TruyenHHH.com

Edit Trong Long Co Em Tu Dao

Trans: Dii

Lục Tranh cúp học.

Chỗ ngồi của cậu trống không cả buổi sáng nhưng chỉ có cô chủ nhiệm là hỏi qua hai lần. Cùng trốn với cậu còn có Vương Thuận và Dương Đông, cả ba trèo tường chỗ rừng cây nhỏ rồi chui vô quán net trên trấn chơi game cả buổi.

Mãi đến giờ nghỉ trưa cả đám mới về lại trường, vì buổi chiều mẹ Lục Tranh sẽ đến do cuộc ẩu đả ở bìa rừng ngày hôm qua.

Tạ Liễu ăn cơm xong thì quay về lớp. Giờ này còn cách giờ học buổi chiều khá nhiều nên phòng học trống trơn, chỉ có Lục Tranh đang gục trên bàn ngủ say sưa.

Tạ Liễu phải chen vào khe hở giữa phía sau cậu để về chỗ mình. Vừa ngồi xuống thì nghe thấy tiếng bụng sôi ùng ục của ai kia bên cạnh.

Trong phòng học quá mức im lặng, tiếng bụng ọc ọc của Lục Tranh càng vang vọng rõ ràng hơn nhiều.

Tạ Liễu giả vờ như không nghe thấy, chuẩn bị tư thế nằm gục xuống bàn chợp mắt một chút, kết quả là bên cạnh thình lình vang lên giọng nói nam tính của thiếu niên, mang chút vẻ ngái ngủ: "Có gì ăn không?"
Tạ Liễu giật mình, đầu đang gối lên cánh tay chợt quay lại phía Lục Tranh bên kia, đôi mắt đẹp của cô không cẩn thận va phải đôi mắt hoa đào của thiếu niên. Tư thế hai người nằm sấp giống nhau, mặt đối mặt chỉ cách nhau chưa đến 30cm.

Nắng chiều ấm áp xen qua ô cửa kính, một nửa bị tán cây ngoài kia cản lại, một nửa rơi vào đôi mắt cậu khiến chúng trở nên ấm áp và dịu dàng.

Tạ Liễu không chớp mắt, bị góc nghiêng của cậu dưới ánh mặt trời ban chiều hấp dẫn hoàn toàn.

Sự im lặng kéo dài hai ba phút, bụng Lục Tranh lại sôi lên ùng ục, cậu lười biếng vươn tay ra trước mặt Tạ Liễu, yếu ớt nói: "Bạn học Tạ Liễu, tôi đói bụng."

Tạ Liễu hoàn hồn, cô ngồi dậy âm thầm hít một hơi, sau đó vươn tay lấy bao bánh quy gấu nhỏ với một hộp ...ffffffffffff, đẩy qua cho Lục Tranh.

Toàn bộ quá trình cô chẳng liếc Lục Tranh lần nào, cũng không lên tiếng nói chuyện.

Dưới ánh mặt trời, vành tai cô đỏ lên trông vô cùng nổi bật.

Lục Tranh nhìn thấy, cho rằng cô bị phơi nắng đến đỏ cả mặt nên bước chân đến cái tủ phía trên lớp học lôi ra hai tờ báo rồi dán lên cửa kính, thoáng chốc ánh nắng bị che khuất hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com