Falling In Love But Not With You Dear
Dipper tâm trạng phấn khởi quay lại phòng khách để xử lý Pacifica, anh vốn định là mang cô ta về để yêu tinh nhỏ ghen một chút thôi, ai ngờ lại có chuyện thú vị như vậy, đúng là phải cảm ơn cô ta rồi. Nhưng mà đáng tiếc quá, giờ trong lòng anh chỉ muốn đi tìm tiểu tâm can của mình, không còn hứng thú mà tiếp đãi Pacifica nữa nên đành giải quyết nhanh chút vậy!- Em đợi có lâu không? _ Dipper đẩy cánh cửa gỗ vững chắc rồi bước vào phòng khách, không quên hỏi thăm Pacifica.- Ah, em ổn! Anh với cô ấy đã xong việc rồi sao?! _ Pacifica mừng rỡ khi nhìn thấy Dipper, nhưng thoáng chốc tâm lại đau như cắt khi nghĩ đến cảnh anh cùng Mabel ở cạnh nhau.- Ừ, trà có ngon không? _ Dipper đi đến ngồi vào chiếc ghế sofa sang trọng đối diện với Pacifica, ra lệnh cho Will không cần phải chuẩn bị trà cho mình, vì cuộc trò chuyện này sẽ kết thúc nhanh thôi.- À vâng, đương nhiên rồi. Mà Dipper này, em có chuyện này muốn nói với anh, liệu anh có thể bỏ ít thời gian để nghe em không? _ Pacifica lúng túng hỏi, cô trong tâm chỉ sợ Dipper không đồng ý, căn bản là vì mọi quyết định của Dipper đều có chút lệ thuộc vào Mabel, đặc biệt là mấy chuyện như này, chỉ cần Mabel không thích, Dipper sẽ không làm, cô thích, anh liền bằng mọi giá mang về cho cô. Nghĩ đến đây, lòng lại đau thêm một chút, nước mắt cứ chực trào tuôn rơi.- .... _ Dipper dáng vẻ trầm tư suy nghĩ về chuyện gì đó nên anh đã không nghe thấy lời Pacifica nói, mà thật ra cũng chả phải là đang nghĩ về chuyện quan trọng, chỉ là đang nghĩ xem mèo nhỏ có đang nhớ anh không? Cô đang làm gì? Có nghĩ về anh không? Cô đang đợi anh sao? " Chết tiệt, mình sao lại giống như bị tiểu yêu tinh hút hồn vậy chứ? Rõ ràng mới gặp mười mấy phút trước, bây giờ lại mong được chạm vào em như vậy, đúng là không nên để em ấy chạy thoát mà, thật hối hận a! " _ Dipper nghĩ thầm, miệng vô thức mỉm cười, trông rất soái a, Pacifica đã lỡ một nhịp tim rồi, còn anh trong lòng chỉ rạo rực nghĩ về Mabel, không kiềm chế được trở nên vui vẻ.- Dip...Dipper?! Anh đang cười sao? _ Pacifica không nghe thấy anh trả lời mà lại đột nhiên cười, mà lại còn là kiểu ôn nhu dịu dàng như vậy, trong tim bỗng dấy lên một tia hy vọng, vội hỏi anh.- Hả? Không có! Mà em vừa nói về chuyện gì sao?! _ Dipper sực tỉnh, anh lúc nào nghĩ về Mabel cũng cười như vậy, chắc lúc nãy tự nhiên mỉm cười làm Pacifica bất ngờ rồi...- À, em muốn hỏi liệu anh có thể cùng em tham gia bữa tiệc gia tộc với tư cách bạn nhảy không? Là vào thứ tư, anh nếu như không bận có thể xem xét một chút không? _ Pacifica nói vào chuyện chính, ánh mắt kiên định đầy mong chờ, nhưng mà cơ thể vẫn đang run nhẹ đây.- Thứ tư sao? Có vẻ không được rồi, anh có chút việc. _ Dipper nở một nụ cười xã giao, lạnh nhạt trả lời câu hỏi của Pacifica, thứ tư? Anh còn bận đưa bà xã đi mua sắm, Mabel dạo này luôn buồn ngủ, làm việc gì cũng không hứng thú, cũng không thèm quan tâm đến anh làm anh khó chịu vô cùng, thế mà mấy ngày trước lại rủ anh đi trung tâm thương mại chơi vào thứ tư, anh đương nhiên bỏ hết mấy cuộc họp hội đồng ở trường và ở gia tộc để dẫn cô đi rồi, sao bây giờ có thể vì một Pacifica Southeast mà thất hứa với bà xã chứ?- Ah, là vậy sao..... _ Pacifica thất vọng nói, cô đã chờ mong anh sẽ đồng ý đến như vậy, hóa ra lại là cô tự mình tự đa tình rồi.- Vậy em còn việc gì muốn nói không? _ Dipper hờ hững trước câu nói của Pacifica, cô chẳng qua là một con cờ của anh mà thôi, anh cần gì phải để ý nhiều như vậy, thâm tâm anh chỉ có duy nhất tiểu tâm can của anh, vợ yêu của anh thôi a!- À không, em nghĩ là mình nên về thôi, hôm nay em đã làm phiền anh quá lâu rồi. _ Pacifica cố gắng che giấu sự yếu đuối trong thanh âm của mình, ngăn không cho bản thân rơi lệ, cô muốn anh thấy cô mạnh mẽ như nào, cô muốn anh giữ cô lại, đừng để cô rời đi, nhưng cô đã biết chắc kết cục của mối tình cảm đơn phương này rồi, cũng biết rõ anh sẽ nói gì rồi.- Vậy để anh tiễn em về... _ Dipper lịch thiệp nói, anh cũng không giữ cô ta lại làm gì, anh còn phải đi tìm Mabel, nói thật là anh nhớ cô lắm rồi, nãy giờ chỉ mong Pacifica đi về để anh được đến bên bà xã, nhưng cũng không thể đuổi thẳng cô ta được, dù gì cũng là anh mang về mà...- Không cần đâu, thế tạm biệt anh, hẹn gặp lại. _ Pacifica cố cười thật tươi nói lời chào với anh, rồi chạy nhanh về phía cửa phòng khách, thoáng chốc đã không thấy bóng dáng đâu, chỉ là anh đã nhìn thấy những giọt nước mắt của cô rơi lã chã khi cô chạy khỏi nơi này, ấy thế mà anh cũng chẳng buồn quan tâm.- Giờ thì, đi tìm vợ yêu nào! _ Dipper nhếch mép cười, hoàn toàn không để tâm đến tâm trạng lúc nãy của Pacifica một chút nào, anh chỉ biết giờ anh có thể toàn tâm toàn ý đi tìm Mabel.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com