TruyenHHH.com

[EliNaib][JackNaib]Yêu để hận

Chap 7.1:Extra chap(First game)[JosephxAesop]

Deawnx

Tóm tắt tình cảm của cậu tẩm liệm sư và vị nhiếp ảnh gia.
CP_phụ.

1.
Việc Jack là tình nhân của Naib,điều này ai cũng biết.

Việc Naib yêu Jack,điều này ai cũng biết.

Cả việc vị tiên tri dạo gần đây thường xuyên bỏ bữa,đêm hay gặp ác mộng và trông ngày càng tiều tuỵ hẳn đi, ai cũng biết.

Nhưng chẳng ai muốn dây vào cả.
Chẳng ai muốn dây vào chuyện liên quan đến thợ săn cả.
Aesop Carl cũng chưa từng nghĩ mình sẽ muốn dây vào cái mớ rắc rối tình đơn phương này.

Nhưng số mệnh thật nực cười,nhỉ?

Tại bàn ăn chung,mọi người đều đang bàn tán về vụ việc liên quan đến vị tiên tri và cậu lính thuê kia.

Nói là bàn tán thì không hẳn,đúng hơn phải là nói xấu và khinh ghét.

"Tên tiên tri thật ngu ngốc nhỉ?Cứ đeo bám theo tên lính thuê kia để rồi hôm nọ bị đánh,ha!đáng đời!"

Kẻ khác nói:
"Tôi ngứa mắt cậu ta lâu rồi,suốt ngày giả vờ lo lắng cho người khác như thể mình cao thượng và tốt đẹp lắm."

Một kẻ nữa thêm vào:
"Lại chẳng đúng quá,cứ mãi làm con chó chạy theo cái đuôi của người ta như vậy,ai chẳng ghét,ai chẳng khinh!"

"Còn cả tên lính thuê kia nữa,yêu đương gì chứ?Có mà lợi dụng thì có!Trên danh nghĩa tình yêu để dành chiến thắng thôi!"

"Đúng đúng!Việc có tâm ý với thợ săn đã là nực cười rồi haha!"

Và sau đó là vô vàn những lời đàm tấu,những lời nói đáng kinh tởm tuôn ra từ miệng của những kẻ kia.

Aesop chưa ăn gì nhưng nghe những lời như vậy cũng đủ khiến cậu muốn ói.
Không muốn nghe nhưng nó cứ vang trong căn phòng ăn rộng lớn ồn ào thì phải làm sao?
Đó là lí do Aesop ghét nơi đông người.
Một lũ người giả tạo.

Liếc đĩa bít tết phủ sốt rượu vang được đặt trên bàn,Aesop thở dài ngao ngán.
Nếu không làm gì đấy thì sẽ bị nghi ngờ là ở đây cố tình nghe trộm chuyện quá.
Aesop miễn cưỡng cầm dao và nĩa chậm rãi cắt từng miếng nhỏ xíu như nghiền thịt.
Đằng nào cậu cũng chẳng định ăn.

Cậu không muốn ở lại đây thêm một chút nào cả,nhưng cậu thừa biết bây giờ quay lại phòng mình thì cũng phải nghe những tiếng động không kém phần dâm dục khác.

Nên Aesop lựa chọn ở đây và im lặng,không xen vào cuộc trò chuyện kia là được,đó là cậu nghĩ vậy.

Nhưng có vẻ hôm nay không phải là ngày may mắn của cậu rồi.

"Sẵn tiện nói về việc yêu thợ săn,chẳng phải ở đây chúng ta cũng có một người sao?"

Bàn tay cầm dĩa đang cắt thịt của Aesop run nhẹ.

"Ừ,đúng rồi nhỉ"

Aesop thề là cậu muốn xông vào bóp cổ kẻ vừa lên tiếng kia lắm rồi đấy.
Vẫn biểu lộ tâm thái ung dung,nhưng trong lòng đang gợn sóng,cậu tiếp tục công cuộc băm phần thịt trên đĩa mình.

Bằng một chất giọng miệt thị,kẻ kia nói tiếp:
"Ấy chết,ăn nói cẩn thận không vị kia của cậu ta biết thì xong đấy"

Kẻ khác thêm vào.
"Ấyyyy,sợ quá,lại giết ba thả một à?"

KÉTTT!

Aesop kéo ghế đứng dậy.

Cả một bầu không khí nặng nề bao phủ xung quanh cậu.

Căn phòng như bị tiếng kéo ghế của cậu làm ngưng đọng, mọi thứ bỗng chìm vào im lặng.
Nhưng không được bao lâu,những tiếng xì xào,bàn tán lại nhanh chóng nổi lên.

Nhưng ánh mắt của những kẻ kia vẫn chưa rời người cậu.
Ghen ghét có,kinh tởm có,khinh bỉ có,chỉ riêng hối lỗi là không hề có.

-Tôi no rồi.
Nói như vậy rồi cậu rời đi,để lại đĩa thịt nát tươm và chiếc đĩa đầy vết xước do dùng dao cắt quá tay.

2.
Ai bảo mối quan hệ của bọn họ tốt đẹp vì bọn họ đều yêu nhau?

Về việc giết ba thả một,là chuyện rất kiêng kị để nhắc lại khi có Aesop ở gần,bởi vì đó là lí do tình cảm bọn họ rạn nứt,và cũng là lí do mối quan hệ này của họ không thể quay lại như trước.

Bọn họ có làm gì sai?
Không hề.

Tình cảm của Aesop dành cho Joseph,là hoàn toàn chân thành.

Nhưng những lời đồn về việc cậu lợi dụng anh được truyền tai nhau ngày càng nhiều qua đám người sinh tồn kia.

Cậu không hiểu tại sao.
Cậu không hiểu mình đã làm gì sai.
Cậu thấy tội lỗi vì đã để anh bị nói xấu,bị đàm tấu bởi lũ người sống sót kia.
Nhưng cậu biết làm gì đây.

Rồi đến một ngày,những lời truyền tai nhau giữa kẻ sinh tồn cũng đến được với Joseph.
Lúc đầu hắn rất tức giận,lôi kiếm ra chuẩn bị đi đến trang viên của kẻ sống sót sinh tử một phen,nếu không nhờ Aesop ngăn lại có khi đã có cuộc thảm sát rồi.

Ài,đừng nghĩ Aesop quan tâm,luyến tiếc gì đến lũ người kia,chỉ là làm như vậy sẽ phạm quy và bị phạt,nghe nói hình phạt rất đáng sợ nên cậu không muốn anh bị tổn thương thôi.

Nhưng càng ngày, lũ người sống sót càng được nước làm tới.

Một ván đấu nọ,thợ săn là Joseph,anh quyết định thả cả bốn,vì dù sao hôm nay anh chiến thắng cũng đủ nhiều rồi.
Và vì,Aesop cũng tham gia trận đấu này.

Anh không đến gần ai cả,kể cả Aesop,vì biết nếu thân cận với cậu quá mức,thể nào Aesop cũng bị đám người kia lôi ra nói.
Lũ sống sót thấy vậy cũng không biểu hiện hì nhiều,nhưng trọngg lòng đang có sóng ngầm rồi.Bọn chúng bắt đầu bày ra trò lục hòm kiếm súng để bắn anh.
Lần đầu tiên bị bắn,Joseph có tức đấy,nhưng vì Aesop,anh cố nhịn.
Lần thứ hai,rồi thứ ba,Joseph vẫn nhịn.
Tay cầm kiếm run rẩy,có vẻ rất khó chịu rồi.

Đỉnh điểm là khi lũ người sinh tồn kia bắt đầu trở nên quá đáng.

Chúng bắt Aesop cầm súng bắn anh.
Aesop nhất quyết không cầm,đó là điều chắc chắn.

Tức giận,một trong số bọn chúng đã giật lấy súng,bắn vào người cậu.
Aesop vì mất máu mà ngất đi,không ai chữa thương cả.

Khi Joseph phát hiện ra Aesop nằm dưới nền đất lạnh lẽo,toàn thân bê bết máu,gã đã đến giới hạn chịu đựng của mình.

Kiếm vung,máu chảy,ba kẻ kia nhanh chóng bị hạ gục.
Nhưng gục thôi chưa đủ.
Joseph dùng kiếm cứa từng phần da của bọn chúng ra,máu chảy lênh láng.

Sau khi cả ba người kia được đưa về trang viên chữa thương khẩn cấp,Joseph quay lại nơi cậu tẩu liệm kia,bế cậu lên rồi bằng ánh mắt buồn bã và đầy âu yếm hắn lên tiếng:
-Tại anh em mới bị vậy..chúng ta,đừng gặp nhau nữa..
Giọng nói chắc nịch,vẫn ôm Aesop đầy lưu luyến,gã ta đầu hàng.

Thợ săn đã đầu hàng,kẻ sống sót có thể trở về trang viên.

Trò chơi đó,một người sống sót.

Rồi sau đó là hàng hàng sa số những tin đồn không đúng sự thật được dựng lên về cặp tẩm liệm và nhiếp ảnh gia.

Và từ đó Aesop cũng chưa từng bắt chuyện lại được với Joseph nữa.
Nếu có gặp,anh cũng sẽ lướt qua cậu một cách vô tình,như người dưng vậy.

Aesop Carl.

Kẻ có trái tim băng giá,

Lần đầu biết tổn thương là gì.

3.
Aesop đóng sầm cửa lại,cứ vậy mà bước đi.
Cậu thà ngồi trong phòng mình nghe tiếng rên còn hơn,cậu sai rồi.

Có lẽ,ngay từ đầu cậu đã sai rồi.

Có lẽ ngay từ việc yêu anh,cậu đã sai rồi.

Cậu tẩm liệm sư đang lạc lối.
Mang theo tâm trạng bức bối bước từng bước nặng trịch lên cầu thang.
Người ngoài nhìn vào sẽ không thấy khác biệt mấy.

Bầu không khí lạnh lẽo xung quanh cậu là tấm màn bao phủ hoàn hảo,che dấu đi cảm xúc thật của cậu lúc này.
Có lẽ cũng vì vậy mà không ai dám tiến tới làm quen với cậu.
Trừ anh.
Mà Aesop cậu có thật sự cần ai chứ?
Có.Anh.

Bỗng cậu tẩm liệm phát hiện thấy một bóng người đội mũ trùm đang đứng trước cửa phòng của người lính thuê kia.

Gì vậy,còn có người thích nghe lỏm tình nhân làm chuyện ấy với nhau à?Vã quá rồi sao?Cậu không muốn nghe còn không được đây này. Cậu định kệ kẻ kia mà đi thẳng vào phòng của mình thôi,nhưng có một thứ làm cậu chú ý.

Cơ thể người đứng trước cửa đang run rẩy,đôi tay nắm chặt đầy uất ức trông không giống như đang thích thú với màn ái muội đang diễn ra trong căn phòng của cậu lính thuê.Tựa như hờn ghen đến đỉnh điểm mà cũng tựa như bất lực cùng cực nhưng không thể làm gì.
Số mệnh thật trớ trêu thay.

Aesop thấy hứng thú với biểu cảm của người trước mặt này.Không lẽ đây là vị tiên tri ngu ngốc theo đuổi người ta đến cùng để rồi bị hành cho ra bã trong truyền thuyết?
"A..nếu lúc đó Aesop không ngất đi,hẳn cũng sẽ biểu lộ tâm trạng như vậy với Joseph"

Nghĩ vậy,
Rồi Aesop Carl,như bị ma xui quỷ khiến,đã chủ động bắt chuyện vị tiên tri kia.

4.
Vị tiên tri này thật sự rất ngốc.

Ngốc đến mù quáng,yêu tha thiết một người không yêu mình.

Nhưng lại chưa từng từ bỏ.

Khi Eli Clark được hỏi thấy ai đẹp hơn,kẻ kia chỉ cười thật tươi mà nhắc đến tên người hắn ta yêu.
Cho dù tiếng nỉ non của người kia với gã đàn ông khác đến được tai hắn.
Hắn thật sự yêu người kia nhỉ.

"..."

Sao một người lại có thể ngu ngốc đến thế?

Nhưng mà..

Tình cảm này,khiến Aesop khâm phục.

À,cậu đã hiểu rồi.

Và với nụ cười mỉm sau lớp khẩu trang,cậu cũng trả lời lại vị tiên tri kia người cậu yêu đẹp đến nhường nào.
-Anh ấy cũng đẹp hơn tôi hàng trăm,hàng ngàn lần!

Sau một khoảng thời gian rất dài cậu mới có thể cười không chút giả tạo như vậy.
Có gì đó trong Aesop Carl đang thay đổi.

Aesop không chần chứ,nhanh chóng chạy xuống cầu thang,trước khi đi cậu vẫn không quên cảm ơn vị tiên tri kia vì cuộc trò chuyện này:
-Cảm ơn anh! Tôi hiểu rồi!Sau này tôi sẽ giúp anh và người ấy đến với nhau nhé!Tôi hứa đấy!
-Rồi chạy thục mạng xuống phòng ăn.

Không chút lường trước,Aesop mở cửa phòng ăn cái rầm.
Cả căn phòng như bị tiếng đập cửa kia làm kinh động,tất cả mọi người trong phòng ăn quay sang nhìn cậu ta,không ai nói nửa lời.

Aesop thở đều,cố gắng giữ bình tĩnh,cậu phải làm điều này.

Giọng trầm đều của Aesop vang lên trong căn phòng rộng lớn,không nhanh không chậm.

-Tôi yêu Joseph là thật.

Một số tiếng bàn tán nổi lên,nhưng nhanh chóng im re vì cái lườm của cậu.

-Từ nay,nếu ai dám gây ảnh hưởng tới tôi và Joseph,kẻ đó chắc chắn sẽ chết không toàn thây dưới tay tôi.
Ngữ khí nguy hiểm và đầy chắc chắn của cậu làm không ít kẻ run bần bật,lắm kẻ còn tưởng như nghe nhầm mà ngã khỏi ghế.
Bầu không khí thật sự là quỷ dị đến đáng sợ.

Aesop thấy mình làm đến vậy cũng ổn rồi,với tình hình này,chắc chắn không ai dám ho he nửa lời đâu.
Nhanh chóng đóng cửa lại,để lại sau lưng là những con người còn đang lâm vào sợ hãi.
Aesop không quan tâm.
Cậu còn nơi quan trọng hơn phải tới.

5.

-Joseph!

Nơi cánh đồng hoa hồng vàng rực,một bóng người xanh với màu tóc bạch kim đang đứng ở giữa.Nghe thấy tiếng gọi như vì bất ngờ mà quay lại về hướng tiếng nói ấy phát ra.

-Xin lỗi đã để anh phải chờ!
Cánh đồng hoa này,Aesop biết anh sẽ ở đây.

Vì đây là nơi lần đầu tiên hai người gặp nhau.

Dưới ánh nắng vàng rực rỡ,gió nhẹ nhàng thổi, từng bông hoa hồng vàng đung đưa theo nhịp điệu của gió, cả những cánh hoa hồng vàng thơm ngát cũng bay lên như muốn hoà quyện cùng âm hưởng của thiên nhiên.Màu sắc rực rỡ như vậy,nhưng anh lại đẹp hơn cả.

Cả Aesop và Joseph đều có nhiều kỉ niệm tuyệt đẹp bên nhau tại nơi này.

Aesop đi từng bước đến nơi Joseph đang đứng,rồi càng đi càng nhanh,cho đến khi từng bước chân của cậu biến thành những quãng chạy.

Cậu nhớ người kia.

Nhớ hơi ấm,nhớ nụ hôn của người kia.

-Joseph!!
Cậu cảm thấy khoé mắt hơi cay.

Joseph nửa vì bất ngờ,nửa vì hạnh phúc,nở một nụ cười tuyệt đẹp nhìn về phía Aesop đang chạy đến.
Anh cũng sắp không chịu được việc không có cậu rồi.

Joseph dang tay ra cho Aesop sà vào lòng mình,cũng ấm áp gọi lại tên cậu:
-Aesop,anh đây!Có anh ở đây rồi!

-Joseph..!Đừng bao giờ rời xa em nữa!
Aesop dụi đầu vào lòng Joseph như một chú mèo nhỏ,ôm chặt như sợ người trước mặt sẽ tan biến vào hư không,những giọt nước mắt như không kìm được mà rơi ra,nhiều loại cảm xúc đan xen trên khuôn mặt cậu.

Ở trước mặt người mình yêu,còn phải giấu diếm điều gì chứ?

-Ừm.Sẽ không.
Joseph âu yếm trả lời,cũng đầy yêu thương mà ôm lại cậu.
Chỉ cần thế này,là đủ.

5.
Việc Joseph là tình nhân của Aesop,điều này ai cũng biết.

Việc Aesop yêu Joseph,điều này ai cũng biết.

Việc tình yêu của bọn họ dành cho nhau là hoàn toàn chân thật,ai cũng biết.

_End_

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com