Enemy Enzohaya
nhúng chiếc cọ nhuốm màu đỏ vào cốc máu, enzo bình thản vẽ bức tranh tanh hôi mùi huyếtcó lẽ đối với một người từ tháp quang minh thì việc này thật biến thái, nhưng không ai dám hó hé lời nàovì anh là người hành quyết, rất được quý cô ilumia ưu ái, vì thế có bao lời xì xầm xung quanh, cũng chẳng ai có gan bước đến trước mặt enzo và nói như thế cảdừng lại nét vẽ bị đứt quãng, enzo lặng im chốc lát"nhìn gì đấy?"enzo không quay đầu, giọng điệu nghe qua cũng không có sự tức giận, cho dù kẻ đang nhìn anh từ trên mái nhà, là hayatetên phản đồ khẽ bật cười thành tiếng, tưởng cũng dễ ăn, không ngờ lại cảnh giác thật"không, chỉ là hơi ngạc nhiên khi kẻ hành quyết của tháp quang minh lại có sở thích biến thái như vậy"enzo im lặng, không có ý định trả lờihayate vắt vẻo trên mái nhà, khoảng cách của cả hai rất gần, còn không dài bằng khoảng cách dây xích của enzothường ngày chắc có lẽ enzo vẫn đang trong một cuộc chơi cút bắt với gã, nhưng enzo cũng không hiểu bản thânviệc hayate xuất hiện bất ngờ trên mái nhà lúc anh vẽ tranh, việc này đã diễn ra từ mấy ngày nay rồiđáng lẽ anh có thể xích hayate lại, và đem đi tra tấn vì sự phản đồ của gã, hay giao nộp cho tháp quang minhnhưng khi thấy hình ảnh gã trên hiên mái, enzo lại mặc kệenzo đôi lúc không hiểu bản thân suy nghĩ hay hành động gì, anh nói rằng tôn thờ sự quang minh, nhưng lại có thói quen vẽ tranh bằng máu ngườianh là người của nơi đại diện cho lương thiện, nhưng lại tra tấn mấy tên tù nhân đến chết đi sống lạiviệc này khiến enzo đôi lúc khó hiểu, nhưng anh lại gạt phăng đi, vì nghĩ rằng đấy là hình phạt cho những kẻ chống lại quang minh chính đạinhưng chỉ sau vài lần giao đấu và truy đuổi hayate, enzo cảm thấy có gì đấy khác lạsự thật rằng, enzo cố tình để hayate chạy thoát khi gã bị nhốt lại và bị tra tấn bởi enzoanh yêu cái cảm giác được nghe những tiếng rên rỉ đau đớn, si mê những tiếng gào thét vang khắp ngụcnhưng enzo không thấy vui cho lắm khi tra tấn hayate, gã không la hét hay rền rỉ, đôi lúc chỉ phát ra vài tiếng vì quá đau đớnenzo tất nhiên không mở cửa mời hayate đi, khi thấy gã trốn thoát, anh đã nhắm mắt làm ngơtất cả những gì được báo lại bởi enzo chỉ là sơ suất để hắn chạy thoátviệc khiến enzo sụp đổ nhất, là khi quý cô ilumia nhìn hắn với vẻ thờ ơ, giọng nói có chút chán nản, như rằng ilumia không cần anh nữakhi rời đi, anh đã nắm chặt tay đến chảy máu, enzo cảm thấy thất vọng, anh ghét bản thân mình, vì sao lúc đấy lại nhắm mắt làm ngơanh không hiểu bản thân đang làm cái gìnhưng từ đấy, mọi việc vẫn chưa kết thúc, khi hayate liên tục dây dưa với anhngày đầu tiên, khi enzo vẽ tranh, hắn đột nhiên ngồi trên gác mái, nói chuyện với hắn như bạn bèenzo lúc đấy gần như không có tâm trạng, vì đang cảm thấy thất vọng với bản thân vì quý cô ilumia đã nhìn anh như thếnếu muốn, lúc đấy hayate có thể giết anh, nhưng hắn chỉ đứng nhìn anh mấy tiếng đồng hồ, sau đấy rời đi trong thầm lặngenzo tối về khá khó hiểu với hành động của hayate, anh không hiểu gã nghĩ gì, muốn gìviệc hayate xuất hiện bất thình lình trên mái nhà đã lặp lại gần một tuầnhôm nay, hayate đứng sau lưng hayate, khoảng cách rất gần, gần đến mức cảm nhận được nhịp đập của nhau"chủ quan quá đấy"enzo vòng dây xích qua eo, khóa hayate lại, gã không phản ứng mạnh, chỉ cười nhìn anhmặc dù kẻ thù đã ngay trước mắt, đã bị khóa bởi xiềng xích, nhưng anh chỉ giữ nguyên dây xích, không siết quá chặt, chỉ đủ khống chế hayateenzo đứng im, nhìn vào chiếc mặt nạ trước mắtenzo không hiểu vì sao hắn lại dây dưa với hayate, cũng không hiểu vì sao lại tự vác mạng đến trước mặt anhtất thảy những hành động của hayate, quá đỗi điên rồ, không thể nào đoán trước hay tưởng tượng đếnenzo khẽ lấy tay tháo chiếc mặt nạ của hayate ra, hành động rất nhẹ nhàng, không thô bạo hay mạnh mẽviệc hayate cứ hành động quá đỗi kì lạ, khiến enzo cảm thấy khó chịu và bứt rứtanh nghĩ rất nhiều về hayate, mấy ngày nay quanh quẩn trong suy nghĩ của anh chỉ có mình, việc này khiến anh thấy hayate như một vật cản đường"ngươi vừa hôn ta đấy à?"một nụ hôn áp nhẹ, thả rơi đôi môi trên hayate, enzo đặt một nụ hôn lên người hắnkhông phải hôn má, là hôn môi, như mấy kiểu tình nhân quấn quýt nhau đấymột nụ hôn nhẹ, thoáng qua, lướt nhanh như gió, nhưng đủ để cảm nhận trên đôi môia, mình vừa bị hôn bởi enzo rồi, hayate thầm nghĩnhưng hắn không đẩy enzo hay chửi rủa hắnenzo thấy bản thân điên rồianh không kiểm soát được cơ thể, nụ hôn thả rơi trên môi quá đỗi nhanh, khiến enzo giật mình trong vô thức khi quay lại thực tạitrong một khoảnh khắc nào đó, enzo đã suy nghĩanh muốn hôn gãkhông còn cảm giác bứt rứt hay khó chịu, enzo cảm thấy thư thái và thỏa mãn, mặc dù hành động này rất đồi trụy"ừ, lỡ hôn rồi"enzo biết chuyện này là sai trái, anh có thể bị gọi là kẻ phản đồ, bị xem như tên phản bộinhưng anh không kiểm soát được cảm xúc và hành động của bản thân nữabiết việc dây dưa với gã là sai trái, biết dây dưa với enzo sẽ sớm gặp họa, nhưng cả hai vẫn cứ làmnhưng việc một trong hai chết chỉ là vấn đề thời gian, số phận của cả hai đối lập, và vốn dĩ kẻ thù mới chính là mối quan hệ của cả hai, không phải tình nhânvì thế giới này vốn rất tàn nhẫn, không ai cảm thông cho những tội lỗi do tình yêu gây nêncon người rất tàn bạo, vì thế cả hai phải thuận theo số mệnh, không được phép bẻ ngược dòng chảy của số phậnnhưng cho đến khi trận chiến cuối cùng diễn ra giữa cả hai, thì ta vẫn cứ như vậy mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com