[edit] [viko] ⁺˳✧༚tay súng hoa hồng ⁺˳✧༚
chương 1
"Reng~ reng~"
Ánh sáng ban mai lộ ra từ mép rèm nhàn nhạt chiếu sáng căn phòng tối tăm. Trên chiếc giường, một cánh tay trắng như ngọc vươn ra từ trong chăn, cầm lấy điện thoại đang rung không ngừng.
"Chuyện gì?"
Điền Dã híp mắt nghe điện thoại, mang theo hơi thở ngáy ngủ trả lời. Một giây sau liền bị thanh âm bất ngờ của Lí Huyễn Quân làm cho choáng váng
"Nghe nói cậu bị bỏ rơi à? Hahahahaha cậu cuối cùng cũng có ngày hôm nay!"
Điền Dã không một động tác thừa lập tức cúp máy, ném điện thoại sang một bên. Nhấn nút trên đầu giường, tấm rèm cửa dày từ từ di chuyển. Buổi sáng ở nơi cao nhất của thành phố như một bức tranh màu vàng ấm áp phản chiếu vào trong căn phòng rộng lớn. Điện thoại lại rung chuông nhưng Điền Dã không quan tâm, dụi mắt vươn chân dài thẳng tắp giẫm lên miếng thảm bên giường, bàn chân chạm vào lớp lông tơ dày, vịn vào mép giường đứng lên.Câu chuyện hậu chia tay đêm qua mãi không dứt, tên kia lại giày vò anh đến tận bình minh mới thôi. Điền Dã đã sớm không còn khí lực, tắm rửa gì cũng không kịp liền ngủ say, tên kia ngược lại rất sảng khoái, năm giờ mới ngủ nhưng bảy giờ liền rời giường rửa mặt, thay bộ quần áo cuối cùng để lại nơi này mang theo tinh thần phấn chấn đi làm.Từ hôm nay, căn nhà này sẽ thuộc về Điền Dã, đây là một trong những món quà chia tay. Anh dựa vào cửa sổ thưởng thức khung cảnh buổi sáng một lát rồi đi vào phòng tắm, bước vào bồn tắm có nhiệt độ nước vừa vặn. Khoé môi đầy đặn nở ra một nụ cười thoải mái, ngâm mình trong bồn tắm thư giãn cơ thể.Anh rất xinh đẹp, cũng có rất tài giỏi. Chỉ có tên Phác Đáo Hiền kia có mắt như mù, kiểu gì cũng hối hận.Hừ, cứ chờ xem.Điện thoại reo liên tục suốt cả buổi sáng. Điền Dã cuối cùng cũng đồng ý đến phòng làm việc, Lí Huyễn Quân đã đợi ở đó một lúc lâu. Nhìn thấy anh bước vào, hắn nhanh như khỉ vọt tới trước mặt Điền Dã, hai mắt sáng bừng như đèn pha ô tô, gãi tai gãi má muốn nghe chuyện hay từ Điền Dã
"Thế nào, lần đầu tiên bị người ta vứt bỏ cảm giác như thế nào?"
"..."Câu trả lời ngắn gọn làm cho Lí Huyễn Quân xoay người ngã xuống sofa, cười đến không đứng dậy nổi. Điền Dã lười để ý tới hắn, ném áo khoác sang một bên, đi tới trước máy tính của mình, đem căn nhà vừa được đổi thành tên anh cùng các thoả thuận chuyển tiền nhét vào ngăn kéo, "phốc" một tiếng liền mạnh mẽ đóng lại.Anh mở máy tính, lạnh lùng liếc người đang nằm trên ghế sofa một cái
"Có gì cần nói nữa không?"
"Có, có"
Lí Huyễn Quân lúc này mới thoát khỏi cảm xúc vui vẻ, lảo đảo đi đến bên cạnh Điền Dã ngồi xuống
"Tôi mang cho cậu một công việc tốt."
"Là việc liên quan đến người kim chủ kia của cậu, à không, là kim chủ cũ mới đúng."
Hắn nói ra mã số nhiệm vụ, cùng Điền Dã xem tư liệu giới thiệu trên màn hình.
Đây là nhiệm vụ trộm đồ trị giá 10 điểm. Có người đã thuê tổ chức "Nhà Thương Điên" để lên kế hoạch lấy cắp tài liệu về thế hệ thứ ba của dự án "Fennec" từ văn phòng chủ tịch Cô Tinh.Loạt dự án "Fennec" là con át chủ bài trong ngành sản xuất tàu vũ trụ của Cô Tinh, ban đầu chỉ là một hệ thống thăm dò cho máy bay quân sự, chỉ sau 5 năm đã chiếm 70% số máy bay quân sự đang hoạt động, bây giờ đã phát triển đến thế hệ thứ 3, dần mở rộng sang máy bay không người lái và cả vũ khí phục vụ chiến tranh. Đà phát triển nhanh chóng của Cô Tinh đã đe dọa đến vị trí của công ty sản xuất máy bay hàng đầu khác là Lôi Đình, trong mấy năm nay, hai công ty cạnh tranh ngày càng khốc liệt. Nhiệm vụ đánh cắp bản kế hoạch của Cô Tinh lần này chắc hẳn là do Lôi Đình yêu cầu.Tổng giám đốc của Cô Tinh, Phác Đáo Hiền, cũng chính là người bao dưỡng Điền Dã suốt hai năm qua. Là người đàn ông được quan tâm nhất trong những năm gần đây, phong lưu nhưng cũng không tính là trai đểu. Hai năm trước, cùng Phác Đáo Hiền ngủ một giấc được 100 điểm mà nhiệm vụ lẻn vào văn phòng hắn trộm kế hoạch quan trọng chỉ có 10 điểm.Điền Dã yên lặng nhìn yêu cầu nhiệm vụ, ngón tay ấn tiếp nhận. Vừa đúng lúc anh có việc tìm Phác Đáo Hiền, dứt khoát chọn đến Cô Tinh, điểm dù ít cũng là điểm, phải tích luỹ dần."Cậu có bao nhiêu điểm rồi?"
Thấy anh có ý định rời đi, Lí Huyễn Quân kéo lên trang cá nhân xem điểm tích lũy của Điền Dã. Trên giao diện cũ kĩ của Nhà Thương Điên hiện ra một mã số kèm điểm tích luỹ ở phía sau: 6547/10000.
"Mẹ kiếp, sao cậu chỉ có 6500? Hai năm nay coi như bỏ rồi."
Lí Huyễn Quân gõ bàn phím đăng nhập vào tài khoản của mình, chỉ vào số 6800/10000 nói với Điền Dã
"Cậu xem đi, bị yêu đương làm ảnh hưởng, giờ số điểm của tôi còn cao hơn cậu."
"Hừ, tránh ra, tôi phải đi làm."
Điền Dã cầm lấy bản thảo, chuẩn bị đưa cho khách hàng kiểm tra. Đây là công việc chính của anh trong thế giới thực, làm một hoạ sĩ chuyên nghiệp. Lí Huyễn Quân chống má nhìn bộ dáng nguỵ trang chuyên nghiệp của Điền Dã, lắc đầu chào tạm biệt với anh, ra khỏi phòng làm việc đi đến con hẻm ở phía sau khu phố nghệ thuật. Hắn mở một quán bar nhỏ ở đó, trưa đến để dọn hàng, chuẩn bị cho việc mở cửa vào buổi chiều.Nhà Thương Điên là một chương trình quản lí tù nhân do quân khu đa quốc gia tổ chức. Quân khu chọn ra nhân tài đặc biệt từ những tù nhân đã phạm tội nghiêm trọng. Thân phận cũ của họ sẽ bị xoá bỏ, thay vào đó họ được đưa vào biên chế với tư cách hoàn toàn mới, được tự do dưới một sự giám sát nhất định.Nhà Thương Điên không giống như quân đội bình thường, các thành viên của tổ chức được phân bố ở khắp mọi nơi trên thế giới, họ có cuộc sống riêng, thậm chí có thể tự do yêu đương và sinh con, miễn là hoàn thành nhiệm vụ và đạt được đủ điểm. Nơi đây không ép buộc bất cứ ai nhận nhiệm vụ nhưng nếu không muốn hình phạt làm ảnh hưởng đến cuộc sống và gia đình của bản thân thì cần phải hoàn thành nhiệm vụ cơ bản 100 điểm, mặc dù sau đó vẫn bị theo đổi nhưng cơ bản vẫn có thể sống một cách tự do. Mà nếu có thể tích luỹ được đủ 10000 điểm, có thể xoá bỏ hoàn toàn tội danh, trở thành một người tự do, không còn bị quân đội giám sát, một lần nữa trở lại cuộc sống của người bình thường. Nhưng cái giá của việc được trả lại tự do là mũi dao dính máu. Có người nằm vùng mấy chục năm đổi lấy thông tin tình báo chỉ đáng giá mấy chục điểm, vì để đạt 100 điểm tích lũy có thể sẽ phải trả giá bằng cả sinh mệnh.Ví dụ như mẹ của Điền Dã vì không hoàn thành nhiệm vụ trước khi chết nên hình phạt đã chuyển sang cho anh. Bà oán hận mình bất tài, đồng thời lo sợ Nhà Thương Điên sẽ hại con trai mình cả đời nhưng Điền Dã vẫn rất cảm kích Nhà Thương Điên vì đã cho anh cơ hội được đồng hành cùng mẹ trong chuyến đi cuối cùng. Sau đó, chỉ trong hơn 10 năm anh một đường lấy được 6000 điểm, dùng hành động nói cho Nhà Thương Điên biết phán đoán của họ không sai, đứa bé non nớt năm 13 tuổi năm ấy quả thật là một sát thủ trời sinh. Vì anh bắt đầu từ quá sớm nên khi thiếu niên Lí Huyễn Quân gia nhập thì Điền Dã đã có chút danh tiếng với điểm tích cao khó có thể vượt qua. Anh nghỉ ngơi hai năm thiếu gần nghìn điểm, lại bị coi như một con chó ngoan ngoãn một cước đá văng. Điền Dã nghĩ tới liền nhịn không được, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Tại tầng trên cùng toà nhà Cô Tinh, nam nhân mặc trang phục được cắt may phẳng phiu bỗng nhiên hắt hơi một cái, sau đó tiếp tục nhận lấy bản sắp xếp giám sát do Triệu Lễ Kiệt đưa tới. Sau khi tin tức "Fennec" thế hệ thứ ba sắp được ra mắt được truyền ra ngoài, đối thủ cũ Lôi Đình cũng dần có động thái. Thị trường không quân không thể dung nạp loại bại khuyển vô dụng, Lôi Đình xuất chiêu, Cô Tinh liền lấy chiêu huỷ chiêu. Thấy đối phương có ý định thiết kế bản vẽ, Phác Đáo Hiền đã tạo có hội để dâng mọi thứ đến tay Lôi Đình. Hắn tỉ mỉ tạo ra một con đường để tránh được mọi sự nghi ngờ, chờ đợi để thể hiện bản thân trước người dân. "Nhiều camera giám sát ở trong và ngoài hành lang phía đông đã bị vô hiệu hoá, chỉ cần chỉnh sửa thiết lập trong phòng điều khiển chung là có thể trực tiếp điều khiển. Lẻn vào văn phòng cũng không có bất kì trở ngại nào. Anh có muốn tắt cả camera ẩn trong văn phòng không?" Triệu Lễ Kiệt đứng trước bàn làm việc, báo cáo cho Phác Đáo Hiền.
"Không cần, để xem họ tìm ai đến lấy đồ của tôi."
Phác Đáo Hiền xoay bút, nhìn kĩ bản đồ bố cục. Triệu Lễ Kiệt tiếp tục báo cáo
"Tháng trước Hứa Uy đã đến bến tàu phía nam thành phố, hẳn là có hợp tác với Nhà Thương Điên."
Hứa Uy là trợ lý đặc biệt của Lôi Cận Doãn, ông chủ của Lôi Đình, hắn xuất hiện ở địa phận của Nhà Thương Điên chắc chắn không phải là trùng hợp. Triệu Lễ Kiệt cảm thấy tám chín phần là liên quan đến "Fennec"
"Nhà Thương Điên có phải không?"
Phác Đáo Hiền vuốt ve ngón tay, chiếc nhẫn phát sáng lấp lánh dưới ánh đèn. Hắn đã nghe nói về tổ chức bí ẩn này, là một tổ chức không rõ nguồn gốc, nhận việc theo tâm trạng, nếu đã nhận thì khó như thế nào, thành bại hay không đều không quan tâm. Tổ chức không biết tốt xấu như vậy, Cô Tinh không có ý định hợp tác, nhưng nói không chừng lần này sẽ là một cơ hội thăm dò không tồi.
"Vậy thì chờ người đến đây, đã đến lúc chúng ta để lại sân khấu cho chúng rồi."
Phác Đáo Hiền đứng dậy, chỉnh lại tay áo, ra khỏi văn phòng. Áo sơ mi này để ở chỗ Điền Dã đã lâu, giờ đây mặc lại có chút không vừa, nên thay rồi.
"Cùng đi ăn tối đi, kế hoạch của buổi chiều là gì?"
Hắn đứng trong thang máy nghiêng đầu hỏi Triệu Lễ Kiệt
"Buổi chiều không có lịch trình, buổi tối có hẹn đi ăn với tiểu thư Lộ Thanh"
"...Lộ Thanh sao?"
Gương mặt Phác Đáo Hiền lộ ra một chút không kiên nhẫn
"Cô ấy không thể chơi một mình sao? Cứ luôn gây rắc rối cho tôi."
"Hình như cô ấy cũng nghĩ như vậy."
Triệu Lễ Kiệt ho nhẹ một cái, thành thật trả lời
"Tiểu thư Lộ Thanh cũng gọi điện thoại hỏi bữa cơm này có thể huỷ bỏ hay không, nhưng Lộ viện trưởng bên kia kiên quyết cự tuyệt. Hiện tại cô ấy bị nhốt ở trong nhà, không ăn cơm, không cho ra ngoài."
Phác Đáo Hiền liếc hắn một cái
"Nói với Lộ Thanh, bữa hôm nay cô ấy trả."
"Vâng."
"Bị nhốt ở nhà cũng không có việc gì làm, bảo cô ấy buổi chiều ra ngoài chọn cho tôi mấy bộ quần áo. Tiện thể nhắc nhở lần sau hãy thành thật một chút, gây hoạ bị bắt thì cũng đừng lấy tôi ra làm lá chắn."
"Được, tôi sẽ gọi lại cho tiểu thư Lộ Thanh."
////////////////////đây là fic dài đầu tiên mình edit, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua nhé ạ (๑>◡<๑) vì fic này hay lắm lắm với cả bạn au cũng ra chap mới khá đều nên mình sẽ cố gắng edit hết luôn. Hôm nay edg bay sang mĩ rùi nên lập flag cứ thắng 1 game là đăng 1 chương để lấy may cho các em mình hihi \(^o^)/
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com