TruyenHHH.com

Edit Xuyen Thanh Nu Alpha Luc Sau


( Truyện [edit] Xuyên thành nữ Alpha lúc sau được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)

Kế hoạch làm thêm kì nghỉ đông của Giang Nguyệt xem như ngâm nước nóng, vì tiếp thu điều tra sắp tới, nàng không thể không lưu tại Cục Cảnh sát.

Nàng khai hết lần này đến lần khác, lắp lại những lời nói dối, còn phải bịa đặt thêm thật nhiều chi tiết.

Ngoài ra nàng còn phải làm kiểm tra và sát trùng toàn thân, cũng giống như lần trước, kết quả kiểm tra sức khỏe đều bình thường.

Người sống sót duy nhất trong nạn sâu bệnh lần trước cũng là Giang Nguyệt, đây là lần thứ hai nàng tìm được đường sống trong chỗ chết.

Một lần là may mắn, hai lần là trùng hợp, nhưng trùng hợp quá nhiều sẽ khiến người khác nảy sinh ra nghi ngờ.

Vì thế Giang Nguyệt lại phải làm một đống kiểm tra phức tạp, bao gồm chụp X- quang não bộ cùng não vực để chứng minh Giang Nguyệt không có bị Trùng tộc lặng lẽ ký sinh.

Giang Nguyệt cứ như vậy lo lắng đề phòng 5 ngày, sau 5 ngày Cục Cảnh sát thả người, cả người Giang Nguyệt phong sương trở lại chung cư.

Nàng dùng điện thoại mở cửa chung cư, trong phòng yên tĩnh đáng sợ, bài trí bên trong đã phủ một lớp bụi mỏng.

Máy hút bụi phát ra âm thanh điện tử: “ Hoan nghênh về nhà!”

Giang Nguyệt mỏi mệt ngồi trên sofa, uể oải ỉu xìu nói với người máy: “ Nhà ở đâu mà về chứ?”

Tròng mắt chui ra khỏi cổ tay nàng, chúng nó ngoan ngoãn nắm gân nhau ngồi xổm trên đầu gối Giang Nguyệt, Giang Nguyệt duỗi tay sờ sờ chúng nó, tùy tay lấy một chiếc đũa cho nó chơi đánh đu.

Ít nhiều cũng nhờ hai tròng mắt này nàng mới thoát được khỏi tay Tống Dương.

Kể ra bây giờ có chút luyến tiếc hai chỉ tròng mắt, đây cũng coi như vật còn sống duy nhất có thể ở bên cạnh nàng lúc này, nuôi lâu rồi tự nhiên sinh tình cảm.

Trong phòng quá yên tĩnh, tổng cảm thấy nơi này trống trơn, Giang Nguyệt lại triệu hoán Kim Điêu ra tới.

Trong không khí xuất hiện một tầng lại một tầng gợn sóng trong suốt, Kim Điêu béo như heo vỗ cánh phành phạch lăn ra từ trong gợn sóng, nó bay tới đầu gối Giang Nguyệt nhìn hai chỉ tròng mắt.

Kim Điêu là giống loài có tính hiếu kỳ cao, hai chỉ tròng mắt lập tức biến thành món đồ chơi quái lạ trong mắt nó.

Giang Nguyệt nằm liệt trên sofa nhìn chúng nó đùa giỡn.

Náo nhiệt đến mấy cũng là việc của người khác, còn nàng cái gì cũng không có.

Nàng dùng mặt cọ cổ Kim Điêu, chỗ cổ Kim Điêu có lông tơ tinh mịn mềm mại, nàng chôn chặt bên trong, đột nhiên ôm cổ Kim Điêu khóc thật to.

254 người trong khu thương mại đều bởi vì nàng mà chết, đại biểu cho 254 gia đình vì nàng mà tan vỡ.

Tại sao? Tại sao chứ? Tại sao chuyện này lại xảy ra với nàng?

Rốt cuộc là nàng lựa chọn thân thể này hay thân thể này lựa chọn nàng?

Tại sao nàng phải chịu đựng tất thảy những điều này? Sao ông trời không để cho nàng bị xe tông chết ở kiếp trước luôn cho rồi.

Nồng đậm áy náy bao phủ lấy Giang Nguyệt, nàng đắm chìm trong bi thương cùng tự trách không thể thoát ra được.

Kim Điêu ôn nhu mổ tóc nàng, dùng đầu cọ cọ gương mặt Giang Nguyệt.

Giang Nguyệt cảm thấy mình như bị toàn thế giới vứt bỏ, nàng vốn dĩ chính là người xa lạ lạc vào thế giới này, hiện tại lại biến thành người bị thế giới này hắt hủi, một chút cũng không được hoan nghênh, thậm chí sẽ mang tới tai họa cho những người xung quanh.

Nàng lặng lẽ khóc hồi lâu, cũng không thể biết lên làm chút gì cho những người đã khuất.

Khóc lóc khóc lóc, trong lòng nàng lại bùng cháy lên lửa giận.

Đều là bọn Trùng tộc đáng chết kia làm phiền cuộc sống của nàng.

Chúng nó mơ ước thân thể nàng, khiến nàng không được sống yên ổn.

Giang Nguyệt nằm ngay đơ trên giường hai ngày, thẳng đến có một tin nhắn được gửi đến.

Đều là tin nhắn của bạn cùng phòng, Giang Sâm nghe được chuyện của nàng thì rất thông cảm, nhưng vì hắn tự ý đi học trường quân đội nên bố mẹ nổi giận lôi đình giam lỏng hắn ở nhà buộc hắn học quản lý, không thể đến an ủi nàng được đành phải bỏ vốn gửi cho nàng một đôi giày chơi bóng bản giới hạn.

Tương Tuy đi theo ca hắn rèn luyện trong quân bộ, vô pháp bứt ra để về, đành phải gửi cho Giang Nguyệt một trương thẻ hội viên VIP của một nhà ăn cao cấp, trong thẻ có tiền, đủ cho Giang Nguyệt ăn 2 năm.

Bạch Vọng đi theo ba hắn bàn một hạng mục trị giá 500 triệu, hắn cũng không thể phân thân cho nên gửi cho nàng một rương thuốc an thần bổ não, còn dặn nàng nghỉ ngơi cho tốt, đừng suy nghĩ bậy bạ.

Khố Lí đang làm Game tester, đã thức trắng đêm một tuần liên tiếp để hoàn thành quá trình mấu chốt, chi đành đưa cho Giang Nguyệt một khoang thực tế ảo làm quà thay cho lời xin lỗi.

( Game tester: Đây là một giai đoạn quan trọng trong quá trình phát triển game, soát các lỗi trong trò chơi trước khi phát hành ra thị trường. Quá trình test game sẽ bao gồm các khía cạnh như: Lỗi kỹ thuật, nội dung, khả năng thích ứng, ý kiến của gamer để phát triển theo hướng mà người dùng mong muốn)

Trong những món quà kia thì quà của Tây Bạc Vũ là ngoài dự đoán của mọi người nhất, hắn đưa cho Giang Nguyệt nguyên một bộ nước hoa đắt tiền, loại nước hoa này đã ngừng rao bán trên thị trường.

Cái này cuối cùng cũng khiến cảm xúc Giang Nguyệt tốt hơn một chút, nàng bắt đầu an ủi chính mình.

Những việc kia tuy là do nàng mà ra, nhưng cũng không thể quá tự trách, cũng không nên lâm vào áy náy không thoát ra được, việc nàng phải làm bây giờ là nên làm sao để bảo vệ nàng và những người xung quanh.

Ngoại trừ tiền đền bù mà chính phủ phát thì ngoài xã hội cũng có rất nhiều người bắt đầu quyên góp tiền, Giang Nguyệt đem 50 vạn mà nàng có được quyên góp hết ra ngoài.

Bởi vì thân thể đặc thù, nàng ở chỗ nào cũng khiến nơi đó nguy hiểm, đối với tương lai phía trước Giang Nguyệt phi thường mê mang.

( Truyện [edit] Xuyên thành nữ Alpha lúc sau được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)

Hiện tại nàng đã ý thức được, cả đời này của nàng sẽ khó mà an bình.

Thật là một sự thật bi thương.

Không còn tiền bồi thường, Giang Nguyệt không thể trả nổi tiền thuê chung cư nữa, nàng đành dọn hành lý, tìm một nhà trọ giá rẻ, thuận tiện đem hết quà mà bạn cùng phòng tặng mang đi rao bán trên mạng.

Đương nhiên, nước hoa Tây Bạc Vũ đưa khẳng định phải giữ lại, đây là tia quật cường cuối cùng của tiểu tiên nữ.

Nhà trọ Giang Nguyệt thuê ở sâu trong hẻm nhỏ hẻo lánh, chỉ cần trả 50 đồng một đêm.

Nơi này không có cửa sổ, không có WC riêng, cũng không có thiết bị đầy đủ, nó giống như trung tâm cứu trợ, chỉ có một cái giường và một bộ bàn ghế.
Giang Nguyệt hôn hôn trầm trầm nằm ở trên giường, nghĩ tới nguyên chủ của thân thể này.

Chủ nhân của thân thể này đã trải qua những gì, có phải nạn sâu bệnh ở xóm nghèo Vũ thành cũng liên quan đến chủ nhân thân thể này không?

Ý thức tinh thần của chủ nhân cơ thể này cũng tiêu vong trong nạn sâu bệnh sao?

Vì sao Trùng tộc lại muốn cơ thể mình?

Giang Nguyệt bực bội ôm gối trở mình, hoạt động cổ chân một chút.

Nàng đã xử lý xong bộ đồng phục dính đầy mạng nhện của mình nhưng hai cái tạ đeo chân bị nàng ném văng lúc ấy thì mãi không tìm được.

Chắc hai quả tạ kia đã bị axit trên người Trùng tộc ăn mòn rồi, tạ đeo chân của trường quân đội chất lượng tốt thế mà, thật đáng tiếc.

Không có tạ đeo chân cứ thấy không quen, đi đường nhẹ như bay, một chút cảm giác chắc chắn cũng không có.

Nàng lại triệu hồi Kim Điêu ra, chôn mặt trong bụng nó chậm rãi đi vào giấc ngủ.


*


Trong phòng họp Cục Cảnh sát thành phố Lịch Việt.

Cảnh sát tham dự điều tra bắt đầu báo cáo theo lệ thường.

“ Chúng ta phát hiện thông đạo ngầm dưới khu thương mại Cá Voi Xanh, có vẻ như nạn sâu bệnh lần này đã được bọn chúng lên kế hoạch đã lâu.”

"Tựa hồ bọn họ muốn đem thứ gì trong khu thương mại đi.”

“ Lần diễn ra nạn sâu bệnh gần đây nhất là ở xóm nghèo Vũ thành, chúng ta cũng phát hiện hầm ngầm ở đó, nhất định bọn họ định mang thứ gì đó đi.”

Trong phòng hội nghị tràn ngập trầm mặc.

Các cảnh sát nhanh chóng lật tư liệu, sôi nổi đưa ánh mắt nhìn về người còn sống sót duy nhất trong hai cuộc sâu bệnh — Giang Nguyệt.

“ Hai lần đều sống sót, này có phải là quá may mắn rồi không?”

Một vị cảnh sát lật xem ghi chép về Giang Nguyệt.

“ Nhìn qua thì không thấy gì dị thường, nhưng nghĩ kỹ lại thì tất cả đều dị thường.”

“ Nhưng máy phát hiện nói dối không có cảnh báo.” Có người nói.

Cảnh sát bên cạnh hắn phì cười:
“ Giang Nguyệt là sinh viên quân đội, tố chất tâm lý cai hơn người bình thường, huống hồ những người có tinh thần lực cường đại đều có thể khống chế cảm xúc cùng nhịp tim của chính mình, máy phát hiện nói dối trước mặt bọn họ chỉ giống như một món đồ chơi mà thôi.”

Điện thoại cảnh sát đều đồng thời vanh lên, là bản báo cáo giải phẫu mà pháp y gửi tới.

“ Sao bây giờ báo cáo kết quả mới có vậy?”

“ Đã có từ lâu rồi, chỉ là giờ mới tới tay chúng ta thôi.”

“ Di, bọn họ đo lường hai bãi dịch kết quả kiểm tra ra phần lớn nguyên tố kim loại trong đó.”

“ Nguyên tố kim loại?”

“ Vì sao hai bãi dịch lại có nguyên tố kim loại?

Một vị cảnh sát lúc nào cũng tươi cười nói: “ Các ngươi nhìn bản phân tích thành phần nguyên tố có thấy quen hay không ?”

Có người kinh hô ra tiếng: “ Nga, giống y hệt tạ đeo chân!”

Vị cảnh sát mặt luôn tươi cười kia nói: “ Đúng vậy, đứa trẻ Giang Nguyệt này chắc chắn không bình thường.”

“ Ta nghĩ chúng ta cần thiết sử dụng một ít thủ đoạn thẩm vấn đặc biệt một chút, tỷ như dùng thuốc kết hợp với tra tấn tinh thần chẳng hạn.”

Một vị Beta cảnh sát hơi hơi do dự:
“ Loại này cần phải có sự phê duyệt của cấp trên, chúng ta không thể tùy ý sử dụng thủ đoạn thẩm vấn tàn khốc đối với sinh viên trường quân đội.”

Vị cảnh sát kia mỉm cười ôn nhu nói:
“ Thời điểm đặc biệt, thủ đoạn đặc biệt, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.”


*


Gần đây Giang Nguyệt thường mất ngủ, nàng mỗi ngày đều kinh hồn táng đảm, sợ nhắm mắt lại sẽ có Trùng tộc vọt tới trước mặt nàng, cho dù ngủ rồi thì cũng làm ác mộng, hoàn toàn không thể đi vào giấc ngủ.

Còn cứ như vậy không cần Trùng tộc tìm tới cửa nàng cũng bị ác mộng làm cho chết đột ngột trong nhà trọ rẻ tiền này, bị buộc bất đắc dĩ, Giang Nguyệt đành phải chạy tới bệnh viện để bác sĩ kê đơn chữa mất ngủ cho nàng.

Cục cảnh sát ở thời đại tinh tế rất có ý thức trách nhiệm, bọn họ lo lắng Giang Nguyệt lưu lại bóng ma tâm lý lên đã tìm cho nàng một bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp.

Nói thật, nó chẳng có tác dụng gì.

Này không phải là ám ảnh tâm lý.

Người bình thường mà gặp vấn đề này chắc chắn cũng thần hồn nát thần tính, càng miễn bàn Giang Nguyệt là người nhát gan, nàng còn có thể chống đỡ đến giờ mà không bị điên thì đúng là một bước tiến lớn.

Vấn đề về thân thể này, vấn đề về tròng mắt đỏ, vấn đề về Kim Điêu giống như một cuộn chỉ rối dây dưa nàng, khiến nàng nghẹn ở trong lòng phải thức trắng đêm.

Thật sự, đến nước này rồi, trong đời nàng chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì kích thích hơn.

Nếu thật sự xảy ra chuyện kích thích hơn, nàng lập tức mua một khối đậu hũ, đâm đầu vào nó mà tự tử.

Chuyện khiến Giang Nguyệt hoang mang nhất hiện nay là hai chỉ tròng mắt, Giang Nguyệt không rõ mối quan hệ giữa nàng với hai chỉ tròng mắt, nói ký sinh cũng không đúng lắm, mà nói cộng sinh cũng hơi sai sai, cái trạng thái này thật khó hiểu.

Nhà trọ người nhiều mắt tạp, tròng mắt lại quá nguy hiểm, nàng không dám tùy tiện đi thí nghiệm.

Nàng đã từng nghĩ muốn nộp tròng mắt cho căn cứ, nhưng sau nạn sâu bệnh lần này Giang Nguyệt đánh mất ý định này.

Người trong căn cứ không thể thời thời khắc khắc bảo vệ nàng, Trùng tộc cũng không thể buông tha nàng dễ dàng, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình, có lẽ tròng mắt sẽ là thủ đoạn bảo mệnh hiệu quả nhất cho nàng, nàng không thể từ bỏ con át chủ bài này được.

Vạn nhất, tương lai tròng mắt phản bội nàng thì sao? Nói thật, Giang Nguyệt không nghĩ mình có thể sống được đến lúc ấy.

Huống hồ Tống Dương nói cũng không phải không có đạo lý, đâu phải nguyên quân bộ đều là người tốt, chỉ cần có người lòng manh ý xấu, Giang Nguyệt liền gặp tao ương.

Thật là hai mặt giáp công, 4 bề thụ địch, thập diện mai phục.

Ngoài ra, còn có việc cũng phải suy nghĩ, nàng đã đem 50 vạn đi quyên góp nên cần phải tìm công việc nuôi sống chính mình, dựa theo tình huống trước mắt, nàng chỉ có tìm một số công việc không cần giao tiếp với người khác, tỷ như dạy chơi game hoặc bồi chơi game.

Chắc Trùng tộc không thể chạy đến trong trò chơi đuổi theo giết nàng đi!

Khoanh thực tế ảo không rẻ, cũng may nơi này có sẵn, Giang Nguyệt cầm lấy mũ giáp trong khoang thực tế ảo Khố Lí tặng, cẩn thận đọc hướng dẫn sử dụng xong liền lên mạng vào game thực tế ảo.

Nàng click mở game chiến tranh hot nhất hiện nay, đăng ký một cái tài khoản mới, mới đăng ký chưa nổi 5 phút đã có người yêu cầu kết bạn, là một vị nữ Omega trẻ tuổi nhàm chán tìm người bồi chơi, vì thế hai cái tay mơ cứ như vậy vào game chi lữ.

Game thực tế ảo chơi rất sảng, chỉ cần có tiền là có thể có tất cả thuộc tính, Omega tỷ tỷ ra tay rất hào phóng, Giang Nguyệt phi thường vui vẻ.

Ít nhất không cần chịu đói, buổi tối có thể mua một que năng lượng.

Đang lúc Giang Nguyệt phấn đấu kiếm bữa ăn thì cửa phòng trọ bị gõ vang.

Lúc Giang Nguyệt cởi mũ giáp mở cửa thấy cảnh sát mặc chế phục, tim nàng nặng như chì, nặng nề rơi xuống.

Cảnh sát đưa giấy điều tra ra, lạnh lùng nhìn Giang Nguyệt: “ Sự việc ở khu thương mại Cá Voi Xanh cần điều tra thêm, thỉnh ngài phối hợp với chúng tôi làm rõ sự việc.”

( Truyện [edit] Xuyên thành nữ Alpha lúc sau được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com