Fanfic Hq Tsukkiyama 100 Steps
Tiếng của papa Daichi vừa dứt cũng là lúc tiếng chuông nhỏ báo hiệu hết giờ vang lên, cả gian phòng đều vọng ra tiếng "Ồ" hối tiếc, riêng hai người nào đó thì vẫn lườm liếc nhau không ai chịu thua ai miếng nào."Có thôi đi chưa?"Sugawara đứng trước mặt hai đứa nhăn mày hỏi. Tsukishima và Kageyama đồng loạt rén, giật mình xem xét lại tình hình một chút. Có vẻ hai đứa giận quá mất khôn rồi. "Em xin lỗi...."Hai đứa ỉu xìu nói, Yamaguchi nhìn Tsukishima cả người một màu xanh thì có chút buồn cười, đành khẽ quay lưng lại khúc khích nhỏ một cái. Trái ngược với cậu là Hinata, tiếng cười có phần hào hứng của Quýt nhỏ khiến cho hai từ "Xin lỗi" của Kageyama và Tsukishima kia như bị nuốt mất, cậu nhóc vừa chảy nước mắt vừa cười:"Hahahahaha Bakayama, trông kìa, mặt cậu nhìn ngố quá đi thôi, hahahahahahaha!"Kageyama bị chọc đến màu xanh trên mặt cũng đỏ rực, cậu chàng nổi khùng đáp:"Cậu... cậu, cậu, Hinata cậu là đồ ngốc!"Tanaka:"Bộ hết từ để mắng rồi hay gì?"Yamaguchi:"Anh ơi bỏ đi, đừng chọc hai người đó nữa..."Tuy miệng nói vậy nhưng cậu vẫn không nhịn được lại khúc khích cười. Tsukishima nhìn một bộ nhịn đến đau bụng của cậu muốn nói lại thôi.Mắc cười thì cậu cứ cười đi, cậu vui vẻ thì tôi cũng vui vẻ...Trong đầu anh thoát ra những dòng suy nghĩ vu vơ như vậy. Mà, cũng chẳng cần anh phải nói ra, tứ phía đều đã phá lên cười, cái giọng cười đặc trưng của Kuroo luôn luôn rõ ràng nhất.Kuroo:"Gwahahahhahaha, đáng đời lắm! Hai mày ngồi yên một lúc anh mày chụp cho mấy kiểu ảnh để đời."Yamamoto:"Trời trời, chơi trội quá đó hai ba."Oikawa:"Trội chỗ nào, rõ ràng là chơi ng.u!"Kenma:"Có gì cậu cứ nói thẳng ra, ta nói đúng mà có nói sai đâu."Akaashi:"Mấy cậu, không trêu bạn nữa coi."Kageyama:"Mấy cái người nàyyyy! OI, HINATA, ngừng cười chút bộ cậu chết hả?"Hinata:"Má, lại gắt với tớ. Nhưng mà,... .trông cậu nổi khùng trong bộ dạng như vậy cute quá chừng luôn á, hahahhahahha."Hinata lại ôm bụng cười, Yamaguchi đứng bên cạnh cậu nhóc, mắt vẫn không rời cái người cao lêu khêu kia. Anh chẳng đả động gì cả, cứ ngồi im như khúc gỗ thôi chắc là đang chột dạ rồi. Nhưng nói gì thì nói, dù Tsukishima có bị màu xanh tạt hết lên cả khuôn mặt thì cậu vẫn thấy anh đẹp trai cực kì luôn. Nhiều khi cậu tự nhận thức bản thân u mê người ta hơi quá, cơ mà nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới lại hiểu ra cậu làm đúng thật sự. Người này, không mê hơi phí á nha.Enoshita từ xa đi lại, trong cuộc trò chuyện ồn ào vô cùng này, cố nén cười nói:"Khụ....Được rồi, được rồi. Ban giám khảo bọn tớ đã thảo luận xong, giờ là lúc đưa ra kết quả. Các cậu có muốn nghe không?"Fukunaga tỉnh bơ tiếp:"Không nghe buộc nghe, khỏi đáp."All:"..."Hanamaki:"Ngon. Trật tự rồi này, hay thật đấy Shohei."Asahi"... Tụi tớ đang chăm chú lắng nghe đây, các cậu nói đi."Kunimi chậm rãi đáp lời, dường như mọi ánh mắt đều đang hướng về cậu ấy cho nên Kindaichi phải đứng ra chắn trước người cậu chàng một chút:"Thì..., sau khi đã qua 7749 bước quan sát và thảo luận, tụi này đã có kết luận. Đội chiến thắng lượt đấu đầu tiên này là....".Nói đến đây, Kunimi dừng một chút, liếc một vòng thấy mắt tất cả mọi người đều sáng rực, có người còn nuột cái "Ực" một tiếng rõ to. "Chiến thắng thuộc về, ĐỘI A!"Lev:"Yà húuuuu, tụi mình thắng rồi, ảo thật đấy!!"Inouka:"Tốt quá ha Shinji!"Yaku:"Không thể nào!! Tụi mình mà thua á."Hinata "Hả" một cái rõ dài:"Không phải chứ, tui cảm thấy mình biểu hiện tốt lắm mừ!!"Kageyama:"Phải thế chứ, hừ!"Sugawara:"Khó tin thật đấy~."Kenma:"Tớ thì thấy ai thắng cũng được. Không quan tâm lắm."Akaashi:"Công nhận."Kyotani:"Anh Iwaizumi, trận này em thắng 1-0."Iwaizumi:"Xì, trò tới anh mày sẽ báo thù."Bokuto:"Hey hey hey, Akaashi ơi, anh thắng rồi nè."Yamaguchi hơi thất vọng một chút, nhưng cậu lại nhanh chóng lấy lại niềm vui ngay. Đã là trò chơi thì phải có kẻ thắng người thua, quan trọng là ai ai cũng vui vẻ.À mà, hai đàn anh Nishinoya và Yamamoto ngồi nãy giờ dưới đất cạnh cậu hình như không nghĩ thế.Yamamoto:"Không thể nào, tui tự tin là tui ném trúng Ryu hơi bị nhiều mà."Nishinoya:"Còn phải nói, tui cũng ném trúng nhiều người lắm nha, đặc biệt là cái cậu tên Lev."Lev, thanh niên từ chân đến đầu không có màu nào khác ngoài xanh nhanh nhảu lên tiếng:"Lêu lêu, dù vậy thì chiến thắng vẫn thuộc về đội tớ."Anahori:"Để mọi người khỏi thắc mắc thì tụi tớ đã thống kê, điểm của đội B là 110."Komi:"Còn của đội A là tới 120 cơ."Yahaba:"Hể?? Có tới hai đứa phá game vậy mà vẫn thắng được, khủng quá má."Onaga:"Haha, điểm của đội A nhiều nhất đến từ hai người Bokuto với Kyotani mà, thậm chí Kyotani còn không hề bị dính màu ý."Kindaichi:"Thằng này chơi khá tỉnh đấy chứ."Sugawara:"Chậc, chậc, chiến thắng hay đó, tớ không có ý kiến gì nữa nha."Tất cả thành viên đội B cùng đồng thanh giống anh. Họ nhanh chóng chấp nhận kết quả, mọi người trông có vẻ còn rất vui và trao đổi qua lại với đội bên kia nữa. Riêng Daichi, Asahi, Kuroo và Oikawa thì mang khuôn mặt cực kì bình tĩnh, thậm chí trên môi còn treo thêm một nụ cười chuẩn hoa hậu thân thiện. Họ đứng yên, không nhảy lên vui mừng, không háo hức, cũng không tự hào. Chẳng phải họ không quan tâm đến kết quả hay gì đâu, chỉ là kinh nghiệm lâu năm của họ cho biết, vui mừng trước sự thua cuộc của em người yêu nhìn kiểu gì cũng là một loại tồi. Kể cả mấy ẻm trông có vui vẻ như thế nào đi chăng nữa cũng nên giữ tiêu chuẩn thôi. Với lại, chẳng có tên đàn ông nào lại ăn mừng khi thắng người yêu cả. À, trừ mấy khứa còn trẻ trâu chưa trải sự đời ra.Tsukishima nhìn cái chỏm tóc lay qua lay lại trước mặt mình, cũng không im lặng nữa mà cất tiếng hỏi:"Thua cũng không tệ lắm nhỉ? Trông cậu sắp nở hoa được luôn rồi."Yamaguchi loay hoay ngồi lau mặt giúp anh, giòn tan đáp lại:"Thực ra thì tớ có hơi tiếc, ai mà lại thích thua đâu, nhưng tớ thấy mọi người đều vui vẻ cả, tớ cũng vui lây ấy."Tsukishima nghe vậy, ngồi ngẩn ra một lúc lại không đầu không đuôi nói:"Lần sau,.... nếu mắc cười thì cứ cười, tôi sẽ không giống Kageyama đâu."Cậu nghe, mãi một lúc sau anh đi rồi mới hiểu được ý anh nói. Trái tim cậu bất giác đập nhanh đến bất thường. Có một niềm hạnh phúc ngọt ngào ứa ra nơi đầu quả tim, lan đến cổ rồi lên đến mặt, nhuộm cả hai má cậu một màu đỏ như máu.
-----------Kageyama:"Ắtt trùuuuu,... có khứa nào đó nói xấu tui."Tanaka:"Chú mày xấu sẵn rồi khỏi phải nói."Sugawara:"Ghen tị như vậy là hư đó Tanaka."Daichi:"Ừm, ừm, đồng ý."Hinata:"Anh yên tâm, trong mắt em anh tuy ngốc nhưng mà là tên ngốc đẹp trai nhất." :>>Tanaka:"Hức, tui tổn thương quá!!"Góc tâm sự nhỏ:Dạo gần đây Trẫm vướng vào cái gọi là Writer's Block, thật sự nhìn cái bản thảo mà không tìm được từ gì để thay thế. Mọi người có thể thấy chap trên Trẫm lặp từ khá nhiều. Mình đọc được ở đâu đó rằng khi không biết dùng từ gì để thay thế cho phong phú thì cứ viết rồi để đó một thời gian quay lại xem có cải thiện chưa. Trẫm đã áp dụng và cảm thấy không hiệu quả mấy, mọi người có biết cách nào để thoát khỏi tình trạng này không cứu Trẫm với T^T.
-----------Kageyama:"Ắtt trùuuuu,... có khứa nào đó nói xấu tui."Tanaka:"Chú mày xấu sẵn rồi khỏi phải nói."Sugawara:"Ghen tị như vậy là hư đó Tanaka."Daichi:"Ừm, ừm, đồng ý."Hinata:"Anh yên tâm, trong mắt em anh tuy ngốc nhưng mà là tên ngốc đẹp trai nhất." :>>Tanaka:"Hức, tui tổn thương quá!!"Góc tâm sự nhỏ:Dạo gần đây Trẫm vướng vào cái gọi là Writer's Block, thật sự nhìn cái bản thảo mà không tìm được từ gì để thay thế. Mọi người có thể thấy chap trên Trẫm lặp từ khá nhiều. Mình đọc được ở đâu đó rằng khi không biết dùng từ gì để thay thế cho phong phú thì cứ viết rồi để đó một thời gian quay lại xem có cải thiện chưa. Trẫm đã áp dụng và cảm thấy không hiệu quả mấy, mọi người có biết cách nào để thoát khỏi tình trạng này không cứu Trẫm với T^T.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com