Mi" (3)

Toàn Cơ nhận ra Ma Giới này có chút kì quái, không giống với miêu tả của của nhân gian.

Đầu tiên là mấy yêu quái ở đây dù lớn hay nhỏ đối với nàng vô cùng khách sáo, cúi đầu khom lưng như gặp Ma Quân. Còn có người to gan lén lút đưa cho nàng một ít đan dược bổ huyết. Đâu có chút gì là hung tàn, giết người không chớt mắt đâu.

Hơn nữa....vị Ma Quân ở đây chính là một lời khó nói hết.

Toàn Cơ chống cằm, khẽ đưa mắt nhìn trộm người ngồi kia, chân thân của Ma Quân thật sự là một con chim sao? Nàng nghe đám yêu đó nói qua, đúng là rất tò mò.

Ở chung một khoảng thời gian, Toàn Cơ thông qua thói quen sinh hoạt cũng biết không ít sở thích của người này.

Ví dụ như có lần nàng cùng đám yêu tán gẫu chuyện trên trời dưới đất, nói hăng say đến mức hắn đứng phía sau nàng hồi nào cũng không hay, đến khi đám yêu đó cung kính gọi hai tiếng "Ma Quân" nàng mới kịp quay người lại nhìn. Chỉ là lúc đó mặt hắn lạnh như tiền, kéo nàng đi về phía thư phòng. Từ đó Toàn Cơ như cái đuôi nhỏ đi theo hắn khắp nơi, chỉ trừ lúc tắm......Toàn Cơ liền rút ra kết luận, hắn chính là không thích nàng cùng người khác cười cười nói nói.

Còn về sở thích thì khá đơn giản, hắn thích một mình trong tẩm cung, bộ dạng lạnh lùng nghiêm khắc khó gần. Thích yên tĩnh, thói quen ăn uống rất kĩ, hắn chỉ ăn rau, hoa quả phải nói là vô cùng nho nhã.

Điều quan trọng là không biết vị Ma Quân này lấy hứng thú ở đâu ra, cả ngày lẫn đêm giữ nàng không buông thì thôi đi, còn bắt nàng ngồi để hắn họa lông mày nữa. Cái sở thích này cũng kì lạ quá đi.

Toàn Cơ nhìn lông mày bị đối phương họa như tên ngốc trong gương mà không khỏi kêu trời than đất. Nếu không phải nàng đánh không lại hắn thì đã sớm đem tên điểu yêu này đè trên mặt đất cạo sạch lông hắn rồi.

Không biết sao Toàn Cơ lại nghĩ tới chim họa mi mình nuôi ở Thiếu Dương. Chính là một lồng một chim, tránh việc chúng đánh nhau trong thời kì sinh sản, còn có lợi cho giọng hót của chúng nữa, còn phải thường xuyên dọn dẹp lồng chim. Họa mi này chỉ ăn giun, rau, hoa quả, nhìn chung cũng không quá khó nuôi.

Đúng là cùng loài có khác, từ cách sống đến sở thích cũng giống nhau quá đi.

Toàn Cơ có vô vàng suy nghĩ thì Tư Phượng lúc này cũng không khá hơn mấy.

Trong sách không phải nói họa lông mày thì chính là phu thê sao? Hắn thể hiện hành động rất rõ ràng, còn rất chăm chỉ luyện tập nữa. Nhưng nàng đến một điểm ngại ngùng cũng không có, lại còn trừng mắt liếc hắn, thái độ ghét bỏ thể hiện ra mặt.

Vậy mà lúc này nàng lại nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt còn câu dẫn nữa!!

Cánh tay như tuyết trắng, da thịt tinh tế nhẵn mịn trắng đến chói mắt, dáng vẻ thẩn thờ lại vô cùng xinh đẹp.

Rốt cục tiểu đạo cô này có lai lịch gì? Nếu so ra nàng còn có dáng vẻ của lão đại hơn cả hắn.

Ánh mắt của hai người chạm nhau, Vũ Tư Phượng hoảng hốt quay người đi, chỉ lưu lại lại bóng lưng cho nàng.

Toàn Cơ chống cằm, nâng hai má, gương mặt xuất hiện một mảnh xuân hồng, thật sự rất đẹp, chỉ cần nhéo một cái cũng có thể lưu lại vết đỏ. Lúc này hắn không nhịn được mà nghĩ muốn ở trên người nàng để lại thật nhiều ấn ký.

Hừ!! Nàng đây chính là cố tình mà!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com