TruyenHHH.com

Em Chi Co The La Vo Toi

Ngày hôm sau ...
Harry bắt buộc phải đi với Ginny để cô ấy đem quyển sách của hoàng tử lai đem đi giấu.
Thật không hiểu nổi là hai người đó có đánh nhau trong phòng giấu đồ hay ko chứ , Harry đi ra mặt hậm hực, kính lệch đi rõ ràng.
- Harry, vụ giấu đồ sao rồi.
Ron ngây thơ chạy đến hỏi
- bố đừng hỏi nữa, thật tức chết mà
Harry hậm hực hất tay Ron ra khỏi vai mình , lạnh lùng đi thẳng bỏ cậu lại với ánh mắt ngâu đần nhìn cậu.
- thật bực mình mà, AAAAAAA~~~~|
Harry rống lên
- Tại sao Ginny có thể làm vậy với mình chứ.
Harry hậm hực đấm vào tường
- Ui.. Cha....
Harry... Nước mắt dàn giụa ôm tay nhảy nhảy lên kêu oai oái sau màn chơi ngu của mình .
- Hức.. Mình chỉ xin cho xem lầm cuối thôi mà ko cho... A ~~~ đồ kẹt xỉ!!!
Trên mái nhà hiện ra cái bóng cứ nhảy nhảy uốn éo làm cho vài người đi vệ sinh buổi đêm thật ngất xỉu tại chỗ .

- Harry, cậu tính làm gì đây, lão Horace có vẻ ko chịu hợp tác.
Vanna ngồi trên bàn phòng sinh hoạt chung xoay cái bút lông trên tay bằng ma lực.
- Lão ta khó khăn đến vậy sao.
Ron hỏi
- Cực khó khăn, tính cách lão thật không thể đoán trước được . Thời gian thì không có nhiều , thầy Dumledore cũng ko thể hiểu nổi tính cách ông ta.
Harry gãi gãi sau gáy
- Nếu vậy chúc cậu may mắn Harry.
Hermione dựa đầu vào vai Vanna nói vẻ chán chường nhìn Harry với ánh mắt thương tiếc.
- May mắn? Ừ nhỉ .. Mình chỉ cần... Có may mắn thôi.
Harry cười khó hiểu
Bựt!
Harry bung nắp nút chai phúc lạc dược , tu lấy không chừa một giọt.
Cả 3 đứa ngồi nhìn cậu xem có gì thay đổi không
- Cậu cảm thấy thế nào Harry?
Ron nuốt nước bọt nhìn cậu
- Tuyệt ! Thực sự rất tuyệt.
Harry đứng lên , cậu cười khúc khích như bị chọc léc.
- Harry, ghi nhớ thầy Slughorn thường ăn bữa sớm , xong đi dạo sau đó là về văn phòng
- đúng rồi , mình phải xuống chỗ bác Hagrid
- không Harry, bọn mình phải đi nói chuyện với thầy Horace .
Hermione nói lớn
- Mình biết ,... Nhưng... Mình cảm giác sẽ rất tốt nếu xuống chỗ bác Hagrid.
- mình cảm thấy là mình nên đến đó tối nay.
- Cậu có biết mình có ý gì không .
- không
- được rồi, tin mình đi , mình biết đang làm gì mà !
-nhưng..
- Để cậu ta đi đi , có vẻ thuốc đang phát huy tác dụng của nó đấy.
Vanna ngăn Hermione lại không cho quấy rối Harry.
- Em không tin cái thứ thuốc đó cho lắm.
Hermione cắn móng tay lo lắng
- Thuốc đó là thuốc may mắn Hermione, không phải thuốc liền xương hay thuốc phát tác rõ ra ngoài . May mắn ko thể thấy bằng mắt thường.
Vanna cầm tay cô ôm vào lòng , kẻo cô cắn cụt tay khi nào không hay.
- Ron , cậu cũng đừng hòng mà đi.
Vanna giọng lạnh lẽo nhìn Ron đang rón rén đi ra cửa.
- v... Vâng.!
Ron run rẩy thụt cổ lại đi vào trong.
Đến tối hôm đó
Harry đã chứng kiến một cảnh tượng ám ảnh cậu mãi mãi
Thầy Snape chính tay lão giết chết thầy Dumledore người mà cả Harry coi trọng là thầy là cha .. Chết trước mắt cậu mà không thể làm được gì.
Lũ tử thần thực tử đến đó ép buộc lão giết Dumledore
Harry đuổi theo đám đó và đụng độ với Snape, túp lều của lão gác rừng Hagrid bị thiêu rụi . Hagrid bị bắt đi . Tiếng gào thét trong đêm thật ám ảnh người xung quanh
- THẦY ẤY ĐÃ TIN TƯỞNG NGƯƠI .. TẠI SAO!!!!
Harry chạy theo mê mẩn phóng bùa chú vô vọng vào đám người tội đồ đó . Cuối cùng kết thúc bằng một bùa chú trả lời cho danh tính HOÀNG TỬ LAI là ai.
- Tôi chính là Hoàng tử lai Potter. Và cậu dám dùng bùa chú do tôi sáng tạo ra ư.
Câu nói đó khiến cho đầu óc cậu đảo lộn ko tỉnh táo nổi với những thông tin cậu có được.. Thật khó chấp nhận với cậu..
Xác thầy Dumledore nằm dưới mặt nền đất lạnh lẽo.
Cả trường thương tiếc mỗi người tạo ra một nền sáng tưởng nhớ cho linh hồn đã khuất
Đến sáng mai cả trường không khỏi đau xót vì cái chết đột ngột của thầy Dumledore.
Harry đau đớn hơn, cậu ta tự dằn vặt bản thân .
- Harry! Tôi nói chuyện với cậu một lúc được chứ
Vanna ngồi cạnh cậu
- Vanna , đáng lẽ ra tớ là người chết mới đúng chứ không phải thấy ấy.
Harry run rẩy mếu máo
- Đó không phải lỗi của cậu , mọi việc đã được định đoạt trước rồi.
- ý cậu định đoạt..?!
- Chính thầy ấy đã để cho Snape hạ mình để lấy lòng tin của Voldermort. Thầy ấy dù ko chết dưới tay của Snape cũng chết vì lời nguyền .
Harry gạt nước mắt quay mình hỏi Vanna
- Là chiếc nhẫn ?
- Đúng , nó đã ăn gần hết thầy ấy rồi.
- ko ngờ thấy ấy lại làm vậy.
Harry mặt xụ xuống .
- Cậu còn một chặng đường dài nữa đấy Harry, đích đến còn đang chờ cậu Harry. Đây chỉ mới là bắt đầu cho sau này.
Vanna vỗ vai cậu động viên
- Và tôi tin cậu sẽ không khiến cái chết của thầy ấy vô ích .
Harry im lặng rồi đứng dậy lau nước mắt nước mũi tèm lem ôm lấy cô
- Cảm ơn cậu Vanna . Cảm ơn cậu .
Vanna bị ôm bất ngờ ko khó chịu lắm, vỗ vỗ lưng cậu vuốt ve như con nít .
- Harry, Vanna hai người có đi uống bia bơ ko. Mẹ tớ gửi đến nè.
Ron gọi vọng từ xa
- Tớ đến đây .
Harry vui vẻ chạy đi với Ron.
- Em ra đi Hermione!
Hermione núp sau cánh cửa giật thột khi nghe mình bị lộ . Cô mon men đi ra khỏi cánh cửa gỗ đi ra
- Chị biết em ở đó khi nào ?
Hermione dùng ánh mắt cún con nhìn cô dò xét
- Cái đầu em cứ lấp ló vậy , ko biết mới là lạ.
- Mồ ~~ chị nghẹo em .
Hermione ôm lấy tay cô nũng nịu
- Chị nghẹo em khi nào ? Đi uống bia bơ ko .
- Tất nhiên
Hai người vui vẻ cười nói dắt nhau đi uống bia bơ .. Bỏ lại đó là một màu u ám của chặng đường đã qua ...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com