Em Bi Ung Thu Tuoi 27
Chán quá anh em ạ. Cuộc đời cứ như không cho mình lối thoát vậy Ai cũng khuyên bảo phải lạc quan tự tin nhưng gần đây mọi thứ lạc quan tự tin của em dần biến mất. Lạc quan thế nào ddc khi bệnh ngày càng nặng.
Hiện tại thì em bị viêm loét trong vòm họng nước mũi xì ra màu xanh, bên trong đóng màng vẩy giả mạc, cứ xì ra vài tiếng sau lại đóng vẩy với nước dịch đầy mũi rồi. Tai phải chảy nước liên tục phải nhét bông thấm không thì thi thoảng nó chảy ra ngoài. Đầu đau, vai gáy đau nước bọt thì không có môi lúc nào cũng khô nẻ và không ăn được cơm vẫn phải húp cháo. Cái buồn hơn nữa là bác sĩ viện K chữa mãi không khỏi nên cho ra viện luôn trong tình trạng như này luôn. BS bảo "không có dấu hiệu ung thư tái phát" em hỏi vấn đề của em giờ chữa trị thế nào thì BS bảo" về tuyến dưới thăm khám chữa trị tiếp" . Đm tuyến trên còn không chữa được thì tuyến dưới chữa cái gì? Chán chả buồn níu kéo nữa khi BS đã từ chối khéo mình rồi. Ra các cơ sở bên ngoài hoặc viện khác kể tiểu sử bệnh cái là ông nào cũng né khuyên về bệnh viện K chữa trong khi viện K thì đuổi ra. Mình thành quả bóng mất rồi ông nào cũng muốn sút đi chắc đành buông tay chịu chết vậy . Khốn nạn thân em
Chết đi thương vợ con là nhiều nhất. Cứ ngỡ là lấy được thằng chồng hiền lành, yêu thương, chăm chỉ, mẹ chồng hiền lành chiều con dâu hơn con đẻ thì.... Đm giá như bệnh sớm vài năm chưa vợ con gì thì có nghẻo cũng chả vướng bận mấy, vì bố mẹ già thì còn có anh chị nữa. Nếu chưa có vợ con gì thì chết đi cũng nhắm mắt nhẹ nhàng .
Giá như bệnh muộn vài năm nữa khi đó con cái lớn khôn , làm ăn mấy năm kinh tế dư rả rồi thì .... Bệnh đến đúng lúc mình không muốn nhất Đen nhất có thể rồi .Bây giờ em thật sự lúng túng không biết làm sao nữa vẫn giấu gia đình chuyện bác sĩ cho ra viện vì nói ra chắc chắn sẽ bị hỏi những câu hỏi không muốn trả lời. Chữa tiếp thì không biết chữa ở đâu, cơn đau cứ hành hạ mỗi ngày. Bi đát đến thế là cùng. .Có bác nào đang làm bác sĩ hoặc liên quan đến cái này chỉ em với chứ hết đường rồi không biết tính sao.
Hiện tại thì em bị viêm loét trong vòm họng nước mũi xì ra màu xanh, bên trong đóng màng vẩy giả mạc, cứ xì ra vài tiếng sau lại đóng vẩy với nước dịch đầy mũi rồi. Tai phải chảy nước liên tục phải nhét bông thấm không thì thi thoảng nó chảy ra ngoài. Đầu đau, vai gáy đau nước bọt thì không có môi lúc nào cũng khô nẻ và không ăn được cơm vẫn phải húp cháo. Cái buồn hơn nữa là bác sĩ viện K chữa mãi không khỏi nên cho ra viện luôn trong tình trạng như này luôn. BS bảo "không có dấu hiệu ung thư tái phát" em hỏi vấn đề của em giờ chữa trị thế nào thì BS bảo" về tuyến dưới thăm khám chữa trị tiếp" . Đm tuyến trên còn không chữa được thì tuyến dưới chữa cái gì? Chán chả buồn níu kéo nữa khi BS đã từ chối khéo mình rồi. Ra các cơ sở bên ngoài hoặc viện khác kể tiểu sử bệnh cái là ông nào cũng né khuyên về bệnh viện K chữa trong khi viện K thì đuổi ra. Mình thành quả bóng mất rồi ông nào cũng muốn sút đi chắc đành buông tay chịu chết vậy . Khốn nạn thân em
Chết đi thương vợ con là nhiều nhất. Cứ ngỡ là lấy được thằng chồng hiền lành, yêu thương, chăm chỉ, mẹ chồng hiền lành chiều con dâu hơn con đẻ thì.... Đm giá như bệnh sớm vài năm chưa vợ con gì thì có nghẻo cũng chả vướng bận mấy, vì bố mẹ già thì còn có anh chị nữa. Nếu chưa có vợ con gì thì chết đi cũng nhắm mắt nhẹ nhàng .
Giá như bệnh muộn vài năm nữa khi đó con cái lớn khôn , làm ăn mấy năm kinh tế dư rả rồi thì .... Bệnh đến đúng lúc mình không muốn nhất Đen nhất có thể rồi .Bây giờ em thật sự lúng túng không biết làm sao nữa vẫn giấu gia đình chuyện bác sĩ cho ra viện vì nói ra chắc chắn sẽ bị hỏi những câu hỏi không muốn trả lời. Chữa tiếp thì không biết chữa ở đâu, cơn đau cứ hành hạ mỗi ngày. Bi đát đến thế là cùng. .Có bác nào đang làm bác sĩ hoặc liên quan đến cái này chỉ em với chứ hết đường rồi không biết tính sao.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com