Elicarl Color
Aesop ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên em thấy trang viên có tuyết rơi.Tuyết rơi trắng xóa phủ kín cả trang viên, thời tiết cũng trở nên lạnh hơn, lạnh lẽo y như lúc ở bản đồ 'Ký ức của Leo', nhưng nó lại mang cho người ta cảm giác thanh bình. Aesop vừa uống cốc sữa nóng, ánh mắt vừa hướng ra ngoài cửa sổ đầy thích thú. Tất cả mọi người ở trang viên đều cảm thấy bất ngờ và họ cũng cảm thấy rất thích thú nhưng cũng vô cùng khó hiểu. Tại sao ở trang viên lại có một cảnh tượng đẹp đẽ như này? Emily giải thích:- Tôi nghe nói bản đồ 'Ký ức của Leo' đang có chút trục trặc, vậy nên hiện tượng kỳ lạ này mới xảy ra. Nó tuyệt nhỉ? Nhưng mà chỉ hôm nay mới có thôi.Cô mỉm cười, Aesop đồng ý với cô, nó rất tuyệt. Eli xoa đầu em, hỏi:- Em thích tuyết lắm hả? Trông em hứng thú với nó lắm.Aesop gật đầu, anh nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của em để sưởi ấm, anh mỉm cười, nói:- Vậy sau khi hoàn thành xong trận đấu chúng ta cùng chơi ném tuyết nhé?Em bật cười, cảm thấy lời nói của người trước mặt có chút trẻ con nhưng chút trẻ con đó khiến em cảm thấy vô cùng ấm lòng, em đáp:- Vâng..Aesop nhíu mày, em vừa rời khỏi trận đấu đã vội vã chạy đến phòng y tế vì nghe tin Eli bị thương nặng trong trận đấu cuối cùng của anh trong ngày, em đã vô cùng lo lắng nhưng đến khi nghe được câu nói vô tư vô lo của Eli khiến Aesop cảm thấy vừa tức vừa buồn cười:- Anh sẽ phải nằm đây đến hết ngày mất, không thể chơi ném tuyết cùng Aesop mất rồi, cáu thật.Aesop gỡ khẩu trang ra, dùng tay bóp nhẹ mũi Eli:- Sao ngài Joseph không mạnh tay hơn nữa? Em muốn anh phải nằm đây ít nhất một tuần.Eli nhăn mặt, anh ôm lấy thắt lưng Aesop, nũng nịu:- Em không thương anh à?Em cúi người đáp lại cái ôm, em hôn lên má Eli, thật dịu dàng:- Em có, em thương anh. Thương anh nhất.Eli mỉm cười mãn nguyện, đáp:- Anh cũng thương Aesop nhất.
- Em vẫn muốn chơi ném tuyết chứ? Nếu em thích mai anh có thể khiến bản đồ 'Ký ức của Leo' tiếp tục.....- Thôi đi Eli. Một lần thôi.
- Em vẫn muốn chơi ném tuyết chứ? Nếu em thích mai anh có thể khiến bản đồ 'Ký ức của Leo' tiếp tục.....- Thôi đi Eli. Một lần thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com