Fanfic Gilenchi Co Gai Thang Sau Va Chang Trai Thang Bay
6 năm sau.........
9:00 A.M, Tan Son Nhat Airport...
Bước ra khỏi sân bay.....Gil bây giờ đã là một con người khác....Cậu đẹp trai hơn, cao ráo hơn, khuôn mặt góc cạnh hơn....Nhưng có vẻ...thần thái không khác gì lúc ra đi....Cậu còn có vẻ khá ốm nữa.....Kéo vali đi ra chiếc Mercedes S600 màu đen sang trọng.....Chiếc xe này ba cậu vừa mua cho cậu cách đây vài tuần....Anh Nhã đang ngồi trong xe chờ....Cậu cất đồ vào sau xe rồi leo lên.
- Chào ông anh của tôi. Lâu rồi mới gặp _ Gil ôm anh Nhã
- Ừ, cô em của tui lớn lắm rồi nhỉ, đẹp trai ra này _ Anh Nhã cười
- Dạ...Em của anh mà..Haha
- Sao rồi em? Qua đó ổn không? _ Anh Nhã bắt đầu chạy xe
- Dạ cũng ổn anh ạ.
- Anh thấy thần thái em chẳng khác gì lúc đi nhỉ?
- Sao mà vui được chứ anh _ Gil nhìn ra cửa sổ
- Anh biết, anh biết năm đó đối với em là một năm rất tồi tệ nhưng....anh tin chắc chuyện gì cũng sẽ qua thôi...
- Em cũng tin là vậy
- Mà nè, chuyện đấy...em tính sao?
- Sao là sao hả anh? Có lẽ giờ này cô ấy đang hạnh phúc cùng người khác, một người yêu thương cô ấy thật lòng, không như em _ Gil cười gượng gạo
- Em à, đừng như vậy nữa. Chẳng qua là không còn quyết định thôi. Ba mẹ muốn tốt cho em mà....thật ra ba mẹ cũng chẳng muốn như vậy đâu...
- Em biết....
- Nhưng anh hỏi thật...em còn tình cảm...
- Sao mà không còn, em có bao giờ hết yêu cô ấy đâu....
- Qua đó có quen được em nào không ?
- Không....Em không thể ngừng nghĩ đến cô ấy thì quen ai hả anh. Mà đúng ra cũng có, nhưng rồi chia tay trong 1 tháng....
- Thôi, đừng buồn nữa. Cái gì tới sẽ tới thôi....Lỡ đâu cô ấy còn yêu em?
- Vô vọng...vô vọng thôi anh..... _ Gil rơi nước mắt....Nhưng rồi cậu nhanh quệt đi...
Chẳng bao lâu, anh hai đã chạy tới nhà, Gil nhờ anh cất đồ vào nhà còn mình thì đi dạo vài vòng.....Đã lâu rồi cậu không được tận hưởng cái không khí Sài Gòn này.....Lang thang từng bước một.....Những kỉ niệm của cả hai chợt ùa về.....Đi trên những con đường đầy ắp kỉ niệm của hai đứa, tim cậu bỗng nhói lên......Cậu sợ cái cảm giác này lắm......Rồi bỗng......cậu quẹo sang một con phố khá vắng vẻ ở Sài Gòn, lãng tránh những tiếng ồn.....Gil đi từng bước, cho 2 tay vào túi quần, ngước mặt nhìn lên trời.......Nhưng.....thật....ông trời đang trêu cậu đấy à....Đã cố lẫn trách mà vẫn gặp.....Cậu đi ngang qua một người.....một người con gái...rất quen...quen lắm.....và cái mùi hương ngọt dịu của cô ấy thoang thoảng bay qua mũi cậu......Theo phản xạ cậu quay qua.........Là một hình ảnh làm tim cậu nhói lên một lần nữa......Là Chi....đúng là cô ấy...Nhưng....cô ấy đang tay trong tay ......cùng ....Hoàng đi dạo......Tại sao...tại sao lại như thế.....Khoảng khắc đó bỗng ngưng đọng lại...Cậu nhìn cô ấy, cô ấy nhìn cậu.....Mắt cả hai từ từ nhoè đi....Nhưng...cô ấy vẫn nhìn cậu bằng một ánh mắt hận thù....Phải...cô ấy hận cậu lắm......Rồi cô bước nhanh qua mặt cậu...không một lời nói....Cô bà vậu ấy lứơt qua nhau như môt ngừơi dưng...Cậu không nhìn lại...bởi cậu biết, cậu không chịu nổi khi nhìn thấy cô ấy trong tay cùng người khác đâu....Nước mắt lăn dài trên má....Cậu ngồi bệt xuống một góc tối....."Tại sao? Tại sao lại như vậy?....."...Cậu hét lên.....Khóc...khóc và khóc...Khóc nhiều như một buổi chiều cách đây 6 năm...... "Rồi mai này gặp nhau trên dòng đời vội vã...
Biết khóc hay cười đây hả người lạ đã từng quen.....?"
Ngày mà cậu trở về cũng là ngày cậu gặp cô ấy.....đang trong tay cùng người ấy....______________________Hôm đó cậu trở về nhà trong trạng thái vô cùng say....Cậu vào phòng chốt cửa lại và không chịu ăn uống gì cả.....Trong cả cơn mơ.....cậu liên tục gọi tên Chi....._______________________Khoảng hơn 1 tuần sau đó...Gil nhận được một cuộc điện thoại số lạ...
- Alo ai vậy ạ?
- Alo, Gil à, Thanh đây
- À, Thanh à. Lâu rồi không nghe giọng mày lèo nhèo bên tai tao...
- Chuyện đó mày nên coi lại mày. Về rồi cũng không dám gọi điện cho bạn bè...Ngay bây giờ mày ra ngoài bờ sông mà chúng ta hay tới. Tụi tao chờ.
Thanh nói rồi cúp máy.....Gil mau chóng đi thay đồ rồi lái chiếc xe hơi của mình tới....Cậu đạp ga phóng nhanh đến bờ sông đó.....Nơi này vẫn vắng vẻ như ngày nào....Bây giờ khoảng 5 giờ chiều....Hôm nay Gil có thể thấy được hoàng hôn đang dần buông xuống, cả một bầu trời đỏ rực.......Nhìn ra khúc gần sông...cậu có thể thấy 4 người đanh đứng đó....Cho xe chạy lên, cậu tắt máy xuống xe....
- Chào mọi người, lâu rồi không gặp. Khoẻ không? _ Gil đi từ từ lại
- Ừ, lâu rồi không gặp _ Nhi quay lại
- Mày còn nhớ đến tụi tao à? Tụi tao vẫn khoẻ, chưa chết_ Kai nói nhưng vẫn không nhìn mặt Gil
- Tao...... _ Gil ấp úng
- Là tao gọi nó tới _ Thanh nói
- Mày gọi nó đến làm chi? _ Kai hỏi
- Kai à, nó về nước thì gọi ra gặp mặt. Dạo này cũng ra dáng phết nhở? _ Hoàng cười
- Ừ, chào anh bạn _ Gil bắt tay Hoàng
- Hôm nay thiếu 1 người nhỉ _ Kai nói móc
- Kai à... _ Nhi nói
- Anh nói không đúng à? _ Kai nhìn Nhi
- Kai....Hôm nay mày đi nói những chuyện này chi thế? _ Thanh vỗ va
- Tao đang nói chuyện đàng hoàng cơ mà...Đúng không Gil, thiếu 1 người nhỉ? _ Kai nhìn Gil
- Tao...tao....
- Sao nào?
- Tao...tao có việc. Tao về trước. Xin lỗi tụi bây _ Gil định bỏ đi
- Mày đứng lại đó _ Kai kéo tay Gil lại
- Mày làm gì thế? _ Gil hỏi
- Mày đã gặp Chi chưa?
- Tao...tao..
- Tao hỏi đã hay chưa? _ Kai la lớn
- Tao chưa gặp _ Gil không dám nhìn Kai
- Mày chắc không? _ Kai nắm cổ áo Gil
- Tao....
- Thằng chó... _ Kai tung một cú vào mặt Gil
-.... _ Chịu đựng😭
- Mày có biết là Chi đau khổ như thế nào không hả?
- Tao...tao xin lỗi....
Gil hất tay Kai ra rồi đi lại xe chạy đi mất.....Cậu chạy thẳng vào một quán bar lớn gần đó rồi kêu cả chai rượu uống liên tục. Cuối cùng thì nhân viên của quán phải gọi anh Nhã đến rước Gil về....Cậu say rồi gục tại chỗ luôn rồi.......End Chap 15
9:00 A.M, Tan Son Nhat Airport...
Bước ra khỏi sân bay.....Gil bây giờ đã là một con người khác....Cậu đẹp trai hơn, cao ráo hơn, khuôn mặt góc cạnh hơn....Nhưng có vẻ...thần thái không khác gì lúc ra đi....Cậu còn có vẻ khá ốm nữa.....Kéo vali đi ra chiếc Mercedes S600 màu đen sang trọng.....Chiếc xe này ba cậu vừa mua cho cậu cách đây vài tuần....Anh Nhã đang ngồi trong xe chờ....Cậu cất đồ vào sau xe rồi leo lên.
- Chào ông anh của tôi. Lâu rồi mới gặp _ Gil ôm anh Nhã
- Ừ, cô em của tui lớn lắm rồi nhỉ, đẹp trai ra này _ Anh Nhã cười
- Dạ...Em của anh mà..Haha
- Sao rồi em? Qua đó ổn không? _ Anh Nhã bắt đầu chạy xe
- Dạ cũng ổn anh ạ.
- Anh thấy thần thái em chẳng khác gì lúc đi nhỉ?
- Sao mà vui được chứ anh _ Gil nhìn ra cửa sổ
- Anh biết, anh biết năm đó đối với em là một năm rất tồi tệ nhưng....anh tin chắc chuyện gì cũng sẽ qua thôi...
- Em cũng tin là vậy
- Mà nè, chuyện đấy...em tính sao?
- Sao là sao hả anh? Có lẽ giờ này cô ấy đang hạnh phúc cùng người khác, một người yêu thương cô ấy thật lòng, không như em _ Gil cười gượng gạo
- Em à, đừng như vậy nữa. Chẳng qua là không còn quyết định thôi. Ba mẹ muốn tốt cho em mà....thật ra ba mẹ cũng chẳng muốn như vậy đâu...
- Em biết....
- Nhưng anh hỏi thật...em còn tình cảm...
- Sao mà không còn, em có bao giờ hết yêu cô ấy đâu....
- Qua đó có quen được em nào không ?
- Không....Em không thể ngừng nghĩ đến cô ấy thì quen ai hả anh. Mà đúng ra cũng có, nhưng rồi chia tay trong 1 tháng....
- Thôi, đừng buồn nữa. Cái gì tới sẽ tới thôi....Lỡ đâu cô ấy còn yêu em?
- Vô vọng...vô vọng thôi anh..... _ Gil rơi nước mắt....Nhưng rồi cậu nhanh quệt đi...
Chẳng bao lâu, anh hai đã chạy tới nhà, Gil nhờ anh cất đồ vào nhà còn mình thì đi dạo vài vòng.....Đã lâu rồi cậu không được tận hưởng cái không khí Sài Gòn này.....Lang thang từng bước một.....Những kỉ niệm của cả hai chợt ùa về.....Đi trên những con đường đầy ắp kỉ niệm của hai đứa, tim cậu bỗng nhói lên......Cậu sợ cái cảm giác này lắm......Rồi bỗng......cậu quẹo sang một con phố khá vắng vẻ ở Sài Gòn, lãng tránh những tiếng ồn.....Gil đi từng bước, cho 2 tay vào túi quần, ngước mặt nhìn lên trời.......Nhưng.....thật....ông trời đang trêu cậu đấy à....Đã cố lẫn trách mà vẫn gặp.....Cậu đi ngang qua một người.....một người con gái...rất quen...quen lắm.....và cái mùi hương ngọt dịu của cô ấy thoang thoảng bay qua mũi cậu......Theo phản xạ cậu quay qua.........Là một hình ảnh làm tim cậu nhói lên một lần nữa......Là Chi....đúng là cô ấy...Nhưng....cô ấy đang tay trong tay ......cùng ....Hoàng đi dạo......Tại sao...tại sao lại như thế.....Khoảng khắc đó bỗng ngưng đọng lại...Cậu nhìn cô ấy, cô ấy nhìn cậu.....Mắt cả hai từ từ nhoè đi....Nhưng...cô ấy vẫn nhìn cậu bằng một ánh mắt hận thù....Phải...cô ấy hận cậu lắm......Rồi cô bước nhanh qua mặt cậu...không một lời nói....Cô bà vậu ấy lứơt qua nhau như môt ngừơi dưng...Cậu không nhìn lại...bởi cậu biết, cậu không chịu nổi khi nhìn thấy cô ấy trong tay cùng người khác đâu....Nước mắt lăn dài trên má....Cậu ngồi bệt xuống một góc tối....."Tại sao? Tại sao lại như vậy?....."...Cậu hét lên.....Khóc...khóc và khóc...Khóc nhiều như một buổi chiều cách đây 6 năm...... "Rồi mai này gặp nhau trên dòng đời vội vã...
Biết khóc hay cười đây hả người lạ đã từng quen.....?"
Ngày mà cậu trở về cũng là ngày cậu gặp cô ấy.....đang trong tay cùng người ấy....______________________Hôm đó cậu trở về nhà trong trạng thái vô cùng say....Cậu vào phòng chốt cửa lại và không chịu ăn uống gì cả.....Trong cả cơn mơ.....cậu liên tục gọi tên Chi....._______________________Khoảng hơn 1 tuần sau đó...Gil nhận được một cuộc điện thoại số lạ...
- Alo ai vậy ạ?
- Alo, Gil à, Thanh đây
- À, Thanh à. Lâu rồi không nghe giọng mày lèo nhèo bên tai tao...
- Chuyện đó mày nên coi lại mày. Về rồi cũng không dám gọi điện cho bạn bè...Ngay bây giờ mày ra ngoài bờ sông mà chúng ta hay tới. Tụi tao chờ.
Thanh nói rồi cúp máy.....Gil mau chóng đi thay đồ rồi lái chiếc xe hơi của mình tới....Cậu đạp ga phóng nhanh đến bờ sông đó.....Nơi này vẫn vắng vẻ như ngày nào....Bây giờ khoảng 5 giờ chiều....Hôm nay Gil có thể thấy được hoàng hôn đang dần buông xuống, cả một bầu trời đỏ rực.......Nhìn ra khúc gần sông...cậu có thể thấy 4 người đanh đứng đó....Cho xe chạy lên, cậu tắt máy xuống xe....
- Chào mọi người, lâu rồi không gặp. Khoẻ không? _ Gil đi từ từ lại
- Ừ, lâu rồi không gặp _ Nhi quay lại
- Mày còn nhớ đến tụi tao à? Tụi tao vẫn khoẻ, chưa chết_ Kai nói nhưng vẫn không nhìn mặt Gil
- Tao...... _ Gil ấp úng
- Là tao gọi nó tới _ Thanh nói
- Mày gọi nó đến làm chi? _ Kai hỏi
- Kai à, nó về nước thì gọi ra gặp mặt. Dạo này cũng ra dáng phết nhở? _ Hoàng cười
- Ừ, chào anh bạn _ Gil bắt tay Hoàng
- Hôm nay thiếu 1 người nhỉ _ Kai nói móc
- Kai à... _ Nhi nói
- Anh nói không đúng à? _ Kai nhìn Nhi
- Kai....Hôm nay mày đi nói những chuyện này chi thế? _ Thanh vỗ va
- Tao đang nói chuyện đàng hoàng cơ mà...Đúng không Gil, thiếu 1 người nhỉ? _ Kai nhìn Gil
- Tao...tao....
- Sao nào?
- Tao...tao có việc. Tao về trước. Xin lỗi tụi bây _ Gil định bỏ đi
- Mày đứng lại đó _ Kai kéo tay Gil lại
- Mày làm gì thế? _ Gil hỏi
- Mày đã gặp Chi chưa?
- Tao...tao..
- Tao hỏi đã hay chưa? _ Kai la lớn
- Tao chưa gặp _ Gil không dám nhìn Kai
- Mày chắc không? _ Kai nắm cổ áo Gil
- Tao....
- Thằng chó... _ Kai tung một cú vào mặt Gil
-.... _ Chịu đựng😭
- Mày có biết là Chi đau khổ như thế nào không hả?
- Tao...tao xin lỗi....
Gil hất tay Kai ra rồi đi lại xe chạy đi mất.....Cậu chạy thẳng vào một quán bar lớn gần đó rồi kêu cả chai rượu uống liên tục. Cuối cùng thì nhân viên của quán phải gọi anh Nhã đến rước Gil về....Cậu say rồi gục tại chỗ luôn rồi.......End Chap 15
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com