Edit Xuyen Thanh Nu Alpha Luc Sau
Trở lại kí túc xá, bạn cùng phòng sôi nổi vây quanh lại, lộ ra đôi mắt bát quái.Giang Nguyệt che trán thống khổ đem sự tình tự thuật lại.Giang Sâm vuốt cằm: “ Kia thực ra có thể hiểu, từ lúc trường quân đội xảy ra chuyện, những người đầu cơ trục lợi Trùng trứng nghe được tiếng gió, không phải dễ dàng có thể mua được.”Khố Lí hỏi Giang Sâm: “ Không phải nhà ngươi làm đồ trang điểm sao, các ngươi không thiêu con đường cung hóa trứng Lam Nhãn Du Diên hả.”Giang Sâm nói: “ Con đường cung hóa loại đồ vật này đều trong tay quân đội, các nhà thương gia khác ta không biết, dù sao nhà chúng ta làm ăn chính quy là được.”Hắn tiếp tục nói: “ Thứ này được coi là vật phẩm nguy hiểm cao, quá trình xử lý rất mất thời gian, nguồn cung cấp cho chợ đen thấp hơn ba phần so với quân đội, tự nhiên có thương gia bí quá hóa liều, lựa chọn con đường cung hóa bất hợp pháp.”Giang Nguyệt: “ Thế nguồn cung của chợ đen từ đâu ra?”Tây Bạc Vũ nói: “ Này rất phức tạp, quân bộ Liên Bang cũng có người đục nước béo cò, Trùng tộc cũng vì một số lí do nào đó cung cấp Trùng trứng cho nhân loại, cũng không bài trừ khả năng có người quyển dưỡng Lam Nhãn Du Diên kiếm lời, dù sao chỉ cần có lợi nhuận sẽ có người bí quá hóa liều.”Bạch Vọng tê một tiếng: “ Ngươi nghĩ trường học chúng ta liên tiếp xảy ra chuyện, có thể hay không liên quan đến việc này.”Nhớ tới rậm rạp ấu trùng Lam Nhãn Du Diên, hắn nhịn không được rùng mình: “ Các ngươi biết không? Chung cư số 2 chúng ta ở trước kia đã tu sửa, nghe nói trường học đã bắt đầu tra đội thi công trước kia làm.”Khố Lí buông tay, ôm máy chối game nói: “ Sau đó tất cả mọi người trong đội thi công đều đã chết, toàn bộ chết vì cảm nhiễm Trùng trứng, đến người ngu cũng biết rõ đó là âm mưu.”Tóc đỏ Khố Lí nhìn về phía Giang Nguyệt, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu:“ Thính giác ngươi cũng quá nhanh nhạy, tiếng động nhỏ như thế sao ngươi có thể nghe thấy?”Giang Nguyệt mang lên khuôn mặt thống khổ: “ Ta cũng không biết, động tĩnh kia phi thường nhỏ, chỉ có lúc đặc biệt yên tĩnh mới có thể nghe được một chút, ngay từ đầu ta còn tưởng mình bị ù tai, có thể cũng có đồng học khác nghe thấy nhưng không để ý đi.”Tương Tuy lắc đầu, chỉ vào chính mình lỗ tai nói: “ Không không không, ta đã trải qua rất nhiều thí nghiệm chuyên nghiệp, thính giác ta đã thuộc về mức độ phi thường hiếm thấy, nhưng ta thề, một chút động tĩnh ta cũng không nghe thấy, hơn nữa dịch dạ dày ta cũng không thể tiêu hóa Lam Nhãn Du Diên a.” Giang Nguyệt: “ Vl, nghe sợ vậy, có phải giây tiếp theo sẽ có người đến đem ta đi cắt miếng nghiên cứu không?”Tương Tuy vỗ vỗ bả vai nàng: “ Không đến mức đó, nhưng là thật sự, ngươi thật sự không bình thường, chúng ta lén thảo luận sau lưng ngươi rồi, nhất trí cho rằng ngươi từng bị Trùng tộc kí sinh, dẫn tới một ít cơ năng sinh lý bình thường thay đổi.”Giang Nguyệt: “ .....”Lúc ấy nàng còn cảm thấy bạn cùng phòng đều thực bình tĩnh, nguyên lai bọn họ lén thảo luận sau lưng nàng! Giang Nguyệt nhớ tới thời điểm chính mình mới xuyên qua.Nàng nằm trên đống phế tích, một cái bác sĩ ăn mặc đồ bảo hộ cắt mu bàn tay nàng, từ bên trong lấy ra con Trùng đỏ lòm như đỉa.Vô số xúc tua hồng nhạt thon dài chui ra từ bụng nó, trực tiếp dọa Giang Nguyệt ngất xỉu.Lấy tri thức hữu hạn trước mặt, nàng chỉ có thể suy đoán ra con Trùng kia chỉ là ấu trùng vừa mới phu hóa.Giang Nguyệt thực chắc chắn nói:“ Không có khả năng, chỉ ấu trùng kia mới vừa phu hóa đã bị bác sĩ lấy ra, ta ngất xỉu xong được đưa vào bệnh viện, nếu thật sự bị kí sinh, không có khả năng bệnh viện không kiểm tra ra.”Tây Bạc Vũ nghĩ nghĩ: “ Nếu ngươi đã bị kí sinh trước lúc đó đâu?”Vấn đề này khiến Giang Nguyệt nghẹn lời, nàng không có chút ấn tượng nào với sự kiện trước kia.Giang Nguyệt rối rắm muốn chết:“ Phỏng đoán của các ngươi quá hoang đường, hoàn toàn thoát ly hiện thực, nếu ta thật sự bị kí sinh, bây giờ ta đã biến thành một con Trùng mới đúng.”Tây Bạc Vũ chớp chớp mắt, đối Gianh Nguyệt nói: “ Có một loại ký sinh, gọi là hoàn mỹ ký sinh.”Hoàn mỹ kí sinh, xác suất xảy ra vô cùng nhỏ bé.Nói thẳng ra chính là việc này không có khả năng phát sinh.Giang Nguyệt nổi hết cả da gà, sâu kín nói: “ Các ngươi đừng thấy ta ít học liền bắt nạt ta, xác suất này khác gì xác suất thiên thạch rơi trúng đầu ta?”Dừng một chút, Giang Nguyệt bổ sung: “ Xác suất trời giáng thiên thạch rơi trúng đầu ta chắc còn cao hơn.”Tây Bạc Vũ phản bác nàng: “ Cơ hồ không có khả năng phát sinh, không đại biểu vĩnh viễn sẽ không phát sinh, tất cả người trong xóm nghèo đều chết vì cảm nhiễm Trùng trứng, chỉ còn duy nhất ngươi là sống sót, ngươi có bao giờ nghĩ đó không phải trùng hợp không?”Giang Nguyệt hơi hơi hé miệng, một chữ cũng không nói được.Trên thực tế, cả người nàng đang ngây dại.Tương Tuy đột nhiên vỗ đùi, bừng tỉnh đại ngộ: “ Đúng vậy, tất cả mọi người bị cảm nhiễm Trùng trứng, chỉ có mình người sống sót, nếu trước đây thân thể ngươi đã xảy ra biến hóa, như vậy thì mọi việc đã làm sáng tỏ.”Xóm nghèo phát sinh sự tình không phái là bí mật, ít nhất là đối với năm bạn cùng phòng của Giang Nguyệt thì cái này hoàn toàn không phải là bí mật.Giang Nguyệt có điểm hoảng hốt, ánh mắt tan rã bắt đầu hồi ức: “ Cũng không phải hoàn toàn không có cảm nhiễm, ta nhớ rõ ràng, một cái bác sĩ lấy từ trong mu bàn tay ta ra một thứ như con đỉa, bụng nó có rất nhiều sợi tơ cùng xúc tua hồng nhạt.”“ Cho nên ta cũng không phải là miễn dịch với tất cả cảm nhiễm.”Giữa một mảnh trầm mặc, Tây Bạc Vũ tổng kết: “ Nói tóm lại, khẳng định là thân thể ngươi vì một số nguyên nhân xảy ra một ít biến hóa.”Thấy sắc mặt Gianh Nguyệt không tốt lắm, Tây Bạc Vũ vừa chuyển, ngữ khí nhu hòa: “ Ngươi đừng suy nghĩ bậy bạ, loại biến hóa này chỉ ở điều kiện đặc biệt mới phát sinh, cho nên lúc nó phát sinh trên người ngươi khiến người khác cảm thấy quái dị, về sau ngươi chú ý thân thể biến hóa là được.”Hai mắt Giang Nguyệt vô thần: “ Ta cảm thấy mình giống con quái vật.”Tổng không thể là quái vật thật đi!Tối đó Giang Nguyệt hoàn toàn mất ngủ.Kì thật dị thường trên người nàng cũng không có ảnh hưởng gì đến sinh hoạt hàng ngày của nàng.Nàng cũng không có phát hiện đặc thù địa phương trên người mình.Dần dần, nàng cũng đem chuyện này ném sau đầu, còn cùng bạn cùng phòng bò lên mái chung cư xem náo nhiệt.Chung cư số 2 khi Cá Voi Xanh bắt đầu phun axit, vì thế quân bộ xuất động ba chiến hạm cỡ vừa, học sinh trong khu Cá Voi Xanh đều dọn ra ngoài, mọi người làm cái kính viễn vọng tự chế, tìm nơi trống trải quan sát từ xa.Chung cư bị phun axit phát ra những tiếng tư tư, bốc lên khói trắng, phảng phất như ngọn nến hơ trên ngọn lửa, kiến trúc cứng rắn cũng trở nên mềm nhũn, sau đó tan rã, sụp xuống.Trong tường toát ra vô số sợi tơ hồng nhạt, chúng nó quấn chặt lấy nhau, mỗi một cây đều tản ra ánh sáng mỹ lệ, vô số ánh huỳnh quang lập loè trong đó, quỷ dị lại mỹ lệ.Axit bị đổ xuống dưới, những sợi tơ kia giống như là hạt sương gặp nước sôi, không có chút chống cự gì đã bị mai một trong axit.Những ánh huỳnh quang kia thoát ly kí sinh thân thể, sôi nổi bay về hướng không trung.Giờ khắc này mọi âm thanh ầm ĩ đều dừng lại, tất cả mọi người đều đắm chìm trong khoảng khắc mộng ảo này.Có người nhỏ giọng lẩm bẩm: “ Những ánh hồng nhạt kia là gì?”“ Thấy giống trong mơ.”Đến nay Giang Nguyệt cũng không biết thứ kia tên là gì, nàng tìm đọc rất nhiều tư liệu cũng chưa tìm thấy tin tức về loại Trùng này.Xử lý chung cư xong, Giang Nguyệt buông kính viễn vọng, nhẹ nhàng thở dài: “ Cuối cùng ác mộng cũng hạ màn, trong cuộc đời ta sẽ không xuất hiện sự tình kích thích hơn này.”( Câu này Nguyệt tỷ cũng nói cách đây mấy chương gòi, vẫn có việc kích thích hơn đó thôi.)Giang Sâm cảm thán: “ Ở nơi đó nhiều ngày như vậy, một phát nói phá là phá, khi nào mới có thể dọn ra khu Tường Vi a.”Tương Tuy nói móc hắn: “ Lúc trước dọn đến khu Tường Vi, ngươi là người hưng phấn nhất đấy.”Giang Sâm thống khổ: “ Ta sao biết lúc nào cũng phải đeo mõm chó a, ngươi biết Omega gọi chúng ta là gì sao, bọn họ gọi chúng ta là cẩu Alpha!”Tây Bạc Vũ liếc Giang Sâm một cái, ánh mắt ghét bỏ.Giang Nguyệt cười ầm lên: “ Ha ha ha, cái này kêu vui quá hóa buồn.”Xem xong náo nhiệt sáu cái cá nhân cùng đi trở về, vừa đi vừa nói chuyện phiếm, trong lúc vô tình Giang Nguyệt buột miệng: “ Hình như lâu rồi không thấy đạo viên Phó Nham.”Tương Tuy cũng thuận miệng nói một câu: “ Đúng vậy, người nhà ta cũng rất bận, một tuần rồi chưa liên hệ với ta.”Mọi người cùng đi nhà ăn ăn dinh dưỡng dịch, một bên nói mấy thứ không đâu.Bởi vì mang mõm chó, mọi người dùng ống hút uống dinh dưỡng dịch trông rất buồn cười, Omega trong nhà ăn nhìn bọn họ cười hì hì.Ánh mắt Giang Nguyệt dính ở trên trang sức mỹ lệ trên người họ, có vị nữ Omega điềm tĩnh đi ngang qua bên người Giang Nguyệt, nàng đeo cái túi xách làm từ vỏ sò trông rất tinh xảo, liền cả khóa kéo cũng làm thành hình vỏ sò.Ánh mắt Giang Nguyệt đuổi theo túi vỏ sò cả một đường, thẳng đến một bàn tay thon dài tuyết trắng quơ quơ trước mặt nàng.Giang Nguyệt hồi thần, Tây Bạc Vũ hỏi hắn: “ Ngươi còn muốn dinh dưỡng dịch sao?”“ Lấy giúp ta vị dâu tây, cảm ơn!”Tây Bạc Vũ đứng dậy đi lấy dinh dưỡng dịch, Giang Nguyệt lưu luyến thu hồi ánh mắt, Giang Sâm trêu ghẹo: “ Tròng mắt sắp dính trên người người ta rồi, có có thể thu liễm chút không?”Giang Nguyệt nói: “ Các ngươi không cảm thấy túi xách vỏ sò của nàng đặc biệt đẹp sao?”Giang Sâm: “ Túi xách gì?”Tương Tuy: “ Cái gì vỏ sò?”Bạch Vọng: “ Cái gì túi xách, vỏ sò gì cơ?”Khố Lí: “ Ba lô của nàng sao?”Giang Nguyệt: “ .....”Aaaaaaa! Quá thống khổ!Giang Nguyệt trực tiếp thống khổ, nàng mở to đôi mắt cá chết xoa huyệt Thái Dương, mệt mỏi nói: “ Không có gì, liền cảm thấy so với nhân gia tinh xảo thì ta giống cái thú nhân trần truồng trong rừng rậm thời nguyên thủy.”Tây Bạc Vũ bưng dinh dưỡng dịch trở lại, hắn thực tán đồng với Giang Nguyệt: “ Thực ra, Alpha đều sống rất xuềnh xoàng.”Uống xong dinh dưỡng dịch trở lại kí túc xá, Giang Nguyệt nằm trên giường ngủ trưa.Buổi chiều không có tiết, sinh viên có thể ngủ đến 2 giờ chiều.Giang Nguyệt ngủ đến hai giờ rưỡi, trong phòng ngủ kéo bức màn, ánh sáng có chút tối tăm, nàng dụi dụi mắt, phát hiện bạn cùng phòng khác đều ngủ, chỉ có giường Tương Tuy trống không.Tây Bạc Vũ cũng tỉnh, đang nằm chơi điện thoại, Giang Nguyệt hỏi Tây Bạc Vũ: “ Tương Tuy đâu?”“ Chắc đi WC”Một giờ sau Tương Tuy vẫn chưa trở về.Giang Nguyệt gửi tin nhắn cho hắn hắn không rep, nàng gãi gãi tóc, không biết vì cái gì, trong lòng nàng luôn có dự cảm bất ổn.Năm giờ sau, Tương Tuy vẫn không hồi phục bất cứ tin tức gì từ bạn cùng phòng gửi, mọi người trong phòng hai mặt nhìn nhau, đều có điểm sốt ruột.“ Các ngươi thần thông quảng đại như vậy, không có cách nó hỏi thăm tin tức về Tương Tuy sao?”Giang Sâm thở dài, nhìn về phía Giang Nguyệt: “Hỏi không ra tới, quân bộ sự tình đều là cơ mật, để lộ bí mật là vô tù như chơi.”Mọi người mặt ủ mày ê, Tây Bạc Vũ nhíu mày nói: “ Ta chỉ biết tháng trước ca ca hắn đi làm nhiệm vụ, có vẻ sự tình tiến triển không quá thuận lợi.”Giang Nguyệt hít một hơi lạnh: “ Chẳng nhẽ ca ca hắn gặp nguy hiểm? Ca ca hắn chính là thiên tài cấp bậc 3S a!”Tây Bạc Vũ sửa đúng nàng: “Chuẩn xác mà nói, ca ca Tương Tuy là 3S, ở trong lĩnh vực tinh thần, loại này tiếp cận tới hạn giá trị tinh thần lực bản thân thì càng nguy hiểm cao.”Cái này Giang Nguyệt biết, khi xe tải trở quá số tấn cho phép thì lốp xe sẽ nổ mạnh.Người cũng giống xe tải vậy, đều chỉ có thể chịu đựng trong một mức độ nhất định.Quyển “ Ý thức phóng ra” Giang Nguyệt xem qua rất nhiều lần, tuy rằng bên trong rất buồn cười, nhưng cười xong sẽ có cảm giác ớn lạnh.Bạch Vọng cười, một đầu tóc trắng khiến hắn nhìn qua có chút tang thương: “ Đúng vậy, sức chịu đựng của mỗi người đều có hạn, cho nên anh hùng không dễ làm a.”( Chấy said: Nghe tràn ngập triết lý ghê, hôm nay tui học " Tuyên ngôn độc lập", viết đến đoạn này tự dưng nhớ đến Bác, đúng Bác là anh hùng dân tộc thì Bác đã hi sinh cả tuổi xuân và hạnh phúc lứa đôi của mình cho dân tộc.)Tóm lại, mọi người đều phi thường lo lắng Tương Tuy.9 giờ tối, Tương Tuy vẫn chưa trả lời tin nhắn.Giang Nguyệt chốc chốc lại nhìn điện thoại, ghé vào trên giường mơ mơ màng màng ngủ rồi.Đột nhiên, điện thoại rung, Giang Nguyệt vội vàng bò dậy mở điện thoại.Người gửi tin nhắn không phải Tương Tuy mà là đạo viên Phó Nham.[ Đi cổng trường phía Bắc chờ ta.]Giang Nguyệt không hiểu ra sao nhảy xuống giường mặc quần áo, Tây Bạc Vũ từ trên giường thò đầu xuống hỏi: “ Làm sao vậy?”Giang Nguyệt: “Đạo viên làm ta đi cổng trường phía Bắc chờ hắn, cũng chưa nói sự tình gì, ta tổng cảm thấy không phải gì chuyện tốt.”Hiển nhiên kí ức về cây xúc xích kia vẫn còn ám ảnh Giang Nguyệt, cũng cho nàng để lại bóng ma tâm lý dày đặc.Khố Lí oán giận: “ Ta cũng muốn đi a, loại sự tình như thế nào liền không tới phiên ta đâu.”Giang Nguyệt thống khổ: “Không, ngươi không nghĩ, thống khổ khi bị người chụp trán ngươi sẽ không hiểu!”Giang Sâm búng tay một cái: “Honey, chúc ngươi thuận buồm xuôi gió.”Giang Nguyệt cùng hắn đập tay, không tình nguyện đi đến cổng trường phía Bắc.Cổng tự động từ từ mở ra, ngoài cổng vẫn đậu chiếc xe quen thuộc.Giang Nguyệt ngồi ở trong xe, tài xế quay đầu, lộ ra một trương đoan chính văn nhã mặt, rất giống mặt Tư Mã Luân*.(* Tư Mã Luân (chữ Hán: 司馬倫; 249 – 301, trị vì:3/2-30/5/301) làm vua 3 tháng (năm 301), tự là Tử Di (子彝) là vị vua thứ ba của nhà Tấn trong lịch sử Trung Quốc. Niên hiệu duy nhất trong thời gian ông làm vua là Kiến Thủy.)Đúng là thầy giáo dạy khóa tình thế và chính sách của bọn họ - Tư Hưng An.Thành tích khóa tình thế và chính sách của Giang Nguyệt nát bét, thấy Tư Hưng An xong mặt nàng còn thống khổ hơn.Lần trước còn có Tây Bạc Vũ bồi nàng, lần này liền Giang Nguyệt một người ngồi ở ghế sau, cảm giác này miễn bàn nhiều biệt nữu, quả thực cả người không được tự nhiên.“Phó lão sư, Tư lão sư, ta có thể hỏi hỏi các ngươi muốn mang ta đi nào sao, ta hiện tại đặc biệt sợ hãi.”Tư Hưng An cười một tiếng: “Nói cho hài tử đi, nhìn đem người tiểu hài tử dọa.”Phó Nham: “Nha, ngươi lại bắt đầu trang người tốt.”Không khí xuất hiện từng vòng trong suốt gợn sóng, một con trong suốt bồ câu từ gợn sóng trung chui ra tới, bồ câu thiếu một con cánh, nhưng này cũng không gây trở ngại nó uyển chuyển nhẹ nhàng cùng mỹ lệ.Đây là tinh thần thể thứ hai gặp qua, bồ câu ở trong xe lượn vòng một vòng sau ngừng ở Phó Nham trên vai.Hắn vuốt ve bồ câu, quay đầu nhìn về phía Giang Nguyệt, ánh mắt thực hiền từ, thần sắc thực ôn hòa nói: “Ngươi biết ca ca Tương Tuy đi.”Giang Nguyệt gật đầu: “Ta biết.”“Hắn gặp một chút vấn đề nhỏ.”Giang Nguyệt màu xám đôi mắt tức khắc biến thành dựng đồng, giống động vật họ mèo giống nhau cảnh giác nhìn về phía Phó Nham.“ Vấn đề gì?”Sẽ không lại tinh thần mất khống chế, ị phân trong chậu cát mèo đi!Cứu mạng a!Không thể lại suy nghĩ!Phó Nham cười cười: “Một lúc nữa ngươi sẽ biết.” ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Series abum của tui
Ngày 1:
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com