TruyenHHH.com

Editing Song Huong Benh Kieu Thiem Cau

19.

Ô rất lớn.

Tôi không hiểu vì sao nhà thiết kế lại muốn tạo ra cái ô to như vậy làm gì? Một cái ô chứa hai người, như vậy chắc chắn là có quan hệ cực kì tốt mới dùng chung ô, như thế rất tốt, nhưng khi cùng đứng dưới cái ô to khủng bố gần như cái ô che mưa của mấy sạp bán đồ ăn khuya, khung cảnh mập mờ gì đó không thể xuất hiện.

Quý Cẩm thập phần khách sáo bảo để cậu mở dù, cán dù đen tuyền càng làm nổi bật bàn tay tiêm gầy trắng nõn của hắn, bởi vì dùng sức nên khớp xương hơi nổi nên, cánh tay nổi gân bắp thịt rõ ràng. Hắn chuyên chú nhìn phía trước, tôi nhân cơ hội nhìn trộm hắn, từ trên xuống dưới.

Cả người hắn tản mát ra dụ hoặc cực hạn, chỉ thiếu chưa mở miệng nói với tôi, tới làm thịt em đi~.

Tựa hồ đã nhận ra dục vọng đang tăng cao không thể che giấu của tôi, hắn nghiêng đầu nhìn tôi, cặp mắt kia, cho dù ở ngày mưa âm trầm cũng là phá lệ sáng long lanh, làm tôi rất muốn moi cặp mắt đó ra, bỏ vào chai, đặt ở bên gối, cả đời này chỉ nhìn một mình tôi.

Bị tên biến thái như tôi thích phải, Quý Cẩm à, nhất định kiếp trước em cũng không làm chuyện tốt đẹp gì.

"Đi đường cẩn thận, đừng phát ngốc nữa, một lát nữa chúng ta phải đi qua đường lớn đấy."

"À hả, được rồi."

Hắn đang nhắc nhở tôi cẩn thận, tôi lại muốn móc mắt hắn, tôi thật là... bị đày xuống địa ngục cũng đáng, đời này có thể được hắn nhìn một lần, tôi cũng cảm thấy thỏa mãn rồi.

20.

Mười phút trôi qua thực nhanh, đặc biệt khi có Quý Cẩm làm bạn, tựa hồ tôi mới nhìn hắn vài lần, thời gian liền trôi qua mất.

Con đường gần nhà tôi tựa như từng trải qua sóng gió to lớn, lấy ba cây huyền linh làm trung tâm, bán kính mười mét xung quanh, con đường gồ ghề lồi lõm giống như phải chịu động đất cấp 7 cấp 8 gì đó.

Ở cái đoạn đường này, không biết làm khổ bao nhiêu người qua đường nữa rồi. Tôi đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở của Quý Cẩm, bỗng cậu ta bị trượt chân, trọng tâm không vững bắt đầu nghiêng ngả chuẩn bị ngã. Tôi một tay ôm lấy eo, một tay đỡ lấy khuỷu tay, vững vàng đỡ được hắn.

Cái bụng nhỏ của hắn truyền hơi ấm xuyên qua hai lớp đồng phục đến tay tôi, tôi nuốt nuốt nước miếng, mới tiếc nuối mà buông tay ra. Không biết bên dưới lớp đồng phục này, sờ lên sẽ có cảm giác như thế nào đây?

"Cậu cũng vậy, đi đường cẩn thận một chút." Tôi đánh vỡ không khí xấu hổ này.

Hắn lại nhịn không được cười thành tiếng, rồi sau đó dựa vào bả vai tôi, cúi đầu nhịn cười.

"Thật ngại quá, cậu vừa đụng phải bụng của tôi, ngứa quá tôi không nhịn được cười."

Đệch mẫn cảm như vậy! Đây không phải trời sinh để làm bạn giường của tôi sao?

21.

Tôi hít hít mũi.

Lúc nãy ô bị nghiêng khỏi một chút, hai chúng tôi đều bị dính nước mưa làm hơi ẩm quần áo

"Không cần đưa tôi về nữa đâu, cậu chạy nhanh về nhà thay quần áo đi không sẽ bị cảm đấy."

Nói xong tôi trùm mũ lên liền chạy thục mạng, cũng không nghe được rốt cuộc Quý Cẩm có hẹn gặp lại với tôi hay không. Chạy một mạch đến trước cửa nhà, tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, xoa cái mũi.

Tôi chảy máu mũi.

Nhất định là do bị châm lửa. Quý Cẩm đốt lửa, tôi làm củi đốt, dẫn lửa thiêu thân nếu không phải chạy trốn nhanh thì tôi liền bị thiêu rụi mất.

Lúc ấy Quý Cẩm cười rộ lên, giống như một bé mèo con, răng nanh nhòn nhọn thị uy với tôi, lại giống một bé hamster nhỏ, ngoan ngoãn mềm mại đáng yêu, cả người giống cái bánh ngọt ngào mềm xốp, một cắn liền tan ra trong miệng.

Ta móc giấy ra lau qua loa, lại càng lau càng nhiều, làm sao cũng không ngừng được. Tuy rằng cả người bị mưa xối ướt sũng, trong lòng tôi vẫn sôi sục một ngọn dục hỏa đang bùng cháy, liên tục thiêu đốt đầu óc tôi.

22.

Tôi về nhà thay quần áo, lúc cởi ra xong, tôi hôm một cái lên chỗ vai trái của đồng phục, khóe miệng càng lúc càng giương cao, cọ cọ mặt lên chỗ đó, cọ đến khi đầy mặt tôi đều là nước mưa.

Tắm rửa xong lại giặt sạch quần áo, tôi chậm chạp khó có thể bình tĩnh, nếu hiện tại tôi viết bài tập, đại khái đều có thể đem Quý Cẩm trở thành cảm hứng viết luôn vào giấy.

Aaaaa tôi nên làm gì đây, cúi đầu nhìn bàn tay, xúc cảm lúc đó, đến bây giờ tôi vẫn còn cảm nhận được, thời điểm ôm hắn vào trong lòng, lòng ta lại càng trống rỗng, lại muốn ôm chặt một chút, lại dùng lực một chút, đập vụn xương cốt hắn, làm hắn hòa vào thân thể của tôi, giữ lấy ót hắn, làm trong mắt hắn chỉ có tôi, bàn tay đan chặt, mũi chân chạm nhau.

Mịa nó tiểu tai họa, cả ngày quấy nhiễu suy nghĩ của tôi, nếu hắn làm tôi không thi đậu đại học Yến, Quý Cẩm em liền gả cho tôi để bồi tội đi!

Tuy rằng đúng là trình tôi không với nổi.

Tôi cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu cậu ta đi học tại đại học Yến, vậy tôi chính là bảo vệ của trường này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com