TruyenHHH.com

[Edit] Tổng || Dị năng lực Độc Nhãn Vương

6| Sên và cá thu

arimakarma1412

Kho hàng cũ ở Yokohama, là nơi hiếm khi có dân cư.

Đặc biệt là ban đêm, nơi này rất yên tĩnh.

Mà hôm nay, hình như có gì đó khác lạ.

Tiếng súng vừa vang lên ở gần đây, đã bị âm thanh vật nặng rơi xuống át mất. Dần dần, tiếng súng dừng lại, tựa hồ có một con quái vật thu lại nanh vuốt lùi về một góc tối lặng lẽ theo dõi, chờ đợi một kích giết chết.

Vật nặng rơi xuống đất nổ vang, đột nhiên im lặng khi đến kho hàng cũ.

Theo sau là là một giọng nói cực kỳ thiếu đòn ——

"Ố ồ ~ nghe tiếng chân ta cũng đoán được, đây không phải là sên lùn ngu xuẩn à? Sinh vật đơn bào thật là không biết suy nghĩ!

"Trong đầu toàn là giá - treo - mũ bạo lực ——"

"Ha?!!! Tên khốn nạn nhà ngươi nói câu gì đều chọc đến người khác? Chết đi - cá - thu!"

Về phương diện đa dạng biệt danh, vị tiên sinh nhỏ này hoàn toàn thua rồi.

"Trong đầu tên này chỉ có nước." Dazai Osamu "chậc" một tiếng, đi đến phía sau Kaneki, cằm gác trên vai cậu, toàn thân đều viết mấy chữ mềm yếu vô lực. Lưng Kaneki cứng đờ, vẫn mặc kệ động tác thân mật của y, cậu nghe thấy Dazai Osamu dùng giọng ngọt ngào đến cực điểm nói:

"Điều này ngươi cũng nhìn không ra à, người ta và Kaneki-kun là - bạn - bè - đó!"

"Là bạn nha! Ta sao có thể bị bạn mình bắt đi chứ? Thôi, đương nhiên chú lùn nào đó không có bạn sẽ không hiểu được rồi ~, hôm nay ta có lòng tốt nói cho ngươi, đột nhiên xuất hiện ở đây quấy rầy không gian ở chung giữa bạn bè, sẽ bị lừa đá!" Dazai Osamu lộ ra nụ cười chiến thắng, "Nhưng mà đầu của sên lùn nên bị lừa giẫm đạp!"

Lời này hình như không đúng lắm nhỉ. Kaneki Ken không hiểu sao có dự cảm xấu.

"Ha?!!! Đi tìm chết! Dazai khốn nạn!!" Thiếu niên đội mũ —— Nakahara Chuuya đã hoàn toàn nổi nóng, "Người có thể làm bạn với ngươi thì xui xẻo tám đời! Còn có, chỉ có phá vỡ không gian giữa tình lữ thì mới bị lừa đá mà?"

?!!! Cậu hình như đoán được Dazai Osamu muốn nói gì!!!

"Điều đó..." Kaneki Ken muốn cắt ngang cuộc đấu khẩu giữa hai người, thậm chí đã vươn tay chuẩn bị bịt miệng Dazai Osamu. Lại bị Dazai Osamu linh hoạt tránh đi, nói ra câu kia khiến người khác không thể phản bác.

Khổ quá.

"Ồ? Thật không khéo, ta và Kaneki-kun đúng là có quan hệ nguy hiểm trên giường nha ~"

Cái tên này, Kaneki Ken cắn răng.

"Chính miệng Kaneki-kun nói đó ~"

Kho hàng lâm vào yên tĩnh. Nakahara Chuuya tựa hồ đã bị tin tức này dọa sợ đến hóa đá:

"Cậu ——"

"Hở?"

Giọng nói của cô bé giấu phía sau Kaneki Ken vừa non nớt vừa ngây thơ, biểu đạt sự nghi ngờ nho nhỏ của mình trong kho hàng an tĩnh.

"Thì ra giữa Kaneki-niisan và Dazai-san là dạng quan hệ này ạ?"

"......."

"Khi trở về cần ba ba Oda nấu chè đậu đỏ không?"

......

"Da —— zai —— Osamu ——"

"A ha ha ha Kaneki-kun, tôi nói sai rồi à." Thoạt nhìn Dazai Osamu vững như cáo già, hoàn toàn không hoảng hốt —— nếu xem nhẹ lượng lớn mồ hôi rơi sau đầu.

"Xin lỗi với Sakura có tâm hồn đơn thuần đi tên hỗn đản!"

Kagune đỏ máu "vút ——" mà xuất hiện, vòng xung quanh Dazai Osamu, bẻ y thành một độ cong mà người thường khó làm được, lại hung hăng siết chặt.

"Đây là...cảm giác bị chém đôi à? Hình như tôi....thấy...thiên...đàng..." Dazai Osamu phảng phất như muốn bay hồn, "Thật là...cách chết....không....có thẩm mỹ."

Không xong, quên mất Kaneki-kun tóc trắng cũng không có tính cách tốt đẹp gì. Sau khi thẹn quá thành giận cũng sẽ động thủ à, vẫn là bộ dáng tóc đen mềm mại thẹn thùng tương đối đáng yêu.

"Rầm ——"

Thiếu niên mặc áo khoác màu đen bị ném lên vách tường đầy hung hăng, vách tường màu đỏ ngói bị sập, xung quanh toàn tro bụi do bị va chạm.

"Đáng giận, tên Dazai khốn nạn nhà ngươi lại trêu đùa ta!" Nakahara Chuuya nhìn đến cảnh này còn không rõ gì chứ, hàng ngày nhục mạ cá thu quay đầu nói với Kaneki Ken, "Hừ, cậu làm không tồi."

"Quá khen." Thần sắc Kaneki Ken lãnh đạm gật gật đầu, tiếp nhận câu khích lệ từ cao nhân hay đánh Dazai khác.

"Người này cũng không phải thứ gì tốt." Nakahara Chuuya nói, "Nếu không muốn bị hắn ta quấn lấy, tốt nhất vẫn nên không ở bên cạnh hắn."

Đúng là người tốt.

Kaneki Ken chớp chớp mắt, đối mặt là đôi mắt màu ngọc bích của thiếu niên.

Giống như mặt biển dưới bầu trời xanh thẳm.

Một lát sau, cậu cười, hừ một tiếng: "Tôi biết."

"Mùi người xấu đã thâm nhập đến xương cốt trên người hắn."

"Nhưng mà....tôi còn muốn nhìn một chút, rốt cuộc hắn muốn xuyên qua tôi —— nhìn đến thứ gì?"

Ánh mắt Nakahara Chuuya kỳ quái nhìn cậu một cái, tựa hồ đang sốc khi thời buổi này còn có người kỳ lạ còn tìm việc không thoải mái với mình cho bản thân.

 "Tùy cậu." Nakahara Chuuya kéo mũ, giọng nói trầm thấp: "Nếu không phải kẻ địch, cậu đưa đứa bé kia đi trước đi. Tôi sẽ xử lý mấy kẻ đuổi theo."

Vị tiên sinh này là thiên thần à?

Kaneki Ken bị sốc, không khỏi có chút vô cùng đau đớn.

Người tốt bụng như vậy cư nhiên là cộng sự với Dazai Osamu tản ra bùn đen tanh tưởi cả người sao?

Kaneki Ken thương hại nhìn anh một cái, nơi làm việc này thật bi thảm.

"Cậu nhìn gì!" Nakahara Chuuya bị Kaneki Ken nhìn chằm chằm đến có chút xù lông.

"Không...Vị tiên sinh tốt bụng này." Kaneki Ken thành khẩn mà nói, "Ngài vẫn nên suy xét đổi công việc khác đi."

"Nếu cứ như vậy ngài sẽ bị bắt nạt ở nơi làm việc."

Nakahara Chuuya: "......"

"Này!!" Nakahara Chuuya câm nín, giọng nói mang theo chút nghiến răng nghiến lợi, "Tôi sẽ không bị tên cá thu nhu nhược này.... bắt nạt!"

Tinh thần ngài sẽ bị ô nhiễm đấy.

Kaneki Ken thở dài một tiếng.

"Còn có... tôi cũng không phải là một người tốt bụng gì cả." Không biết có phải là do ánh sáng hay không, tai của thiếu niên tóc đỏ cam hình như có chút ửng đỏ, "Cậu cứ gọi tôi là Nakahara Chuuya là được rồi."

"Được, Nakahara-san."

Là Nakahara Chuuya à, Kaneki Ken nhìn về phía băng vải rác rưởi nào đó ở góc tường.

Nghe nói là nhân vật sau khi sau rượu thích đánh Dazai Osamu đến mức khóc hu hu trong chăn?

Biểu cảm Kaneki Ken thận trọng, chỉ vào đống quái vật băng vật kia, nói:

"Hắn giao cho ngài."

"Được... quá mức..."

Giọng nói suy yếu đứt quãng phát ra từ đống gạch vụn.

"Đau đau đau đau, quá tay ghê, Kaneki-kun." Trong đống phế tích xuất hiện một gương mặt viết "tôi rất nhu nhược đó", "Người ta không cần đi với sên lùn đâu."

"A?!! Đừng không biết xấu hổ như thế cá thu."

Nhìn ánh sáng đỏ nổi lên trên người Nakahara Chuuya, Kaneki Ken che lại lương tâm mà khuyên can:

"Thôi bỏ đi, Nakahara-kun. Đánh chết ngài sẽ rất khó làm."

"Hứ." Dazai Osamu bĩu môi, phát ra một âm thanh cực kỳ thiếu đánh.

"Dazai-san, anh cũng nên bớt nói hai câu đi."

......

Nhìn thiếu niên tóc trắng ôm cô bé càng đi càng xa.

Nakahara Chuuya sửa sửa áo khoác trên vai, gọi Dazai Osamu vừa bò ra từ đống phế tích: "Ê, Dazai."

"Cậu ta.... Thôi, ngươi lại suy nghĩ gì nữa?" Nakahara Chuuya nói, "Bên phía Boss, bảo ngươi trở về báo cáo tình huống xuất hiện dị năng giả tóc trắng mới."

"Hừ." Dazai Osamu hơi cúi đầu, khóe miệng câu lên tạo thành độ cong khó hiểu, đôi mắt diều sắc lộ ra tia sáng không thấy rõ, "Đây không phải là việc mà đầu óc đơn giản như chú lùn có thể biết được."

"Ha?!!"

......

Đêm ở Yokohama, là sân nhà của Port Mafia.

Bóng tối đêm nay, còn phải đi một đoạn đường rất dài, mới có thể thấy mặt trời.

......

Tác giả có lời muốn nói: Ồ ồ ồ ồ ồ nhìn thấy bình luận có nhiều đồng bọn xem thật sự rất vui vẻ!!!

Tôi vĩnh viễn yêu thuận như vậy, hắn thật là đại bảo bối đó?

Số lượng từ hôm nay của tôi hơn hai nghìn!!! Hơi dài một chút! ( ưỡn ngực )

.

.

.

Đốm (Editor): Bản raw viết hơn hai nghìn, tớ edit còn 1453 (◞‸◟;)

Số từ (không tính lời editor và chú thích): 1453 

Ngày đăng: 17/08/2023 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com