Everyday With Some Hamlone
Lớp tôi có một đứa rất thất đức. Học hành đứng cuối, thấp, lùn, khoe khoang, còn hay chửi bậy nữa... Nhưng vì nó chả làm gì ngoài bám váy lũ con gái nên cũng chả ai thích nó. Tôi lúc đó cũng không ghét nó vì nó chả làm gì tôi.
Rồi một ngày, nó bắt đầu trở nên nổi tiếng vì nó nói cho một vài đứa biết người nó thích. Tôi hỏi người nó thích về nó. Người nó thích kể ra tất cả sự hamlone của nó. Nghe thế nhưng tôi vẫn chả ghét nó lắm, vì nó vẫn chưa làm gì tôi, nên tôi chỉ hùa theo người nó thích để chửi cho đỡ chán.
Nhưng tôi đã phải hối hận ngay sau đó. Hôm đó là vào ngày thứ 7 cuối tuần, tôi mang máy tính đi làm bài thuyết trình môn công nghệ lấy điểm giữa kì. Bài đó làm theo nhóm, vì tôi nghĩ sẽ không ai cho thằng thất đức vào nhóm làm gì, nên tôi rủ lòng thương hại cho nó vào. Lúc tôi và một đứa cùng nhóm khác sửa lại trước khi thuyết trình, nó đi chơi. Tôi bắt đầu nghĩ nó khốn ghê. Xong tôi vẫn mặc kệ và làm tiếp. Bài này tôi và con kia rất tâm huyết vào, chúng tôi bỏ cả giờ ra chơi, còn thức đêm làm nữa cơ. Nhưng đến khi thuyết trình, nó cứ " à.... Ừm... Động.. Vậ...t..kh... Ô.."...Đọc như đánh vần! Nó cũng chả chịu nhìn lên bảng để biết đọc ở phần nào trong giấy, thế là đg chiếu động vật không xương thì lại đọc sang bướm phượng. SÚC VẬT! TẠI NÓ MÀ CÔ PHANG NHÓM TÔI 8,75 ( so với lớp là kém) mà chả biết có làm tròn không tại tùy vào ý thức nữa. Xong đã thế, nó còn ra nó đổ tội cho tôi chữ xấu. Tôi đưa cho mấy đứa gần gần, ai cũng đọc lưu loát.
Đó cũng là ngày tôi nhận ra, lớp tôi có một thành phần thật hamlone....
-Hết phần 1-
Rồi một ngày, nó bắt đầu trở nên nổi tiếng vì nó nói cho một vài đứa biết người nó thích. Tôi hỏi người nó thích về nó. Người nó thích kể ra tất cả sự hamlone của nó. Nghe thế nhưng tôi vẫn chả ghét nó lắm, vì nó vẫn chưa làm gì tôi, nên tôi chỉ hùa theo người nó thích để chửi cho đỡ chán.
Nhưng tôi đã phải hối hận ngay sau đó. Hôm đó là vào ngày thứ 7 cuối tuần, tôi mang máy tính đi làm bài thuyết trình môn công nghệ lấy điểm giữa kì. Bài đó làm theo nhóm, vì tôi nghĩ sẽ không ai cho thằng thất đức vào nhóm làm gì, nên tôi rủ lòng thương hại cho nó vào. Lúc tôi và một đứa cùng nhóm khác sửa lại trước khi thuyết trình, nó đi chơi. Tôi bắt đầu nghĩ nó khốn ghê. Xong tôi vẫn mặc kệ và làm tiếp. Bài này tôi và con kia rất tâm huyết vào, chúng tôi bỏ cả giờ ra chơi, còn thức đêm làm nữa cơ. Nhưng đến khi thuyết trình, nó cứ " à.... Ừm... Động.. Vậ...t..kh... Ô.."...Đọc như đánh vần! Nó cũng chả chịu nhìn lên bảng để biết đọc ở phần nào trong giấy, thế là đg chiếu động vật không xương thì lại đọc sang bướm phượng. SÚC VẬT! TẠI NÓ MÀ CÔ PHANG NHÓM TÔI 8,75 ( so với lớp là kém) mà chả biết có làm tròn không tại tùy vào ý thức nữa. Xong đã thế, nó còn ra nó đổ tội cho tôi chữ xấu. Tôi đưa cho mấy đứa gần gần, ai cũng đọc lưu loát.
Đó cũng là ngày tôi nhận ra, lớp tôi có một thành phần thật hamlone....
-Hết phần 1-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com