Eunsang X Junho Dau Do Va Chajun
"đầu dây bên đó cho em hỏi, bạn có thương em không?""không thương nha""eunsang làm sao vậy...?""yêu thì có đó""chả chịu đâu, bạn cứ trêu em thôi
⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄ ""tại bạn cứ dễ thương quá nên anh trêu thì trêu thế thôi chứ yêu thương nhất á" "ò, bạn ăn gì chưa?""chưa, còn bạn?""em chưa luôn, hay mình đi ăn đi""yeahh, ý kiến rất very good nha "...."thôi đi, bây rảnh quá ha gì? cách nhau có cái phòng, mấy bước chân mà bày đặt gọi điện nói chuyện đồ nữa chứ. sến ơi là sến!" đó, cái giọng la thánh thót đó là của minhee chứ không của ai khác hết á. người ta đang tình củm mà cứ thích phá đám thôi == à mà nói người ta cũng phải nhìn lại mình junho nhỉ? cách người yêu có cái vách với vài bước chân thôi mà cũng đi gọi cho eunsang để nói mấy câu sến sến vậy á. thà đi qua phòng người yêu rồi nói chuyện có phải ổn và bình thường hơn nhiều không? sau khi bị minhee phá đám cuộc nói chuyện của mình với eunsang. junho tức quá liền nhăn mặt tắt điện thoại đi, à mà trước khi tắt không quên thỏ thẻ cho bên kia rằng:"thôi,minhee làm mất hứng ghê á eunsang ơi. đành tạm biệt cậu nhé, say pai pai and love u ╥﹏╥"song, junho dậm chân hờn dỗi, còn thề rằng sẽ dỗi minhee cả ngày luôn. làm không được nói chuyện nhiều với eunsang gì hết. không phải tự nhiên mà junho lại đi nói chuyện với người yêu mình bằng cách đó đâu, có lý do hết đó nha. cũng tại junho lo tập luyện tận khuya nên ngủ rất ít rồi cho đến sáng thức dậy thì mắt sưng bụp luôn, trông xấu lắm. vì thế mới không dám gặp trực tiếp nói chuyện với eunsang đó >< cốc cốc cốc..."junho ơi? đi ăn không junho hửm..?"ơ, sao cậu qua phòng mình?""thì đi ăn với cậu, cậu rủ hồi nảy mà?""cậu đi ăn với các anh đi, minh no rồi á""cả nhóm đi ăn hết rồi nhé, còn mình với cậu ở nhà thôi""gì cơ...???""mở cửa cho mình với đứng ngoài đây mỏi chân quá" junho bước đến cửa định với tay để mở mà chợt nhớ ra mắt mình bị sưng nên tự cốc vào đầu mình một cái rõ kêu rồi nói với bản thân rằng "a...không được ha, eunsang thấy mình xấu thế này chắc thất vọng lắm, tốt nhất nên ở đây""junho nói gì đó? cậu có mở cửa cho mình vào không đó?""...""junho? mình mỏi chân quá nè""cậu đi ăn với các anh hay ăn một mình đi nha...""tại sao á? junho giận mình à?""không a, tại...tại...mắt mình bị sưng nên trông kì lắm, mình không muốn cậu thấy nó đâu""chỉ thế thôi á? thế mà junho tránh mặt mình á ༎ຶ‿༎ຶ ""...mình...mình""thôi cho mình vào đi mình sẽ không nhìn đâu, nhé?""nhưng mà...""thế junho không thương mình à?" "có chứ! mình mở liền nhưng mà đừng có mà nhìn đấy nhé" thế là junho chầm chậm mở cửa cho eunsang vào, nhưng mà có một điều rất đáng iu (theo eunsang) là junho tay che con mắt sưng tay mở cửa cho eunsang rồi cứ chu chu mỏ ậm ừ như muốn nói gì đó. mà biết đó, eunsang thấy junho như thế sẽ không thể nào mà không hun người yêu một cái, à không phải một mà là mười cái nhé. haizzz là eunsang không liêm sỉ mà, thông cảm!"mình có nhìn đâu, bỏ tay ra nào""nói dối, không phải cậu đang nhìn chăm chăm vào mình à?" "thế cậu định che tới khi mình đi à?không mỏi tay luôn hửm?""có...""thế thì ngoan bỏ tay khỏi đôi mắt xinh đẹp này nào" "mình bỏ liền, cậu đừng có nhìn" eunsang gật đầu rồi cúi xuống nhìn mặt đất. junho thì từ từ bỏ tay mình ra khỏi mắt, hồn bay mất khi trong đầu vừa nảy lên mấy cái suy nghĩ liệu eunsang có thấy mình xấu rồi chê mình không? thấy eunsang không có động tĩnh gì nên junho cũng mà hoàn hồn không suy nghĩ gì nữa, vừa nhìn qua eunsang thì thấy người đối diện từ lúc nào đã nhìn chăm chăm vào mắt junho rồi... "cậu...dám dối tui hả? nói không được nhìn mà!!!""junho mới dối mình nè, nói mắt bị sưng mà mình có thấy gì đâu, mắt vẫn xinh như thường mà""trời ơi, mắt như này mà bảo không sưng á? tui biết cậu u mê tui lắm nhưng cũng đừng có vậy mà mù quáng đấy nhé?""ừm, có tí sưng thôi nhưng vẫn xinh yêu như thường" "mồm miệng dẻo thế này ví dụ mà làm người yêu ai khác không phải tui chắc tui buồn, tui tức xỉu luôn á" "thế thì từ nay về sau đừng có vì mấy chuyện nhỏ nhặt này mà tránh mặt mình nữa, nghe chưa" " đã nghe rõ" cái đầu đỏ (vốn đã thành cái đầu đen) đặt nhẹ một nụ hôn lên đôi mắt của junho. thế là hai người nhìn nhau rồi cười hì hì, ví dụ có ai chứng kiến cảnh này thì sẽ rất không muốn hiểu, (may là cả nhóm đều đi hết rồi. )"nhưng mà nhìn kĩ thì sưng to thật á. luyện tập kiểu gì đấy? đừng có mà cố tập đến khuya nữa nhé, mình xót""từ nay sẽ không thế nữa, không để eunsang lo nữa!""ngoan, thế mình đi ăn thôi"
___
thiệtc chứ 12 học nhiều lắm các má ơi, k có thời gian ghé thăm nơi này luôn á. thông cảm :((((bonus mấy tấm ảnh xinh làm mình high sáng giờ =))))
⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄ ""tại bạn cứ dễ thương quá nên anh trêu thì trêu thế thôi chứ yêu thương nhất á" "ò, bạn ăn gì chưa?""chưa, còn bạn?""em chưa luôn, hay mình đi ăn đi""yeahh, ý kiến rất very good nha "...."thôi đi, bây rảnh quá ha gì? cách nhau có cái phòng, mấy bước chân mà bày đặt gọi điện nói chuyện đồ nữa chứ. sến ơi là sến!" đó, cái giọng la thánh thót đó là của minhee chứ không của ai khác hết á. người ta đang tình củm mà cứ thích phá đám thôi == à mà nói người ta cũng phải nhìn lại mình junho nhỉ? cách người yêu có cái vách với vài bước chân thôi mà cũng đi gọi cho eunsang để nói mấy câu sến sến vậy á. thà đi qua phòng người yêu rồi nói chuyện có phải ổn và bình thường hơn nhiều không? sau khi bị minhee phá đám cuộc nói chuyện của mình với eunsang. junho tức quá liền nhăn mặt tắt điện thoại đi, à mà trước khi tắt không quên thỏ thẻ cho bên kia rằng:"thôi,minhee làm mất hứng ghê á eunsang ơi. đành tạm biệt cậu nhé, say pai pai and love u ╥﹏╥"song, junho dậm chân hờn dỗi, còn thề rằng sẽ dỗi minhee cả ngày luôn. làm không được nói chuyện nhiều với eunsang gì hết. không phải tự nhiên mà junho lại đi nói chuyện với người yêu mình bằng cách đó đâu, có lý do hết đó nha. cũng tại junho lo tập luyện tận khuya nên ngủ rất ít rồi cho đến sáng thức dậy thì mắt sưng bụp luôn, trông xấu lắm. vì thế mới không dám gặp trực tiếp nói chuyện với eunsang đó >< cốc cốc cốc..."junho ơi? đi ăn không junho hửm..?"ơ, sao cậu qua phòng mình?""thì đi ăn với cậu, cậu rủ hồi nảy mà?""cậu đi ăn với các anh đi, minh no rồi á""cả nhóm đi ăn hết rồi nhé, còn mình với cậu ở nhà thôi""gì cơ...???""mở cửa cho mình với đứng ngoài đây mỏi chân quá" junho bước đến cửa định với tay để mở mà chợt nhớ ra mắt mình bị sưng nên tự cốc vào đầu mình một cái rõ kêu rồi nói với bản thân rằng "a...không được ha, eunsang thấy mình xấu thế này chắc thất vọng lắm, tốt nhất nên ở đây""junho nói gì đó? cậu có mở cửa cho mình vào không đó?""...""junho? mình mỏi chân quá nè""cậu đi ăn với các anh hay ăn một mình đi nha...""tại sao á? junho giận mình à?""không a, tại...tại...mắt mình bị sưng nên trông kì lắm, mình không muốn cậu thấy nó đâu""chỉ thế thôi á? thế mà junho tránh mặt mình á ༎ຶ‿༎ຶ ""...mình...mình""thôi cho mình vào đi mình sẽ không nhìn đâu, nhé?""nhưng mà...""thế junho không thương mình à?" "có chứ! mình mở liền nhưng mà đừng có mà nhìn đấy nhé" thế là junho chầm chậm mở cửa cho eunsang vào, nhưng mà có một điều rất đáng iu (theo eunsang) là junho tay che con mắt sưng tay mở cửa cho eunsang rồi cứ chu chu mỏ ậm ừ như muốn nói gì đó. mà biết đó, eunsang thấy junho như thế sẽ không thể nào mà không hun người yêu một cái, à không phải một mà là mười cái nhé. haizzz là eunsang không liêm sỉ mà, thông cảm!"mình có nhìn đâu, bỏ tay ra nào""nói dối, không phải cậu đang nhìn chăm chăm vào mình à?" "thế cậu định che tới khi mình đi à?không mỏi tay luôn hửm?""có...""thế thì ngoan bỏ tay khỏi đôi mắt xinh đẹp này nào" "mình bỏ liền, cậu đừng có nhìn" eunsang gật đầu rồi cúi xuống nhìn mặt đất. junho thì từ từ bỏ tay mình ra khỏi mắt, hồn bay mất khi trong đầu vừa nảy lên mấy cái suy nghĩ liệu eunsang có thấy mình xấu rồi chê mình không? thấy eunsang không có động tĩnh gì nên junho cũng mà hoàn hồn không suy nghĩ gì nữa, vừa nhìn qua eunsang thì thấy người đối diện từ lúc nào đã nhìn chăm chăm vào mắt junho rồi... "cậu...dám dối tui hả? nói không được nhìn mà!!!""junho mới dối mình nè, nói mắt bị sưng mà mình có thấy gì đâu, mắt vẫn xinh như thường mà""trời ơi, mắt như này mà bảo không sưng á? tui biết cậu u mê tui lắm nhưng cũng đừng có vậy mà mù quáng đấy nhé?""ừm, có tí sưng thôi nhưng vẫn xinh yêu như thường" "mồm miệng dẻo thế này ví dụ mà làm người yêu ai khác không phải tui chắc tui buồn, tui tức xỉu luôn á" "thế thì từ nay về sau đừng có vì mấy chuyện nhỏ nhặt này mà tránh mặt mình nữa, nghe chưa" " đã nghe rõ" cái đầu đỏ (vốn đã thành cái đầu đen) đặt nhẹ một nụ hôn lên đôi mắt của junho. thế là hai người nhìn nhau rồi cười hì hì, ví dụ có ai chứng kiến cảnh này thì sẽ rất không muốn hiểu, (may là cả nhóm đều đi hết rồi. )"nhưng mà nhìn kĩ thì sưng to thật á. luyện tập kiểu gì đấy? đừng có mà cố tập đến khuya nữa nhé, mình xót""từ nay sẽ không thế nữa, không để eunsang lo nữa!""ngoan, thế mình đi ăn thôi"
___
thiệtc chứ 12 học nhiều lắm các má ơi, k có thời gian ghé thăm nơi này luôn á. thông cảm :((((bonus mấy tấm ảnh xinh làm mình high sáng giờ =))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com