TruyenHHH.com

Edited Hot Search Dat Truoc

 Phí Khả, Bảo Tiểu Thụy và Lý Lỵ Hinh ăn cơm tối, sau khi dọn bát đũa thì hai người kia về phòng nghỉ ngơi.

Hôm nay không biết Lục Hình Văn quay tới mấy giờ mới xong, ăn tối ở phim trường.

Phí Khả lấy điện thoại ra lướt mạng.

Lúc Lục Hình Văn quay sẽ không xem điện thoại, nếu không có chuyện khẩn cấp thì những người khác sẽ không gọi điện cho y. Nhất định bây giờ Lục Hình Văn vẫn chưa biết chuyện đang hot trên mạng.

Phí Khả không biết phải diễn tả tâm trạng bây giờ của mình kiểu gì, cậu không mong Lục Hình Văn tức giận cũng không mong Lục Hình Văn hoàn toàn không giận.

Cậu cũng không biết mình đang bị gì nữa.

Cậu lấy socola trong túi ra, quyết định ăn ngay bây giờ.

Nếu như tí nữa ngài Lục tức giận, chắc ngài sẽ lấy lại socola.

Phí Khả vừa ăn socola vừa lướt weibo, cậu lại lên hot search, lần này chỉ có cậu.

#Bạn gái mối tình đầu của Phí Khả#

"Có dân mạng tính toán kỹ càng và phát hiện, căn cứ theo lời nói của Phí Khả, cậu và Lục Hình Văn đã yêu nhau một năm rồi mới kết hôn, đến bây giờ là tròn một năm kể từ khi kết hôn, mà ngày tháng đăng thiệp là khoảng ba năm trước, tính thời gian xíu, tháng mười một Phí Khả vẫn đang tình nồng ý mật với bạn gái cũ, tháng mười hai đăng ký tham gia show tuyển chọn thí sinh, sau đó không lâu đã qua lại với ảnh đế, tốc độ bẻ thẳng thành cong này cũng nhanh quá nhỉ?"

Khu bình luận ở dưới nổ tung.

"Chết mịe mày rồi tài khoản doanh tiêu."

"Đứng nhìn fans LOOK nổi điên, bị đập đường giả rồi, ngộ độc thức ăn rồi!"

"Cười chết tui, thời đại nào rồi, e rằng mấy người không biết trên thế giới ngoài đồng tính luyến ái, dị tính luyến ái còn có song tính luyến ái chứ? Có bạn gái thì không thể có bạn trai à?"

"Ha ha, mấy chục tài khoản doanh tiêu đăng bài bôi đen Khả Khả có nội dung giống y hệt nhau, tui còn không nhìn ra ư? Nhất định là nhà đối thủ làm rồi."

"Chứ không phải sau khi Khả Khả nhà mày ôm bắp đùi ảnh đế thì bỏ em gái đấy hả?"

"Không sai, trên thế giới có song tính luyến ái. Nhưng vì sao mỗi lần xảy ra chuyện thì toàn là nhà cô vậy? Người khác yêu nhau, kết hôn vô cùng thuận lợi, tới nhà cô thì, wao, vừa có scandal đã lập tức công khai mối quan hệ, sau đó kết hôn với tốc độ tên lửa. Sau khi kết hôn vẫn luôn bị đồn là kết hôn giả, ngay cả tham gia show thực tế cũng có người bóc ra hai người cư xử gượng gạo nhìn không giống như mới kết hôn."

"Cho dù là song tính luyến ái thì cũng quá phóng đại rồi nhỉ? Tháng 11 vẫn còn đang nắm tay ăn cơm chung, tháng 12 đăng ký show tuyển chọn thí sinh thì nói mình độc thân! Mấy người xem show lúc đó đi. Chia tay hơi bị nhanh thì phải? Hơn nữa còn không thấy khổ sở gì hết."

"Cách làm thông thường của show tuyển chọn thí sinh mà, lúc tham gia tất nhiên phải nói mình độc thân rồi, nếu không sao mà hút fans được. "

"Woa, mấy người xem video này đi, chính miệng Phí Khả nói lần đầu tiên gặp Lục Hình Văn cậu ta cảm thấy Lục Hình Văn là thiên sứ. Mấy người nhìn thời gian đi, là giữa tháng 12!"

"Cạn lời rồi, tháng 11 vẫn còn tay trong tay với bạn gái, tháng 12 cảm thấy ảnh đế giống như thiên sứ, đây là ngoại tình đúng không?"

"Tin bịa đặt không bằng chứng thì đừng có nói."

"Này còn không phải là bằng chứng à? Thời gian ghi hình show rõ ràng, fans LOOK mù hả?"

"Mấy người có nhận ra không. . . hôm nay là ngày 11 tháng 4! Chẳng phải đây là kỉ niệm ngày cưới của Lục Hình Văn và Phí Khả ư? Chậc chậc. "

Phí Khả bất giác nhìn lịch trên điện thoại, đúng là ngày 11 tháng 4.

Cậu không nhớ, Lục Hình Văn cũng không nhớ, thậm chí đoàn đội cũng không nhớ. Hoặc là mọi người nhớ nhưng cảm thấy không cần thiết phải chúc mừng.

Đây vốn chỉ là một ngày tháng giả.

Phí Khả đọc bình luận một lượt, có rất nhiều bình luận châm chọc, phần lớn là chửi Phí Khả, đoán cậu ngoại tình, đoán cậu vì danh tiếng mà vứt bỏ bạn gái quay ra ôm đùi ảnh đế. Fans của cậu hiếm khi gặp bất lợi, chủ đề và bình luận hot trên weibo đều là những lời chửi rủa này.

Phí Khả hiểu, đây là kết quả của thủy quân, có người cố ý bôi đen cậu.

Cậu tắt điện thoại, không để ý tới những lời trên mạng nữa.

Đừng ảnh hưởng đến ngài Lục là được.

Hai ngày sau không có cảnh quay của Phí Khả, buổi tối cũng khá thoải mái. Cậu lấy quyển tiểu thuyết "Số 32 đường Phổ Khê" ra, định đọc lại lần nữa.

Cậu ngồi trên cái ghế Lục Hình Văn thường ngồi trong phòng sách, học Lục Hình Văn tắt đèn trần, chỉ mở đèn bàn, yên lặng đọc sách.

Chín giờ hơn, chị Hân gọi điện thoại tới.

"Tiểu Khả, tra được rồi." Chị Hân chửi, "Là cái thằng bỉ ổi Khổng Vĩ Tư đó."

Phí Khả bị câu chửi của Miêu Hân dọa ngây người, nhất thời quên đáp lại.

"Khổng Vĩ Tư ghi hận em, chị đoán chắc vì chuyện Lục Hình Văn dạy dỗ cậu ta ngay trước mặt mọi người. Còn nữa, năng lực nghề nghiệp của cậu ta không tốt, bị dân mạng chế giễu chuyện đọc 1234 thay lời thoại, danh tiếng lại thua Không Bình Dịch của em, cực kỳ phẫn nộ. Mấy chục tài khoản doanh tiêu và truyền thông đăng tin đều là công ty Khổng Vĩ Tư thường hợp tác, thậm chí còn có công ty của Trương Dược Hoa."

"Không thể nào? Đã lâu như vậy rồi, phim cũng đã phát xong từ lâu. . ." Phí Khả không hiểu.

Miêu Hân tức: "Sao lại không thể! Cái thằng bỉ ổi Khổng Vĩ Tư này chuyện gì mà không làm được, lòng dạ còn nhỏ hơn cả lỗ kim! Chị đoán lý do cậu ta hận em nhất hẳn là chuyện Trương Dược Hoa nhìn trúng em. Bây giờ nắm được sơ hở của em thì cậu ta còn không vội vã bôi đen em ư! Hơn nữa hai người cùng đi con đường giống nhau, đều là kiểu mỹ thiếu niên, cậu ta chèn ép em là tự tạo thêm cơ hội cho bản thân đấy!"

"Trương Dược Hoa nào? Sao anh ta cũng nhúng tay vào vậy?"

"Chị và anh Phùng phân tích rồi, có một lý do là hiện tại Khổng Vĩ Tư đang là người của anh ta, dĩ nhiên anh ta muốn dỗ cậu ta rồi, lý do khác là anh ta chèn ép em, là muốn cho em biết thủ đoạn của anh ta rất lợi hại, chẳng phải anh ta có ý với em sao? Chắc là muốn em và Lục Hình Văn ly hôn càng sớm càng tốt! Không chết tà tâm!"

Nói tới nói lui, vẫn là cách dẫn dắt dư luận giới giải trí thường xài.

Lan tỏa tin tức trên mạng, phát động blog, phát động truyền thông, share bài. Thủy quân khống chế bình luận vài đợt, dư luận sẽ chệch hướng.

Phí Khả thở dài: "Nếu như có công ty truyền thông của riêng mình thì tốt rồi."

Miêu Hân không hiểu: "Sao tự dưng em lại nói vậy. . . Tóm lại, đoàn đội đã thương lượng xong, tạm thời không trả lời. Bây giờ chiều hướng dư luận tương đối bất lợi cho em, căn bản đang tập trung bôi đen em. Loại chuyện này càng làm rối lên thì càng hot, chúng ta dùng thủy quân đi khống bình vài đợt là được. Dù sao bây giờ em đã vào đoàn phim tập trung quay phim rồi, cũng không cần đi hoạt động gì hết. Qua vài ngày chuyện này nguội dần rồi mọi người sẽ quên thôi."

Phí Khả đồng ý: "Vâng."

Miêu Hân bó tay: "Ban đầu đã nói sau một năm sẽ tách ra ở riêng. . . nhưng buổi tối chị đã bàn bạc với anh Phùng, sợ là không được. Em và Lục Hình Văn quá hot, hot hơn nhiều so với tưởng tượng của tụi chị, qua tết rồi vẫn lên hot search đều đều, khỏi phải mua hot search, tiết kiệm một khoản tiền lớn cho phòng làm việc. . . Có lợi thì cũng có hại, việc ghép đôi này giúp em rất nhiều, tăng không ít nhân khí cho em trong một năm nay. Nhưng làm vậy thì em và Lục Hình Văn tạm thời không thể tách ra. Anh Phùng nói bộ phim hai người đang quay này, năm nay quay, chỉnh sửa hậu kỳ xong thì cũng phải năm sau mới chiếu được, đến lúc đó hai người lại hot lên, tình huống năm sau cũng sẽ dữ dội không kém."

"Ồ." Phí Khả tỏ vẻ đã hiểu.

"Bây giờ bước thêm một bước thì là một bước, dù sao cũng chỉ ký hợp đồng ba năm thôi, đoàn đội Lục Hình Văn không thể trói buộc em cả đời." Miêu Hân nói.

Sau khi cúp điện thoại, Phí Khả không thể tiếp tục đọc sách nữa.

Thậm chí còn mừng thầm trong lòng.

Ít nhất đến năm sau, chưa phải tách khỏi ngài Lục.

Cậu đang suy nghĩ vẩn vơ bỗng cửa phòng sách mở ra.

Phí Khả ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Hình Văn đang nắm chốt cửa, duy trì tư thế mở cửa, trầm mặc đứng bên ngoài.

Phí Khả hơi hoảng loạn, cậu đang ngồi ghế của Lục Hình Văn. . .

Phí Khả vội vàng đứng lên: "Ngài về rồi. . ."

Vẻ mặt Lục Hình Văn u ám, y đứng đó một lúc rồi mới đi vào phòng sách, ngồi xuống. Không mở đèn, cứ vậy ngồi trong góc tối.

Phí Khả nhận ra tâm trạng y không tốt, xin lỗi: "Ngài thấy tin tức rồi ư? Xin lỗi, em —— "

"Cái tin đó là thật hả? Đó là bạn gái đầu tiên của em?" Lục Hình Văn đột nhiên đặt câu hỏi.

Hai tay y đan vào nhau, ngồi chễm chệ ở một đầu salon như một quốc vương, cao cao tại thượng như đang thẩm vấn phạm nhân.

Phí Khả vô thức đi tới bên cạnh y, ngoan ngoãn trả lời: "Là thật."

Lục Hình Văn im lặng một lúc, khoảng một phút sau mới nói: "Phùng Kiệt đã nói với anh rồi, cũng nói cách giải quyết luôn. Bây giờ anh chỉ muốn hỏi vài câu, là những câu hỏi riêng tư, nếu em không muốn trả lời thì có thể từ chối. Nếu như em đồng ý trả lời, mỗi một đáp án phải là sự thật, không cho phép nói dối."

Từ trước đến nay Phí Khả chưa từng nói dối Lục Hình Văn, cậu gật đầu: "Ngài hỏi đi."

Lục Hình Văn hỏi: "Em và bạn gái cũ hẹn hò với nhau từ khi nào, tại sao lại hẹn hò? Chia tay lúc nào?"

Phí Khả không ngờ Lục Hình Văn lại hỏi việc này, này cũng không phải là không thể nói cho Lục Hình Văn, cậu thành thật trả lời: "Cô ấy nói thích em, theo đuổi em một khoảng thời gian, em quên tụi em hẹn hò từ lúc nào rồi. Sau khi hẹn hò với nhau được hai tuần, cô ấy nói lời chia tay, em đồng ý. Hình như ngay trước khi em tham gia show tuyển chọn thí sinh thì phải, khoảng cuối tháng mười một."

Lục Hình Văn ngẩng đầu: "Hai tuần? Sao lại chia tay?"

Phí Khả: "Ừm, cô ấy cho rằng hẹn hò với em rất nhàm chán."

"Nhàm chán?" Lục Hình Văn giống như nghe thấy một câu chuyện cười, không thể tin nổi.

Phí Khả gật đầu: "Lúc đó em bộn bề công việc, học khoa Toán không hề đơn giản, sau khi lên lớp, làm bài tập xong em còn phải đi làm thêm, căn bản không có thời gian chơi cùng cô ấy, cũng không có thời gian trả lời tin nhắn. Hình như trong hai tuần đó em chỉ đi ăn cơm với cô ấy vài lần sau khi tan học, cô ấy cảm thấy không được coi trọng."

"Em có thích cô ấy không?" Lục Hình Văn chậm rãi hỏi.

Ánh mắt của Lục Hình Văn khiến Phí Khả căng thẳng, cậu nghĩ một lúc rồi lắc đầu: "Em không biết. . ."

Lục Hình Văn chăm chú nhìn Phí Khả: "Không biết? Đây là câu trả lời kiểu gì vậy? Một người không thể không biết mình có thích đối phương hay không."

Phí Khả bối rối: "Em, em không ghét cô ấy. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp, tính cách cũng tốt. Khoảng thời gian đó tâm trạng em không tốt lắm, có được suất bảo nghiên nhưng gánh nặng của gia đình khá lớn, lúc đó em luôn do dự nên học bảo nghiên hay là đi kiếm việc làm. Cô ấy trò chuyện với em rất nhiều, khuyên bảo em không ít, khi đó em cảm thấy chung một chỗ với cô ấy hẳn là vô cùng tốt. Sau đó cô ấy nói em rất vô trách nhiệm. . ."

"Tới đây." Bỗng nhiên Lục Hình Văn nói.

Phí Khả nhích tới gần hơn.

Lục Hình Văn tiếp tục hỏi một câu riêng tư: "Nói anh nghe, bạn nhỏ, hai người từng hôn nhau chưa?"

Khi hỏi câu này, Lục Hình Văn gần như là cắn răng hỏi.

Phí Khả cảm thấy mặt cậu nóng bừng, câu hỏi này riêng tư quá rồi. Nhưng cậu vẫn trả lời: ". . . Không có."

Nụ hôn đầu tiên của cậu, là với Lục Hình Văn trong hôn lễ.

"Tại sao lại không? Em không muốn hôn cô ấy sao?"

Phí Khả hoảng hốt lắc đầu: "Em, em chưa từng nghĩ tới. . . mới có hai tuần. . ."

"Bạn nhỏ, em có biết cái gì gọi là thích không? Không phải là kiểu thích của một bạn nhỏ thích chơi với một bạn nhỏ khác." Lục Hình Văn cầm tay Phí Khả, bàn tay y vừa lớn vừa ấm, "Mà là kiểu thích muốn lại gần em ấy, vuốt ve em ấy, hôn em ấy."

Phí Khả chưa bao giờ thấy một Lục Hình Văn như bây giờ, rõ ràng y đang ngồi nhưng lại giống như đứng ở trên cao nhìn xuống người khác. Ánh mắt y quét qua người cậu, vừa như muốn nhìn xuyên thấu cậu vừa như muốn nuốt cậu vào bụng.

"Không cần biết là hai giờ, hai phút hay hai ngày, chỉ cần thích em ấy, thì sẽ muốn hôn em ấy."

Lục Hình Văn kéo Phí Khả vào trong lòng y, ngã ngồi xuống đùi y. Phí Khả có hơi hoảng loạn, Lục Hình Văn ôm eo cậu không cho cậu cử động, giọng nói trầm thấp: "Bé hư, hôm nay em là bé hư."

Phí Khả giống như bị quỷ ám, phản ứng đầu tiên của cậu là chối đây đẩy: "Không, em không phải!"

Một tay Lục Hình Văn bóp cằm cậu, không cho cậu động đậy, buộc cậu nhìn y.

"Em phải. Hôm nay em dùng một phương thức khiến anh bất ngờ không kịp đề phòng, biết được người cũ của em. Tin tức của em lan truyền trên mạng, mà anh là người cuối cùng biết được."

Bị Lục Hình Văn ôm trong ngực nóng quá, lưng Phí Khả ướt đẫm mồ hôi.

"Socola thưởng đâu? Biểu hiện hôm nay của em không tốt, anh tịch thu socola của em."

"Ăn rồi." Phí Khả nhỏ giọng nói.

Lục Hình Văn vẫn bóp cằm cậu, nhưng cậu không hề giãy dụa mà lại si mê ngắm nhìn Lục Hình Văn.

Lục Hình Văn quá anh tuấn. Dưới ánh đèn mờ, vẻ mặt tức giận của y, đôi mày nhíu chặt của y, tất cả đẹp như tượng tạc.

"Bé hư, em đang nhìn gì vậy?" Lục Hình Văn hỏi.

Phí Khả đỏ mặt, ngay cả lỗ tai cũng đỏ bừng, lầu bầu: "Em không phải bé. . ."

Lục Hình Văn nói rõ ràng từng chữ: "Em phải, em là bé hư của anh."

Phí Khả cảm thấy mình mồ hôi nhễ nhại, cái cằm được ngón tay Lục Hình Văn bóp dường như đang tan ra, toàn bộ cơ thể cậu dường như cũng tan chảy theo, tan chảy vào lòng Lục Hình Văn.

Lục Hình Văn vẫn không bỏ qua cho cậu, tiếp tục hỏi: "Nụ hôn đầu của em là với ai?"

Phí Khả không thể cúi đầu, chỉ có thể nói nhỏ đến mức gần như không nghe được, trả lời: "Với ngài. . ."

Cuối cùng Lục Hình Văn cũng mỉm cười: "Lần thứ hai thì sao?"

"Cũng là ngài. . ."

Lục Hình Văn nhích lại gần, hơi nóng phả vào đôi môi Phí Khả, chậm rãi nói: "Để anh dạy em thế nào mới gọi là hôn môi. Anh cho phép em, mỗi khi muốn hôn anh đều có thể hôn."

Lục Hình Văn nói xong, không đợi Phí Khả trả lời đã bá đạo hôn xuống đôi môi Phí Khả.

Một nụ hôn chân chính.

Phí Khả tê dại ngã vào ngực Lục Hình Văn, Lục Hình Văn buông cằm cậu ra, hai tay ôm lấy eo cậu, xoa rồi lại xoa, đầu lưỡi tiến vào từng chút một.

Lúc được buông ra, Phí Khả hoàn toàn mờ mịt, choáng váng đầu óc.

Lục Hình Văn vẫn ôm cậu, để cậu ngồi trên đùi mình, hôn cánh môi cậu từng chút từng chút một, nói: "Ban đầu anh không định sớm vậy đâu, anh sợ ảnh hưởng tới trạng thái quay phim của em. Nhưng em rất hư, khiến anh tức giận."

Phí Khả không nói nên lời: "Em, em, em. . ."

Ấp a ấp úng cả buổi, thở hổn hển.

Bàn tay Lục Hình Văn sờ lên khuôn mặt cậu, sờ lên mái tóc cậu, sờ xuống đôi môi ửng đỏ của cậu.

"Em biết sở thích của anh, những thứ Du Vân nói, chỉ trích, đều là thật. Anh sẽ không tổn thương em, bé ngoan. Anh biết em thích anh nhưng anh sẽ cho em thời gian suy nghĩ. Trước khi quay phim xong anh sẽ không nhắc lại chuyện này. Em hãy giữ câu trả lời cho em đến cuối tháng sáu, khi phim đã quay xong."

Thích gì, câu trả lời gì, Phí Khả không thể suy nghĩ nổi, thậm chí cậu còn không rõ Lục Hình Văn đang nói gì.

Được ngài Lục hôn thật thoải mái, được ngài Lục ôm vào lòng cũng thật thoải mái.

Nhưng một giây kế tiếp, Lục Hình Văn lập tức buông cậu ra, tàn nhẫn nói câu "Ngủ ngon" rồi bước đi, không hề ngoảnh đầu lại.

Phí Khả ngồi trong phòng sách rất lâu, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, không biết phải làm gì.

Cậu chậm rãi đứng dậy, đi tới ngoài phòng Lục Hình Văn, nhận ra Lục Hình Văn đã đóng cửa phòng, cậu đứng ở ngoài, nghĩ xem Lục Hình Văn đã ngủ chưa hay vẫn đang đọc kịch bản? Sau đó suy nghĩ rất lâu thích gì, câu trả lời gì.

Nghĩ đến tê cả chân mới trở về phòng ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com