Em Khong La The Than
Ở lại bệnh viện theo dõi 1 tuần, Pete cũng ký giấy cho Vegas xuất viện trở về nhà. - Chú ý ăn uống, tránh vận động mạnh. Nếu hồi phục nhanh thì 2 tháng sau có thể tháo bột.
- Cám ơn anh, bác sĩ Kim
- Có gì thì gọi cho tôi
- ĐượcKimhan vừa rời đi thì Apo vào. Cả 2 có chút sượng nhưng vẫn là Apo gật đầu chào trước. Kimhan khẽ đáp lại rồi nhanh chân đi ra ngoàiApo rất nhanh lấy được vẻ mặt bình tĩnh đi vào trong phòng. Y hôm nay đến phụ giúp Pete thu dọn hành lý xuất viện của Vegas - Chào anh, Vegas
- Ừm.
- Pete, còn cần tao phụ giúp gì không
- Mày có thể giúp tao ngồi đợi lấy thuốc được không
- Được. Mày đưa anh Vegas về trước đi. Khi nào tao lấy xong thuốc tao gửi cho mày
- Apo, cám ơn
- Đừng khách sáoChân vẫn còn đau nên tạm thời Vegas ngồi xe lăn. Apo rẽ sang quầy thuốc của bệnh viện, vô tình lại gặp Porchay - Trùng hợp vậy, anh đi khám bệnh ?
- Không . Tôi đợi lấy thuốc cho bạn
- Lần trước cám ơn anh đã giúp tôi chọn áo cho bạn trai tôi. Anh ấy rất thích
- Không có gì
- Tôi không có khiếu thẩm mỹ chọn đồ. May nhờ có anh
- Chỉ là may mắn thôi, không cần cám ơn. Cậu đi khám bệnh ?
- Tôi đi lấy thuốc định kỳ cho mẹ.
Bạn trai tôi cũng làm việc ở đây, nhưng đang trong giờ làm, tôi không quấy rầy anh ấy
- Ai là Porchay
- Là tôi
- Thuốc của cậu. Còn có đây là que thử thai, đọc hướng dẫn trên giấy
- Vâng. Cám ơnApo nhìn hộp que thử thai trên tay Porchay, trong lòng có cỗ chua xót dâng lên : - Cậu mang thai ?
- Tôi thử 1 lần rồi, 2 hôm trước. Hôm nay thử thêm 1 lần nữa rồi mới đi siêu âm
- Bạn trai cậu biết không ?
- Tôi chưa có nói cho anh ấy biết. Anh ấy thích trẻ con lắm. Cứ hay nói tôi cứ mang thai sinh con, mọi việc để anh ấy lo. Mẹ tôi ngã bệnh, là anh ấy giúp tôi rất nhiều, gần đây bệnh của mẹ tôi có chuyển biến tốt. Nếu biết tôi có thai nhất định không cho tôi đi làm. Tôi nghĩ tôi còn khỏe thế này không đi làm thì buồn lắm. Đợi tôi siêu âm rồi nói luôn
- Cậu là người biết quan tâm người khác
- Anh đừng cười tôi, trình độ học vấn của tôi rất kém, cũng chỉ mới học hết cấp 3 thôi. Tôi cũng không phải người ưa nhìn, gia thế chênh lệch so với anh ấy. Nhưng anh ấy không xem thường tôi, còn hết lòng yêu thương tôi. Có lúc tôi nghĩ mình không xứng.
- Tôi trông cậu rất thanh tú
- Cám ơn anh đã khen. Bạn trai tôi là bác sĩ Kim ở bệnh viện này. Nếu anh có đến khám bệnh thì nói là bạn của tôi. Tôi tên Porchay
- Gọi tôi Natawin cũng được
- Vậy anh Natawin hôm nào có dịp tôi mời anh bữa cơm
- Ừm. Nói sau đi
- Vậy tôi về trước.Nếu như năm đó y không bốc đồng thì có lẽ bây giờ y cũng nở nụ cười hạnh phúc như Porchay rồi. Có những thứ mất đi mới biết quý trọng. Dù trong lòng có khó chịu thì cũng là chuyện của quá khứ. Lại thêm tính tình thiện lương của Porchay, y đã thấy bản thân mình thua xa rồi. Có hối hận thì Kimhan cũng không quay về bên y, thôi thì 1 câu chúc phúc cho họ mà thôi.Porchay, thay tôi yêu anh ấy. Thay tôi chăm sóc anh bằng chính sự chân thành và thiện lương của cậu. Và cả bé con chưa chào đời của cậu. Thay tôi làm 1 người mẹ tốt. Thật tâm cầu chúc cho anh và Porchay hạnh phúc viên mãn.
- Cám ơn anh, bác sĩ Kim
- Có gì thì gọi cho tôi
- ĐượcKimhan vừa rời đi thì Apo vào. Cả 2 có chút sượng nhưng vẫn là Apo gật đầu chào trước. Kimhan khẽ đáp lại rồi nhanh chân đi ra ngoàiApo rất nhanh lấy được vẻ mặt bình tĩnh đi vào trong phòng. Y hôm nay đến phụ giúp Pete thu dọn hành lý xuất viện của Vegas - Chào anh, Vegas
- Ừm.
- Pete, còn cần tao phụ giúp gì không
- Mày có thể giúp tao ngồi đợi lấy thuốc được không
- Được. Mày đưa anh Vegas về trước đi. Khi nào tao lấy xong thuốc tao gửi cho mày
- Apo, cám ơn
- Đừng khách sáoChân vẫn còn đau nên tạm thời Vegas ngồi xe lăn. Apo rẽ sang quầy thuốc của bệnh viện, vô tình lại gặp Porchay - Trùng hợp vậy, anh đi khám bệnh ?
- Không . Tôi đợi lấy thuốc cho bạn
- Lần trước cám ơn anh đã giúp tôi chọn áo cho bạn trai tôi. Anh ấy rất thích
- Không có gì
- Tôi không có khiếu thẩm mỹ chọn đồ. May nhờ có anh
- Chỉ là may mắn thôi, không cần cám ơn. Cậu đi khám bệnh ?
- Tôi đi lấy thuốc định kỳ cho mẹ.
Bạn trai tôi cũng làm việc ở đây, nhưng đang trong giờ làm, tôi không quấy rầy anh ấy
- Ai là Porchay
- Là tôi
- Thuốc của cậu. Còn có đây là que thử thai, đọc hướng dẫn trên giấy
- Vâng. Cám ơnApo nhìn hộp que thử thai trên tay Porchay, trong lòng có cỗ chua xót dâng lên : - Cậu mang thai ?
- Tôi thử 1 lần rồi, 2 hôm trước. Hôm nay thử thêm 1 lần nữa rồi mới đi siêu âm
- Bạn trai cậu biết không ?
- Tôi chưa có nói cho anh ấy biết. Anh ấy thích trẻ con lắm. Cứ hay nói tôi cứ mang thai sinh con, mọi việc để anh ấy lo. Mẹ tôi ngã bệnh, là anh ấy giúp tôi rất nhiều, gần đây bệnh của mẹ tôi có chuyển biến tốt. Nếu biết tôi có thai nhất định không cho tôi đi làm. Tôi nghĩ tôi còn khỏe thế này không đi làm thì buồn lắm. Đợi tôi siêu âm rồi nói luôn
- Cậu là người biết quan tâm người khác
- Anh đừng cười tôi, trình độ học vấn của tôi rất kém, cũng chỉ mới học hết cấp 3 thôi. Tôi cũng không phải người ưa nhìn, gia thế chênh lệch so với anh ấy. Nhưng anh ấy không xem thường tôi, còn hết lòng yêu thương tôi. Có lúc tôi nghĩ mình không xứng.
- Tôi trông cậu rất thanh tú
- Cám ơn anh đã khen. Bạn trai tôi là bác sĩ Kim ở bệnh viện này. Nếu anh có đến khám bệnh thì nói là bạn của tôi. Tôi tên Porchay
- Gọi tôi Natawin cũng được
- Vậy anh Natawin hôm nào có dịp tôi mời anh bữa cơm
- Ừm. Nói sau đi
- Vậy tôi về trước.Nếu như năm đó y không bốc đồng thì có lẽ bây giờ y cũng nở nụ cười hạnh phúc như Porchay rồi. Có những thứ mất đi mới biết quý trọng. Dù trong lòng có khó chịu thì cũng là chuyện của quá khứ. Lại thêm tính tình thiện lương của Porchay, y đã thấy bản thân mình thua xa rồi. Có hối hận thì Kimhan cũng không quay về bên y, thôi thì 1 câu chúc phúc cho họ mà thôi.Porchay, thay tôi yêu anh ấy. Thay tôi chăm sóc anh bằng chính sự chân thành và thiện lương của cậu. Và cả bé con chưa chào đời của cậu. Thay tôi làm 1 người mẹ tốt. Thật tâm cầu chúc cho anh và Porchay hạnh phúc viên mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com