TruyenHHH.com

Fanfic Longfic Nguoc Duyen Hajung Eunrong Harong Full End

---------

--------------

--------------------

- Cám ơn all các rds đã ủng hộ fic :3 , tiếng nói của m.n là động lực cho au cố gắng viết tiếp nha. :)) haha

- Chap 6 bạn Bongjua bốc tem đầu tiên nên chap 7 này mình sẽ tặng bạn nha ^^.

--- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

- ƯM..Cô là ai? 

- Hả?...  em ..em - EunJi há hốc mồm bật dậy

- Cô là ai, tôi thấy cô rất quen, hình như.... mà sao tôi lại nằm ở đây - ChoRong ngồi dựa sát vào thành giường nói.

- Em thật sự không nhớ gì sao ? 

- Tôi không biết ? tôi là ai ? cô là ai ? .......... tôi tên gì ? Tôi không biết tại tôi không nhớ tên của mình nữa - Cô lắt lắt đầu- Nhưng tôi  nhớ được appa và umma mình thôi. - ChoRong ngẩn ngơ trả lời

- Em là..........~ - Lúc này trong đầu EunJi bị phần devil và angela tranh cải dữ dội 

" Devil - EunJi ngươi mau nói với cô ấy ngươi là người yêu của cô ấy đi , cô ấy sẽ là của ngươi "

" Angela - Không được EunJi à , làm điều đó thật sự rất tồi tệ, ChoRong là người yêu của bạn ngươi , làm như vậy không nên. "

" Devil - Không có gì là không nên cả , đừng nghe lời tên trắng toát đó , ngươi yêu cô ấy mà , hãy dành lấy cô ấy cho ngươi đi. " 

" Angela - Ngươi không nên nghe tên xấu xa đó nói, không được để tâm ác làm vấy bẩn ngươi, như vậy là lợi dụng thừa nước đục thả câu "

" Devil - Không phải , chính Hani đã phản bội cô ấy, cô ta không xứng đáng với ChoRong, chỉ có ngươi thôi , hãy cướp lấy trái tim cô ấy đi , ngươi sẽ mang cho cô ấy hạnh phúc hơn cả người phản bội kia "

" EUNJI - 2 người im đi , tôi đã biết phải làm sao rồi " 

- Là ai , hãy nói tôi biết , tôi thật sự không biết gì hết , hãy giúp tôi , làm ơn - ChoRong dùng ánh mắt cầu khẩn.

- Em là... " mình phải ít kỉ một lần , đúng vậy, EunJi sẽ chấp nhận làm người xấu vì em" ...em tên ChoRong, Park ChoRong.

- Tôi bao nhiêu tuổi rồi?

- Em 22 

- Cô lớn hơn tôi ư? sao kêu tôi là em? 

- Tôi lớn hơn em một tuổi, em cứ gọi tôi là EunJi 

- Còn appa và umma tôi đâu?

- Họ đang ở nhà , lát họ sẽ vào thăm em.

- Sao tôi lại nằm ở đây vậy? Xảy ra chuyện gì sao?

-Em bị tai nạn giao thông thôi, em đã bất tĩnh mười máy ngày nay rồi.
-Lâu vậy sao

- Đợi tôi một tí tôi phải gọi bác sĩ vào khám cho em.

- Cô....không...EunJi đừng bỏ tôi lại đây một mình , tôi thấy sợ lắm... - ChoRong nắm vạt áo EunJi lại khi EunJi vừa định bước ra.

- EunJi sẽ đi nhanh thôi, em đợi một tí thôi, được không? - EunJi nhìn ChoRong , nắm lấy bàn tay đang vịnh vạt áo mình kéo ra để lại lên người cô ấy.

- Ừm ,... - Không biết sao cô lại nhìn Eunji bằng ánh mắt rất tin tưởng , và cảm thấy rất an tâm với con người này , phải chăng do cô ấy là người khi cô mở mắt ra nhìn thấy đầu tiên và củng là lúc rơi vào tình huống xấu hổ ngây ̀ lúc cô ấy hôn cô , nụ hôn đó thật là định mệnh? cô còn nhiều điều thắt mắt , nhưng đành phải hỏi sau vậy.

EunJi chạy thật nhanh tới nơi bác sĩ điều trị cho ChoRong, và cô cùng người bác sĩ tới xem xét tình hình của ChoRong, khi khám xong 2 người bước ra ngoài nói chuyện.

- Tại sao cô ấy lại không nhớ tên mình vậy ? Cô ấy chỉ nhớ appa và umma của cô âý gì vậy ? - EunJi hỏi vị bác sĩ đồng nghiệp của mình

- Đây đáng lẽ là chuyên môn cảu cậu chứ EunJi - vị bác sĩ cười với EunJi trả lời

- Bây h không phải lúc đùa - EunJi nghiêm mặt

- E hèm , tôi không đùa . - Vị bác sĩ trẻ củng nghiêm túc

- Nhưng tôi không có điều trị cho cô ấy nên không rõ.

- Uhm.. cô ấy bị va chạm mạnh vào đầu nên đã mất đi một phần kí ức của vài năm trở lại đây , nên cô ấy chỉ nhớ rõ appa và umma mình thôi. Còn tên cô ấy củng không nhớ thì không sao đâu, do chấn động tâm lí mạnh nên như vậy thôi.

- Có thể điều trị được không?

- Chấn thương không phải nhỏ , cậu củng biết mà, phải có phương pháp điều trị đúng và có thời gian thì mới có thể khôi phục.

- Được rồi , vậy... phiền cậu chuyển hồ sơ bệnh án của cô ấy sang bên khoa thần kinh , tôi sẽ là người trực tiếp điều trị cho cô ấy.

- Cậu trực tiếp điều trị luôn sao? chắc cô gái này hẵng là rất quan trọng với cậu nên cậu mới quan tâm như vậy. - vị bác sĩ cười tươi với EunJi

- Cho là vậy đi , phiền cậu rồi , tôi vào trong đây. - EunJi nói rồi bước vào phòng bệnh của ChoRong.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.

- Tôi bị sao vậy? - ChoRong hỏi khi thấy EunJi bước vào.

- Em không sao cả , chỉ là bị mất một phần kí ức của vài năm thôi, EunJi là bác sĩ ở đây, EunJi sẽ giúp em điều trị , EunJi sẽ khôi phục kí ức cho em. - EunJi cười mỉm , tay thì đan chặt vào tay của ChoRong .

- Ưm.. cám ơn, nhưng EunJi là gì của tôi vậy? bạn bè hay...- ChoRong ngượng ngùng rút tay lại e dè hỏi EunJi

- EunJi...là ..." nói đi , mày phải làm như vậy thôi , axxxx " là người ...yêu của em -EunJi khó khăn nói

- Người yêu? tôi là bạn gái EunJi thật sao ? chúng ta quen nhau bao lâu rồi? - ChoRong ngạc nhiên hỏi

- Đúng , em là bạn gái của EunJi , chúng ta quen nhau được vài tháng thôi , nhưng em rất yêu EunJi và EunJi củng rất yêu em, chúng ta rất là hạnh phúc. - EunJi cảm thấy xấu hổ vô cùng khi phải nói dối với ChoRong như vậy , nhưng rồi ChoRong sẽ hiểu cô thôi , tất cả là vì cô yêu ChoRong.

------------cantin bệnh viện --------------------

- Tôi kí xong rồi đó , cô về đi - Hani nói với JungHwa và đứng lên.

- Biết rồi không cần cô đủi - JungHwa móc lại 

- Uhm... - Hani củng không có tâm trạng đùa giỡn dai với cô gái này như mọi lần

- À ...nhìn cô xanh xao lắm đó , tôi nghĩ cô nên ăn uống thêm đi - JungHwa nhìn Hani xanh xao nên cảm thấy thương nên nhắc nhở tí , dù gì củng là cấp trên mà , củng phải nịn một tí.

- Cám ơn cô , hôm nay cô tốt bụng quá đó, về cẩn thận đi , tôi phải đi rồi không tiển cô ra ngoài được đâu. - Hani nói rồi quay đi.

- Tôi tự đi được , paipai, Mau sớm trở lại làm việc như lúc trước đó Ahn phá hoại. - JungHwa quay lại vẫy tay .

- Tôi biết rồi - Hani nhìn JungHwa mỉm cười nhẹ rồi quay đi thẳng tới phòng bệnh.

------------ Phòng bệnh của ChoRong---------

- Thật sự là như vậy sao ? - ChoRong hỏi lại thêm một lần nữa

- Đúng , em không tin EunJi sao ? EunJi chính là người yêu của em, rồi từ từ EunJi sẽ làm cho em hiểu. Em tin EunJi chứ?

- Em...tin - ChoRong nhìn vào ánh mắt của Eunji nó có một sức hút làm cô phải tin lời nói của người đối diện, ánh mắt này giọng nói này làm cô cảm thấy bình yên.

- Ùhm... cám ơn em đã tin tưởng EunJi, sau này EunJi sẽ chăm sóc cho em, Chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu....EunJi yêu em nhiều lắm- EunJi thổ lộ tất cả những điều trong lòng từ lâu đã muốn nói ra, cô khôm sát lại gần người ChoRong với ý định không kiểm soát của mình để đặt vào môi ChoRong một nụ hôn thật sự , không phải là hôn lén lúc nữa. ChoRong như bị một dòng dòng điện xẹt mạnh qua khi EunJi tiến lại ngần, ánh mắt đó chân thành quá , đôi môi đó ngọt ngào quá làm cho cô không có động lực nào để đẩy người kia ra , cô thật sự bất động.

* HỰC ....BỐP *

- ĐÊ TIỆN , MÀY.....LÀM GÌ CÔ ẤY VẬY.............* BỐP * ĐỒ C*** - EunJi bị Hani giật ra sau và đánh tới tấm không thương tiết.

- ĐỦ RỒI, cô là ai , cô làm gì mà đánh EunJi như vậy , cô thật sự là côn đồ. - ChoRong chạy tới kéo Hani ra

- EM ... em sao vậy ChoRong , em không nhớ Hani là ai sao ? Hani là người em yêu của mà,. Em bị sao vậy? - Hani nắm tay ChoRong lấp bấp nói.

- Bỏ ra, tôi không biết cô là ai hết, cô đừng ăn nói xàm bậy, EunJi mới là người yêu của tôi, dù cô có là ai đi nữa , nhưng hành động của cô làm tôi vô cùng câm ghét cô đó. - ChoRong giật mạnh tay Hani ra và chạy tới đỡ EunJi dậy.

- Em ... câm ghét Hani sao? tại sao ? chính nó là kẻ đang lừa dối em đó , Hani mới chính là người yêu của em. CÓ phải chính nó đã gạt em và nó đang yêu nhau phải không? - Hani chỉ tay vào EunJi nói - Còn mày, sao lại im lặng nói đi , tại sao mày làm như vây? tao chính là bạn thân của mày , cô ấy là người yêu của tao, sao mày lại lợi dụng lúc này mà lừa gạc cô ấy chứ , mày thật khốn nạn đó.

- Cô im đi , sao lời nào cô nói ra củng thâm độc như vậy? tôi thấy cô mới là người xấu xa đó, cô ra khỏi đây đi. RA ĐI - ChoRong tức giận vì những hành động thô lỗ của Hani. Cô thật sự không biết ai nói đúng ai nói sai, nhưng nhìn Hani ra tay với EunJi làm cô không chịu được.

- Em hãy nghe Hani nói, chính cô ta......- lời Hani chưa kiệp nói xong.

- Cậu im đi , cô ấy kêu cậu ra ngoài thì cậu đi đi , đừng làm phiền chúng tôi. - Lúc này EunJi củng lên tiếng. - ChoRong, là người yêu của tôi - EunJi bươc sát lại kề mặt nói nhỏ vào tai Hani - chính cậu đã làm tổn thương cô ấy.....nhưng tôi sẽ là người bù đắp cho cô ấy một hạnh phúc mới................Xin lỗi... bạn của tôi. 

- Mày ... đồ đê tiện * bốp * -  lại một cú đấm của Hani dành cho EunJi - ChoRong à , em tỉnh lại đi ,đùng để nó làm mời mắt, ChoRong à - Hani chạy lại ôm chặt ChoRong 

- Buông ra, ....bỏ ra ~~~ * chát * hãy biến khuất mắt tôi đi , tôi không muốn thấy cô, tôi không yêu cô, đừng làm phiền tôi nữa, đồ côn đồn.

- Em . Sao lại.. được rồi.... Hani sẽ đi , em đừng tức giận, nhưng Hani vẫn sẽ tìm em , và sẽ vạch mạch tên lừa dối em - Tim Hani vỡ ra làm trăm mảnh khi bị người cô yêu xua đuổi, đau lắm khi thấy cô ấy đang bên vực một người khác và không tin những gì cô nói. Nhưng bây h giải thích như thế nào đây? Chẳng lẽ phải nói ra chính cô là người làm cho cô ấy phải nằm ở đây, nói ra tất cả sự việc sao? , rồi sau đó cô ấy lại câm ghét cô một lần nữa sao, cảm giác nhức nhối này làm cô không kìm được nước mắt , quay lưng đi , nhưng nước mắt vẫn cứ rơi, tất cả củng là do cô, đáng lẽ phải ở bên cạnh ChoRong mọi lúc thì khi cô ấy tỉnh dậy , mọi việc sẽ không trở thành như thế này.

---------------------------

- EunJi có sao không? -ChoRong đỡ EunJi ngồi lên ghế hỏi han  

 - Không sao đâu, vết thương nhỏ thôi, cám ơn em vì đã tin EunJi 

- Em luôn tin EunJi , nhưng sao cô gái đó lại làm vậy? 

- Cô ta , là bạn của EunJi ...... cô ta rất yêu em nên mới làm như vậy, cô ta từ lâu đã muốn dành lấy em từ Eunji - EunJi cảm thấy như mình đang tự nói chính bản thân mình 

- Thì ra là vậy, ummm cô ta thật ngốc, em không đáng để cô ta làm như vậy.

- Rất đáng ... - EunJi nói nhỏ

- Hả? EunJi nói gì?

- À , không gì

- OHH - ChoRong lấy khăn lau vết thương cho EunJi , khoảng cách rất ngần , EunJi nhanh chóng lén hôn thật nhanh vào môi ChoRong , cô mỉm cười nham nhở làm cho ChoRong phải đỏ mặt đánh vào vai cô.

- CƠ hội ~~ môi bị chảy máu vậy mà còn lén hôn người ta nữa, có đau không? - ChoRong e thẹn

- hihi, không đau đâu , mà còn thích nữa - Eunji cười ngố

- Nham nhở - ChoRong nói tay thì ấn mạnh vào chỗ miệng vết thương 

- AAAAA đau - EunJi suýt xoa

- Ơ , em xin lỗi có sao không? em không cố ý - ChoRong cuốn huýt lên xoa xao má EunJi

- đau quá , em nhẫn tâm quá - EunJi giã nai than vãn

- Em xin lỗi ~~~ hix̃ , h em làm gì EunJi mới hết đau đây. ?

- Xít lại đây nói cho - Eunji quắt quắt

- hả? sao ? - ChoRong ngây thơ tiến sát lại- AAAA ... - Bị Eunji kéo ngồi lên chân mình, nhắm thẳng vào môi cô hôn, mặt kệ cho vết thương, lúc đầu ChoRong còn vùng vẫy, dùng tay đánh vào vai EunJi , nhưng từ từ cô củng buôn lỏng cơ thể mình , hai tay ChoRong từ bao h đã quàng lên cổ Eunji ôm chặt, 2 tay Eunji thì đã yên vị trên eo ChoRong, ChoRong tựa vào EunJi hòa quyện vào nụ hôn ngọt ngào, chiếc lưỡi tinh quái của EunJi đang tìm đường cậy mở để kím đối tác của nó, cuối cùng sau nổ lực , chiếc môi xin sắn kia đã chiệu hé mở, hai chiếc lỡ e ấp hòa quyện vào nhau, chỉ còn tiếng động xấu hổ do chuyển động môi tạo ra.......

--------------------------End chap 7---------------------------------

Có vẻ hơi đang bị thiên EunRong =))) , ship HaJung củng bình tĩnh từ từ tại chưa đến lúc hehe.

- Tin Bun , au sap di hoc :3

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com