TruyenHHH.com

Fanfic Bleach Dua Con Cua Bau Troi

Sáng hôm sau

Tại trường trung học Karakura, với ánh nắng chan hòa và những giọng nói nô đùa của các học sinh đến trường bắt đầu một ngày mới. Từng tiếng chuông vào học vang lên, các học sinh bỏ dở cuộc nói chuyện chạy nhanh vào lớp để điểm danh. Ngay khi các lớp đã bắt đầu vào học, thì có hai con người trên sân thượng vẫn vô tư như không có chụyên gì xảy ra. Một người thì ngủ, một người thì bấm điện thoại.

*Tít Tít*

Wendy mơ mơ màng màng mở to mắt, ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt khiến cô nhíu chặt mày, bỗng một bàn tay đặt ngay trước mắt Wendy. Vài phút sau khi đã quen được ánh sáng, Wendy mới nâng người ngồi dậy, tối qua đúng là một đêm kinh hoàng. Nó khiến cô bồn chồn đến không ngủ được, mà có lẽ không chỉ mình cô đi.

"Tỉnh?" Toshiro thanh âm khàn khàn truyền đến bên tai, "Sao không ngủ thêm chút nữa?!"

Wendy dụi mắt lắc đầu, một cái bánh mì cùng một hộp sữa đẩy sang bên hông khiến cô giật mình.

Cô chớp chớp mắt nhìn đồ ăn song lại nhìn Toshiro đang vùi đầu xem điện thoại, nhưng nếu để ý kĩ thì có thể thấy được vành tai của hắn đã đỏ lên từ bao giờ. Wendy vui vẻ cầm lấy bánh mì bắt đầu ăn sáng, trong đầu thầm nghĩ Toshiro đúng là một người bạn tốt và tâm lí.

"Nguyên lai hai người ở chỗ này!" Rangiku thanh âm từ cửa sân thượng vang lên, "Các nhóc mặc đồng phục không lẽ phải lên đây sao?"

"Ta đang báo cáo!" Toshiro mắt vẫn dán vào màn hình, giọng nói trầm thấp như thường ngày.

"Ngài có kể chúng ta đã đánh bọn chúng te tua thế nào khi giới hạn được giải trừ không?" Rangiku biểu hiện hào hứng, phảng phất dường như tối hôm qua chiến đấu chỉ là một cuộc dạo chơi.

"Chúng là bọn yếu nhất." Toshiro thanh âm trầm trọng khiến Rangiku lập tức an tĩnh, " Bọn chúng không phải là Vasto Lorde. Ngay cả Adjuchas cũng không phải. Ngay cả ta, một Đội Trưởng, cũng không thể đánh bại một Gillian mà không giải trừ giới hạn. Đẳng cấp bọn chúng cao thế đấy."

Bỗng chốc không khí yên tĩnh đến chỉ có thể nghe được lá cây xào xạt, cùng tiếng gió thổi qua.

"Rangiku-san, hôm nay dường như không thấy anh Ichigo, cả Rukia và hình như còn rất nhiều người không thấy mặt đâu." Wendy dừng lại động tác ăn, lên tiếng phá vỡ cái không khí yên tĩnh đến quái dị này.

"Em nói chị mới để, hôm nay Ichigo, Rukia, Ishida cùng Sado cũng chưa tới. Cũng không biết đang làm cái gì?"

Nhớ tới thái độ đêm qua của Ichigo, hơn nữa hôm nay cảm giác được linh áp của Rukia di chuyển rất nhiều nơi trong thị trấn, có lẽ là đi tìm Ichigo? Sado linh áp xuất hiện ở cửa hàng Urahara hôm bữa cô đến, không biết anh ấy tới đó để làm gì? Nhưng còn Ishida thì cô không cảm nhận được.

...

Ba ngày sau

Hôm nay Wendy được Rangiku thay cho bộ trang phục mới nó được gọi là Gothic, bao gồm một chiếc váy dài màu đen và đỏ. Chiếc váy của cô chứa nhiều lớp lông xù trên váy và tay áo. Trên vai, Wendy mặc một chiếc khăn choàng, cũng nhiều lớp, xù lông, với một mảnh tương tự được đeo ở thắt lưng trên phần dưới của chiếc váy. Wendy mang vớ dài màu trắng và đôi giày màu đỏ của Mary Jane. Hoàn thành bộ trang phục của mình với nhiều dải ruy băng cho các phụ kiện, với một chiếc được buộc trên tóc.

Rangiku sau khi mặc xong đồ cho Wendy, liền nhào tới ôm cô vào trong lòng, khiến cô mém nữa ngộp thở.

Wendy thở dài nhìn cái màn hình chiếm gần hết cái căn phòng, cùng với mấy cái dây nối trong như rễ cây vậy. Hồi nãy khi bọn họ vận chuyển nó lên cũng không biết thu hút bao nhiêu ánh nhìn tò mò về phía bọn họ đâu.

*Cạch*

Ngay lúc bọn họ đang chán đến chết, thì Inoue đã đi học trở về. Cô ấy kinh ngạc nhìn cái thứ quái lạ như TV xuất hiện trong nhà mình.

"Chờ đã, không, không phải! Nó là cái gì vậy, Toshiro-kun!?"

Hắn không quan tâm lắm gãi đầu, miệng lẩm bẩm: "Sao lại về đúng lúc thế này nhỉ?"

Bỗng trên màn hình đột nhiên nhảy nhảy, xuất hiện bóng người.

"Xin lỗi vì đã chậm trễ! Đây là máy chủ truyền tin của Cục Phát Triển Kỹ Thuật."

Toshiro bước tới gần màn hình, nghiêm giọng nói: " Đội Trưởng Đội 10, Hitsugaya Toshiro."

"Vâng! Tôi sẽ truyền tin ngay ạ."

"Cậu làm việc nhanh nhẹn lắm, Đội Trưởng Hitsugaya." Hình ảnh chuyển tiếp tới Đại Đội Trưởng Yamamoto, " Chúng tôi có thông tin khẩn cấp cần phải thông báo cho cậu biết. Chúng tôi đã phát hiện ra mục tiêu mà Aizen Sousuke đang theo đuổi."

Mục tiêu thật sự của Aizen? Wendy nghe vậy liền cả kinh, mà bên kia Inoue biết là chuyện quan trọng nên muốn rời đi ra ngoài. Nhưng lại bị Đại Đội Trưởng cản lại, vì chuyện lần này có liên quan đến cả con người.

"Trong vài tháng mà Aizen biến mất. Như các vị đã biết, chúng tôi đã lục soát văn phòng của Đội Trưởng Đội 5, khu vực Điện Khiết nằm bên dưới Hội Đồng Phán Xét là nơi Aizen đã từng trốn và cả Đại Linh Viện. Trong cuộc điều tra tại Đại Linh Viện, Ukitake đã tìm được một chứng cứ quan trọng."

"Đó là thứ mà chúng ta đã gặp cách đây không lâu. Vương Ấn!" Đại Đội Trưởng thanh âm dị thường nghiêm túc.

Vương Ấn! Nó lại gợi lên nỗi nhớ cách đây không lâu của Toshiro.

Ngay khi cả ba người còn đang ngẩng người, thanh âm của Inoue liền đánh thức bọn họ: "Anou... Vương Ấn là gì ạ?"

Rangiku quay đầu giải thích "Như tên gọi của nó, nó là chìa khóa của Hoàng Tộc. Ngay cả Soul Society cũng có một vị vua. Nhưng Hoàng Thượng đã để Soul Society lại cho chúng tôi, nên trên danh nghĩa là chúng tôi có vua, nhưng thực tế thì không. Thật sự, ngay cả tôi hay các Đội Trưởng cũng chưa từng được diện kiến Người."

"Chính xác!" Giọng nói Đại Đội Trưởng tiếp tục truyền tới, " Chúng tôi gọi Người là Linh Vương. Mặc dù Hoàng Thượng không có thực quyền, nhưng sự tồn tại cuả Người là vĩnh cữu. Cung điện của Người được đặt ở một không gian hoàn toàn cách biệt với Soul Society, và được sự bảo vệ của Đội Cận Vệ Hoàng Gia. Vương Ấn chính là chìa khóa duy nhất dẫn đến cung điện của Người."

"Vậy là, Aizen muốn sử dụng chìa khóa để..." Inoue khó tin nói.

"... Giết Hoàng Thượng! Đó có thể là mục tiêu của hắn. Nhưng đó không phải là vấn đề thật sự."

Khiếp sợ lúc ban đầu qua đi, Toshiro thực mau trấn định xuống dưới: " Quyển sách mà Aizen tìm thấy không chỉ ra nơi cất dấu Vương Ấn."

"Chính xác! Nơi cất dấu Vương Ấn chỉ được truyền miệng cho Đại Đội Trưởng đương nhiêm. Hoàn toàn không có bất cứ tài liệu hay ghi chép nào nói đến sự tồn tại của nơi đó. Tài liệu mà Aizen đọc là ghi chép từ thời kì mà Vương Ấn được tạo ra đầu tiên. Dựa vào nó hắn đã tìm ra cách chế tạo ra một Vương Ấn khác."

"Để tạo ra Vương Ấn, hắn cần 100.000 linh hồn trong một vùng đất giàu linh lực với bán kính nữa dặm. Vùng đất giàu linh lực ấy ám chỉ Nhân Giới và là nơi tỏa ra luồng linh lực bất thường. Một khu vực như thế thì luôn luôn thay đổi theo thời gian. Nhưng đặc biệt, ở Nhân Giới sẽ có một nơi tập trung linh hồn với mức độ cao."

"Vị trí trở thành mục tiêu của Aizen là.... Thị trấn Karakura" Đại Đội Trưởng đặc biệt nâng cao giọng, " Ta không nghĩ một nơi nào khác lại có 100.000 linh hồn trong bán kính nữa dặm trên một vùng đất giàu linh lực ngoài nó. Nói cách khác, nếu Aizen tạo ra Vương Ấn dựa theo phương pháp trong tài liệu đó, Thị Trấn Karakura và người dân của nó sẽ hoàn toàn bị xóa số."

Cả bốn người khiếp sợ mà đứng chôn chân ở một chỗ, quá kinh khủng và độc ác.

Inoue hai chân run rẩy sắp không trụ vững, nhưng cô vẫn cố gắng chấn tĩnh bản thân hướng Đại Đội Trưởng hỏi cũng như cầu xin: "Có.. cách nào đó để ngăn cản hắn được không?"

"Bằng bất cứ giá nào, chúng ta sẽ có cách. Đó là lí do vì sao 13 đội Gotei có mặt ở đây." Yamamoto nghiêm giọng, quanh người tỏa ra một bậc phong thái của người dẫn đầu.

Rangiku quay sang nở nụ cười chấn an Inoue, tiếp tục lắng nghe Đại Đội Trưởng nói.

"Chúng ta vẫn còn một ít thời gian để chuẩn bị. Dựa theo báo cáo của Kurotsuchi, thì Hougyoku vẫn còn say giấc dù đã được giải phong ấn. Phải mất khoảng 4 tháng nó mới hoàn toàn thức tỉnh. Aizen sẽ không có bất cứ hành động gì, cho đến khi nó hoàn toàn thức tỉnh. Đến khi thời điểm đó đến, hắn sẽ hành động ngay lập tức. Trận quyết từ sẽ diễn ra vào mùa đông này!"

Đến đó, Yamamoto gõ mạnh mộc trượng xuống sàn, nghiêm giọng "Cho đến lúc đó chúng ta phải tập luyện và chuẩn bị một cách tốt nhất có thể."

Ba người cùng nhau đồng thanh: "Vâng ạ."

Yamamoto nhìn sang Inoue, nói như ra lệnh" Và Inoue Orihime... Hiện tại Aizen đang để mắt Nhân Giới. Với tình hình hiện nay, chúng ta không nên hành động đơn độc. Chúng tôi cần Nhân Giới cùng góp chung sức mạnh. Cô có thể chuyển lời đến Kurosaki Ichigo thay ta được không?"

"Vâng!" Inoue hít một hơi thật sâu trả lời, liền lập tức chạy ra ngoài.

"Tôi sẽ báo tin cho Ikkaku và những người khác, thưa Đại Đội Trưởng." Rangiku nói xong liền tiếp nối chạy ra.

"Em đi cùng chị!" Wendy cũng vội vàng đi theo Rangiku.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com