Edit Xuyen Nhanh Nam Chu Phan Dien Anh That Hu Qua Di
Editor: Tịch Lam
Truyện đăng duy nhất ở Wattpad @tichlam119988, hãy là người đọc thông thái, đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
______________
"Niểu Niểu ngoan, nhấc chân lên nào." Tề Tử Ngang nhẹ dỗ Ngu Niểu, thanh âm nhu hòa như muốn véo ra nước. Nhưng mà khi vào tai Ngu Niểu thì vẫn là nghĩa bắt cô mở chân ra thôi. Khuôn mặt Ngu Niểu đỏ bừng, trên da thịt trắng nõn đều bị phủ lên một tầng phấn hồng kiều nộn mê người. Cô thật đẹp, trong lòng Tề Tử Ngang chỉ có suy nghĩ vậy, danh xưng hoa khôi của cô thật quá đúng. Tuy rằng trước đấy Tề Tử Ngang cũng không quá chú ý đến mấy tin tức ngoài lề vì trong lòng anh lúc đó chỉ có Hướng Mẫn thôi. Bởi vì làm quá lâu nên chân cô tạm thời chưa thể khép lại được nên chỉ có thể bất đắc dĩ mà nhìn anh lau dọn nơi nhạy cảm kia.Sau khi lau xong, Ngu Niểu ngay lập tức kẹp chặt chân lại, dề dà mà không muốn nhấc chân lên một lần nữa, Tề Tử Ngang cũng kiên nhẫn mà đợi cô. Ngu Niểu cố nén lại nội tâm đang ngại ngùng, nâng chân lên để mặc quần vào. Chỉ là Tề Tử Ngang đang ngồi xổm, khi cô nhấc chân lên thì anh có thể thưởng thức được cảnh đẹp kia. Ngu Niểu cực kì ngại ngùng, điều đó lại khiến côn thịt của anh lại sưng to lên. Tề Tử Ngang có chút không được tự nhiên mà thay đổi tư thế rốt cuộc sửa soạn lại quần áo trên người của Ngu Niểu, hai người bọn họ đồng thời thở ra một hơi. Áo ngoài của cô một nửa đang mặc ở trên người, Tề Tử Ngang với lấy áo ngực giúp cô mặc vào.Đôi gò bông mềm mại kia bị anh yêu thương mà giờ để lại một loạt dấu vết, dấu hôn đỏ hồng và cả một ít vệt nước còn xót lại, nhìn chúng khiến Tề Tử Ngang cảm thấy hít thở không thông. Tề Tử Ngang cực kì thích cặp vú mê người kia nhưng bây giờ chỉ có thể tiếc nuối mà che nó lại. Anh còn tri kỉ mà chỉnh lại áo ngực giúp cô thoải mái hơn. Nhưng mà Tề Tử Ngang rõ ràng là đang lấy việc công làm việc tư, bàn tay của anh không tự chủ được mà xoa nắn, âu yếm nó, sau lại lưu luyến không rời mà rút tay về. Ngu Niểu vì hành động của anh mà cơ thể lại mềm nhũn ra, nhịn không được mà phát ra một tiếng rên rỉ yêu kiều. Tề Tử Ngang ở phía sau ôm lấy cô, với tay đóng lại từng cúc áo một, lại cầm lòng không đậu mà hôn lên mặt cô mấy cái. Ngu Niểu dựa vào lòng anh, bị nụ hôn tràn ngập nhu tình và tràn ngập thương tiếc của anh làm trong lòng mềm nhũn như được một dòng nước ấm chảy qua. Vốn dĩ Tề Tử Ngang còn muốn ở cùng Ngu Niểu thêm một lúc nữa nhưng mà đã không còn thời gian, cô cần phải về nhà.Chỉ là Ngu Niểu vừa đi một bước thì đã quay lại quay lại trừng Tề Tử Ngang một cái, cả khuôn mặt hồng rực lên, vừa xấu hổ lại vừa giận dữ. Tinh dịch của anh vẫn đang ở trong cơ thể cô, u cốc đang gắt gao giữ chặt nó khiến hạ thân của cô căng trướng khó chịu.Điều này khiến cô không dám đi tiếp vì sợ nó sẽ chảy ra. Tề Tử Ngang thấy biểu cảm túng quẫn của cô, anh hiểu rõ mà cười cười, đi đến ôm cô lên rồi bước ra ngoài.Ngu Niểu trốn ở trong lòng anh, căn bản không dám ngẩng mặt lên, vì cảm thấy quá xấu hổ. Cô nhịn không được mà lấy tay véo Tề Tử Ngang một cái, trên mặt anh tràn ngập sủng nịnh, cúi xuống thơm lên môi cô như dỗ dành.Tề Tử Ngang ôm Ngu Niểu về nhà, tất nhiên là lén lút, không thể để người lớn trong nhà biết. Yêu sớm lại cùng nam sinh làm loại chuyện này, nếu để họ biết được thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tuy rằng Tề Tử Ngang biết rõ là như vậy, nhưng cũng không thể không cảm thấy mất mát. Sau khi Tề Tử Ngang ôm Ngu Niểu rời đi thì Dương Hạo cũng từ sau cánh cửa bước ra.--------
Anh ta si ngốc mà nhìn cửa sổ phòng Ngu Niểu, phảng phất như có thể xuyên qua ánh đèn ở bên trong mà nhìn thấy người mà anh ta luôn mong nhớ. Ánh mắt Dương Hạo tối tăm không rõ, anh ta bắt gặp lúc Tề Tử Ngang ôm Ngu Niểu trở về.Điều khiến Dương Hạo khó chịu chính là không khí thân mật không chứa được người thứ ba xen vào của hai người. Thậm chí bây giờ Dương Hạo lại hận thị lực của anh ta quá tốt, bởi vì anh ta có thể thấy rõ dấu vết ái muội trên người Ngu Niểu.Cho dù Tề Tử Ngang đã che chắn kĩ càng cho cô thì do vết hôn trên người cô quá nhiều, vẫn có chỗ sẽ lộ ra. Đều là đàn ông, sao Dương Hạo lại không biết suy nghĩ trong lòng của Tề Tử Ngang chứ?Bình tĩnh mà suy nghĩ, nếu như là anh ta, thì anh ta cũng sẽ làm vậy. Dương Hạo siết chặt tay lại, anh ta cảm thấy rất phẫn nộ, muốn tiến lên đánh cho Tề Tử Ngang một trận.Nhưng mà anh ta có tư cách gì để đánh chứ, đặc biệt là anh ta sắp xuất ngoại. Đôi mắt đen của Dương Hạo tràn ngập sự nhẫn nhịn, sự kìm nén đè ép khiến ánh mắt càng trở lên sâu hút, một ngày nào đó nó sẽ bộc phát ra, nhưng tuyệt nhiên không phải hiện tại.Bây giờ để cho Tề Tử Ngang đắc ý một chút, để cho cậu ta thay bản thân chiếu cố Ngu Niểu. Chờ khi anh ta đã trở lên cường đại rồi, sẽ đem người vốn thuộc về mình cướp lại.Trên mặt Dương Hạo tràn đầy sự kiên định, anh ta tin tưởng như vậy nên đã ra nước ngoài mà không từ biệt mọi người.Thật vất vả mới quay lại căn phòng của mình, việc này đối với Ngu Niểu lại là một quá trình gian nan.Cô cảm giác quần lót của mình ướt đẫm tinh dịch mà Tề Tử Ngang để lại. Hơn nữa khẳng định là anh đã tính rồi, kì sinh lí của cô vừa mới qua, nên anh mới bắn vào trong mà không cố kị gì hết.Nhưng mà vừa giữ đồ vật này ở bên trong mà vừa đi đường, thật sự là khó chịu cực kì. Ngu Niểu gấp không chờ nổi mà chạy đi tắm rửa. Thật ra làm chuyện này cũng không khó chịu đến thế, tất nhiên đó là khi làm với người mình thích.Cho dù Ngu Niểu thật sự cho rằng đây là một việc thoải mái, nhưng mà cô vẫn vô pháp tiếp nhận việc làm của vị hôn phu và mấy người kia.Trầm luân trong dục vọng như dã thú, vừa vô vị vừa đần độn. Vẫn là sự giao hoà của thể xác và tinh thần là tốt nhất. Hôn ngân trải khắp trên da thịt cô, từ trước ngực đến đằng sau lưng, ngay cả bên trong đùi cũng có khiến cô nhìn thấy lại mặt đỏ tim đập nhanh.Sau khi nằm lên trên giường, cô mới nhớ đến vấn đề của hệ thống, bởi vì gần đây có quá nhiều việc phát sinh. 'Mi sẽ không nhìn lén chứ?' Ngu Niểu nằm trong ổ chăn thoải mái, đại não mới kịp cân nhắc mọi chuyện.Làm việc này đúng là quá hao tổn thể lực, may là Tề Tử Ngang làm hết sức ôn nhu.'Tôi không có loại yêu thích đó.' 'Lúc bọn bắt cóc xuất hiện sao mi có thể mặc kệ ta chứ? Chẳng lẽ mi không quan tâm đến an toàn của ta sao?' Hệ thống tuyệt đối không thể là không có năng lực ấy.'Bởi vì đó không nguy hiểm đến tính mạng cô, nếu có thì tôi sẽ ra tay. Trừ cái đó ra thì tôi sẽ không can thiệp bất kì điệu gì, tự cô phải quyết định.' Việc này lợi có hại có nhưng Ngu Niểu không thèm để ý.'Đúng rồi, nhắc cô một chút, vì đây là thế giới đầu tiên của người mới, nên sẽ rất đơn giản.'Ngu Niểu chớp chớp mắt, nói như vậy thì những thế giới sau chắc chắn sẽ ngu hiểm và khó khăn? Bất quá cô cũng không sợ, binh đến tướng chặt, nước lên thì thuyền lên.Việc Dương Hạo chuyển trường cũng tạo lên động tĩnh không nhỏ, bởi vì anh ta vốn là giáo thảo, là một nhân vật phong vân trong trường. Nhưng đương nhiên, điều đó lại chẳng gây ra ảnh hưởng gì với Tề Tử Ngang và Ngu Niểu cả.Hệ thống đã nhắc nhở Ngu Niểu, nhiệm vụ để Dương Hạo nhớ mãi không quên với cô đã hoàn thành. Chỉ là, Hướng Mẫn lại không chấp nhận được kết quả ấy.Anh ta rời đi ngay khi cô ta mới tỏ tình không lâu, chẳng nhẽ là vì muốn tránh mặt cô ta ư? Chẳng lẽ cô ta là hồng thủy mãnh thú chắc? Nói cách khác, vì sao trước khi anh rời đi lại không nói với cô ta một câu chứ?Suy nghĩ đó hiện lên khiến Hướng Mẫn nhịn không được mà khóc ra tiếng, rốt cuộc cô ta vẫn là cô bé chưa trải qua sóng to gió lớn gì, chịu không nổi đả kích khi lần đầu biết yêu đã như vậy.Hướng Mẫn dùng tất cả biện pháp vẫn không thể lấy được phương thức liên hệ với Dương Hạo. Mặc kệ là hàng xóm hay bằng hữu trước kia của anh ta đều không có.Hướng Mẫn dùng hết tâm tư vào việc tìm kiếm Dương Hạo nên thành tích học tập tuột dốc không phanh, điều đó khiến cha mẹ cô ta rất lo lắng. Chẳng qua chưa đợi hai người phụ huynh đi nhờ Tề Tử Ngang, thì Hướng Mẫn đã tự mình tìm đến.Lúc trước hay chơi cùng Dương Hạo, Hướng Mẫn đã không quá quan tâm vị trúc mã này của mình nữa. Tề Tử Ngang thì sau khi biết rõ lòng mình, ngày ngày ở bên Ngu Niểu, khiến quan hệ hai người càng lúc càng xa. Trước đấy Hướng Mẫn cũng mơ mơ hồ hồ ý thức được, nhưng cô ta cũng không để trong lòng. Hiện giờ cô ta gặp việc gì khó, người đầu tiên nghĩ đến vẫn là Tề Tử Ngang.Anh lợi hại như vậy, nhất định có thể giải quyết tốt, hơn nữa trước kia mặc kệ cô ta có làm ra chuyện gì, anh cũng sẽ xử lí tốt hộ cô ta. Nhưng mà, Ngu Niểu và Tề Tử Ngang không học chung một ban, anh còn đang cảm thấy thời gian ở chung của hai người họ quá ít, sao mà lại để ý Hướng Mẫn đang làm gì nữa chứ?
----–------------------
Không phải là do sau khi yêu đương với Ngu Niểu mà anh đối xử lãnh đạm với người thanh mai từ nhỏ lớn lên với mình. Mặc kệ trước kia Hướng Mẫn có làm cái gì thích hợp hay không thì hai người họ vẫn còn tình cảm từ bé với nhau.Tề Tử Ngang cũng không phải người mà đối phương không thích anh, anh không thích đối phương mà hoàn toàn không quan tâm tình xưa nghĩa cũ nữa. Mọi chuyện đều do sau khi Hướng Mẫn thân cận với Dương Hạo thì cô ta vô tình xem nhẹ Tề Tử Ngang, gặp chuyện gì cũng không kể với anh nữa.Bây giờ trong đầu Tề Tử Ngang toàn là làm sao để có một buổi hẹn hò ngọt ngào với Ngu Niểu, mỗi ngày chỉ muốn hôn hít ôm ấp cô vào trong lòng. Vì vậy, để găp mặt và có nhiều thời gian ở chung với Ngu Niểu, Tề Tử Ngang đúng là vắt hết óc.Trong lối đi nhỏ ẩn nấp trong trường học, tiếng môi lưỡi giao triền loáng thoáng vang lên. Một nam sinh có thân hình cao lớn đĩnh bạt ôm lấy một nữ sinh có dáng người thướt tha mềm mại, đè trên vách tường mà nồng nhiệt hôn môi.Ngu Niểu vừa đi qua đã bị một cánh tay to dùng sức kéo vào, doạ cô nhảy dựng. Nhưng mà chưa chờ cô kịp định thần lại thì hơi thở của phái nam đã áp sát lại gần, cái miệng nhỏ nhắn của cô bị xâm chiếm hoàn toàn.Hô hấp của Tề Tử Ngang dồn dập, vội vàng hôn lên môi Ngu Niểu, trông rất sắc tình. Sau lần quan hệ ở trong phòng tập nhạc, một thời gian sau Tề Tử Ngang và Ngu Niểu cơ hồ không có tiếp xúc thân mật, điều này khiến cho anh gần như không thể chịu đựng được.Đã làm và chưa làm tất nhiên là không giống nhau, rõ ràng sau khi đã hưởng thụ được tư vị tốt đẹp ấy, sao anh có thể thỏa mãn với mộng xuân được chứ? Tề Tử Ngang chỉ có thể cố gắng hoài niệm lại tư vị ấy đề có thể bắn ra. Bởi vì anh nhẫn nhịn quá lâu nên mới tìm cách để đánh lén như này, anh cũng không muốn dọa đến Ngu Niểu. Một khi đã chạm được đến da thịt ấm áp, ôm lấy thân thể mềm mại của cô lại khiến cho anh không thể áp lại khát vọng mãnh liệt trong người nữa. Anh ôm chặt lấy cô, hận không thể dung hòa cô vào trong máu thịt, máu nóng toàn thân bắt đầu sôi trào lên. Tề Tử Ngang ngậm lấy đôi môi thơm mềm, môi lưỡi giao hòa quấn quýt tạo ra những tiếng nước ái muội. Bị hơi thở nồng đậm trên người Tề Tử Ngang bao quanh, nghĩ đến màn hoan ái khiến người ta mặt đỏ tim đập trước kia, cơ thể của cô dần trở lên mềm lại. Nụ hôn kịch liệt của Tề Tử Ngang cũng khiến cơ thể cô xuất hiện một số phản ứng. Cả người cô như mất hết sức lực, thân thể dần dần nóng lên. Tề Tử Ngang cảm giác Ngu Niểu đang ngầm chấp nhận, điều này khiến trong lòng anh tràn đầy thương tiếc và yêu thương.Nụ hôn dồn dập dần dần trở lên nhu tình, Tề Tử Ngang tinh tế mà nhấp nháp, thưởng thức hương vị ngon ngọt mà đôi môi mang lại, khám phá từng ngóc ngách trong miệng cô. Mà Ngu Niểu cũng rất khát vọng anh, cô chủ động vươn đầu lưỡi cùng anh giao triền. Hành động này của Ngu Niểu càng khiến ngọn lửa trong anh cháy to hơn, làm cho hô hấp anh cứng lại, cái lưỡi to lại mãnh liệt làm loạn lên. Thanh âm hôn môi càng lúc càng lớn, Tề Tử Ngang điên cuồng khiến Ngu Niểu có chút chịu không nổi. Cô đáng thương lại bất lực nức nở ra tiếng, âm thanh ấy lại khiến Tề Tử Ngang càng thêm dùng sức, đôi tay hư hỏng cũng bắt đầu thưởng thức từng tấc da thịt trên người cô. Hai nơi bị tấn công khiến ánh mắt Ngu Niểu đong đầy nước, gò má đỏ hồng chọc người yêu thương, khiến Tề Tử Ngang thiếu chút không nhịn được mà làm cô ở đây. Ngu Niểu cảm giác môi lưỡi của mình đều bị mút đến tê dại, cái miệng nhỏ không khép lại kịp mà có sợi chỉ bạc chảy dọc xuống theo khóe miệng.Rốt cuộc lí trí của Tề Tử Ngang cũng chiến thắng được dục vọng, anh ôm hôn cô ở chỗ này đã là điều rất mạo hiểm. Chỉ là Tề Tử Ngang vẫn rất luyến tiếc đôi môi thơm ngọt kia. Anh mổ nhẹ lấy đôi môi bị anh hôn đến sưng phồng, càng nhìn nó anh lại càng thấy lửa nóng trong lòng bùng to hơn. ----------
Tề Tử Ngang liếm sạch sẽ những vệt nước quanh môi cô. Bị anh hành động yêu thương của anh trêu chọc khiến chân của Ngu Niểu càng mềm hơn. "Anh rất nhớ em." Tề Tử Ngang ở bên tai Ngu Niểu thở hổn hển, âm thanh gợi cảm thực sự."Được rồi, đừng như vậy.." Ở thời điểm lúc Tề Tử Ngang hôn xuống cổ cô, Ngu Niểu rốt cuộc gian nan mà đẩy anh ra. Tề Tử Ngang cũng biết không thể trì hoãn thêm nữa, anh lưu luyến hôn thêm một chút thì mới từ trên người cô đứng lên. Tề Tử Ngang giúp Ngu Niểu sửa sang lại quần áo bị anh làm cho nhăn nhúm, sau khi bảo đảm không có gì lạ thường nữa thì mới buông cô ra. Ngu Niểu trừng mắt liếc anh một cái. Tề Tử Ngang kéo lấy tay nhỏ của cô, như lấy lòng cũng như sủng nịch cười. Cũng chỉ có Ngu Niểu mới khiến anh làm ra biểu cảm này. Đối mặt với một Tề Tử Ngang như vậy, Ngu Niểu cũng thật sự không giận dỗi nổi. "Niểu Niểu, em là bạn gái của anh." Tề Tử Ngang cầm lòng không đậu mà hôn lên đôi tay bé nhỏ của cô, cười đến có chút ngốc.Tuy rằng quan hệ của anh và Ngu Niểu đều được cả hai ngầm chấp nhận trong lòng, nhưng Tề Tử Ngang vẫn không nhịn được mà muốn cô xác nhận lại, đồng ý với danh phận ấy, đối với anh là một ý nghĩa rất lớn. "Đúng, đúng, đúng." Ngu Niểu bất đắc dĩ mà trả lời anh, có đôi khi cô thật sự không rõ, giữa hai người họ là ai đang dỗ ai. Trước khi tách ra, Tề Tử Ngang vẫn lưu luyến không rời mà vuốt ve môi cô, mãi cho đến khi tiếng chuông vang lên thì mới lưu luyến buông tay.Tề Tử Ngang và Hướng Mẫn là hàng xóm, cho dù là cha mẹ cô ta vẫn chưa nhờ vả, nhưng thời gian lâu như vậy thì anh cũng phát hiện ra dị thường. Tuy rằng tình cảm của anh với cô ta bây giờ chỉ là tình cảm bạn bè, nhưng mà rốt cuộc vẫn còn tình nghĩa từ bé, anh cũng không muốn cô ta xảy ra chuyện.Hướng Mẫn đi ra ngoài cả ngày lẫn đêm khuya, cô ta không tìm thấy Dương Hạo thì lại muốn mua say, hoàn toàn không giống ánh mặt trời hoạt bát lúc xưa. Đây rõ ràng là hành vi vô trách nhiệm đối với bản thân và gia đình, vì một người nam sinh mà trở lên như vậy, cũng thật khiến người ta khinh thường.Mặc dù Tề Tử Ngang không tán đồng hành vi ấy của Hướng Mẫn, anh vẫn chạy đi tìm cô ta. Thời điểm Tề Tử Ngang tìm được Hướng Mẫn, cô ta đang ngồi ở trong một quán bar hỗn tạp mà uống rượu, mấy gã đàn ông xung quanh cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Điều này khiến đôi lông mày của Tề Tử Ngang hung hăng trau lại, anh đi đến kéo Hướng Mẫn lên, mặt lạnh lùng nói: "Hướng Mẫn, về nhà."Hướng Mẫn nhìn thấy người đến là Tề Tử Ngang thì thật vui vẻ."Là Tử Ngang à, cậu đến rồi, tôi biết ngay là cậu sẽ không mặc kệ tôi, cậu vẫn rất quan tâm đến tôi. Không giống như tên Dương Hạo kia, cậu ta là một đại hỗn đản." Nói xong cảm xúc của Hướng Mẫn lại dần tụt xuống. Thời điểm nhắc đến Dương Hạo, trong thanh âm của cô ta còn có chút nghẹn ngào. Tề Tử Ngang cũng không muốn để ý đến tình cảm gút mắt của Hướng Mẫn, đây là chuyện của hai người họ. Anh chỉ phụ trách không để Hướng Mẫn xảy ra chuyện thôi, mặt khác anh không quản được nhiều như vậy. "Về nhà." Tề Tử Ngang cũng không cùng cô ta nói lời vô nghĩa, trực tiếp lôi người ra ngoài. Chỉ là Hướng Mẫn lại rất kháng cự, cô ta khóc sướt mướt nói: "Cậu có tư cách gì để quản tôi chứ?" Nhưng mà sau khi cãi nhau ầm ĩ, cô ta lại chui vào trong lòng Tề Tử Ngang."Tử Ngang, cậu giúp tôi tìm Dương Hạo được không?" Hướng Mẫn thỉnh cầu Tề Tử Ngang, cô ta trước giờ chưa từng khóc đáng thương như vậy. "Tôi thật sự không thể không có cậu ấy, tôi thật sự rất đau lòng a."
----------------
Nhấn 🌟 để ủng hộ mình nha
Truyện đăng duy nhất ở Wattpad @tichlam119988, hãy là người đọc thông thái, đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
______________
"Niểu Niểu ngoan, nhấc chân lên nào." Tề Tử Ngang nhẹ dỗ Ngu Niểu, thanh âm nhu hòa như muốn véo ra nước. Nhưng mà khi vào tai Ngu Niểu thì vẫn là nghĩa bắt cô mở chân ra thôi. Khuôn mặt Ngu Niểu đỏ bừng, trên da thịt trắng nõn đều bị phủ lên một tầng phấn hồng kiều nộn mê người. Cô thật đẹp, trong lòng Tề Tử Ngang chỉ có suy nghĩ vậy, danh xưng hoa khôi của cô thật quá đúng. Tuy rằng trước đấy Tề Tử Ngang cũng không quá chú ý đến mấy tin tức ngoài lề vì trong lòng anh lúc đó chỉ có Hướng Mẫn thôi. Bởi vì làm quá lâu nên chân cô tạm thời chưa thể khép lại được nên chỉ có thể bất đắc dĩ mà nhìn anh lau dọn nơi nhạy cảm kia.Sau khi lau xong, Ngu Niểu ngay lập tức kẹp chặt chân lại, dề dà mà không muốn nhấc chân lên một lần nữa, Tề Tử Ngang cũng kiên nhẫn mà đợi cô. Ngu Niểu cố nén lại nội tâm đang ngại ngùng, nâng chân lên để mặc quần vào. Chỉ là Tề Tử Ngang đang ngồi xổm, khi cô nhấc chân lên thì anh có thể thưởng thức được cảnh đẹp kia. Ngu Niểu cực kì ngại ngùng, điều đó lại khiến côn thịt của anh lại sưng to lên. Tề Tử Ngang có chút không được tự nhiên mà thay đổi tư thế rốt cuộc sửa soạn lại quần áo trên người của Ngu Niểu, hai người bọn họ đồng thời thở ra một hơi. Áo ngoài của cô một nửa đang mặc ở trên người, Tề Tử Ngang với lấy áo ngực giúp cô mặc vào.Đôi gò bông mềm mại kia bị anh yêu thương mà giờ để lại một loạt dấu vết, dấu hôn đỏ hồng và cả một ít vệt nước còn xót lại, nhìn chúng khiến Tề Tử Ngang cảm thấy hít thở không thông. Tề Tử Ngang cực kì thích cặp vú mê người kia nhưng bây giờ chỉ có thể tiếc nuối mà che nó lại. Anh còn tri kỉ mà chỉnh lại áo ngực giúp cô thoải mái hơn. Nhưng mà Tề Tử Ngang rõ ràng là đang lấy việc công làm việc tư, bàn tay của anh không tự chủ được mà xoa nắn, âu yếm nó, sau lại lưu luyến không rời mà rút tay về. Ngu Niểu vì hành động của anh mà cơ thể lại mềm nhũn ra, nhịn không được mà phát ra một tiếng rên rỉ yêu kiều. Tề Tử Ngang ở phía sau ôm lấy cô, với tay đóng lại từng cúc áo một, lại cầm lòng không đậu mà hôn lên mặt cô mấy cái. Ngu Niểu dựa vào lòng anh, bị nụ hôn tràn ngập nhu tình và tràn ngập thương tiếc của anh làm trong lòng mềm nhũn như được một dòng nước ấm chảy qua. Vốn dĩ Tề Tử Ngang còn muốn ở cùng Ngu Niểu thêm một lúc nữa nhưng mà đã không còn thời gian, cô cần phải về nhà.Chỉ là Ngu Niểu vừa đi một bước thì đã quay lại quay lại trừng Tề Tử Ngang một cái, cả khuôn mặt hồng rực lên, vừa xấu hổ lại vừa giận dữ. Tinh dịch của anh vẫn đang ở trong cơ thể cô, u cốc đang gắt gao giữ chặt nó khiến hạ thân của cô căng trướng khó chịu.Điều này khiến cô không dám đi tiếp vì sợ nó sẽ chảy ra. Tề Tử Ngang thấy biểu cảm túng quẫn của cô, anh hiểu rõ mà cười cười, đi đến ôm cô lên rồi bước ra ngoài.Ngu Niểu trốn ở trong lòng anh, căn bản không dám ngẩng mặt lên, vì cảm thấy quá xấu hổ. Cô nhịn không được mà lấy tay véo Tề Tử Ngang một cái, trên mặt anh tràn ngập sủng nịnh, cúi xuống thơm lên môi cô như dỗ dành.Tề Tử Ngang ôm Ngu Niểu về nhà, tất nhiên là lén lút, không thể để người lớn trong nhà biết. Yêu sớm lại cùng nam sinh làm loại chuyện này, nếu để họ biết được thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tuy rằng Tề Tử Ngang biết rõ là như vậy, nhưng cũng không thể không cảm thấy mất mát. Sau khi Tề Tử Ngang ôm Ngu Niểu rời đi thì Dương Hạo cũng từ sau cánh cửa bước ra.--------
Anh ta si ngốc mà nhìn cửa sổ phòng Ngu Niểu, phảng phất như có thể xuyên qua ánh đèn ở bên trong mà nhìn thấy người mà anh ta luôn mong nhớ. Ánh mắt Dương Hạo tối tăm không rõ, anh ta bắt gặp lúc Tề Tử Ngang ôm Ngu Niểu trở về.Điều khiến Dương Hạo khó chịu chính là không khí thân mật không chứa được người thứ ba xen vào của hai người. Thậm chí bây giờ Dương Hạo lại hận thị lực của anh ta quá tốt, bởi vì anh ta có thể thấy rõ dấu vết ái muội trên người Ngu Niểu.Cho dù Tề Tử Ngang đã che chắn kĩ càng cho cô thì do vết hôn trên người cô quá nhiều, vẫn có chỗ sẽ lộ ra. Đều là đàn ông, sao Dương Hạo lại không biết suy nghĩ trong lòng của Tề Tử Ngang chứ?Bình tĩnh mà suy nghĩ, nếu như là anh ta, thì anh ta cũng sẽ làm vậy. Dương Hạo siết chặt tay lại, anh ta cảm thấy rất phẫn nộ, muốn tiến lên đánh cho Tề Tử Ngang một trận.Nhưng mà anh ta có tư cách gì để đánh chứ, đặc biệt là anh ta sắp xuất ngoại. Đôi mắt đen của Dương Hạo tràn ngập sự nhẫn nhịn, sự kìm nén đè ép khiến ánh mắt càng trở lên sâu hút, một ngày nào đó nó sẽ bộc phát ra, nhưng tuyệt nhiên không phải hiện tại.Bây giờ để cho Tề Tử Ngang đắc ý một chút, để cho cậu ta thay bản thân chiếu cố Ngu Niểu. Chờ khi anh ta đã trở lên cường đại rồi, sẽ đem người vốn thuộc về mình cướp lại.Trên mặt Dương Hạo tràn đầy sự kiên định, anh ta tin tưởng như vậy nên đã ra nước ngoài mà không từ biệt mọi người.Thật vất vả mới quay lại căn phòng của mình, việc này đối với Ngu Niểu lại là một quá trình gian nan.Cô cảm giác quần lót của mình ướt đẫm tinh dịch mà Tề Tử Ngang để lại. Hơn nữa khẳng định là anh đã tính rồi, kì sinh lí của cô vừa mới qua, nên anh mới bắn vào trong mà không cố kị gì hết.Nhưng mà vừa giữ đồ vật này ở bên trong mà vừa đi đường, thật sự là khó chịu cực kì. Ngu Niểu gấp không chờ nổi mà chạy đi tắm rửa. Thật ra làm chuyện này cũng không khó chịu đến thế, tất nhiên đó là khi làm với người mình thích.Cho dù Ngu Niểu thật sự cho rằng đây là một việc thoải mái, nhưng mà cô vẫn vô pháp tiếp nhận việc làm của vị hôn phu và mấy người kia.Trầm luân trong dục vọng như dã thú, vừa vô vị vừa đần độn. Vẫn là sự giao hoà của thể xác và tinh thần là tốt nhất. Hôn ngân trải khắp trên da thịt cô, từ trước ngực đến đằng sau lưng, ngay cả bên trong đùi cũng có khiến cô nhìn thấy lại mặt đỏ tim đập nhanh.Sau khi nằm lên trên giường, cô mới nhớ đến vấn đề của hệ thống, bởi vì gần đây có quá nhiều việc phát sinh. 'Mi sẽ không nhìn lén chứ?' Ngu Niểu nằm trong ổ chăn thoải mái, đại não mới kịp cân nhắc mọi chuyện.Làm việc này đúng là quá hao tổn thể lực, may là Tề Tử Ngang làm hết sức ôn nhu.'Tôi không có loại yêu thích đó.' 'Lúc bọn bắt cóc xuất hiện sao mi có thể mặc kệ ta chứ? Chẳng lẽ mi không quan tâm đến an toàn của ta sao?' Hệ thống tuyệt đối không thể là không có năng lực ấy.'Bởi vì đó không nguy hiểm đến tính mạng cô, nếu có thì tôi sẽ ra tay. Trừ cái đó ra thì tôi sẽ không can thiệp bất kì điệu gì, tự cô phải quyết định.' Việc này lợi có hại có nhưng Ngu Niểu không thèm để ý.'Đúng rồi, nhắc cô một chút, vì đây là thế giới đầu tiên của người mới, nên sẽ rất đơn giản.'Ngu Niểu chớp chớp mắt, nói như vậy thì những thế giới sau chắc chắn sẽ ngu hiểm và khó khăn? Bất quá cô cũng không sợ, binh đến tướng chặt, nước lên thì thuyền lên.Việc Dương Hạo chuyển trường cũng tạo lên động tĩnh không nhỏ, bởi vì anh ta vốn là giáo thảo, là một nhân vật phong vân trong trường. Nhưng đương nhiên, điều đó lại chẳng gây ra ảnh hưởng gì với Tề Tử Ngang và Ngu Niểu cả.Hệ thống đã nhắc nhở Ngu Niểu, nhiệm vụ để Dương Hạo nhớ mãi không quên với cô đã hoàn thành. Chỉ là, Hướng Mẫn lại không chấp nhận được kết quả ấy.Anh ta rời đi ngay khi cô ta mới tỏ tình không lâu, chẳng nhẽ là vì muốn tránh mặt cô ta ư? Chẳng lẽ cô ta là hồng thủy mãnh thú chắc? Nói cách khác, vì sao trước khi anh rời đi lại không nói với cô ta một câu chứ?Suy nghĩ đó hiện lên khiến Hướng Mẫn nhịn không được mà khóc ra tiếng, rốt cuộc cô ta vẫn là cô bé chưa trải qua sóng to gió lớn gì, chịu không nổi đả kích khi lần đầu biết yêu đã như vậy.Hướng Mẫn dùng tất cả biện pháp vẫn không thể lấy được phương thức liên hệ với Dương Hạo. Mặc kệ là hàng xóm hay bằng hữu trước kia của anh ta đều không có.Hướng Mẫn dùng hết tâm tư vào việc tìm kiếm Dương Hạo nên thành tích học tập tuột dốc không phanh, điều đó khiến cha mẹ cô ta rất lo lắng. Chẳng qua chưa đợi hai người phụ huynh đi nhờ Tề Tử Ngang, thì Hướng Mẫn đã tự mình tìm đến.Lúc trước hay chơi cùng Dương Hạo, Hướng Mẫn đã không quá quan tâm vị trúc mã này của mình nữa. Tề Tử Ngang thì sau khi biết rõ lòng mình, ngày ngày ở bên Ngu Niểu, khiến quan hệ hai người càng lúc càng xa. Trước đấy Hướng Mẫn cũng mơ mơ hồ hồ ý thức được, nhưng cô ta cũng không để trong lòng. Hiện giờ cô ta gặp việc gì khó, người đầu tiên nghĩ đến vẫn là Tề Tử Ngang.Anh lợi hại như vậy, nhất định có thể giải quyết tốt, hơn nữa trước kia mặc kệ cô ta có làm ra chuyện gì, anh cũng sẽ xử lí tốt hộ cô ta. Nhưng mà, Ngu Niểu và Tề Tử Ngang không học chung một ban, anh còn đang cảm thấy thời gian ở chung của hai người họ quá ít, sao mà lại để ý Hướng Mẫn đang làm gì nữa chứ?
----–------------------
Không phải là do sau khi yêu đương với Ngu Niểu mà anh đối xử lãnh đạm với người thanh mai từ nhỏ lớn lên với mình. Mặc kệ trước kia Hướng Mẫn có làm cái gì thích hợp hay không thì hai người họ vẫn còn tình cảm từ bé với nhau.Tề Tử Ngang cũng không phải người mà đối phương không thích anh, anh không thích đối phương mà hoàn toàn không quan tâm tình xưa nghĩa cũ nữa. Mọi chuyện đều do sau khi Hướng Mẫn thân cận với Dương Hạo thì cô ta vô tình xem nhẹ Tề Tử Ngang, gặp chuyện gì cũng không kể với anh nữa.Bây giờ trong đầu Tề Tử Ngang toàn là làm sao để có một buổi hẹn hò ngọt ngào với Ngu Niểu, mỗi ngày chỉ muốn hôn hít ôm ấp cô vào trong lòng. Vì vậy, để găp mặt và có nhiều thời gian ở chung với Ngu Niểu, Tề Tử Ngang đúng là vắt hết óc.Trong lối đi nhỏ ẩn nấp trong trường học, tiếng môi lưỡi giao triền loáng thoáng vang lên. Một nam sinh có thân hình cao lớn đĩnh bạt ôm lấy một nữ sinh có dáng người thướt tha mềm mại, đè trên vách tường mà nồng nhiệt hôn môi.Ngu Niểu vừa đi qua đã bị một cánh tay to dùng sức kéo vào, doạ cô nhảy dựng. Nhưng mà chưa chờ cô kịp định thần lại thì hơi thở của phái nam đã áp sát lại gần, cái miệng nhỏ nhắn của cô bị xâm chiếm hoàn toàn.Hô hấp của Tề Tử Ngang dồn dập, vội vàng hôn lên môi Ngu Niểu, trông rất sắc tình. Sau lần quan hệ ở trong phòng tập nhạc, một thời gian sau Tề Tử Ngang và Ngu Niểu cơ hồ không có tiếp xúc thân mật, điều này khiến cho anh gần như không thể chịu đựng được.Đã làm và chưa làm tất nhiên là không giống nhau, rõ ràng sau khi đã hưởng thụ được tư vị tốt đẹp ấy, sao anh có thể thỏa mãn với mộng xuân được chứ? Tề Tử Ngang chỉ có thể cố gắng hoài niệm lại tư vị ấy đề có thể bắn ra. Bởi vì anh nhẫn nhịn quá lâu nên mới tìm cách để đánh lén như này, anh cũng không muốn dọa đến Ngu Niểu. Một khi đã chạm được đến da thịt ấm áp, ôm lấy thân thể mềm mại của cô lại khiến cho anh không thể áp lại khát vọng mãnh liệt trong người nữa. Anh ôm chặt lấy cô, hận không thể dung hòa cô vào trong máu thịt, máu nóng toàn thân bắt đầu sôi trào lên. Tề Tử Ngang ngậm lấy đôi môi thơm mềm, môi lưỡi giao hòa quấn quýt tạo ra những tiếng nước ái muội. Bị hơi thở nồng đậm trên người Tề Tử Ngang bao quanh, nghĩ đến màn hoan ái khiến người ta mặt đỏ tim đập trước kia, cơ thể của cô dần trở lên mềm lại. Nụ hôn kịch liệt của Tề Tử Ngang cũng khiến cơ thể cô xuất hiện một số phản ứng. Cả người cô như mất hết sức lực, thân thể dần dần nóng lên. Tề Tử Ngang cảm giác Ngu Niểu đang ngầm chấp nhận, điều này khiến trong lòng anh tràn đầy thương tiếc và yêu thương.Nụ hôn dồn dập dần dần trở lên nhu tình, Tề Tử Ngang tinh tế mà nhấp nháp, thưởng thức hương vị ngon ngọt mà đôi môi mang lại, khám phá từng ngóc ngách trong miệng cô. Mà Ngu Niểu cũng rất khát vọng anh, cô chủ động vươn đầu lưỡi cùng anh giao triền. Hành động này của Ngu Niểu càng khiến ngọn lửa trong anh cháy to hơn, làm cho hô hấp anh cứng lại, cái lưỡi to lại mãnh liệt làm loạn lên. Thanh âm hôn môi càng lúc càng lớn, Tề Tử Ngang điên cuồng khiến Ngu Niểu có chút chịu không nổi. Cô đáng thương lại bất lực nức nở ra tiếng, âm thanh ấy lại khiến Tề Tử Ngang càng thêm dùng sức, đôi tay hư hỏng cũng bắt đầu thưởng thức từng tấc da thịt trên người cô. Hai nơi bị tấn công khiến ánh mắt Ngu Niểu đong đầy nước, gò má đỏ hồng chọc người yêu thương, khiến Tề Tử Ngang thiếu chút không nhịn được mà làm cô ở đây. Ngu Niểu cảm giác môi lưỡi của mình đều bị mút đến tê dại, cái miệng nhỏ không khép lại kịp mà có sợi chỉ bạc chảy dọc xuống theo khóe miệng.Rốt cuộc lí trí của Tề Tử Ngang cũng chiến thắng được dục vọng, anh ôm hôn cô ở chỗ này đã là điều rất mạo hiểm. Chỉ là Tề Tử Ngang vẫn rất luyến tiếc đôi môi thơm ngọt kia. Anh mổ nhẹ lấy đôi môi bị anh hôn đến sưng phồng, càng nhìn nó anh lại càng thấy lửa nóng trong lòng bùng to hơn. ----------
Tề Tử Ngang liếm sạch sẽ những vệt nước quanh môi cô. Bị anh hành động yêu thương của anh trêu chọc khiến chân của Ngu Niểu càng mềm hơn. "Anh rất nhớ em." Tề Tử Ngang ở bên tai Ngu Niểu thở hổn hển, âm thanh gợi cảm thực sự."Được rồi, đừng như vậy.." Ở thời điểm lúc Tề Tử Ngang hôn xuống cổ cô, Ngu Niểu rốt cuộc gian nan mà đẩy anh ra. Tề Tử Ngang cũng biết không thể trì hoãn thêm nữa, anh lưu luyến hôn thêm một chút thì mới từ trên người cô đứng lên. Tề Tử Ngang giúp Ngu Niểu sửa sang lại quần áo bị anh làm cho nhăn nhúm, sau khi bảo đảm không có gì lạ thường nữa thì mới buông cô ra. Ngu Niểu trừng mắt liếc anh một cái. Tề Tử Ngang kéo lấy tay nhỏ của cô, như lấy lòng cũng như sủng nịch cười. Cũng chỉ có Ngu Niểu mới khiến anh làm ra biểu cảm này. Đối mặt với một Tề Tử Ngang như vậy, Ngu Niểu cũng thật sự không giận dỗi nổi. "Niểu Niểu, em là bạn gái của anh." Tề Tử Ngang cầm lòng không đậu mà hôn lên đôi tay bé nhỏ của cô, cười đến có chút ngốc.Tuy rằng quan hệ của anh và Ngu Niểu đều được cả hai ngầm chấp nhận trong lòng, nhưng Tề Tử Ngang vẫn không nhịn được mà muốn cô xác nhận lại, đồng ý với danh phận ấy, đối với anh là một ý nghĩa rất lớn. "Đúng, đúng, đúng." Ngu Niểu bất đắc dĩ mà trả lời anh, có đôi khi cô thật sự không rõ, giữa hai người họ là ai đang dỗ ai. Trước khi tách ra, Tề Tử Ngang vẫn lưu luyến không rời mà vuốt ve môi cô, mãi cho đến khi tiếng chuông vang lên thì mới lưu luyến buông tay.Tề Tử Ngang và Hướng Mẫn là hàng xóm, cho dù là cha mẹ cô ta vẫn chưa nhờ vả, nhưng thời gian lâu như vậy thì anh cũng phát hiện ra dị thường. Tuy rằng tình cảm của anh với cô ta bây giờ chỉ là tình cảm bạn bè, nhưng mà rốt cuộc vẫn còn tình nghĩa từ bé, anh cũng không muốn cô ta xảy ra chuyện.Hướng Mẫn đi ra ngoài cả ngày lẫn đêm khuya, cô ta không tìm thấy Dương Hạo thì lại muốn mua say, hoàn toàn không giống ánh mặt trời hoạt bát lúc xưa. Đây rõ ràng là hành vi vô trách nhiệm đối với bản thân và gia đình, vì một người nam sinh mà trở lên như vậy, cũng thật khiến người ta khinh thường.Mặc dù Tề Tử Ngang không tán đồng hành vi ấy của Hướng Mẫn, anh vẫn chạy đi tìm cô ta. Thời điểm Tề Tử Ngang tìm được Hướng Mẫn, cô ta đang ngồi ở trong một quán bar hỗn tạp mà uống rượu, mấy gã đàn ông xung quanh cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Điều này khiến đôi lông mày của Tề Tử Ngang hung hăng trau lại, anh đi đến kéo Hướng Mẫn lên, mặt lạnh lùng nói: "Hướng Mẫn, về nhà."Hướng Mẫn nhìn thấy người đến là Tề Tử Ngang thì thật vui vẻ."Là Tử Ngang à, cậu đến rồi, tôi biết ngay là cậu sẽ không mặc kệ tôi, cậu vẫn rất quan tâm đến tôi. Không giống như tên Dương Hạo kia, cậu ta là một đại hỗn đản." Nói xong cảm xúc của Hướng Mẫn lại dần tụt xuống. Thời điểm nhắc đến Dương Hạo, trong thanh âm của cô ta còn có chút nghẹn ngào. Tề Tử Ngang cũng không muốn để ý đến tình cảm gút mắt của Hướng Mẫn, đây là chuyện của hai người họ. Anh chỉ phụ trách không để Hướng Mẫn xảy ra chuyện thôi, mặt khác anh không quản được nhiều như vậy. "Về nhà." Tề Tử Ngang cũng không cùng cô ta nói lời vô nghĩa, trực tiếp lôi người ra ngoài. Chỉ là Hướng Mẫn lại rất kháng cự, cô ta khóc sướt mướt nói: "Cậu có tư cách gì để quản tôi chứ?" Nhưng mà sau khi cãi nhau ầm ĩ, cô ta lại chui vào trong lòng Tề Tử Ngang."Tử Ngang, cậu giúp tôi tìm Dương Hạo được không?" Hướng Mẫn thỉnh cầu Tề Tử Ngang, cô ta trước giờ chưa từng khóc đáng thương như vậy. "Tôi thật sự không thể không có cậu ấy, tôi thật sự rất đau lòng a."
----------------
Nhấn 🌟 để ủng hộ mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com