Chương 5: Thân phận hoàn toàn mới
Phí Khả ăn không ngồi rồi tận bốn, năm ngày, ngày ngày làm ổ trong phòng chơi game, đánh xong một trận thì chạy bộ, chạy xong thì về đánh tiếp. Cậu không muốn ra cửa, Bảo Tiểu Thụy cũng thoải mái, chơi game cùng Phí Khả, hai người chơi tổ đội với nhau mấy chục lần, chiến tích cũng tạm được. Mấy ngày nay cậu lên weibo mấy lần, mỗi lần lên đều thấy một đống lớn tin tức về mình, phần bình luận và hộp tin nhắn nổ tung, lượt follow tăng ba triệu. Ba triệu . . . Phí Khả thật sự bị độ quốc dân của Lục Hình Văn dọa sợ ngây người. Danh tiếng lên cao. Nhưng lại trở thành tấm bia của trăm mũi tên. Phí Khả cười khổ. Trong hộp tin nhắn hơn phân nửa đều là tin nhắn chửi cậu, chửi cậu không biết xấu hổ, câu dẫn Lục Hình Văn, chửi cậu không tự biết mình, đũa mốc mà chòi mâm son, không xứng làm bạn trai ảnh đế. Đâu là lần đầu tiên Phí Khả sâu sắc cảm giác được mình quả thật là một đứa vô tích sự. Cho dù vào giới giải trí làm nghệ sĩ, cậu cũng là một người thất bại, một năm không có bất kỳ tác phẩm nào. Cậu xuất thân từ cuộc thi hát nhưng một năm qua lại chưa từng ra một bài bài hát đơn nào, chỉ chạy show khắp nơi kiếm tiền. Diễn một vai phụ nhỏ trong một bộ phim thần tượng, kịch bản lôi* đến mức cậu hoàn toàn không thể trụ nổi trong mười phút. Nhưng đây đều do chính cậu yêu cầu, cậu thiếu tiền, vậy nên không kén chọn. Bây giờ tiền tích đủ rồi, đã được ba triệu, mục tiêu cậu đặt ra khi bước vào giới giải trí đã hoàn thành. Bỗng cậu hơi có chút mông lung, không biết sau này sẽ làm gì. Sau khi hợp đồng với Lục Hình Văn kết thúc . . . Cậu cũng chỉ có thể tiếp tục làm nghệ sĩ. Trở thành bạn trai Lục ảnh đế, đã không thể quay về cuộc sống của người bình thường. Nếu như chị Hân biết cậu ỉu xìu như vậy chắc sẽ lại mắng cậu. Mấy ngày nay công ty chơi lớn, thông cảo bay đầy trời. Thậm chí ngay cả video cậu tham gia cuộc thi hát của trường hồi còn học đại học cũng bị đào lên, cậu trong video cả người áo sơ mi trắng, trẻ trung đẹp trai, là hot boy của Đông Minh ngày đó. Cậu hát cũng tạm, kém hơn ca sĩ có thiên phú, nhưng có thể nhận xét là "Dễ nghe". Cậu là quán quân cuộc thi hát của trường năm đấy, đại khái trong ban giám khảo cũng có người vì khuôn mặt mà chọn cậu. Video được quay bởi điện thoại, rung lắc rất nhiều, hiệu quả thu âm cũng không tốt. Nhưng vẫn có thể nhìn ra người trong video tác phong nhanh nhẹn, nghe được tình cảm sâu đậm chân thành trong tiếng hát của cậu. Mấy tài khoản doanh tiêu thổi phồng nhan sắc và giọng hát của cậu, không biết là vô tình hay cố ý nhắc tới cái danh học bá Đông Minh của cậu. Phí Khả nhấn vào weibo của mình, cậu có thêm không ít antis, cũng có thêm không ít fans. "Tui rất mừng khi Lục nhà tui biết tiểu khả ái này, rốt cuộc tiểu khả ái là báu vật phương nào vậy trời!" "Yehh, đúng vậy, so với người nào đó đúng là . . . Ánh mắt chọn người trước kia của Lục nhà tui thật sự là một lời khó nói hết, nhưng bây giờ ánh mắt tốt hơn rồi! Biết cách chọn bạn trai rồi! " "Dìm một nâng một, fans Phí Khả nói lưu loát quá nhỉ, khen idol nhà mấy người thì cứ khen đi, còn đi dìm người khác." "Tiểu khả ái ngàn vạn lần đừng để những lời không tốt ảnh hưởng tâm trạng nhé! Chỉ là một ít thủy quân mà thôi! A a, mọi người còn nhớ không, Lục nhà tui là thạc sĩ hí kịch đấy. Có thể hiểu được tại sao anh ấy lại thích tiểu khả ái rồi, dẫu sao người ưu tú luôn hấp dẫn nhau!" "Trình độ học vấn khoa chính quy cũng có thể khen thành như vậy, học bá hàng thật sẽ vào giới giải trí hả? Bạn tui học ở đại học Đông Minh này, nghe nói lúc Phí Khả ở trường chỉ là đứa không đạt chuẩn ~ " "Nào nào, bồ chơi nguyên cái series người thân tui bạn tui bạn học tui rồi đấy, đừng có khoác lác nữa, cái bộ dáng kia của bồ có chút xíu gì gọi là có bạn là học bá Đông Minh không?" "Một người học diễn xuất, một người học toán học chẳng có gì liên quan tới nhau, fans mắt mù kêu hai người hấp dẫn lẫn nhau là cái gì vậy, ha ha. " " Lục Hình Văn biết làm làm đề toán không? Biết vi tích phân không? Biết Further Mathematics không? Biết giải phương trình hai ẩn không? Nếu hai người bọn họ thật sự có thể nói chuyện với nhau thì đúng là chuyện lạ, đó chỉ là thủ đoạn xã hội của Lệ Phong mà thôi, có vài người biết rõ mà còn giả bộ hồ đồ, không muốn thừa nhận sự thật ~ " " Lục Hình Văn học toán có ok không thì tui không biết, nhưng khả năng toán học của Du Vân nát như tương thì cả nước người ta đều biết, link → " dân mạng tiện tay đăng một cái link video, video là show tạp kỹ Du Vân tham gia năm nào đó, ngay cả cộng hai chữ số cũng tính sai. Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, Phí Khả mở video ra xem, Du Vân thật sự tính sai 16+24 . . . Trong nhất thời Phí Khả cảm thấy không thể tin được, tặc lưỡi lấy làm lạ. Đang xem, điện thoại reo, số lạ. Ngày hôm qua chị Hân đã nói với cậu hôm nay cậu sẽ "hẹn hò" với Lục ảnh đế, tương tác với nhau một chút, để paparazzi chụp mấy tấm hình, tài xế đến sẽ gọi điện cho cậu. Phí Khả nhấn nút nhận, không ngờ đầu bên kia là Phùng Kiệt. Phùng Kiệt nói Lục Hình Văn đang chờ cậu, lúc xuống lầu gặp anh ta, hai người phải điều chỉnh xong trạng thái của mình. "Hôm nay hai cậu hẹn hò đấy, biết chưa? Hình Văn tôi không lo lắng, ảnh đế mà. Ngược lại là cậu, bạn nhỏ này, kỹ năng diễn xuất thế nào? Tí nữa phải phát huy thật tốt, hai người là đôi tình nhân đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, phải diễn cho tốt đấy." "Hả?" Phí Khả không dám nói, trình độ diễn xuất của mình, có phần thảm không nỡ nhìn. . . Trước khi ra cửa Phí Khả hít sâu vài lần, nhớ lại vài hướng dẫn mình có được lúc diễn bộ phim vô cùng lôi đó, yên lặng chuẩn bị tâm lí một lúc, cuối cùng lấy dũng khí mở cửa xuống lầu. Ở trong thang máy, tim Phí Khả không ngừng đập mạnh, vô cùng căng thẳng. Giống như đang chuẩn bị đi hẹn hò với người mình thích vậy. Phí Khả vừa ra tới cửa tiểu khu thì thấy Lục Hình Văn một tay đút túi, đứng cạnh chiếc xe thương vụ màu đen chờ cậu. Vô cùng nổi bật. Lục Hình Văn mặc một cái áo len màu xanh xám, quần dài vải poplin, đi đôi giày đá bóng màu trắng, thoải mái hơn bộ đồ y mặc hồi họp ở Lệ Phong nhiều. Có lẽ do y chân dài vai rộng, mặc đồ giống như đi sàn catwalk vậy. Mang cặp kính râm lớn che hơn nửa gương mặt, lạnh lùng tàn khốc. Trong nháy mắt, Phí Khả có ảo giác dường như bản thân đang ở trong phim trường, đứng diễn trước máy quay. Lục Hình Văn có bản lĩnh chỉ cần một giây là có thể kéo người khác ra khỏi cuộc sống thực, sống chung với y, giống như sống chung với một nhân vật trong phim vậy. Đây chắc là khí chất nghệ thuật gia? Phí Khả bước lên phía trước, Lục Hình Văn nhìn thấy cậu, mỉm cười. Phí Khả dường như không thể bước tiếp được. Đây là lần đầu tiên cậu thấy Lục Hình Văn cười, nói đúng hơn là, trong đời sống thật, lần đầu tiên thấy Lục Hình Văn cười. Lục Hình Văn cười rất nhẹ, chỉ hơi cong khóe miệng, nhưng Phí Khả lập tức có thể cảm giác được tâm trạng sáng sủa của y. Chính là loại tâm trạng sáng sủa như trời quang. Phí Khả có chút kinh ngạc. Có chuyện gì tốt hả? Chuyện tốt đến mức nào mới khiến tâm trạng của một Lục Hình Văn đang chìm sâu trong tai tiếng trở nên sáng sủa như vậy? Mấy ngày nay chiều gió internet bởi vì Lục Hình Văn công bố tình yêu nên chuyển biến tốt hơn không ít, nhưng vẫn có một ít truyền thông và tài khoản doanh tiêu không biết có phải là thủy quân bên Du Vân mua không, vẫn luôn cắn chặt Lục Hình Văn không nhả. Cũng có một ít antifans đang nhảy nhót tưng bừng, sủa ầm ĩ rằng Lục Hình Văn và Phí Khả đang giả vờ yêu nhau. Miêu Hân nói vài câu, mấy ngày nay phòng làm việc của Lục Hình Văn đang bận tối mắt tối mũi. Sao tâm trạng Lục Hình Văn lại đột nhiên tốt như vậy? "Xuống rồi." Lục Hình Văn nói. "Vâng." Phí Khả gật đầu, không biết phải nói cái gì cho phải. Lục Hình Văn hơi cúi người, đưa tay sờ đầu cậu, nhìn đôi mắt cậu, nói, "Lên xe đi." Phí Khả sợ hết hồn, suýt nữa né bàn tay Lục Hình Văn. Bàn tay Lục Hình Văn, vừa to vừa dày, vô cùng ấm. Vỗ đầu Phí Khả rất nhẹ nhàng, giống như một cơn gió lướt qua. Phí Khả không thấp, cao khoảng một mét tám, nhưng Lục Hình Văn lại cao hơn cậu một chút. Động tác cúi người của y khiến Phí Khả có ảo giác sắp được Lục Hình Văn ôm trọn vào lòng. Phí Khả cảm giác làn da từ cổ mình bắt đầu nóng lên, cả khuôn mặt dường như cũng đỏ bừng, lắp bắp nói. "Vâng, vâng." Lục Hình Văn mở cửa xe cho cậu, còn đưa tay che nóc xe tránh cho cậu bị đụng đầu, vô cùng cẩn thận và chu đáo. Phí Khả căng thẳng lên xe, sau khi ngồi xuống thì thấy Phùng Kiệt đang ngồi đối diện cậu. Phùng Kiệt ý vị thâm trường nhìn cậu. Lục Hình Văn lên xe từ một phía khác, ngồi bên cạnh Phí Khả. Cửa xe vừa đóng, nụ cười trên mặt Lục Hình Văn cũng biến mất, biểu tình lập tức thay đổi, khí tràng quanh thân cũng biến đổi theo. Không có gì là tâm trạng tốt, cũng không có trời quang, Lục Hình Văn vẫn là Lục Hình Văn âm u hồi trước. Phí Khả nhìn khuôn mặt đen sì của Lục Hình Văn, bây giờ cậu mới hiểu vừa nãy Lục Hình Văn đang diễn, diễn vai một người đàn ông dạt dào tình cảm. Nhưng —— Nhiệt độ bàn tay Lục Hình Văn dường như vẫn còn lưu lại trên tóc cậu. Cảm xúc dịu dàng chu đáo ấy . . . Trong chớp mắt Phí Khả có cảm giác mình thật sự được người khác trân trọng yêu thương. Khó trách Phùng Kiệt nói anh không lo về khả năng diễn xuất của Lục Hình Văn, ảnh đế không hổ danh là ảnh đế. "Cậu bạn nhỏ, biểu hiện tạm được." Phùng Kiệt nói, "Mặc dù hơi gượng ép, không giống như người đang yêu cuồng nhiệt lắm. Nhưng chúng ta không phải đang đóng phim, cũng tạm ổn." Phí Khả xấu hổ. Mới nãy cậu hoàn toàn quên mình phải đóng vai bạn trai ảnh đế, toàn bộ quá trình bị diễn xuất của Lục Hình Văn ảnh hưởng, chỉ là vô thức phản ứng theo Lục Hình Văn mà thôi. Phùng Kiệt dặn dò cậu kĩ hơn, nói: "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi lần cậu ra cửa gặp Hình Văn, phải nhớ kỹ thân phận của cậu. Cậu là bạn trai Hình Văn, là vị hôn phu của Hình Văn, hai người đã quen nhau gần một năm, vô cùng thân thiết, đang trong giai đoạn tình nồng ý mật. Chưa tới hai tháng nữa hai người sẽ kết hôn. Không phải đôi tình nhân vừa mới quen, hiểu không? Hôm nay chẳng qua chỉ là phóng viên chụp ảnh, không có vấn đề gì. Sau này có thể sẽ có mấy buổi phỏng vấn, thậm chí hai người sẽ phải bước đi trước mặt rất nhiều khách khứa trong hôn lễ, đến lúc đó hai người nhất định phải biểu hiện tốt, không thể để xảy ra sự cố." "Ba năm, hai người phải diễn đủ ba năm, dù sao cũng phải nâng cao tinh thần của mình. Tôi cảnh cáo trước, hai người các cậu, bất luận là Phí Khả hay là Hình Văn, ba năm này hai người không được phép yêu nhau, tình một đêm cũng không. Trừ phi hai người có thể bảo đảm 100% đối phương sẽ không bán đứng mình." Phùng Kiệt nói tới chỗ này, sâu xa nhìn Lục Hình Văn. Mặt Lục Hình Văn đen hơn. Phí Khả cảm giác khí áp trong xe thấp xuống . . . "Nhưng mà hai người cũng đừng có căng thẳng quá, dẫu sao hai người vẫn còn phải quay phim, nói thật trong một năm hai người gặp nhau cũng chả được mấy ngày. Qua một năm, truyền thông không còn tập trung vào hai người nữa thì hai người có thể ở riêng, thỉnh thoảng giả vờ sống chung, để paparazzi chụp mấy tấm hình là được." "Nhà thì tôi đang chuẩn bị, qua một thời gian ngắn hai người cùng chuyển tới đi." "Một năm này nhất định hai người phải diễn đạt cho tôi, đây không phải là trò chơi. Bây giờ số phận hai người có thể nói là đã bị buộc chung vào nhau, mọi người hợp tác hòa thuận, ba năm sau bắt đầu vui vẻ kết thúc yên bình. Nếu một trong hai không tốt, hai người sẽ cùng bị ảnh hưởng." "Được rồi." Lục Hình Văn không nhịn được, mở miệng. "Tôi biết cậu chê tôi nói nhiều, nhưng nếu ngay từ đầu cậu nghe lời tôi, để tâm một chút thì bây giờ tôi có cơ hội nói nhiều sao?" Phùng Kiệt chặn miệng Lục Hình Văn. Lục Hình Văn đuối lý, không thể làm gì khác ngoài việc đen mặt im lặng. Phùng Kiệt nói thêm một câu cuối cùng, thấy được rồi bèn thu tay. "Một năm, thời gian sống chung chỉ có một năm, hai ông thần lớn các cậu, nhất định phải kiên trì một năm cho tôi."-----------------------------------*lôi: những chi tiết vượt quá sức chịu đựng
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com