TruyenHHH.com

Fakenut The Moon Is Coming To Me


𐙚˙⋆.˚ ᡣ𐭩

tháng cuối kỳ bao giờ cũng khó khăn, nhất là khi có người giảng viên khó tính như vậy. "không có trọng tâm, đừng hỏi." giáo sư giải phẫu trẻ rời khỏi lớp sau khi để lại sáu chữ, bất chấp tiếng than khóc của các sinh viên phía sau.

son siwoo đang vui vẻ cầm bút chuẩn bị gạch ý chính, nhưng nó gần như gục ngã khi nghe lee sanghyeok nói xong: "tao đã giữ sách trắng tinh chỉ để gạch trọng tâm đó. lấy cái gì thi đây, tính lấy mạng sao!?"

park jaehyuk cũng không khá hơn là bao, hắn cũng không ít lần trốn tiết giải phẫu, trừ lúc đầu học kỳ có nghiêm túc nghe vài tiết, còn lại đều trống không.

han wangho tương đối chăm, ngoại trừ hai buổi bị bỏ lỡ, về cơ bản tiết giải phẫu cậu cũng coi như là nghiêm túc nghe giảng.

nhưng không có nghĩa là có thể thi, không có trọng tâm ôn tập kiểu gì, học cả quyển sách sao ?!

han wangho cũng có tâm tư riêng, cậu muốn đạt điểm cao để lee sanghyeok chú ý đến mình. lần trước cúp học bị anh bắt lại, cậu muốn níu giữ hình ảnh của mình một chút.

park jaehyuk đang bận chép vở của han wangho, vẫn còn thời gian suy nghĩ: "năm nay ai ra đề?"

"lee sanghyeok."

han wangho đọc những lời phàn nàn dành cho lee sanghyeok của sinh viên trong groupchat trường, cậu cảm thấy hình ảnh của mình không những không sửa chữa được mà thậm chí còn có thể trở nên tệ hơn.

son siwoo sắp phát khùng, bình đã mẻ không sợ rơi, nói: "han wangho, hay mày quyến rũ lee sanghyeok rồi trộm bài thi cuối kỳ đi."

cho geonhee ngồi phía sau sửng sốt.


1.

nỗi lo của han wangho đã không xảy ra khi kết thúc kỳ học, cậu đạt 70, mặc dù không cao nhưng tốt xấu gì cũng qua môn.

park jaehyuk cũng khá may mắn, không cao không thấp vừa vặn 60. nhưng son siwoo thì tương đối xui xẻo, 30 điểm trực tiếp rớt tín chỉ.

son siwoo ở ký túc xá kêu trời kêu đất suốt một ngày nhưng han wangho không rảnh rỗi quan tâm đến bạn cùng phòng. cậu nhận được danh sách tóm tắt bảng điểm của các bạn cùng khoá từ park jaehyuk, cậu muốn xem điểm của cậu cao đến đâu, liệu có thể có được sự chú ý của lee sanghyeok không.

những gì park jaehyuk gửi là một tập tin được chia sẻ từ phòng giáo vụ, lấy từ chỗ chị gái dạy tiếng anh của hắn.

bảng điểm của sinh viên sẽ được trả sau khi tính tổng điểm cả kỳ xong. vì vậy park jaehyuk dặn đi dặn lại: "han wangho, mày đừng có lộn xộn, đây là file mở quyền truy cập, nhấp linh tinh các giáo viên khác sẽ thấy." han wangho ngoan ngoãn gật đầu, một giây sau đã nóng lòng bấm vào.

góc trên bên trái của tập tin cho thấy có người đang xem nó, han wangho liếc nhìn cái avatar, là một chú chim cánh cụt nhỏ.

cậu nhớ lời dặn của park jaehyuk và cẩn thận lướt xuống, cố gắng hết sức để không ấn nhầm vào bất cứ cái ô nào. người kia không xem lâu lắm, khi han wangho chưa tìm thấy lớp của mình họ đã đi ra.

han wangho nhìn avatar con mèo của mình được hiển thị ở góc trên bên trái màn hình, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

có hai mươi lớp học trong khoa của họ, đến khi han wangho lướt tới lớp bọn cậu, tay cũng đã tê rần.

thủ khoa là cho geonhee, nhìn 90 điểm khiến han wangho cảm thấy nản lòng, cậu ta thi kiểu gì điểm cao vậy ta! những bạn lớp khác cũng thi không tệ, trên 80 cũng kha khá, khi han wangho lướt xuống 70 điểm đã là ở giữa danh sách.

xong rồi. han wangho hết sạch hy vọng, mình thi như này thì lee sanghyeok chú ý kiểu gì đây!

chim cánh cụt nhỏ giận dữ lướt xuống, ánh mắt dừng lại ở tên của chính mình "han wangho" trên danh sách, được bao quanh bởi một khung màu xanh lá cây.

nói cách khác, từng có người tìm kiếm và nhấp vào tên han wangho.

han wangho lập tức gửi tin nhắn cho park jaehyuk: "jaehyuk! mày đã xem cái file đó chưa!" "chưa." người bên kia trả lời trong vài giây: "điểm như vậy qua môn là tốt lắm rồi, đừng nghĩ ai cũng như mày, phải đi dò thứ hạng của mình chứ."

tim han wangho gần như vọt ra khỏi lồng ngực. park jaehyuk nói danh sách này không được công khai, đồng nghĩa với việc một giáo viên ở phòng giáo vụ đã tra điểm của cậu.


2.

so với không khí mùa xuân bao quanh han wangho, son siwoo có vẻ thê thảm hơn. nó phải ôn tập trong kỳ nghỉ mà lẽ ra phải để ngủ chỉ để đối phó với kỳ thi lại đầu năm.

"thầy lee, thầy xem, thầy có thể cho em một xíu trọng tâm trong kỳ thi lại lần này được không?" son siwoo nở nụ cười nịnh nọt, giọng điệu lúc gọi điện thoại cũng rất là lấy lòng.

han wangho vừa trở về phòng, nhìn thấy bộ dạng này của son siwoo, lập tức gào lên: "mày đang nói chuyện điện thoại với lee sanghyeok á?!"

giọng của han wangho không nhỏ, khiến son siwoo giật mình. khi cậu nhận ra rằng người ở đầu dây bên kia cũng có thể nghe thấy thì đã quá muộn.

"làm sao bây giờ?"

han wangho thấp giọng dùng khẩu hình miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn tít lại.

người ở bên kia có lẽ đã từ chối, son siwoo, cùng với nụ cười nịnh nọt của mình đông cứng tại chỗ.

...

"này! lee sanghyeok!"

"son siwoo! mày không được mắng anh ấy!"

han wangho vô thức bảo vệ cho giáo sư của mình, khiến son siwoo không nói nên lời.

"tao chỉ mới gọi tên, còn chưa kịp nói gì!"

"tóm lại mày đừng có nói gì là được ."

chim cánh cụt nhỏ nói chuyện chẳng có lý tí nào, nhưng vẫn cố thấp giọng tranh luận.

"ờ, cái đồ trọng sắc khinh bạn."

han wangho đang quay người dọn dẹp đồ đạc chợt nhận ra điều gì đó, trong nháy mắt hưng phấn: "siwoo, mày có số điện thoại của lee sanghyeok đúng không?"

"ừ." son siwoo uể oải đáp lại, nằm trên giường suy nghĩ: "tao đang muốn gặp trợ giảng hỏi thử, không biết anh ta có thể cho tao ít trọng tâm ôn tập hay gì đó không."

"có thể cho tao không?" han wangho hỏi với vẻ mặt đầy mong đợi.

son siwoo có chút không thể tin được, "này han wangho, đừng nói với tao là mày thật sự mê người ta rồi đấy chứ?"

đẹp trai sáng sủa như thế mà chưa yêu đương bao giờ, lại còn dính vào lee sanghyeok ?!

wechat sẽ đề xuất bạn bè thông qua số điện thoại, khi tìm thấy wechat của lee sanghyeok, cậu thấy một hình đại diện chim cánh cụt quen thuộc.

trong một khắc, tim han wangho bỗng đập mạnh.


3.

han wangho vẫn add wechat của lee sanghyeok với tư cách là sinh viên và giảng viên.

đối phương đồng ý rất nhanh, bất kỳ giảng viên chủ nghiệm khoa nào cũng add wechat sinh viên để thuận tiện cho việc liên lạc, phục vụ cho thảo luận dự án nghiên cứu trong tương lai.

han wangho xoắn xuýt không biết nên nói gì suốt cả buổi chiều, còn chưa nhắn xong thì lee sanghyeok đã gửi tới một biểu tượng cảm xúc, là chú chim cánh cụt nhỏ đang ôm đầu.

lee sanghyeok nói, sinh viên han, học kỳ sau cố lên.

trái tim han wangho sắp nổ tung rồi!

không lâu sau đó, bọn họ chính thức quen biết nhau.

"mày đã nói chuyện với lee sanghyeok!!?"

son siwoo gần như hét lên: "không phải chứ, vụ này xảy ra từ khi nào!?"

han wangho xấu hổ, mặt đỏ lên, "cũng mới đây... kỳ nghỉ này thôi."


3.

han wangho phát hiện ra song kyungho và lee sanghyeok là bạn cùng lớp cũ lúc đang cùng anh trai đi ăn.

song kyungho quàng tay lên vai wangho, nhiệt tình chào hỏi lee sanghyeok.

"wangho, đây là bạn học cấp ba của anh, bọn anh là bestfriend đó."

"không phải best, chỉ là friend thôi."

không biết có phải là ảo giác han wangho hay không, nhưng trong một giây cậu cảm nhận được ánh mắt của lee sanghyeok đổ dồn lên người cậu.

niềm vui vì được người trong lòng chú ý đến chợt dâng lên trong tim cậu, đến lúc cậu nhận ra lee sanghyeok có thể hiểu sai mối quan hệ giữa cậu và song kyungho, người đó đã đi rất xa.

"hầy," han wangho tiếc nuối cúi đầu xuống, "vừa rồi lẽ ra em nên nên giải thích một chút."

"giải thích cái gì?" song kyungho đang nướng thịt nướng, có chút không hiểu.

"thầy lee có thể hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta."

"chà, hẳn là hiểu lầm chúng ta!" song kyungho từ nhỏ đã được bao bọc bởi hàng ngàn bông hoa, chưa từng chạm vào một chiếc lá, chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu tâm tư nhỏ bé của han wangho.

"nhưng mà sao em lại nhìn trúng lee sanghyeok vậy?"

saong kyungho không hiểu, han wangho nhan sắc không thua bất kì ai, còn bạn học cũ của anh thì chẳng đẹp trai, ngoại hình chẳng có gì bắt mắt.

"anh nói gì vậy trời? thầy lee rất rất đẹp trai đó!" chim cánh cụt nhỏ tức giận bảo vệ người trong lòng mình, cậu không chịu nổi khi nghe được ai đó nói xấu lee sanghyeok.

"haha, cuối cùng anh cũng hiểu tại sao trên thế giới lại tồn tại những kiểu fan hâm mộ cuồng nhiệt như thế."

han wangho dường như không thể thoát ra nổi.

"nhưng lee sanghyeok đã có người cậu ta thích rồi mà." song kyungho vừa dứt lời, bầu trời trong han wangho gần như sụp đổ.

"cái gì... anh ấy thích ai cơ..." giọng của han wangho run rẩy.

song kyungho cố gắng nhớ câu chuyện mà bae junsik và lee jaewan đã kể hôm họ tán gẫu cùng nhau, "là nữ thần ở trường trung học bọn anh, tên là eunjung, cô ấy xinh lắm."

song kyungho cuối cùng cũng nhớ ra nguyên văn lời nói của bae junsik lúc đó, "lee sanghyeok đã thích cô ấy nhiều năm rồi."


4.

han wangho hiếm khi mượn rượu giải sầu.

song kyungho thích uống rượu, là kiểu người ngàn ly cũng không say, han wangho cùng hắn lớn lên, uống cũng không ít.

nhưng bản thân cậu lại không thể uống, vì cậu sẽ say khướt chỉ sau ba ly. nhưng cùng lắm là khi say chỉ hát hò đi đường đụng trúng cây, say tí bỉ khóc rống thì là lần đầu.

cậu trai vừa bước qua tuổi 18 cùng với mối tình đầu tan vỡ tanh bành, nước mắt nước mũi tèm nhèm, ngồi trên ghế bật khóc: "lee sanghyeok là đồ xấu xa! tại sao anh lại không thích em!"

song kyungho rõ ràng cũng say rồi, đoán chừng hắn nghe không hiểu gì nhưng vẫn gật đầu phụ hoạ, "đúng đúng, là đồ xấu xa!"

cồn lên não chuyện gì han wangho cũng có thể làm, với đôi mắt đỏ hoe, cậu ngay lập tức ấn gọi cho lee sanghyeok. đầu dây kia kết nối nhanh chóng, giọng lee sanghyeok vang lên trong ống nghe dịu dàng lạ thường.

han wangho sống mũi cay cay, nước mắt liên tục rơi xuống, cậu khóc lớn, đổ tội cho người đàn ông bạc tình bạc nghĩa bên kia điện thoại: "lee sanghyeok, anh là đồ khốn nạn! em phải xui xẻo cỡ nào mới lỡ thích anh đến vậy... hức... hức."

"sao anh có thể thích người khác chứ... hức... chị ấy... chị ấy xinh đến mức nào..."

giọng điệu ở phía bên kia trong nháy mắt trở nên hoảng hốt, "wangho à! em ở đâu?"

han wangho khóc không ra hơi, "em không nói cho anh biết đâu! em...em... em cũng không biết... anh kyungho, mình đang ở đâu vậy? hức hức... hức..."

lee sanghyeok kiên nhẫn lạ thường, "wangho, em đưa điện thoại cho song kyungho được không."

"được." han wangho ngoan ngoãn đồng ý, nước mắt cũng ngừng rơi, nhưng vẫn còn giọng mũi khàn đặc, dùng mu bàn tay quệt nước mắt rồi đưa điện thoại cho song kyungho.

giọng điệu của lee sanghyeok lập tức thay đổi, "song kyungho, hai người đang ở đâu?"

"đang ở đâu cơ?" song kyungho, người đã uống nửa thùng rượu, vẫn còn choáng váng, cố gắng mở mắt ra để nhìn rõ mấy tòa nhà xung quanh. "bọn tôi đang ở đâu?" "đợi một chút, để tôi hỏi."

lee sanghyeok muốn giết cậu ta.

cuối cùng, vẫn là người phục vụ đáng tin nhất, "quán rượu nhỏ trên đường phong lâm, tên là phong lâm tửu quán."

lee sanghyeok chưa đầy mười phút đã đến nơi, theo sau là bae junsik và lee minhyung. han wangho, cuối cùng đã bình tĩnh lại, đột nhiên bùng nổ ngay khi thấy lee sanghyeok.

thiếu niên xinh đẹp lao tới, túm lấy cổ áo lee sanghyeok, khóc lớn, khiến lee minhyung đứng bên cạnh sững sờ.

"lee sanghyeok là đồ khốn nạn, em thích anh nhiều đến vậy! hức hức..." 

lee sanghyeok trong nháy mắt ôm lấy han wangho vào lòng, thiếu niên trong tay anh như rất uất ức tủi thân, khóc lóc trách móc lee sanghyeok.

"mỗi lần em không đi học anh đều điểm danh."  

"anh còn không cho em trọng tâm thi, để em ôn tập vất vả! " 

"anh thực sự thích người khác sao, chị nữ thần eunjung đó có đẹp bằng em không? "  

lee sanghyeok kiên nhẫn dỗ dành cậu trai trong vòng tay mình. nghe được lời cậu nói, anh lập tức liếc nhìn bae junsik: "ai đồn tôi thích eunjung. "      

bae junsik sờ mũi, ánh mắt đảo quanh, "jaewan, thằng đó nói nhiều lắm."


5.

ngày hôm sau, han wangho tỉnh rượu hối hận về chuyện đã làm, vò vò mái tóc rối bù. sau này nên giải thích thế nào, han wangho nghĩ trong lòng, nói là mình say rượu và nói linh tinh.

quan trọng là liệu anh ấy có tin không?

không thì cứ xoá bạn bè thôi, dù sao thì cũng thi xong giải phẫu rồi, cùng lắm thì cả đời không qua lại với nhau.

nhưng han wangho không nỡ.

trong lúc cậu đang xoắn xuýt thì có một cuộc gọi đến của lee sanghyeok. điện thoại di động trên giường lập tức biến thành miếng khoai nóng bỏng tay, ​​han wangho sợ hãi nhảy xuống giường, không biết phải làm sao.

"này, han wangho, bạn trai em gọi đó."

song kyungho bước ra từ nhà vệ sinh, còn không mở mắt. bố mẹ han wangho đi vắng, cậu đã ở nhà song kyungho hai ngày nay.

"bạn trai em!"

han wangho gần như gào lên.

"ừ đúng."

song kyungho chưa kịp phản ứng, nhớ lại những ký ức rời rạc của mình đêm qua, đi đến phòng khách rót cho mình một ly sữa, "tối qua em đã bám lấy lee sanghyeok không chịu buông, bắt cậu ta nói chỉ thích mỗi em, rồi hai người ở bên nhau còn gì."

"đm!"

"đm!"

song kyungho cuối cùng cũng phản ứng lại, điện thoại di động trên giường vẫn đổ chuông.

"anh lee sanghyeok và em ở bên nhau?!"

"em và lee sanghyeok ở bên nhau?!"


6.

vẻ mặt của son siwoo chuyển từ sốc sang mừng.

"vậy nếu ở bên nhau rồi, mày có thể giúp tao trộm cái bài kiểm tra được không?"

"không thể."

han wangho từ chối một cách chính đáng: "đây là gian lận."

"vậy trọng tâm thôi cũng được." son siwoo vẫn đang cố gắng.

"không, siwoo."

han wangho lắc đầu, không giấu được nụ cười ngọt ngào trên khoé môi, "anh sanghyeok cũng đâu có gạch cho tao trọng điểm đâu."

"cho nên siwoo của chúng ta nên tự mình ôn bài đi."

"gọi anh sanghyeok cũng bon miệng quá cơ."

son siwoo tỏ ra chán ghét, dù sao bình mẻ cũng chẳng sợ rơi,

"tao không ôn đâu, cùng lắm thì trùng tu."

"dù sao thì trùng tu cũng coi như là dùng tiền mua điểm, tao chắc chắn sẽ không thất bại."

𐙚˙⋆.˚ ᡣ𐭩

/tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com