TruyenHHH.com

Fanfic Kaiao Dich Khi Em La Bong Hong Xanh Duy Nhat Blue Sapphire

Người dịch: GH

---

𝐂𝐡𝐚𝐩𝐭𝐞𝐫 𝟏: 𝐌ộ𝐭 𝐥ờ𝐢 𝐜ầ𝐮 𝐡ô𝐧 𝐧𝐠ọ𝐭 𝐧𝐠à𝐨

Aoko đã đi tìm khắp căn nhà khi mà Kaito vắng mặt

Đó không phải là lỗi của cô – cô không phải là một người phụ nữ điên rồ hay gì cả – mà là lỗi của anh. Kaito không thể chỉ hỏi về kích cỡ nhẫn của cô và sẽ mong rằng cô sẽ không tò mò về nó.

Sau nhiều năm hẹn hò như thế, Kaito lẽ ra phải hiểu Aoko hơn thế.

Anh chắc chắn biết mình đang làm gì, vì Aoko biết kết nối các dấu vết. Không lâu trước đây, anh đã nhắc đến việc cô sẽ trông thật tuyệt vời giống như anh khi mặc bộ đồ trắng. Một lần khác, họ đã đên thăm một địa điểm và Kaito đã đề cập đến việc nếu họ tổ chức một sự kiện nào đó, thì cá sẽ không được phép xuất hiện trong thực đơn.

Vì vậy, với tất cả những manh mối đó? Aoko không thể bị trách móc vì đã tìm kiếm khắp nơi trong ngôi nhà.

Cô tìm kiếm những chiếc hộp nhỏ. Và rồi, cô lại tìm kiếm bất kỳ chiếc hộp lớn có vẻ lạ trong ngôi nhà. Aoko kiểm tra ngăn kéo và tủ. Cô mở các hộp quen thuộc sau khi những nơi khác không có gì.

Bực bội, Aoko ngồi khoanh chân ở hành lang, cân nhắc những nơi có thể đã bỏ lỡ. Có thể… Ah, cô lẽ ra nên kiểm tra bên trong tủ quần áo của họ, phòng khi Kaito có thể đã giấu nó trong túi áo khoác. Cô đứng dậy, chuẩn bị quay đi, chỉ để thấy mình đối mặt với nguồn cơn của sự bực bội.

“Aoko,” Kaito nói với tôn giọng ngọt ngào. Như thể anh đã âm thầm quan sát cô được một lúc rồi. “Em đang làm gì vậy?”

“Không có gì” Aoko đáp. Và tất nhiên, anh biết rõ ràng đó là một lời nói dối. Cô thở dài: “Có việc, nhưng em sẽ không nói cho anh biết biết đâu.”

“Anh đã bị tổn thương,” Kaito nói, “Thật đấy.”

“Aoko không quan tâm,” cô trả lời rồi thè lưỡi.

“Em đang tìm tiếm thứ gì đó trong nhà à?” Kaito hỏi, và Ah. Aoko chắc chắn anh đã ở đây lâu hơn vài giây đúng không?

“…Không.” Aoko nói, ừm nhưng thật ra là có đó.

“Em tìm thấy chưa?” anh tiếp túc hỏi, lông mày nhướng lên, môi bất giác cong lên ở khoé miệng với sự thích thú.

“…Nếu em tìm thấy thì sao?” Aoko nói.
“Vậy thì chắc không phải rồi” Kaito nói.

“…Vâng” Aoko thở dài. “Không được. Được rồi, anh đúng, em không thể tìm thấy thứ gì mặc dù em đã tìm khắp nơi.”

Môi Kaito nở một nụ cười lớn hơn, giống như KID với nụ cười mãnh liệt, nhưng lại không có vẻ giả tạo. Anh bước lại gần một chút, và với một cử chỉ nhỏ, qua vài thủ thuật đơn giản và sự khéo léo, một hộp nhỏ xuất hiện trong tay anh.

“Em tìm cái này à?” Anh hỏi.

Aoko hơi đỏ mặt. “Không. Có thể. Em không biết.”

Anh nghiêng đầu, quan sát cô. “Em thật sự không biết?”

“Ơ, Em còn không biết bên trong đó có gì cho đến khi anh mở ra,” Aoko nói. “Vậy thì làm sao em có thể biết được?”

“À, đúng rồi nhỉ” Kaito đồng ý. “A, anh đoán đó là cách mà những lời cầu hôn thường diễn ra nhỉ, thế thì…”

Anh quỳ một chân xuống, và khiến Aoko mặt đỏ bừng chăm chú nhìn anh và đang cố gắng tìm ra lời đáp cho câu hỏi mà cô đã biết câu trả lời từ rất lâu rồi.

“Aoko” anh nói trong khi từ từ mở hộp ra. Bên trong là một chiếc nhẫn vàng hồng, với viên sapphire xanh huyền bí ở giữa và những viên kim cương nhỏ lấp lánh xung quanh. “Tôi hứa là Tôi không đánh cắp chiếc nhẫn này đâu thưa quý cô” anh mỉm cười nói.

“Một khởi đầu thú vị đấy” Aoko nhận xét, giọng cô hơi nghẹn lại khi nhìn thấy nó. Anh khẽ cười.

“Chúng ta đều biết chuyện này sẽ xảy ra,” Kaito nói. “Nếu không, anh đã không thấy em lục lọi trong nhà. Vậy nên…”

Anh dừng lại một chút, đôi mắt nhìn cô dịu dàng.

“Nakamori Aoko,” anh bắt đầu, “Có thể anh là tên trộm, nhưng em đã đánh cắp trái tim anh. Em có cho phép anh được vinh dự đánh cắp em lại không?”

“Anh luôn trả lại những thứ mình đánh cắp” Aoko nói.

“Nhưng không phải em” Kaito thì thầm, ánh mắt luôn nhìn cô với đầy sự dịu dàng. “Nếu anh có được em, anh sẽ không trả lại đâu.”

Khuôn mặt cô nở một nụ cười e thẹn, kèm theo một cái gật đầu nhẹ. Aoko đưa tay ra, và Kaito nhẹ nhàng đẩy chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô.
“Cứ thử xem,” Aoko nói.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com