Fanfic Btkd Trong Ki Uc Cua Em
Khách sạn của tập đoàn Lục thị đã nhanh chóng trở thành đề tài hot trên mạng xã hội, khắp các trang báo lớn nhỏ đều đăng tải về các đoạn video và các hình ảnh quảng bá mà Lục Kha Nhiên đã tung ra trước đó. Hôm nay sẽ là ngày đầu tiên Lục thị mở cửa đón khách, số lượng phòng đặt trước rất nhiều, phòng trống hầu như không còn, nhờ hiệu ứng mà K.I mang lại, dù chưa chính thức hoạt động mà giá cổ phiếu đã gia tăng lên đến hơn 41% so với lúc vừa bắt đầu.Đã có khoảng thời gian lặng để Lục Kha Nhiên suy nghĩ, khi hứa trước mặt cổ đông cô chỉ cần bốn tháng nhưng tình hình lúc đó thật không biết cần bao nhiêu thời gian. Nửa năm, một năm hay cần rất nhiều năm nữa mới có thể làm được, không rõ bản thân có thể nắm chắc bao nhiêu phần thắng nhưng Lục Kha Nhiên vẫn quyết tâm đánh cược một lần. Thành công thì tốt thất bại cũng không sao, dù sao thì cố gắng không lúc nào là dư thừa. Và vì lòng tự trọng của mình, cô muốn chứng minh với ba rằng bản thân cô không phải là người vô dụng. Hơn nữa, vắng bóng chuỗi khách sạn Lục thị sẽ không đến mức phá sản nhưng đây lại là lĩnh vực mà ông Lục thích nhất, ông ấy có lạnh nhạt thế nào đi nữa suy cho cùng cũng là ba của cô, Lục Kha Nhiên không thể để tâm huyết nửa đời của ông chôn vùi theo đống gạch vụn kia được.Các khâu chuẩn bị đều đã hoàn tất, đúng hai giờ chiều khách quan đã đến hầu như đông đủ. Các nhà đầu tư, cổ đông và bạn bè Lục Kha Nhiên đều đến chúc mừng. Gần trăm người, quý ông, quý bà, và các nam thanh nữ tú họ ở trước sảnh chụp hình lưu niệm, các cánh báo thi nhau ấn máy tạo ra những tiếng lách tách không ngừng, trông qua hệt như là một buổi họp báo của một đoàn phim nổi tiếng." Chủ tịch Lục! Chúc mừng, chúc mừng. Đã lâu không gặp " Ngoài nhân vật chính là Lục Kha Nhiên hôm nay, còn một người quan trọng làm hết người này đến người khác lần lượt đến tìm, đó chính là chủ tịch Lục." Phó chủ tịch Vương, hân hạnh " Ông Lục tuy ngoài năm mươi nhưng dáng vẻ vẫn rất lịch lãm phong độ, mái tóc điểm hoa râm được vuốt gọn gàng để lộ ra đôi mày rậm và ánh mắt nghiêm nghị " Lần này thành công Lục thị của các người giống như hổ mọc thêm đôi cánh, sau này khó ai có thể đuổi kịp " Ông Vương là bạn của ông Lục, giao tình tính ra cũng khá tốt. Cuối tuần các ông thường đi tập dưỡng sinh và đến nhà nhau đánh cờ, thưởng trà. Ông có ý định kết thông gia với ông Lục, Lục Kha Nhiên có thể từ đống đổ nát vực dậy thành công một dự án chết đủ thấy cô tài giỏi đến nhường nào, nếu như con trai ông có thể lấy được tổng giám đốc Lục vậy tập đoàn Vương thị sau này không cần lo lắng quá nhiều nữa. Ông Lục từ đầu đến cuối vẫn là lảng tránh vấn đề kia, ông chỉ đáp lại vài lời khách sáo, thoáng nhìn đến Lục Kha Nhiên trong ánh mắt ánh lên một tia tự hào hiếm thấy. . . .
Trong hội trường, các vị khách quý đã yên vị trên chỗ ngồi, căn phòng rộng lớn chứa gần hai mươi chiếc bàn, phía trên mỗi bàn sẽ có hoa tươi, rượu vang và một vài món ăn, cách một khoảng sẽ có nhân viên sẵn sàng phục vụ cho họ bất cứ lúc nào.Sau một vài hoạt động mở màn đến lượt Lục Kha Nhiên tiến lên bục phát biểu, cô một thân suit đen, ngũ quan tinh xảo, đôi môi đỏ xinh khẽ nhếch lên, ánh mắt tràn đầy tự tin di chuyển giữa thảm đỏ trong phòng, tiếng giày cao gót giậm lên sàn vọng lên âm thanh của sự kiêu hãnh. Ánh đèn vụt tắt để mọi người tập trung vào màn hình, ai nấy đều bị hấp dẫn bởi những hình ảnh minh họa trên máy chiếu và lời phát biểu bằng hai thứ tiếng của Lục Kha Nhiên. Khổng Tuyết Nhi ngoài phụ Lư Thiếu Hiền công việc thiết kế ra thì còn là cổ đông lớn và tất nhiên được ưu tiên ở vị trí tốt nhất phía bên trên. Mà chỗ tốt không phải lúc nào cũng thoải mái, Khổng Tuyết Nhi ngồi đó liền trở thành tâm điểm của sự chú ý, ánh mắt thèm thuồng của những con sói già liên tục hướng về phía cô. Khổng Tuyết Nhi mặc rất kín, váy cùng sơ mi cổ điển, giản dị nhưng vẫn tỏa ra khí chất kiều mị, xinh đẹp đúng gu của mấy ông chủ bụng bự ngồi xung quanh. Vốn đang mất hứng, cô cầm điện thoại gõ vài dòng chữ cho Hứa Giai Kỳ và nhận ra bên kia đã tắt máy bèn xóa đi, vừa ngẩn đầu lên đã thấy trên bàn xuất hiện thêm một người. Lư Thiếu Hiền không biết từ hướng nào đi đến rất tự nhiên ngồi vào ghế trống bên cạnh Tuyết Nhi, tay cầm ly rượu đưa đến trước mặt cô " Hôm nay em lại xinh đẹp "Khổng Tuyết Nhi hừ lạnh, tên này đang cố ý lấy lòng cô đây mà, có lúc nào cô không đẹp, tùy tiện khen vài câu là có thể làm cô mềm lòng sao ? Nằm mơ !" Mấy ngày nay anh đều tìm em, từ khi xuất viện em luôn tránh né anh rốt cuộc là tại sao ?" Khổng Tuyết Nhi nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, tâm trạng vốn không tốt lại gặp phải gương mặt không muốn gặp, quả nhiên là tụt mood. "Vấn đề đó lẽ ra bản thân anh phải hiểu rõ hơn tôi chứ ?" Lư Thiếu Hiền đem việc xảy ra trong bệnh viện quên đi hết, lời chia tay của Tuyết Nhi hôm đó hắn xem như như chưa từng nói ra, cũng tỏ ra không có việc gì rất tự nhiên chống tay lên thành ghế ánh mắt đầy tình ý nhìn cô.Lư Thiếu Hiền nâng tay Khổng Tuyết Nhi hôn xuống một cái xong lại dán sát vào tai cô thì thầm " Em đừng lạnh nhạt với anh như vậy, anh biết sai rồi, anh xin lỗi " " Xin lỗi thiết kế Lư, nơi đây là hội trường hiện tại anh nói ra lời này có vẻ không thích hợp " Khổng Tuyết Nhi thu tay về, lấy khăn từ trong túi xách tỉ mỉ lau sạch tay mình. Người này không biết đã chạm qua bao nhiêu phụ nữ, dùng chung như vậy cô cảm thấy không sạch sẽ. Hành động này làm Lư Thiếu Hiền khựng lại, đây còn hơn một lời cự tuyệt. Nếu Khổng Tuyết Nhi nói không hắn cũng có thể kiên trì, năm nỉ một thời gian thế nào cũng mềm lòng, đằng này cô dùng hành động để chứng minh cho hắn thấy bản thân hắn không còn bất kì một cơ hội nào nữa. Khổng Tuyết Nhi khi bên hắn lúc nào cũng ngọt ngào không nghĩ đến một ngày có thể bị cô lạnh nhạt đến mức này. Khổng Tuyết Nhi cũng không muốn ở ngay tại chỗ này ầm ĩ, chỉ xem Lư Thiếu Hiền như không khí không thèm nhìn đến lần hai. Lục Kha Nhiên kết thúc bài diễn thuyết trong tiếng vỗ tay của người, tiếp viên bưng một khay hai ly rượu, một trắng một đỏ đến bên cạnh Lục Kha Nhiên, cô nhìn một cái vươn tay cầm lên chiếc ly màu đỏ, mọi người cũng nâng ly chúc mừng một dự án mới được hoàn thành. Lục Kha Nhiên xong nhiệm vụ nhanh chóng rời đi trả sân khấu lại cho người dẫn chương trình. Anh ta giới thiệu danh sách tuyên dương những người đóng góp tích cực trong công ty, lần lượt ai có tên sẽ di chuyển lên phía trước nhận bằng khen và chụp ảnh lưu niệm. Hứa Giai Kỳ cùng với hai người khác được vào danh sách khen thưởng đặc biệt, khi nghe đến tên cô mọi người ngay lặp tức đổ dồn sự chú ý lên phía trước, họ hiếu kì muốn nhìn xem phụ trách Hứa diện mạo như thế nào mà lại được nhân viên truyền tai nhau sẽ trở thành con dâu tương lai của chủ tịch Lục. Không làm người thất vọng, dưới ánh đèn Hứa Giai Kỳ tỏa ra loại mị lực đặc biệt, dáng người lả lướt nhẹ nhàng, sơ mi thắt nơ với phần tay áo chất liệu vải ren được cắt may tỉ mỉ, kết hợp với váy xẻ vừa sang trọng mà vẫn giữ được nét tinh tế.Hứa Giai Kỳ da trắng, mũi cao, mắt sáng, ai cũng không thể rời mắt, có trầm trồ, có ngưỡng mộ và cả ghen tị với nhan sắc của cô. Riêng một người không thể ngừng suy diễn linh tinh. Khoảng khắc này Khổng Tuyết Nhi hoàn toàn không chú tâm đây là nơi nào, có bao nhiêu người, cô bây giờ chỉ nghĩ đến lúc cùng Hứa Giai Kỳ mặc lên mình chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi đang tiến vào lễ đường, hạnh phúc nắm chặt lấy tay cô, cả hai cùng nhau xây dựng tình yêu to lớn hơn, bền chặt hơn và có trách nhiệm hơn. Khổng Tuyết Nhi đã nghĩ đến khung cảnh ấy, nó đẹp tựa như một thước phim mà trong đó Hứa Giai Kỳ là nhân vật chính trong cuộc đời của cô . . .Hứa Giai Kỳ!
Chỉ còn khoảng cách vài bước chân, Hứa Giai Kỳ tập trung di chuyển không nhận ra chuyện xấu sắp xảy đến với mình, ngay lúc này một nhân viên đang bê khay rượu bỗng dưng mất đà ngã về phía trước, Hứa Giai Kỳ nghe được tiếng hô theo phản xạ quay người, kết quả không kịp tránh toàn bộ chất lỏng đó hướng lên người cô ồ ạt chảy xuống, hương rượu nồng cay làm mắt cô nhòe đi không thể nhìn thấy gì, cô chỉ dựa vào thính giác nghe được âm thanh ồn ào xung quanh. Sự việc đến quá bất ngờ một khi có được phản ứng Khổng Tuyết Nhi từ bên dưới lặp tức lao đến cơ hồ là ôm Hứa Giai Kỳ vào trong ngực, cô mặc kệ có bao nhiêu người đang hướng về phía này, ngay bây giờ Khổng Tuyết Nhi chỉ biết bảo vệ Hứa Giai Kỳ, ấn đường nhíu chặt, ánh mắt tức giận, gương mặt xinh đẹp toát lên vẻ băng lãnh, nam nhân viên bị dáng vẻ của Khổng Tuyết Nhi hiện tại dọa đến mặt mày trắng bệt hận không thể òa khóc ngay tại chỗ.. . .
Hứa Giai Kỳ đứng cả người dưới máy sấy để hong khô áo, hương rượu nồng nặc làm cô khó chịu vô cùng. Tiếng máy sấy ù ù vọng lại trong gian phòng tách biệt với sự ồn ào bên ngoài, tâm trạng của Hứa Giai Kỳ trùng xuống vừa rồi thật sự là trải nghiệm tồi tệ đối với cô, không đến mức gây ra tai họa nhưng bộ dáng chật vật như thế đều bị người khác nhìn thấy, quả nhiên khi xảy ra với bản thân mình mới biết, thật phiền muộn.
Đang thả hồn thì nghe cửa cạch một tiếng Hứa Giai Kỳ liền đoán được là ai, Khổng Tuyết Nhi khóa trái cửa sau đó tiến đến dùng hai tay xoa lấy mặt Hứa Giai Kỳ, trong ánh mắt toàn bộ đều là yêu thương cùng lo lắng. Chỉ cần một động tác của người kia Hứa Giai Kỳ liền buông xuống tất cả, tâm tư hỗn loạn rốt cuộc cũng được đè nén mà thả lỏng được đôi chút.
" Chị không sao "
" Còn nói không sao, mắt đỏ cả lên rồi này " Thành ra bộ dạng này còn nói không sao nữa, Khổng Tuyết Nhi trong lòng tức giận ngón tay vẫn nhẹ nhàng điểm lên mi mắt Hứa Giai Kỳ xoa xoa vài cáiHứa Giai Kỳ đứng im đợi cho Tuyết Nhi xoa đủ mới chậm rãi mở mắt, một mảng mờ mịt xuất hiện trong tầm nhìn, ba bốn giây sau Hứa Giai Kỳ mới dần dần thấy rõ được gương mặt của Tuyết Nhi. " Chúng ta về nhà đi, áo của chị bẩn hết rồi " Hứa Giai Kỳ nhìn lại thân mình một lượt tóc chưa khô hẳn, quần áo nồng nặc mùi rượu, cô cảm thấy choáng váng, đau đầu còn có chút buồn nôn, sự mệt mỏi đã đạt đến cực điểm. " Được !"Khổng Tuyết Nhi nhìn đến áo sơ mi của Hứa Giai Kỳ bị dính một mảng hồng nhạt từ cổ cho đến vai liền không chịu được, bạn gái người ta cưng không hết vậy mà tên ất ơ kia lại có thể một mâm ba bốn ly rượu không thương tình mà hất thẳng tay như vậy, thật không thể chấp nhận được. ______________Sau khi giải quyết xong sự cố bất ngờ buổi lễ cuối cùng đã kết thúc trong êm đẹp, Lục Kha Nhiên nâng ly cùng mọi người chúc mừng, sau khi tất cả đã rời đi hết ông Lục gọi Lục Kha Nhiên vào phòng. Căn phòng thoang thoảng mùi trầm hương, ông Lục rất thích loại mùi hương này, vì thế trong phòng của Lục Kha Nhiên lúc nào cũng có trầm hương mặc dù ông chưa từng đến đó. " Ngày ôm nay quan trọng thế nào có biết không ?" Chất giọng trầm đục đặc trưng và đầy quyền lực" Con biết " Dù đối với người khác ngông cuồng thế nào đi nữa Lục Kha Nhiên cũng sẽ không làm thế với ông Lục, bởi vì cô tôn trọng ông, vì ông là ba cô. " Qua sự việc hôm nay đã chỉ ra một lỗ hổng trong việc quản lí của phòng nhân sự, cậu ta sai, bọn họ cũng sai, nên xử lí thế nào cần xem xét lại kĩ càng " " Do con sơ suất, việc này con sẽ đích thân xử lí " " Hmm ! Cô gái kia năng lực không tệ " Lục Kha Nhiên kinh ngạc, ông Lục ngoài Tăng Khả Ny là bạn học từ nhỏ thì hầu như không để ý đến những người khác bên cạnh Lục Kha Nhiên, bởi cô suốt ngày toàn chơi bời với đám phá gia chi tử, không ngờ rằng Hứa Giai Kỳ có thể để lại ấn tượng với ông Lục của cô, Lục Kha Nhiên vốn muốn cho Hứa Giai Kỳ một chức phó tổng ngay bên cạnh cô, nếu được thì sau này Hứa Giai Kỳ với cô sẽ như hình với bóng muốn tách ra cũng không dễ liền nhân cơ hội nói tốt vài câu đề cử với ông Lục" Hứa Giai Kỳ nhanh nhạy linh hoạt lại biết cách ăn nói, trình độ học vấn cao, khả năng quản lí cũng tốt. Con muốn để cô ấy vào vị trí phó tổng bên cạnh, ba nghĩ thế nào ?" " Hứa Giai Kỳ đó tuy có chút năng lực nhưng chiếc ghế đó muốn ngồi cũng không phải dễ, trước hết còn phải xem biểu hiện của cô ta trong thời gian sắp tới mới có thể quyết định " " Vâng, con sẽ quan sát cô ấy " Đây là kết quả ngoài mong đợi Lục Kha Nhiên nhanh chóng đáp ứng, cô thầm tự hào mắt thẩm mĩ của bản thân không tồi và cả Hứa Giai Kỳ, cô ấy quả nhiên không làm cô thất vọng. " Đừng ngủ quên trên chiến thắng, thành công một lần không có nghĩa là thành công mãi mãi " Ông Lục luôn như vậy, một lời nói ra khiến người đối diện phải suy nghĩ, với tính cách của Lục Kha Nhiên ông dặn dò như vậy sợ là còn không kịp" Cuối tuần này về nhà ăn bữa cơm đi " " Được, con nhất định sẽ về "
_________________
Sự cố phát sinh lúc nãy đã làm các nhân viên bán tin bán ngờ, được dịp lấy làm chuyện buôn dưa lúc rảnh " Ể, nghe nói Hứa Giai Kỳ khi nãy bị tạt rượu ướt hết cả người hả ?" " Đi chung một lượt với chúng ta thì đâu đến mức xấu hổ như vậy, cái gì mà đóng góp đặc biệt, nếu đổi lại là tôi hôm sau tôi sẽ nghỉ việc" " Cũng đâu tới mức nghỉ, lỗi do cậu kia bất cẩn chứ có phải tại Hứa Giai Kỳ tự mình làm đâu " " Ai biết được cô ta cố tình dựng lên thì sao ? Bày ra bộ dạng đáng thương để được Lục tổng quan tâm trước mặt mọi người, hừ, đúng là hồ ly"" Hôm nay có bao nhiêu là khách hơn nữa còn có gia đình chủ tịch, bị như thế là trực tiếp đánh mất hình tượng con dâu tương lai rồi còn gì "" Không đúng, nếu là con dâu sao lúc nãy tôi không thấy Hứa Giai Kỳ đi cùng gia đình chủ tịch ?" " Ờ ha, không để ý đến, có lẽ là không phải " Tất cả đã vào trong, cửa thang máy dần đóng lại" Xin đợi một chút " Ngay lặp tức cậu thanh niên vươn cánh tay chặn cửa thang máy, cô gái vội vàng lách người bước vào không quên cuối đầu cảm ơn. Thấy có người lạ bốn người bọn họ cũng không nhiều lời, một mảng im lặng bao trùm trong thang máy. Cô gái cũng không nói gì, khoanh tay đứng một góc, nghĩ đến việc tốt vừa rồi bản thân làm quả thật rất sảng khoái, làm cho Hứa Giai Kỳ mất mặt trước bao nhiêu người như thế cô mới hả dạ.Tăng Khả Ny đi ngang qua vô tình nghe được một ít, cô không nghe rõ lắm đại khái chỉ nắm được nội dung chính đó là Hứa Giai Kỳ từ khi nào lại trở thành con dâu tương lai của chủ tịch ? " Kha Nhiên, cậu thế nào ?" " Không sao rồi! Mà cậu đã gặp Giai Kỳ chưa ? Tôi tìm khắp nơi nhưng không thấy " Lục Kha Nhiên sốt ruột tìm Hứa Giai Kỳ cả buổi vẫn không thấyTăng Khả Ny lắc đầu" Đáng lẽ khi nãy tôi phải xông tới bảo vệ cô ấy chứ ? Thật là tức chết mà. Hứa Giai Kỳ sẽ nghĩ tôi là người thế nào đây ?" " Phụt " Tăng Khả Ny che miệng nín cười, lần đầu cô thấy Lục Kha Nhiên biết để ý đến cảm nhận của người khác, để cho cấp trên sợ mất điểm với mình chắc chỉ Hứa Giai Kỳ mới có thể làm được." Còn cười " " Vợ tương lai của cậu bị người ta ăn hiếp kìa, mấy người đó đúng là độc mồm độc miệng nói cái gì mà gia đình cậu không thích Giai Kỳ, còn có cô ấy tự bịa chuyện gặp rắc rối để cậu quan tâm ...bla..bla "" Bọn họ dám nói vậy hả ?" Lục Kha Nhiên tức giận, ngoài mặt thì thân thiết mà bên trong lại ăn nói khó nghe như vậy" Tớ thấy từ khi cậu để tâm đến Hứa Giai Kỳ cô ấy mới bị soi mói đến như vậy. Chậc ! Đều do cậu gây ra " " Tăng Khả Ny! Cậu chết chắc " Lục Kha Nhiên rượt Tăng Khả Ny qua hết ba cái hành lang mới tha cho, chạy nhiều quá đau khớp gối chứ cũng không có vấn đề gì.
________________
Chung cư tầng 19, phòng 056Từ chỗ Lục thị về đây Khổng Tuyết Nhi dùng tốc độ lớn nhất có thể, cô biết hiện tại tâm trạng của Hứa Giai Kỳ đang rất tệ cho nên cứ nắm tay Hứa Giai Kỳ không rời như một cách đơn giản nhất để trấn an. Khi Hứa Giai Kỳ vào phòng tắm, Khổng Tuyết Nhi mang hai túi xách đặt lên bàn, cô lục tìm điện thoại gõ vài dòng chữ, chuông điện thoại ngân lên vài lần rồi tắt hẳn. Tầm ba mươi phút Hứa Giai Kỳ tắm gội xong trên đầu vắt chiếc khăn bông trắng lững thững đi tới sofa, Khổng Tuyết Nhi đón lấy cô ngồi xuống, vốn định giúp Hứa Giai Kỳ sấy tóc nhưng cô ấy đã tự mình làm xong rồi. " Thoải mái hơn không ?" " Ừm" " Chị nằm xuống đi " Khổng Tuyết Nhi vỗ lên đùi mình ý muốn cô nằm xuốngHứa Giai Kỳ ngoan ngoãn làm theo, động tác chậm chạp nằm lên chân Khổng Tuyết Nhi, lúc nãy tuy không ngồi cạnh nhau nhưng nhất cử nhất động của Tuyết Nhi cô đều chú ý. Trông thấy Lư Thiếu Hiền cố ý đến gần thân mật với Tuyết Nhi trong lòng vốn đã khó chịu, thật không ngờ xảy ra sự cố ngoài ý muốn, việc nối việc khiến cô càng phiền muộn hơn, tâm trạng cũng theo đó tuột dần về số âm. " Em vừa hỏi một người bạn là bác sĩ cậu ấy bảo mắt của chị không có vấn đề gì, chỉ cần tra thuốc và cho mắt nghỉ ngơi là được " Khổng Tuyết Nhi cầm lấy lọ thuốc nhỏ xíu để trên bàn, cô cẩn thận để cho giọt nước trong suốt được nhỏ vào mắt Hứa Giai KỳMất mấy phút mà Hứa Giai Kỳ vẫn còn nhắm mắt Khổng Tuyết Nhi cảm thấy sốt ruột, rõ ràng thuốc này rất có hiệu quả cơ mà, cô cũng từng dùng qua vài lần công dụng rất tốt vậy mà Hứa Giai Kỳ đến giờ vẫn chưa có phản ứng gì " Đỡ hơn chưa ?" " Uhh, rất dễ chịu " Dòng nước lành lạnh tràn vào tròng mắt của cô rửa trôi đi cảm giác cay xè khó chịu" Buồn ngủ rồi hả ?" Khổng Tuyết Nhi mỉm cười, cưng chiều xoa xoa má Hứa Giai Kỳ. Mấy ngày nay Hứa Giai Kỳ bận rộn muốn chết vậy mà còn dành ra chút thời gian cho cô, đoán chừng ngủ không được bao nhiêu đã phải tiếp tục làm việc. " Có một chút " Hứa Giai Kỳ nhắm mắt tận hưởng bàn tay đang vuốt ve trên khuôn mặt, giọng nói vì buồn ngủ mà trở nên trầm lắng hơn. Sau câu nói đó mi mắt bắt đầu nặng trĩu, không đến một phút sau Hứa Giai Kỳ đã chìm vào giấc ngủ.Khổng Tuyết Nhi nhìn Hứa Giai Kỳ yên giấc trong lòng dường như có mật hoa ngọt ngào không thể tả. Cô dùng chân làm gối cho Hứa Giai Kỳ sợ cử động sẽ làm cho Hứa Giai Kỳ tỉnh giấc nên chỉ dùng điện thoại làm việc. Khổng Tuyết Nhi tựa lưng vào sofa xem văn bản và email thư kí gửi đến, không gian yên tĩnh, chỉ nghe tiếng thở đều đều hòa vào tiếng gió khẽ lùa bên cửa kính. Trong phòng khách có một người đang nằm ngủ say, người còn lại yên lặng ngắm nhìn thi thoảng trên khóe môi sẽ treo lên một nụ cười. Không có bất kì câu nói nào được cất lên nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng hạnh phúc. . . . Đồng hồ treo tường tích tắc từng hồi, kim ngắn đã quay mấy lần vòng tròn, không biết thời gian trôi qua bao lâu Khổng Tuyết Nhi không còn mail để xem nữa, cổ và lưng đều tê cứng, mỗi lần cử động biên độ đều rất nhỏ vì sợ đánh thức Hứa Giai Kỳ. Khổng Tuyết Nhi nhìn người ngủ say không khỏi mềm lòng, cô phác họa gương mặt Hứa Giai Kỳ, đầu ngón tay điểm lên đôi mày thanh tú, rê dọc chiếc mũi cao và dời đến đôi môi hồng hào cuối cùng hôn lên một cái. Nghịch ngợm một hồi mới nhận ra người kia đã tỉnh giấc, Khổng Tuyết Nhi trong giọng nói toàn bộ đều là sủng nịch khẽ hỏi" Dậy rồi à ?" Sau khi ngủ một giấc thật ngon tinh thần Hứa Giai Kỳ thoải mái lên không ít, đầu óc lúc này hoàn toàn thư giãn, tỉnh táo đến mức trống rỗng. Tác dụng của giấc ngủ làm cho tâm trạng Hứa Giai Kỳ tốt lên, việc đã xảy ra lúc trưa cảm giác không còn gì là to tát nữa, cô lưu luyến ' chiếc gối ' thơm thơm mềm mềm thêm một lúc mới nheo mắt ngồi dậy, khi nhìn ra ngoài đã nhận thấy một khoảng tối bao trùm toàn bộ bên ngoài cửa sổ " Đã trễ như vậy ?" " Ừmm " Khổng Tuyết Nhi trông bộ dạng ngơ ngác của Hứa Giai Kỳ đáng yêu không chịu được vươn tay giúp cô chỉnh lại tóc" Sao em không gọi chị ?" " Hiếm khi chị có thời gian nghỉ ngơi, hơn nữa chị ngủ rất say căn bản gọi không dậy " Hứa Giai Kỳ thừa biết Khổng Tuyết Nhi lừa cô nên cũng không phản ứng" Huh" Hứa Giai Kỳ còn ngáy ngủ gục đầu lên vai Tuyết Nhi nũng nịu" Em đói rồi, chị mau dậy đưa công chúa của chị đi ăn thịt xiên nhanh lên " Khổng Tuyết Nhi bị Hứa Giai Kỳ bóp má giọng nói bị tác tác động mà trở nên đáng yêu hơn" Tuân lệnh công chúa !"
________________🐣
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com