Em Da Mang Nang Den Trong Tim Anh
" Lý Hi Văn , sáng rồi, mau dậy đi, muộn làm thì cô nhớ đền cho tôi tiền tháng này bị bên kia trừ nhé." Lạc Ly Ân vừa kéo chặt đôi tay cô bạn vừa kêu.
" Mới sớm, dậy gì giờ này"- Hi Văn trong cơn nửa tỉnh nửa mơ hắng giọng đáp đồng thời úp mặt xuống chiếc gối mềm mại ở trên chiếc giường kép.
" Nếu cô không dậy ngay thì đừng mơ ăn bánh mỳ kẹp xá xíu của tôi" Lạc Ly Ân hừ một cái rồi lao xuống giường chuẩn bị đi ra khỏi phòng.
Nghe vậy, Triệu Hi Văn liền ngồi phắt dậy ,bật ra khỏi giường và trong lúc mê mê tơi tơi, cô liền co cẳng chạy vụt ra chỗ Ly Ân rồi nắm lấy bàn tay cô, tỏ vẻ hối hận:" Chị Ân ơi, em biết em sai rồi, lần sau em sẽ không giám tài phạm nữa đâu. Chị Ân là người đại nhân đại lượng nên chắc chị cũng sẽ tốt bụng bỏ qua cho em lần này đúng chứ? Chị cũng biết tính em cực kì xấu vào buổi sáng mà." Trong lời nói đều là ý chân thành mà sao khi lọt vào tai người khác thì lại biến thành nồng nặc mùi nịnh bợ vậy nhỉ? Thật ra, Hi Văn chẳng thấy mình sai ở đâu cả mà lại phải xin lỗi, nếu không có lời đe doạ về bữa sáng bị đi tong thì cô cũng chả thèm cúi người đành mở mắt. Ly Ân cũng biết trong lời nói Hi Văn đầy mùi giả tạo còn ý tứ thì không thật lòng nhưng cô cũng chẳng quan tâm,cô biết rằng đồ ăn là điểm yếu của Hi Văn nên cô mới dùng thủ đoạn đó, thứ cô quan tâm duy nhất chính là Hi Văn đã chịu dậy rồi và sẽ không ngủ tiếp nữa. Ly Ân nhếch mép tỏ ý cười rồi trả lời:" Được rồi, cô mau vào đánh răng rửa mặt cho tôi rồi ra ngoài, chúng ta sẽ phải đến studio trong vòng 20 phút nữa"
Hi Văn nghe vậy liền tươi cười gật đầu rồi trả lời:" Vâng thưa chị". Cô liền ngoãn ngoãn bước vào phòng tắm để chuẩn bị.
Ly Ân và cô là một đôi bạn thân vượt xa ra khỏi tình bạn mà bất cứ ai có thể có được. Mặc dù Ly Ân hơn cô một tuổi và còn là người cực kì có quy tắc. Còn Hiểu Linh lại là người sống thoải mái và tự do, nói vậy chứ cô cũng là người có quy tắc của riêng mình, chỉ là không dài dằng dặc và siết chặt như của Ly Ân. Mặc dù tính cách đối ngược là vậy nhưng hai người dung hợp lại lại thành đều, với lại chẳng hiểu có sợi dây liên kết nào mà hai người chơi rất hợp cả. Đã được 12 năm rồi kể từ khi họ mới gặp nhau từ hồi cuối tiểu học, thời gian trôi qua, có nhau bên cạnh dần trở thành một thói quen của mỗi người. Nghe thì giống như là họ có quan hệ yêu đuơng tình cảm gì đó, nhưng thật ra thì Ly Ân đã có người yêu rồi, đã thế lại là còn rõ ràng rất đẹp trai, tính cách đàn ông, lại còn là gia đình khá giả, không thể là trai cong được. Vì vậy tình cảm của họ dành cho nhau cũng chỉ là tình cảm chị em, không, còn hơn cả vậy nữa, là một tình cảm gắn bó khăng khít, là tình thân, chứ không phải là tình yêu.
Hi Văn bước xuống nhà với vẻ mặt ngáp ngủ chán ngán, nhưng mùi thịt xá xíu thơm phúc từ trong gian bếp đột nhiên xộc lên chiếc mũi không thể nào thính hơn của cô, lại càng làm cho cô thèm thuồng hơn nữa. Cô xông thẳng vào nhà bếp, thấy miếng thịt đỏ đậm, mùi hương lại càng nồng hơn khi ở gần, khiến cho Hiểu Linh bất giác chảy nước miếng.
"Đợi đi." hai từ trong miệng Ly Ân đột ngột phát ra trong khi vẫn không hề nhìn về phía Hi Văn khiến cô gần như cụt hết hứng.
" Chị đang làm gì vậy?" Hi Văn hỏi cho có lệ cô vẫn đang vừa nhìn vào miếng thịt xá xíu vừa tiện tay kéo cho mình một chiếc ghế tại bàn, liên hồi nuốt nước bọt.
Trước giờ, tài nấu nướng đỉnh cao của Ly Ân luôn là lý do quan trọng nhất khiến Hi Văn chuyển đến sống chung với cô.
"Rán trứng". Ly Ân đáp lại trong khi tay đang nhìn vào chiếc chảo trên bếp.
" Còn có cả trứng nữa sao?" đôi mắt Hi Văn bất chợt sáng bừng lên như sao, quay lại nhìn Ly Ân lúc này đang tắt bếp và đang chuẩn bị lấy mấy ổ bánh mì nóng hổi từ trong lò nướng ra.
Ly Ân không trả lời vẫn tiếp tục lúi húi làm tiếp.
"Lạnh lùng ghê ha." Hi Văn hừ một tiếng nhưng đôi mắt không ngừng sáng lên.
Lúc này Ly Ân mới chịu quay lại để tiến hành thái thịt rồi bắt đầu làm hoàn chỉnh chiếc bánh mì. Đôi tay cô thoăn thoắt làm ra hai ổ với đẫy nhân bên trong. Dù làm nhanh nhưng lại không hề cẩu thả một chút nào, ngược lại còn trông thật đẹp mắt.
Hai người họ chẳng hẹn trước mà cùng một lúc mỗi người cầm một ổ bánh mì rồi đi ra khỏi nhà. Ly Ân lên xe trước, ngồi sẵn vào ghế lái, chỉ còn chờ Hi Văn lên xe là lập tức đi.Hi Văn lên xe. Chiếc Ferrari F8 Spider liền lao vụt ra ngoài đường lớn. Hai cô gái này đặc biệt rất mê tốc độ. Chiếc xe chạy với tốc độ nhanh đến nỗi tóc hai cô bay phập phồng trong gió, mấy chiếc xe trên đường thấy vậy lại cũng muốn thử tài đua xe với các cô, mà chẳng ai đọ nổi, vì căn bản, là chẳng có chiếc xe nào dám chạy 200km/giờ trên đường lớn trung tâm như các cô.
" Haizz... Mấy tên gan thỏ. Chẳng tên nào chịu chơi cả." Hi Văn thở dài, giọng nói pha chút thất vọng lẫn khinh thường.
" Em vẫn còn giám nói nữa, tại em mà chúng ta suýt chút nữa đi muộn đấy" Lời nói Ly Ân có chút trách mắng, nhưng gương mặt lại đậm ý cười khì.
" Hì hì, thì có như vậy thì chị mới có cơ hội chổ tài tay lái còn gì..." Ly Ân cười gian.
Chiếc xe kít một tiếng to, đã đến nơi. Hai người xuống xe. Nơi hai cô dừng chân là một căn nhà nhỏ, trông giống như một hầm để đồ nhưng to hơn. Thực chất, đây là một studio chụp ảnh.
"Lịch trình hôm nay thế nào hả chị?" Hi Văn hỏi, gương mặt trở nên vô cùng ngiêm túc, khác hẳn với lúc ở trong xe.
Ly Ân vẫn giữ thài độ lĩnh đạm, đáp:" 8 giờ sáng, shooting với Dior. 3 giờ chiều, ra mắt BST của nhà thiết kế Kelvin Ngự. Sau đó là đi event gia mắt sản phẩm mới của Samsung. Hết."
Hiểu Linh không đáp lời nào. Tươi cười bước vào bên trong studio. Ngay lập tức, cô được đưa đi trang điểm, thay đồ. Buổi shooting khá nhộn nhịp, tiếng máy ảnh, tiếng nhiếp ảnh gia chỉnh dáng, tiếng bàn luận với các người mẫu khác. Rồi còn tiếng nhạc vang khắp cả căn phòng.
" Hi Văn, cô đây rồi." Một người phụ nữ bước đến bàn trang điểm nơi Hi Văn đang ngồi.
" Chúng tôi chờ cô bao nhiêu lâu. Hôm nay cô đứng ở vị trí chủ chốt, lần sau nhớ đến sớm hơn giờ hẹn nhé! Chuẩn bị đi, lượt của cô sẽ sau 10 phút nữa." Người phụ nữ vẫn tươi cười đáp, chỉ là trong lời nói có chút trách móc.
Sau khi được chuẩn bị kĩ càng, Hi Văn bắt đầu thực hiện tạo dáng để chụp hình, buổi chụp hình hôm nay cô cũng không quá xem trọng nhưng những bức hình được chụp ra chẳng có tấm nào là xấu. Gương mặt cô thanh tao, đường nét thật là hòan mĩ. Đôi mắt to, lóng lánh, toát ra một vẻ trong sáng nhưng cũng không kém phần bí ẩn như đang giấu bao nhiêu bí mật trong lòng. Làn da cô thừơng ngày trắng nõn, nhưng vì tính chất của buổi chụp hình ngày hôm nay, cô đã được làm nâu da đi một chút, mang lại phong cách cực kì thời thượng và khoẻ khoắn. Đôi môi cô được đánh một màu son đỏ rượu của nhà phụ trách. Đôi môi khiêu gợi, dày dặn, khiến màu son kể cả khó đánh nhưng cũng tóat ra được một vẻ vô cùng quyến rũ. Mặc dù là một người mẫu, cô cũng có dáng người mảnh mai, nhưng đường cong cơ thể lại rõ ràng từng vòng. Cô mặc một chiếc đầm gợi cảm cùng màu với màu son ôm sát người lại càng tôn thêm được cơ thể cô. Hi Văn toát lên một vẻ vừa thanh lịch,vừa nữ tính, vừa có chút trong sáng, lại vừa quyến rũ. Tất cả những điểm ấy cùng với cả thần thái hơn người của mình, Hiểu Linh dễ dàng chiếm vị trí trung tâm trong mọi bức ảnh mà cô chụp, kể cả có chụp đôi hay chụp nhóm với những người mẫu khác đi chăng nữa. Cô cũng trở thành một lựa chọn sáng giá với các nhà tạo ảnh nhất nhì trên thế giới. Nhưng cũng chính vì thế, mà cô cũng không có ít người ganh ghét mặc dù chẳng dám làm gì. Vì vậy, cô không bao giờ tiếp xúc quá nhiều với những người trong nghề , vì sợ, nếu chỉ cần lọt ra một sơ hở nào thôi, cô sẽ gặp bất lợi.
Kết thúc buổi chụp hình, cô được nghỉ ngơi một lúc, rồi lại phaỉ đi dự event ngay. Buổi ra mắt sản phẩm, không có gì đặc biệt. Lần này nhà tạo ảnh đã mang đến sàn catwalk một màu sắc đậm chất Xuân Hè với chất liệu mỏng và thoáng. Cô luôn tập trung suốt từ đầu buổi đến cuối, chủ yếu là để tránh khi máy quay lia tới, bớt bị soi mói.
Đến buổi event thứ hai. Vẫn như mọi khi, cô chiếm gần chọn tất cả spotlight từ phía ống kính phóng viên từ lúc mới xuất hiện. Buổi event lần này, tất cả các giới, các ngành đều sẽ đến, kể cả là kinh tế, chính trị, xã hội, hay là thời trang sẽ đều tham gia, vì đây là một event công nghệ quan trọng. Nó không chỉ là một buổi ra mắt sản phẩm đơn giản, mà nếu khéo, sẽ tạo ra các mối quan hệ lớn nhỏ. Nhận thấy được sự quan trọng của cuộc event, Hi Văn luôn cố gắng tỏ ra tốt nhất từ đầu đến cuối. Ngồi vào ghế được sắp xếp sẵn ở hàng 3. Tuy không phải là hàng 2 hay đầu nhưng đây đã là sự ưu đãi dặc biệt lớn đối với cô rồi vì trong cuộc ra mắt sản phẩm ngày hôm nay, ngành thời trang không quá được coi trọng cũng như được tham dự nhiều. Hàng đầu tiên là dành cho những khách mời đặc biệt cực kì quan trọng và không một ai trong ngành thời trang ngồi. Hàng hai là dành cho người trong gia tộc Lee cũng là gia tộc đứng sau Samsung nhưng không liên quan đến nhãn hàng mà có thể nằm trong lĩnh vực khác. Hi Văn được ngồi ở vị trí hàng 3 đã được coi là đại diện ngành thời trang đến đây rồi. còn những người thật sự đứng ở vị trí chủ chốt của Samsung được sắp một hàng ghế đặc biệt hơn hẳn, nằm ở trên sân khấu mép ngoài nhưng vô cùng nổi bật. Ở hàng giữa hội trường là một hàng chữ T to để chưng bày mẫu thiết kế mới. Bắt đầu buổi event, nhà sáng lập đứng lên phát biểu, giới thiệu những khách mời ngồi hàng đầu, rồi đến phiên giới thiệu một người đàn ông trẻ ngồi ở vị trí giữa nhưng lại được giới thiệu cuối cùng, anh ta được mời lên trên sân khấu, chứng tỏ sự đặc biệt của anh trong buổi event trong khi những người khác chỉ đứng dậy, chào hỏi, rồi lại ngồi xuống. Người đàn ông được mời lên trên sân khấu là một người khá trẻ, được giới thiệu là Chủ Tịch của tập đoàn Nam Gia, Nam Cung Hàn. Người đàn ông có mái tóc màu đen, thân hình cao lớn, ngạo nghễ, dáng đi có chút bá đạo, nhưng Hi Văn không thể nhìn rõ mặt anh ta, căn bản là vì khoảng cách từ sân khấu đến dãy 3 là khá xa. Anh ta lên phát biểu vài câu cảm ơn và hợp tác hữu nghị gì đó nhưng cô cũng chẳng quan tâm nên không để ý, chỉ nghe thấy giọng nói người đàn ông chầm chầm, tỏ ra chút lạnh lùng, sát khí, nhưng lại đầy nhiệt huyết. Độ sát khí khiến tất cả mọi người trong gian phòng im bặt, chỉ tập trung nghe anh ta nói, không gian im lặng, giờ đây chỉ còn tiếng phát biểu từ trên sân khấu vọng xuống vang hết gian phòng. Sau màn phát biểu, nhà sáng lập liền giới thiệu những tính năng mới của mẫu điện thoại tiên tiến mang lại.
Đến màn trải nghiệm trực tiếp, cũng là màn quan trọng nhất, vì trong khoảng thời gian này, mọi người sẽ bắt đầu đi giao lưu, lấy cớ để thiết lập mối quan hệ. Đương nhiên, Hi Văn cũng đứng dậy, bắt đầu bắt chuyện với mọi người, kể cả người quen lẫn người lạ. Mấu chốt là để biết mặt nhiều người và được nhiều người biết mặt càng tốt. Đi đến một nhóm người, Hiểu Linh bắt gặp một người đán ông mặc vét chỉn chu thương hiệu Armani thời thượng, mái tóc màu vàng được nhuộm và cắt tỉa đàng hoàng, đôi mắt nâu sâu thẳm như có thể nhìn xuyên qua lòng cô. Hi Văn bất chợt sững sờ, trái tim như bị ngàn mũi kim xuyên qua, người cô lạnh buốt, tất cả các suy nghĩ trong đầu đều như sụp xuống.
Đó là Đại Nam Thiên, người yêu cũ của cô từ thời cấp 3, cô yêu anh từ hồi đó đến bây giờ vẫn chưa bao giờ quên. Nhưng chỉ vì một biến cố khi xưa mà cô tưởng rằng anh đã chết, kể từ hồi đó đến nay cô cũng chưa hề yêu một ai khác, cô quá yêu anh. Ban đầu, cô tưởng rằng mình nhìn nhầm, nhưng không, cô thật sẽ không bao giờ nhìn nhầm anh, chắc chắn là vậy. Nhưng bên cạnh anh, hiện tại, đang là một người phụ nữ khác, họ đang tay trong tay với nhau.
Cô thật muốn khóc ngay bây giờ, nhưng cô luôn kìm chế cảm xúc của mình xuống, chỉ là, cô không thể che giấu mình khỏi sự sững sờ mà thôi. Người đàn ông đối diện cũng không tránh khỏi bất ngờ, trong mắt anh hiện lên sự ngạc nhiên nhưng chỉ một chút, không hề có một chút nuông chiều khi nhìn thấy cô hoặc thậm chí là còn chẳng có một chút hạnh phúc.
Mặc dù vậy, cô chỉ đứng bất động một vài giây, liền nhanh chóng chào hỏi mọi người, nhưng nụ cười trên môi đã không còn, gương mặt có chút buồn.
Nam Cung Hàn bên kia cũng đang đi thám thính, đôi mắt đảo quanh gian phòng. Gương mặt cố gắng gượng của Hi Văn cũng không nằm ngoài tầm mắt anh, nhưng anh không quan tâm. Tất cả mọi người ở đây đều biết đến anh, kể cả Hi Văn cũng từng thấy anh nhiều lần trên báo và truyền hình. Vì vậy, anh cũng không quá bận rộn với việc chào hỏi.
Nam Cung Hàn, anh nổi tiếng là người giỏi giang, mưu mô, lại rất biết giữ chữ tín, một mình anh xây dựng tập đoang Nam Gia, được coi là ông trùm của giới chứng khoán. Trong giới Hắc đạo, người ta cũng phải nể anh đến 9 phâng . Anh là người lạnh lùng, mưu mô, đặc biệt rất tàn nhẫn với đối thủ, những kẻ giám phản bội anh đều sẽ chết một cách tàn nhẫn. Nhưng anh lại có gương mặt trời ban gần như là hoàn hảo tuyệt đối, khiến cả đàn ông lẫn phụ nữ thèm muốn. Thân hình cao to, lực lưỡng, anh chắc cũng phải 1m9 mới vừa.
Trở lại với bên Hi Văn, mặc dù vẫn chưa hết bất ngờ, nhưng cô lại giả vờ không biết anh. Vì cô nghĩ, anh bên cạnh cô gái khác, nếu muốn nhận cô thì đã nhận từ lâu, vậy thì hãy im lặng để xem anh có phản ứng thế nào. Làm quen hết một lượt, xem ra anh đã không có ý muốn gặp cô, cô lại càng đau đớn hơn nữa. Ngay bây giờ, cô chỉ muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Hi Văn nán lại cũng không lâu. Cô đi mua một chiếc điện thoại rồi liền đi ra ngoài. Bên ngoài đã có một chiếc xe đợi sẵn cô ở ngoài để chờ đón về. Nhưng cô dường như chưa muốn về nhà giờ này, liền trốn đi khỏi chiếc xe, rồi đi bộ một mình trên đường lớn. Dọc đường, cô thấy một quán pub. Thật hợp với tâm trạng hiện tại của cô. Hi Văn liền tạt vào ngay. Mặc dù ban đầu cũng có chút lưỡng lự vì sợ sẽ bị người khác bắt gặp nhưng cô vẫn quyết đình sẽ thử một lần cho biết cảm giác. Cô ngồi xuống, gọi một chai rượu và một chút đồ nhắm. Ban đầu, cô chỉ định uống một chai. Nhưng một chai lại thành một chai nữa rồi lại thành mấy chai nữa. Cô uống say bét. Mặc dù say, cô vẫn làm trung tâm của quán rượu với hình ảnh cô gái mặc chiếc đầm đỏ khiêu gợi, mái tóc ngắn được làm soăn lọn to, ban đầu được chải chuốt gọn gàng, bây giờ đã lại rối tung, nhưng chúng không hề làm mất đi vẻ xinh đẹp của cô, trái lại gương mặt đỏ bừng nhờ rượu và mái tóc lại càng khiến cô quyến rũ hơn. Nhưng tên đàn ông đi qua không khỏi liếc ngó, thậm chí còn nói ra những lời bông đùa, trêu ghẹo, tán tỉnh cô.
Sau khi đã say đến mức như muốn ói ra hết một loạt bữa sáng, bữa trưa, bữa tối đạm bạc của ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai ra, cô lảo đảo mở chiếc túi hàng hiệu đắt tiền Louis Vuitton, rút ra tất cả số tiền mặt có trong túi và đưa cho người chủ quán rượu. Nói" Cầm hết đi"
Người chủ quán thấy vậy mắt sáng ngời, cảm ơn cô ríu rít rồi cầm lấy sập tiền.
Ra ngoài, quả thực cô nôn sạch mọi thứ trong bụng ra, rồi đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại nhảy ra đường, chặn ngang một chiếc xe Lamborghini Aventador SVJ chỉ có 63 chiếc trên thế giới, duy nhất một chiếc trong thành phố Y này. Không những chặn ngang xe người ta, cô còn đi vào trong ghế lái của chiếc xe, nơi người đàn ông đang ngồi, cô ngồi chễm chệ trên đùi anh.
Người đàn ông bất giác nhíu mày, nhưng không hiểu vì lí do gì mà anh lại không đẩy cô ra, ngược lại, lại cảm thấy khá thoải mái. Cái cảm giác chưa từng có với những người phụ nữ khác.
" Tôi lái cho." Hi Văn mặt vẫn còn đang đỏ bững, giọng nói mơ mơ màng màng. Cô đặt tay lên bánh lái, chân định đặt lên chân ga, nhưng chân của người đàn ông đã đặt ở đó trước, vậy là cô dẵm lên chân người đàn ông mà tưởng rằng là mình đang đạp ga. May mắn rằng, trên đường đi về từ buổi event, cô đã tháo đôi guốc cao 15 phân ra rồi đi chân trần khắp từ nãy đến giờ. Không thì người đàn ông này đã nát chân từ lâu rồi cô nghĩ.
Rồi cứ vậy, ngừơi đàn ông kia không có thái độ gì, mà ngược lại còn rất phối hợp, cô đặt lên chân anh bao nhiêu lực, anh lại đặt lên chân ga bấy nhiêu lực. Tốc độ hiện tại của con xe đang là 230km/giờ. Tất nhiên, anh ta không ngu đến vậy lại để cho một ả đang say lái xe với tốc độ cao như vậy. Từ đầu đến cuối, anh có đặt một bên tay phải lên vô lăng điều khiển sang một nơi cách không xa thành phố. Họ dừng xe.
" Sao lại dừng lại?" Hi Văn hỏi với giọng hơi tức giận
Người đàn ông không trả lời, chỉ chừng một đôi mắt lạnh lùng và đùng đùng sát khí. Nhưng Hi Văn đâu có để ý, cô vẫn tiếp tục đòi nhấn ga rồi đi tiếp, nhưng làm sao mà được. Mặc dù dừng lại, nhưng họ vẫn giữ nguyên tư thế đó, chân người đàn ông vẫn ở trên chân ga, để kệ cho người phụ nữ dẫm vào.
Nơi đến là một khu rừng, ai không biết mà lỡ chân đến đây thì sẽ tưởng đây chỉ là một khu rừng bình thường. Nhưng trên mỗi chiếc cây đều là những camera an ninh tiên tiến được lắp đặt kèm thêm một bộ bắn tên.
Người đàn ông lái xe sâu hơn vaò trong khu rừng. Trước mặt là một cái cổng siêu to, đựơc mạ vàng bên ngoài. Chứng tỏ gia thế của gia chủ rất lớn. Chiếc cổng được mở tự động, Chiếc xe dần dần tiến vào bên trong.
" Mới sớm, dậy gì giờ này"- Hi Văn trong cơn nửa tỉnh nửa mơ hắng giọng đáp đồng thời úp mặt xuống chiếc gối mềm mại ở trên chiếc giường kép.
" Nếu cô không dậy ngay thì đừng mơ ăn bánh mỳ kẹp xá xíu của tôi" Lạc Ly Ân hừ một cái rồi lao xuống giường chuẩn bị đi ra khỏi phòng.
Nghe vậy, Triệu Hi Văn liền ngồi phắt dậy ,bật ra khỏi giường và trong lúc mê mê tơi tơi, cô liền co cẳng chạy vụt ra chỗ Ly Ân rồi nắm lấy bàn tay cô, tỏ vẻ hối hận:" Chị Ân ơi, em biết em sai rồi, lần sau em sẽ không giám tài phạm nữa đâu. Chị Ân là người đại nhân đại lượng nên chắc chị cũng sẽ tốt bụng bỏ qua cho em lần này đúng chứ? Chị cũng biết tính em cực kì xấu vào buổi sáng mà." Trong lời nói đều là ý chân thành mà sao khi lọt vào tai người khác thì lại biến thành nồng nặc mùi nịnh bợ vậy nhỉ? Thật ra, Hi Văn chẳng thấy mình sai ở đâu cả mà lại phải xin lỗi, nếu không có lời đe doạ về bữa sáng bị đi tong thì cô cũng chả thèm cúi người đành mở mắt. Ly Ân cũng biết trong lời nói Hi Văn đầy mùi giả tạo còn ý tứ thì không thật lòng nhưng cô cũng chẳng quan tâm,cô biết rằng đồ ăn là điểm yếu của Hi Văn nên cô mới dùng thủ đoạn đó, thứ cô quan tâm duy nhất chính là Hi Văn đã chịu dậy rồi và sẽ không ngủ tiếp nữa. Ly Ân nhếch mép tỏ ý cười rồi trả lời:" Được rồi, cô mau vào đánh răng rửa mặt cho tôi rồi ra ngoài, chúng ta sẽ phải đến studio trong vòng 20 phút nữa"
Hi Văn nghe vậy liền tươi cười gật đầu rồi trả lời:" Vâng thưa chị". Cô liền ngoãn ngoãn bước vào phòng tắm để chuẩn bị.
Ly Ân và cô là một đôi bạn thân vượt xa ra khỏi tình bạn mà bất cứ ai có thể có được. Mặc dù Ly Ân hơn cô một tuổi và còn là người cực kì có quy tắc. Còn Hiểu Linh lại là người sống thoải mái và tự do, nói vậy chứ cô cũng là người có quy tắc của riêng mình, chỉ là không dài dằng dặc và siết chặt như của Ly Ân. Mặc dù tính cách đối ngược là vậy nhưng hai người dung hợp lại lại thành đều, với lại chẳng hiểu có sợi dây liên kết nào mà hai người chơi rất hợp cả. Đã được 12 năm rồi kể từ khi họ mới gặp nhau từ hồi cuối tiểu học, thời gian trôi qua, có nhau bên cạnh dần trở thành một thói quen của mỗi người. Nghe thì giống như là họ có quan hệ yêu đuơng tình cảm gì đó, nhưng thật ra thì Ly Ân đã có người yêu rồi, đã thế lại là còn rõ ràng rất đẹp trai, tính cách đàn ông, lại còn là gia đình khá giả, không thể là trai cong được. Vì vậy tình cảm của họ dành cho nhau cũng chỉ là tình cảm chị em, không, còn hơn cả vậy nữa, là một tình cảm gắn bó khăng khít, là tình thân, chứ không phải là tình yêu.
Hi Văn bước xuống nhà với vẻ mặt ngáp ngủ chán ngán, nhưng mùi thịt xá xíu thơm phúc từ trong gian bếp đột nhiên xộc lên chiếc mũi không thể nào thính hơn của cô, lại càng làm cho cô thèm thuồng hơn nữa. Cô xông thẳng vào nhà bếp, thấy miếng thịt đỏ đậm, mùi hương lại càng nồng hơn khi ở gần, khiến cho Hiểu Linh bất giác chảy nước miếng.
"Đợi đi." hai từ trong miệng Ly Ân đột ngột phát ra trong khi vẫn không hề nhìn về phía Hi Văn khiến cô gần như cụt hết hứng.
" Chị đang làm gì vậy?" Hi Văn hỏi cho có lệ cô vẫn đang vừa nhìn vào miếng thịt xá xíu vừa tiện tay kéo cho mình một chiếc ghế tại bàn, liên hồi nuốt nước bọt.
Trước giờ, tài nấu nướng đỉnh cao của Ly Ân luôn là lý do quan trọng nhất khiến Hi Văn chuyển đến sống chung với cô.
"Rán trứng". Ly Ân đáp lại trong khi tay đang nhìn vào chiếc chảo trên bếp.
" Còn có cả trứng nữa sao?" đôi mắt Hi Văn bất chợt sáng bừng lên như sao, quay lại nhìn Ly Ân lúc này đang tắt bếp và đang chuẩn bị lấy mấy ổ bánh mì nóng hổi từ trong lò nướng ra.
Ly Ân không trả lời vẫn tiếp tục lúi húi làm tiếp.
"Lạnh lùng ghê ha." Hi Văn hừ một tiếng nhưng đôi mắt không ngừng sáng lên.
Lúc này Ly Ân mới chịu quay lại để tiến hành thái thịt rồi bắt đầu làm hoàn chỉnh chiếc bánh mì. Đôi tay cô thoăn thoắt làm ra hai ổ với đẫy nhân bên trong. Dù làm nhanh nhưng lại không hề cẩu thả một chút nào, ngược lại còn trông thật đẹp mắt.
Hai người họ chẳng hẹn trước mà cùng một lúc mỗi người cầm một ổ bánh mì rồi đi ra khỏi nhà. Ly Ân lên xe trước, ngồi sẵn vào ghế lái, chỉ còn chờ Hi Văn lên xe là lập tức đi.Hi Văn lên xe. Chiếc Ferrari F8 Spider liền lao vụt ra ngoài đường lớn. Hai cô gái này đặc biệt rất mê tốc độ. Chiếc xe chạy với tốc độ nhanh đến nỗi tóc hai cô bay phập phồng trong gió, mấy chiếc xe trên đường thấy vậy lại cũng muốn thử tài đua xe với các cô, mà chẳng ai đọ nổi, vì căn bản, là chẳng có chiếc xe nào dám chạy 200km/giờ trên đường lớn trung tâm như các cô.
" Haizz... Mấy tên gan thỏ. Chẳng tên nào chịu chơi cả." Hi Văn thở dài, giọng nói pha chút thất vọng lẫn khinh thường.
" Em vẫn còn giám nói nữa, tại em mà chúng ta suýt chút nữa đi muộn đấy" Lời nói Ly Ân có chút trách mắng, nhưng gương mặt lại đậm ý cười khì.
" Hì hì, thì có như vậy thì chị mới có cơ hội chổ tài tay lái còn gì..." Ly Ân cười gian.
Chiếc xe kít một tiếng to, đã đến nơi. Hai người xuống xe. Nơi hai cô dừng chân là một căn nhà nhỏ, trông giống như một hầm để đồ nhưng to hơn. Thực chất, đây là một studio chụp ảnh.
"Lịch trình hôm nay thế nào hả chị?" Hi Văn hỏi, gương mặt trở nên vô cùng ngiêm túc, khác hẳn với lúc ở trong xe.
Ly Ân vẫn giữ thài độ lĩnh đạm, đáp:" 8 giờ sáng, shooting với Dior. 3 giờ chiều, ra mắt BST của nhà thiết kế Kelvin Ngự. Sau đó là đi event gia mắt sản phẩm mới của Samsung. Hết."
Hiểu Linh không đáp lời nào. Tươi cười bước vào bên trong studio. Ngay lập tức, cô được đưa đi trang điểm, thay đồ. Buổi shooting khá nhộn nhịp, tiếng máy ảnh, tiếng nhiếp ảnh gia chỉnh dáng, tiếng bàn luận với các người mẫu khác. Rồi còn tiếng nhạc vang khắp cả căn phòng.
" Hi Văn, cô đây rồi." Một người phụ nữ bước đến bàn trang điểm nơi Hi Văn đang ngồi.
" Chúng tôi chờ cô bao nhiêu lâu. Hôm nay cô đứng ở vị trí chủ chốt, lần sau nhớ đến sớm hơn giờ hẹn nhé! Chuẩn bị đi, lượt của cô sẽ sau 10 phút nữa." Người phụ nữ vẫn tươi cười đáp, chỉ là trong lời nói có chút trách móc.
Sau khi được chuẩn bị kĩ càng, Hi Văn bắt đầu thực hiện tạo dáng để chụp hình, buổi chụp hình hôm nay cô cũng không quá xem trọng nhưng những bức hình được chụp ra chẳng có tấm nào là xấu. Gương mặt cô thanh tao, đường nét thật là hòan mĩ. Đôi mắt to, lóng lánh, toát ra một vẻ trong sáng nhưng cũng không kém phần bí ẩn như đang giấu bao nhiêu bí mật trong lòng. Làn da cô thừơng ngày trắng nõn, nhưng vì tính chất của buổi chụp hình ngày hôm nay, cô đã được làm nâu da đi một chút, mang lại phong cách cực kì thời thượng và khoẻ khoắn. Đôi môi cô được đánh một màu son đỏ rượu của nhà phụ trách. Đôi môi khiêu gợi, dày dặn, khiến màu son kể cả khó đánh nhưng cũng tóat ra được một vẻ vô cùng quyến rũ. Mặc dù là một người mẫu, cô cũng có dáng người mảnh mai, nhưng đường cong cơ thể lại rõ ràng từng vòng. Cô mặc một chiếc đầm gợi cảm cùng màu với màu son ôm sát người lại càng tôn thêm được cơ thể cô. Hi Văn toát lên một vẻ vừa thanh lịch,vừa nữ tính, vừa có chút trong sáng, lại vừa quyến rũ. Tất cả những điểm ấy cùng với cả thần thái hơn người của mình, Hiểu Linh dễ dàng chiếm vị trí trung tâm trong mọi bức ảnh mà cô chụp, kể cả có chụp đôi hay chụp nhóm với những người mẫu khác đi chăng nữa. Cô cũng trở thành một lựa chọn sáng giá với các nhà tạo ảnh nhất nhì trên thế giới. Nhưng cũng chính vì thế, mà cô cũng không có ít người ganh ghét mặc dù chẳng dám làm gì. Vì vậy, cô không bao giờ tiếp xúc quá nhiều với những người trong nghề , vì sợ, nếu chỉ cần lọt ra một sơ hở nào thôi, cô sẽ gặp bất lợi.
Kết thúc buổi chụp hình, cô được nghỉ ngơi một lúc, rồi lại phaỉ đi dự event ngay. Buổi ra mắt sản phẩm, không có gì đặc biệt. Lần này nhà tạo ảnh đã mang đến sàn catwalk một màu sắc đậm chất Xuân Hè với chất liệu mỏng và thoáng. Cô luôn tập trung suốt từ đầu buổi đến cuối, chủ yếu là để tránh khi máy quay lia tới, bớt bị soi mói.
Đến buổi event thứ hai. Vẫn như mọi khi, cô chiếm gần chọn tất cả spotlight từ phía ống kính phóng viên từ lúc mới xuất hiện. Buổi event lần này, tất cả các giới, các ngành đều sẽ đến, kể cả là kinh tế, chính trị, xã hội, hay là thời trang sẽ đều tham gia, vì đây là một event công nghệ quan trọng. Nó không chỉ là một buổi ra mắt sản phẩm đơn giản, mà nếu khéo, sẽ tạo ra các mối quan hệ lớn nhỏ. Nhận thấy được sự quan trọng của cuộc event, Hi Văn luôn cố gắng tỏ ra tốt nhất từ đầu đến cuối. Ngồi vào ghế được sắp xếp sẵn ở hàng 3. Tuy không phải là hàng 2 hay đầu nhưng đây đã là sự ưu đãi dặc biệt lớn đối với cô rồi vì trong cuộc ra mắt sản phẩm ngày hôm nay, ngành thời trang không quá được coi trọng cũng như được tham dự nhiều. Hàng đầu tiên là dành cho những khách mời đặc biệt cực kì quan trọng và không một ai trong ngành thời trang ngồi. Hàng hai là dành cho người trong gia tộc Lee cũng là gia tộc đứng sau Samsung nhưng không liên quan đến nhãn hàng mà có thể nằm trong lĩnh vực khác. Hi Văn được ngồi ở vị trí hàng 3 đã được coi là đại diện ngành thời trang đến đây rồi. còn những người thật sự đứng ở vị trí chủ chốt của Samsung được sắp một hàng ghế đặc biệt hơn hẳn, nằm ở trên sân khấu mép ngoài nhưng vô cùng nổi bật. Ở hàng giữa hội trường là một hàng chữ T to để chưng bày mẫu thiết kế mới. Bắt đầu buổi event, nhà sáng lập đứng lên phát biểu, giới thiệu những khách mời ngồi hàng đầu, rồi đến phiên giới thiệu một người đàn ông trẻ ngồi ở vị trí giữa nhưng lại được giới thiệu cuối cùng, anh ta được mời lên trên sân khấu, chứng tỏ sự đặc biệt của anh trong buổi event trong khi những người khác chỉ đứng dậy, chào hỏi, rồi lại ngồi xuống. Người đàn ông được mời lên trên sân khấu là một người khá trẻ, được giới thiệu là Chủ Tịch của tập đoàn Nam Gia, Nam Cung Hàn. Người đàn ông có mái tóc màu đen, thân hình cao lớn, ngạo nghễ, dáng đi có chút bá đạo, nhưng Hi Văn không thể nhìn rõ mặt anh ta, căn bản là vì khoảng cách từ sân khấu đến dãy 3 là khá xa. Anh ta lên phát biểu vài câu cảm ơn và hợp tác hữu nghị gì đó nhưng cô cũng chẳng quan tâm nên không để ý, chỉ nghe thấy giọng nói người đàn ông chầm chầm, tỏ ra chút lạnh lùng, sát khí, nhưng lại đầy nhiệt huyết. Độ sát khí khiến tất cả mọi người trong gian phòng im bặt, chỉ tập trung nghe anh ta nói, không gian im lặng, giờ đây chỉ còn tiếng phát biểu từ trên sân khấu vọng xuống vang hết gian phòng. Sau màn phát biểu, nhà sáng lập liền giới thiệu những tính năng mới của mẫu điện thoại tiên tiến mang lại.
Đến màn trải nghiệm trực tiếp, cũng là màn quan trọng nhất, vì trong khoảng thời gian này, mọi người sẽ bắt đầu đi giao lưu, lấy cớ để thiết lập mối quan hệ. Đương nhiên, Hi Văn cũng đứng dậy, bắt đầu bắt chuyện với mọi người, kể cả người quen lẫn người lạ. Mấu chốt là để biết mặt nhiều người và được nhiều người biết mặt càng tốt. Đi đến một nhóm người, Hiểu Linh bắt gặp một người đán ông mặc vét chỉn chu thương hiệu Armani thời thượng, mái tóc màu vàng được nhuộm và cắt tỉa đàng hoàng, đôi mắt nâu sâu thẳm như có thể nhìn xuyên qua lòng cô. Hi Văn bất chợt sững sờ, trái tim như bị ngàn mũi kim xuyên qua, người cô lạnh buốt, tất cả các suy nghĩ trong đầu đều như sụp xuống.
Đó là Đại Nam Thiên, người yêu cũ của cô từ thời cấp 3, cô yêu anh từ hồi đó đến bây giờ vẫn chưa bao giờ quên. Nhưng chỉ vì một biến cố khi xưa mà cô tưởng rằng anh đã chết, kể từ hồi đó đến nay cô cũng chưa hề yêu một ai khác, cô quá yêu anh. Ban đầu, cô tưởng rằng mình nhìn nhầm, nhưng không, cô thật sẽ không bao giờ nhìn nhầm anh, chắc chắn là vậy. Nhưng bên cạnh anh, hiện tại, đang là một người phụ nữ khác, họ đang tay trong tay với nhau.
Cô thật muốn khóc ngay bây giờ, nhưng cô luôn kìm chế cảm xúc của mình xuống, chỉ là, cô không thể che giấu mình khỏi sự sững sờ mà thôi. Người đàn ông đối diện cũng không tránh khỏi bất ngờ, trong mắt anh hiện lên sự ngạc nhiên nhưng chỉ một chút, không hề có một chút nuông chiều khi nhìn thấy cô hoặc thậm chí là còn chẳng có một chút hạnh phúc.
Mặc dù vậy, cô chỉ đứng bất động một vài giây, liền nhanh chóng chào hỏi mọi người, nhưng nụ cười trên môi đã không còn, gương mặt có chút buồn.
Nam Cung Hàn bên kia cũng đang đi thám thính, đôi mắt đảo quanh gian phòng. Gương mặt cố gắng gượng của Hi Văn cũng không nằm ngoài tầm mắt anh, nhưng anh không quan tâm. Tất cả mọi người ở đây đều biết đến anh, kể cả Hi Văn cũng từng thấy anh nhiều lần trên báo và truyền hình. Vì vậy, anh cũng không quá bận rộn với việc chào hỏi.
Nam Cung Hàn, anh nổi tiếng là người giỏi giang, mưu mô, lại rất biết giữ chữ tín, một mình anh xây dựng tập đoang Nam Gia, được coi là ông trùm của giới chứng khoán. Trong giới Hắc đạo, người ta cũng phải nể anh đến 9 phâng . Anh là người lạnh lùng, mưu mô, đặc biệt rất tàn nhẫn với đối thủ, những kẻ giám phản bội anh đều sẽ chết một cách tàn nhẫn. Nhưng anh lại có gương mặt trời ban gần như là hoàn hảo tuyệt đối, khiến cả đàn ông lẫn phụ nữ thèm muốn. Thân hình cao to, lực lưỡng, anh chắc cũng phải 1m9 mới vừa.
Trở lại với bên Hi Văn, mặc dù vẫn chưa hết bất ngờ, nhưng cô lại giả vờ không biết anh. Vì cô nghĩ, anh bên cạnh cô gái khác, nếu muốn nhận cô thì đã nhận từ lâu, vậy thì hãy im lặng để xem anh có phản ứng thế nào. Làm quen hết một lượt, xem ra anh đã không có ý muốn gặp cô, cô lại càng đau đớn hơn nữa. Ngay bây giờ, cô chỉ muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Hi Văn nán lại cũng không lâu. Cô đi mua một chiếc điện thoại rồi liền đi ra ngoài. Bên ngoài đã có một chiếc xe đợi sẵn cô ở ngoài để chờ đón về. Nhưng cô dường như chưa muốn về nhà giờ này, liền trốn đi khỏi chiếc xe, rồi đi bộ một mình trên đường lớn. Dọc đường, cô thấy một quán pub. Thật hợp với tâm trạng hiện tại của cô. Hi Văn liền tạt vào ngay. Mặc dù ban đầu cũng có chút lưỡng lự vì sợ sẽ bị người khác bắt gặp nhưng cô vẫn quyết đình sẽ thử một lần cho biết cảm giác. Cô ngồi xuống, gọi một chai rượu và một chút đồ nhắm. Ban đầu, cô chỉ định uống một chai. Nhưng một chai lại thành một chai nữa rồi lại thành mấy chai nữa. Cô uống say bét. Mặc dù say, cô vẫn làm trung tâm của quán rượu với hình ảnh cô gái mặc chiếc đầm đỏ khiêu gợi, mái tóc ngắn được làm soăn lọn to, ban đầu được chải chuốt gọn gàng, bây giờ đã lại rối tung, nhưng chúng không hề làm mất đi vẻ xinh đẹp của cô, trái lại gương mặt đỏ bừng nhờ rượu và mái tóc lại càng khiến cô quyến rũ hơn. Nhưng tên đàn ông đi qua không khỏi liếc ngó, thậm chí còn nói ra những lời bông đùa, trêu ghẹo, tán tỉnh cô.
Sau khi đã say đến mức như muốn ói ra hết một loạt bữa sáng, bữa trưa, bữa tối đạm bạc của ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai ra, cô lảo đảo mở chiếc túi hàng hiệu đắt tiền Louis Vuitton, rút ra tất cả số tiền mặt có trong túi và đưa cho người chủ quán rượu. Nói" Cầm hết đi"
Người chủ quán thấy vậy mắt sáng ngời, cảm ơn cô ríu rít rồi cầm lấy sập tiền.
Ra ngoài, quả thực cô nôn sạch mọi thứ trong bụng ra, rồi đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại nhảy ra đường, chặn ngang một chiếc xe Lamborghini Aventador SVJ chỉ có 63 chiếc trên thế giới, duy nhất một chiếc trong thành phố Y này. Không những chặn ngang xe người ta, cô còn đi vào trong ghế lái của chiếc xe, nơi người đàn ông đang ngồi, cô ngồi chễm chệ trên đùi anh.
Người đàn ông bất giác nhíu mày, nhưng không hiểu vì lí do gì mà anh lại không đẩy cô ra, ngược lại, lại cảm thấy khá thoải mái. Cái cảm giác chưa từng có với những người phụ nữ khác.
" Tôi lái cho." Hi Văn mặt vẫn còn đang đỏ bững, giọng nói mơ mơ màng màng. Cô đặt tay lên bánh lái, chân định đặt lên chân ga, nhưng chân của người đàn ông đã đặt ở đó trước, vậy là cô dẵm lên chân người đàn ông mà tưởng rằng là mình đang đạp ga. May mắn rằng, trên đường đi về từ buổi event, cô đã tháo đôi guốc cao 15 phân ra rồi đi chân trần khắp từ nãy đến giờ. Không thì người đàn ông này đã nát chân từ lâu rồi cô nghĩ.
Rồi cứ vậy, ngừơi đàn ông kia không có thái độ gì, mà ngược lại còn rất phối hợp, cô đặt lên chân anh bao nhiêu lực, anh lại đặt lên chân ga bấy nhiêu lực. Tốc độ hiện tại của con xe đang là 230km/giờ. Tất nhiên, anh ta không ngu đến vậy lại để cho một ả đang say lái xe với tốc độ cao như vậy. Từ đầu đến cuối, anh có đặt một bên tay phải lên vô lăng điều khiển sang một nơi cách không xa thành phố. Họ dừng xe.
" Sao lại dừng lại?" Hi Văn hỏi với giọng hơi tức giận
Người đàn ông không trả lời, chỉ chừng một đôi mắt lạnh lùng và đùng đùng sát khí. Nhưng Hi Văn đâu có để ý, cô vẫn tiếp tục đòi nhấn ga rồi đi tiếp, nhưng làm sao mà được. Mặc dù dừng lại, nhưng họ vẫn giữ nguyên tư thế đó, chân người đàn ông vẫn ở trên chân ga, để kệ cho người phụ nữ dẫm vào.
Nơi đến là một khu rừng, ai không biết mà lỡ chân đến đây thì sẽ tưởng đây chỉ là một khu rừng bình thường. Nhưng trên mỗi chiếc cây đều là những camera an ninh tiên tiến được lắp đặt kèm thêm một bộ bắn tên.
Người đàn ông lái xe sâu hơn vaò trong khu rừng. Trước mặt là một cái cổng siêu to, đựơc mạ vàng bên ngoài. Chứng tỏ gia thế của gia chủ rất lớn. Chiếc cổng được mở tự động, Chiếc xe dần dần tiến vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com