Enhypen Doll S
...Trời nắng đẹp, cái nắng dịu nhẹ của mùa xuân ôm lấy khu vườn đầy hoa mà Ethan dựng lên cho em. Lucasta nhâm nhi một cốc nước ép mát lạnh, tựa người vào chiếc ghế gỗ đung đưa như thể chẳng có điều gì khiến em bận tâm. Ngân nga một vài giai điệu, hôm nay em vui lắm, vì nay là ngày Ethan đi công tác về và hứa sẽ mang theo những quyển sách mới cho em."Tiểu thư có vẻ vui mừng lắm nhỉ?""Phải rồi~ Ta đang mong đến trưa lắm đó."Em hút cạn sạch ly nước, thả mình hoà vào cái không khí trong lành ngập tràn hương hoa và tiếng hót."Oái-!!"Lucasta giật bắn mình, như một con mèo ghét nước mà xù lông lên, hét lớn."Tiểu thư!"Elizabeth hốt hoảng bỏ lại công việc tưới cây của mình, nhanh chóng lấy khăn choàng phủ lên hai vai em.Mà nguyên nhân gây ra sự việc này lại đang cố lẻn đi khỏi căn nhà kính của em."Đứng lại đó!"Em gằn giọng, vuốt ngược mái tóc mình hết lòng nâng niu lại bị ướt nhem chỉ vì một con ả hầu."Sao cô dám-!?""Chuyện gì mà ồn ào thế?"Một tông giọng trầm. Ethan đã quay về sau chuyến công tác gần một tuần dài đằng đẵng, chỉ là sớm hơn so với dự tính một vài giờ.Gã tiến vào bên trong nhà kính, mong muốn tìm thấy bóng dáng tiểu khả ái mà gã nâng niu, nhưng lại bất ngờ không thôi trước sự việc trước mắt.Gã nhìn chung quanh, một cô hầu đang khúm núm trước gã, và em thì phụng phịu khi thân thể ướt từ đầu đến chân."Tiểu thư, khăn đây ạ."Một vài cô hầu khác chạy vội vào đưa khăn tắm lớn cho Elizabeth, cũng không khỏi ngạc nhiên trước sự hiện diện sớm hơn dự tính của chủ nhân biệt thự. Quản gia William liếc nhìn tất cả một lượt, trong lòng thầm thở dài vì mớ hỗn độn ở đây."Ngài Eth-""Là ngươi làm đúng chứ?"Ethan mặt mũi tối sầm, trong một giây tức giận, gã thẳng thừng đạp cô hầu kia, ép ả ta quỳ lạy trước mặt tất cả.Gã liếc nhìn về phía em. Thân thể run rẩy vì cái lạnh, được bao bọc bởi những tấm khăn trắng trông đến đáng thương. Em nhỏ tủi thân nức nở, bày ra dáng vẻ yếu đuối ngay trước mắt gã."Hức.. Ethan ơi.."Lucasta chạy vội đến chỗ gã đứng, sà vào lòng người tình mà thút thít.Cái tiếng thút thít ấy như ngàn dao đâm vào trái tim gã, kiều thê gã bỏ bao công sức yêu thương và nuông chiều lại bị kẻ tôi tớ của gã làm cho nức nở đến độ không nói nên lời.Gã tháo găng tay, nhẹ nhàng vuốt ve má em thỏ như an ủi, ôm nhẹ để vỗ về trong lòng, mặc cho người em có chút ướt. Gã bế em lên, quay người rời đi cùng Elizabeth theo sau....Chẳng biết gã sẽ làm gì với cô hầu kia, nhưng sự ác ý mà cô ả đó dám làm lên thân ái của gã, đều sẽ chẳng có một cái chết bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com