Fanfic Da Sac Tuong Chi
Cung Tử Thương bị Kim Phồn kéo đi rất nhanh, trong lòng đầy thắc mắc, còn tưởng Kim Phồn nghĩ thông suốt rồi, kết quả là bị kéo tới Chủy Cung, nhìn thấy Cung Tử Vũ và Cung Viễn Chủy đang đứng trước cửa. Cung Tử Thương chau mày nhìn Kim Phồn, thì ra hắn kéo cô đến để giải quyết vấn đề à, hại cô uổng công vui vẻ một chập.Cung Tử Thương nhìn hai người đứng cách không xa, hai người này lại có mâu thuẫn gì nữa à? Cung Tử Thương cũng không vội vàng chạy qua đó ngay, cô tính đứng quan sát trước.Cung Tử Vũ vẫn không bỏ cuộc nhìn Cung Viễn Chủy"Cung Viễn Chủy, ngươi đưa Xuất Vân Trùng Liên cho ta mượn đi, sau này ngươi muốn ta làm gì ta cũng làm, A Vân thật sự rất cần nó."Cung Viễn Chủy vẫn không bị lung lay"Làm gì cũng được? Ngươi thì có thể làm được gì chứ? Ngươi có thể thay ta làm gì? Ngươi có thể giúp ta trồng được thêm một đóa không? Mấy năm trước Xuất Vân Trùng Liên của ta đã bị Vũ Cung của ngươi cướp đi một đóa, ca ca ta còn chưa được dùng. Trước đây ngươi cũng đã dùng một đóa, giờ còn muốn nữa? Cung Tử Vũ, ngươi có biết liêm sỉ không?"Cung Tử Thương mở to mắt, cái gì? Cung Tử Vũ muốn Xuất Vân Trùng Liên? Tại sao nó lại muốn Xuất Vân Trùng Liên? A Vân? Liên quan gì tới Vân Vi Sam vậy? Cung Tử Thương nhìn Kim Phồn, Kim Phồn cau mày nhưng vẫn nói: "Chấp Nhẫn phu nhân bị nghén quá nghiêm trọng..."Cung Tử Thương trong lòng thất kinh, Cung Tử Vũ bị điên rồi à? Dùng Xuất Vân Trùng Liên chữa nghén, đầu óc nó không có vấn đề đấy chứ?Cung Tử Vũ: "Cung Viễn Chủy!"Cung Viễn Chủy cười lạnh: "Sao? Mượn không được giờ muốn cướp à? Ngươi cứ thử xem, xem ta có dám độc chết ngươi không"Kim Phồn thấy phía đối diện đã bắt đầu rút kiếm ra, hắn thật sự hết cách chỉ có thể cao giọng nói: "Đại tiểu thư, sao cô lại tới đây?"Cung Tử Thương trợn tròn mắt. Được lắm! Kim Phồn dám bán đứng cô, còn kéo cô ra đỡ đạn.Hai người đối diện nghe thấy tiếng Kim Phồn thì đổ dồn sự chú ý qua phía đó, ánh mắt đặt trên người Cung Tử Thương.Cung Tử Thương cũng cảm nhận được ánh mắt của hai người nhìn mình, cô thầm thở dài, chuyện này là sao nữa đây?Trên mặt cô nở một nụ cười gượng gạo nhìn hai người đối diện"Ờm...ta tới....xem thử."Cung Tử Vũ nhìn thấy Cung Tử Thương thì trong lòng mừng thầm, hiện tại quan hệ của Cung Tử Thương với Cung Viễn Chủy cũng không tệ, nói không chừng Cung Viễn Chủy sẽ nghe lời cô.Nhưng sau khi Cung Viễn Chủy thấy Cung Tử Thương thì ánh mắt càng lạnh lùng hơn, ha, còn gọi cứu binh sao? Tưởng Cung Tử Thương đến giúp họ, thì hắn sẽ đưa Xuất Vân Trùng Liên cho họ sao? Nằm mơ!Cung Tử Thương do dự, sau đó nhìn Cung Viễn Chủy nói: "Viễn Chủy đệ đệ, Cung Tử Vũ không nói dối. A Vân quả thực nghén rất nghiêm trọng." Cung Viễn Chủy không khỏi cười lạnh khi nghe điều này, ha, quả nhiên.Cung Tử Thương chợt ngừng lại, một giây sau liền quay sang Cung Tử Vũ"Nhưng mà Cung Tử Vũ đệ có phải đầu óc có vấn đề không? Đệ lấy Xuất Vân Trùng Liên để trị nghén?"Cung Tử Vũ nghe thấy lời này thì bất giác chau màu, còn Cung Viễn Chủy thì nhướng mày."Đệ không biết trồng được Xuất Vân Trùng Liên khó khăn như thế nào sao? Bị nghén có nghiêm trọng đến đâu thì cũng không phải lúc sử dụng Xuất Vân Trùng Liên. Não của đệ đã bị kẹt ở cửa rồi phải không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com