Edit Yumark Hay Doi Anh O Dia Nguc
YuGyeom tỉnh dậy, vòm trán ướt đẫm mồ hôi. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má, YuGyeom nhìn thấy mình đang nằm trong căn phòng của mình, cậu cũng chẳng ngạc nhiên. Như thể đây là chuyện hiển nhiên xảy ra, YuGyeom bước ra khỏi phòng, đôi mắt đẫm lệ đang tìm kiếm bóng hình của ai đó. Vết cắt ngay tim càng đau dữ dội.- Mark, anh biết em đang ở đây. Em mau ra đi. Một cái bóng xẹt ngang qua, YuGyeom đi theo cái bóng đó.- Anh đừng lại gần. Em sợ, bản thân lại tổn thương anh như lúc nãy. Em sợ...- Mark, anh... nhớ lại rồi. Mark từ từ xuất hiện trước mặt YuGyeom. Linh hồn ấy đang khóc, những giọt nước mắt trong suốt khiến hắn đau lòng. Hắn nắm lấy đôi tay lạnh lẽo của Mark, kéo vào lòng mình mà ôm xiết. Đôi vai run rẩy của YuGyeom là vì sự lạnh lẽo của linh hồn ấy hay vì sợ mọi thứ sẽ tan biến đi mất. Nhưng, hình ảnh của Bam lại hiện ra trong tâm trí YuGyeom. Nụ cười hồn nhiên của cậu nhóc, là con người mà YuGyeom đã rất yêu. Không thể tổn thương người đó, hắn vội vã đẩy Mark ra. Vết cắt lại nhức nhối giống như ở đó có một sợi dây buộc chặt trái tim YuGyeom lại. Cảm giác này là gì? YuGyeom đang đứng giữa hai sự lựa chọn. Một là linh hồn của người mà hắn yêu say đắm ở kiếp trước, người đã chết một cách đau đớn trước mắt hắn. Một là con người còn đang sống trước mặt hắn, người mà hắn hết sức yêu thương trong hai năm qua. YuGyeom chọn... Bam Bam.- Mark, anh xin lỗi. Không cần YuGyeom nói thêm một lời nào nữa, Mark mỉm cười, nhẹ nhàng hôn anh lần cuối. Rồi biến mất trong giây lát, YuGyeom chạy theo tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng có gì. Quyết định của cậu là đúng hay sai mà bên trái lại đau đến vậy? Phải chăng vết cắt ngay tim đó chính là sự ràng buộc giữa hắn và Mark?.YuGyeom trở lại với cuộc sống vốn có của mình, sáng đến trường là một thầy giáo lạnh lùng, nghiêm khắc, chiều lại âu yếm cậu người yêu bé nhỏ của mình. Nhưng, cảm giác lúc này thật xa lạ, YuGyeom không thể dành trọn tình yêu cho Bam nữa. Một góc nào đó trong tim, hắn đã dành cho Mark mất rồi.- Sao anh lại đến đây?.- Anh tìm em.- Đừng qua đây... Dòng sông này là ranh giới của sự sống và cái chết. Xin anh... đừng bước chân qua đây.- Mark, em luôn lo lắng cho anh, dù anh là lý do mà em phải chết sao?.- Em yêu anh! Lúc đó em rất hận vì anh không xuất hiện suốt khoảng thời gian em bị giam cầm. Nhưng ngày đó, anh đến, anh gào thét tên em, có chết cũng mãn nguyện. - ...- Lúc anh tự vẫn, em luôn tự trách mình đã không cứu được anh. Em đã thề, dù trải qua bao nhiêu kiếp, em vẫn yêu anh, vẫn sẽ âm thầm bảo vệ cho anh...Giấc mơ đó thật chân thật, đến mức YuGyeom nhận ra rằng, dù trải qua bao nhiêu kiếp thì trái tim YuGyeom vốn dĩ đã bị một người lấy cắp. Dù là ma hay là người, YuGyeom không quan tâm. Chỉ cần là Mark, hắn muốn bù đắp tất cả.End Chap 4
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com