Edit Tong Anh My Inuyasha Dong Tu
Edited by LamKja on 26/12/21Từ sau khi Pietro và Wanda đã biết được Inuyasha thế mà vì không muốn đi học mà bỏ nhà đi bụi, ánh mắt nhìn cũng thay đổi. Đã từ một vị ân nhân cứu mạng ngầu lòi đẹp trai, biến thành vị ân nhân cứu mạng "trẻ trâu". Inuyasha: Cái kiểu phân cấp bậc có phải hơi bị qua loa rồi không?"Tai sao lại không muốn đi học?" Wanda ngồi bên cạnh Inuyasha hỏi."Tụi tôi là vì không muốn đối đầu với ông cha, rồi ngại đánh lộn, nên mới không đi học viện X. Anh lại không gặp mấy cái vấn đề gì mà." Wanda không hiểu thắc mắc. Cô và Pietro sau khi mẹ nuôi mất vẫn luôn phải đi làm thuê kiếm tiền nuôi sống bản thân. Rồi bị phát hiện là người biến chủng mà bỏ trốn, sau đó lại đến một nơi khác tiếp tục làm thuê, bị phát hiện, lại bỏ trốn; luôn luẩn quẩn trong một vòng tuần hoàn tàn nhẫn.Bọn họ chưa từng đi học, thật lòng mà nói hai chị em họ còn rất mong chờ cuộc sống học đường như thế."Tôi chỉ là không thể nào ngồi ngoan ngoãn trong lớp học mà nghe giảng thôi, nhất định sẽ ngủ trong lớp, kiểu gì cũng bị phạt. Nếu rõ biết như thế, thà rằng không đi." Inuyasha thành thật, tất bật chuyển lửa, rồi tiện nướng con cá vừa bắt được ở hồ nước công viên.Pietro: Nếu như biết rõ mình bị chứng thế, sao không tự khắc phục đi.Inuyasha: Không có khả năng sửa. Đây là thói quen sống rồi, đi đánh quái rồi lại phơi nắng, cuộc sống thật nhàn.Xem ra đã hiểu rõ, người bạn mới này là kiểu người tùy hứng đến mức nào, Wanda cũng không thèm thử khuyên người ta làm chi nữa.Chuyện nhà bọn cô còn chưa xong, có tư cách gì đi khuyên răn người ta."Ài..."Wanda thở dài, ôm lấy hai đầu gối, ngơ ngẩn nhìn ánh lửa cháy.Pietro không có giống như chị mình mà buồn lo đủ điều, so với Wanda cậu ta ngây ngô ngốc ngếch hơn nhiều.Pietro nhìn mấy con cá nước trên giá, nhịn không được nuốt nước miếng."Còn phải đợi bao lâu nữa thế Yasha?" "Nhanh thôi." Inuyasha từ ttong túi lôi ra ổ bánh mì ném cho Pietro "Cậu thể ăn cái này lót bụng trước.""Wanda cũng ăn một chút đi, đừng suy nghĩ nhiều làm gì.""Cảm ơn." Nhìn Wanda nhận lấy bánh mì, Inuyasha gật gù."Wow! Ngon quá! Cái bánh mì này ngon thế!" Pietro ngáo ngơ không khác Shippo mà vui vẻ."Balo còn có sữa bò đấy. Tự lấy đi." Inuyasha cười cười.Cậu rất thích cặp chị em này, tính cách của Wanda có chút giống Kango, mà Quiclsilver hở tí là gào gào giống Shippo.Bọn họ từng kết bạn thành đồng đội, đều là những đứa nhỏ đáng yêu."Wow! Cảm ơn nhé Yasha!""Người thân của cậu đối tốt với cậu thật." Wanda có chút hoài niệm " Mẹ tôi cũng thế. Mỗi lần ra ngoài chơi sẽ nhét vào đủ thứ vào. Dù cho tôi đã bảo là không cần cũng sẽ lén nhét vào."Wanda thế mà không nghĩ đến là, Inuyasha - người có thể phản đối đến mức bỏ ra nhà hoang ngủ - sẽ tinh tế mà chuẩn bị sẵn mọi thứ như vậy.Inuyasha: "..."Nói như thế có nghĩa là, Tony không phải ông bố già... mà là bà mẹ già?Nói thì người ta không tin, bao nhiêu thứ trong túi của Inuyasha đều là do Tony nhét vào đấy. Cũng không hiểu hắn nghĩ cái gì, nếu không có Pepper ngăn cản, Tony còn muốn gửi cả đầu bếp theo Inuyasha luôn ấy."Yasha. Điện thoại của cậu vang lên không ngừng kìa." Pietro chỉ vào điện thoại của Inuyasha.Nhìn hàng loạt thông báo tin nhắn với cuộc gọi nhỡ, bao nhiêu sự cảm động vài giây trước của Inuyasha tạm tắt ngúm."Không cần nghe ông ấy.""Thật sao? Bố cậu có vẻ như rất lo lắng cho cậu." Pietro cầm hộp sữa đến."Ừ. Ông ấy là thế đấy." Inuyasha nhún vai, thấy ánh mắt không đồng ý của hai chị em, tiếp tục nói "Tôi đã nhận điện thoại vào buổi sáng rồi."Tính khống chế của Tony thật khiến người khác đau đầu, người bình thường sẽ cứ cách 5 phút lại gọi điện một lần sao? Jarvis thế mà còn nghe lời ghê....Một lần nữa lại nghe Jarvis thông báo là Inuyasha không nhấc máy, Tony đen mặt ngừng công việc trong tay lại."Cái thàng nhóc trứng thối này!""Anh lo lắng hơi quá rồi Tony." Pepper không đồng ý "Ngay cả bố mẹ ruột cũng không giống anh mà gọi cho con cái liên tục như thế. Chưa kể là bản thân Yasha cũng không phải người thường.""Chính vì nó không phải là người thường, anh mới lo như thế! Pepper... nó là bán yêu! Là một chủng tộc mà anh cũng chưa tưng nghe qua! Nếu như thân phận thật của nó bị một tổ chức nào đó phát hiện, em biết chuyện gì sẽ sảy ra tiếp theo mà.Chưa kể nó là con nuôi của anh. Chỉ với cái thân phận này thôi cũng đã không ít người nhìn chằm chằm nó rồi. Tại sao nó lại không thể thành thật ở lại học viện X mà đi học chứ? Sao nó lại không như bố nó mà ăn nói tao nhã tác phong mẫu mực như một quý ông chứ?""Ăn nói tao nhã và tác phong mẫu mực?" Pepper đánh giá Tony từ đầu đến chân."... anh cho em một cơ hội nữa để trả lời lại đấy." Nghe liền hiểu ý tứ trong lời nói của Pepper, Tony dựa vào bàn thiết bị cực kỳ nghiêm túc."Được rồi, Tony thả lỏng nào. Không phải Yasha cũng có trả lời điện thoại sao. Chỉ mình võ lực của Yasha không cũng đã hơn hẳn anh rồi. Không phải dễ dàng gặp chuyện như thế." Pepper chịu thua cười trừ."Em nói lại coi? Ai lợi hại hơn ai hả?! Ông đây chính là Iron Man đấy!" Tony bị đả kích lòng tự trọng rồi.Pepper đầy vẻ cưng chiều nhìn hắn."Anh lợi hại, anh lợi hại, siêu anh hùng của em, ngài Iron Man đáng kính."Tony: Rõ là đang khen mình, sao bản thân một chút cũng không vui vẻ nổi nhể......Inuyasha tạm thời đi cùng với nhóm của Pietro, cậu thật sự không yên tâm hai đứa nhỏ này.Tuy là hai người bọn họ bảo sẽ quay về quê nhà, nhưng Inuyasha có thể nhìn ra bọn họ cũng rất hoang mang.Cuối cùng dựa vào những gì Pietro nói, thì ra bọn họ là do bị phát hiện thân phận người biến chủng nên mới từ quê hương chạy đến đây.Bọn họ không có chỗ để đi, chỉ có thể lưu lạc khắp nơi.Inuyasha nghĩ, nếu như cậu đem về cho Tony một cặp con trai con gái thì không biết hắn có sẽ cực kỳ vui vẻ không.Dù gì người kia cũng là một kẻ thiếu thốn tình yêu.Mà bản thân cậu á, chơi đùa chán rồi cũng muốn kiếm cho nhân viên chăn nuôi tí quà kỷ niệm.Quà kỉ niệm Wanda: "..."Quà kỉ niệm Pietro: "..."Nhân viên chăn nuôi thiếu thốn tình yêu Tony: "..."Trước khi cậu quyết định như thế có hỏi qua ý kiến chúng tôi sao?Tuy là nghĩ như thế nhưng Inuyasha không định nói ra, dù sao bản thân cậu còn trong thời kỳ bỏ nhà đi bụi đâu, coi như ra ngoài giải khuây với hai đứa nhỏ.Nếu như so với con người thì cũng chỉ 15-16 tuổi - Inuyasha - ông cụ non đã sống qua năm sáu trăm năm, suy nghĩ."Yasha, anh mặc đồ nổi như thế này sẽ không có vấn đề gì chứ?" Wanda nhìn bộ đồ thể thao màu đỏ, thêm mũ lưỡi trai màu đen, lẫn trong đám người vẫn dễ dàng phát hiện ra của Inuyasha, lòng có chút lo lắng.Không chỉ bộ đồ màu sắc chói mắt, mà cái mũ lưỡi trai đen kia che đi đôi tai thì mái tóc trắng dài của cậu cũng đủ khiến người khác chú ý đến.Con trai tóc dài đã khiến người ta để ý rồi, càng không cần nhắc đến tóc dài màu bạc..Không ít người đã chú ý đến bọn họ."Không cần lo lắng. Thoải mái thong thả ngược lại càng không khiến cho người ta suy nghĩ nhiều, bọn họ chỉ cho là mấy người đang biểu diễn nghệ thuật đường phố hoặc là cosplay thôi." Kinh nghiệm phong phú, Inuyasha vỗ ngực nói." Đôi lúc tôi thật sự rất hâm mộ anh." Ánh mắt Wanda đầy phức tạp nhìn cậu.Inuyasha cười cười vỗ nhẹ đầu cô, cậu dù gì cũng đã đi qua vô số chuyện, mà khi đã trải qua bao nhiêu vấn đề thì khi nhìn lại những vấn đề cũ kia, liền sẽ cảm thấy nó cũng không quá phiền toái."Ăn bánh crepe không?" Inuyasha chỉ vào một sạp bán ven đường, sau lại không đợi Wanda trả lời đã chạy sang."Cho 3 cái bánh crepe.""Lấy vị gì?" Ông chủ cũng tò mò đánh giá Inuyasha tóc dài."Vị dâu được không, Wanda?" Inuyasha quay đầu lại hỏi."Ừm." Wanda gật đầu, vẻ mặt càng khó nói thành lời.Anh ta dường như không hề có ý niệm rằng bàn thân hoàn toàn không phải người bình thường."Em thấy anh ấy có chút bất công, vì sao anh ấy không hỏi ý của em?" Pietro khoanh tay vẻ mặt 'bé không vui'." Uầy! Bro, tóc cậu thật xinh đẹp. Để dài như thế cũng khó lắm nhờ? Nhuộm ở tiệm nào đấy? Cực khì đều màu luôn." Vừa làm bánh crepe, ông chủ cũng không quên tám phét với Inuyasha."Ừa. Nuôi dài như thế này cũng khó lắm, lúc gội giữ cũng phiền lắm, nhưng mà tôi nhờ nó mà kiếm tiến đấy. Anh biết đấy, cuộc sống thôi." Nhận lấy bánh crepe, Inuyasha nhún vai nói." Tôi hiểu mà, chúng ta đều giống nhau thôi. Vì này nọ, thuận tiện cũng định nói, nó rất hợp với cậu đấy. Cực đẹp trai."" Cảm ơn."Cười cười với chủ tiệm, Inuyasha quay người đem theo báng crepe trở lại.Lúc đưa cho Pietro, cậu nói: "Tôi không có bất công, tôi chỉ kỳ thị giới tính."Pietro: Tại sao tại anh ta lại thính thế chứ! Hơn nữa là câu trả lời này cũng chả nể nang gì luôn...
Wanda: Dù sao cũng là chó đi..."Tôi thấy anh nói chuyện với ông chủ, nói dối mà cũng tự nhiên quá đi." Trai thẳng vô tri - Pietro phát biểu."Đó không hoàn toàn là nói dối, đó là có ý tốt giấu diếm." Inuyasha liếc mắt trừng cậu nhóc một phát.Từ chối nhận tên ngốc này là em trai sinh đôi của mình -Wanda." Tiếp theo mấy người định như thế nào?" Ba người ngồi xổm bên đường, ngắm nhìn dòng người qua lại, miệng gặm bánh crepe mà nói chuyện với nhau."Nói thật thì tụi tôi cũng không rõ lắm, muốn trở về quê hương, nhưng mà về thì chắc cũng là trốn này tránh nọ như ở đây thôi. Ài.. nói tới lại chả nuốt nổi đồ ăn trong miệng." Nói thì nói thế chứ Pietro vẫn đem miếng bánh cuối cùng xung vào dạ dày.Inuyasha: Không phải nhóc đây ăn rất ngon sao?"Hơn nữa, tụi tôi cảm thấy, trước hết nên giải quyết xong hết mấy đám Hydra đuổi giết tụi tôi đã." Wanda nghĩ rồi nói tiếp "Bọn chúng thật quá là phiền phức, đặc biệt là cái thiết bị ức chế người biến chủng kia, gặp một phát là tụi tôi sụi lơ chả có tí khả năng chống trả.""Nếu thế thì chúng ta liến đi giải quyết nó trước nhất thôi." Inuyasha vỗ tay."Anh cũng tham gia?" Wanda nhíu mày. "Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến anh, anh không cần phải mạo hiểm như thế.""Phàm là từ lúc gặp phải tôi, bọn chúng cũng theo dõi tôi rồi. Cô nghĩ là sau hai lần cướp trên giàn mướp, thì bọn chúng sẽ để yên cho tôi sao?" Inuyasha đứng lên. " Không thể nào. Mà cũng không cần dính đến mầy người, tôi cũng phá hoại hết hai dàn máy của bọn chúng, Tony từng bảo cái quỷ này chế nên cũng không giống vòng ức chế, phí tổn cao cấp cũng không quá nhiều. Hơn thế nữa là năng lực của tôi, bọn chúng không thể nào mà không mong nhớ được.""Wanda, chị không cần khuyên anh ta đâu, anh ta chắc chắn sẽ đi cùng thôi." Pietro cười hì hì "Đây chính là sự lãng mạn của đàn ông."Wanda: Lãng mạn với đàn ông cái đầu em.Inuyasha: Cậu hiểu đàn với ông cái gì, tên nhóc ngu ngốc.Không cần bàn đến tên ngốc Pietro, Inuyasha cùng Wanda thương lượng một lát, sau đó lại chuẩn bị để đêm nay sẽ đánh úp đám Hyddra.Cách nào sao? Nghe Inuyasha bảo lần trước cậu có thả xổng hết mấy tên, còn nhớ rất rõ mùi trên người mấy tên đó nha, hai người kia nghe thông tin này thì cũng không biết nói gì.Quả nhiên, dù có thế nào thì cũng là chó mà...Tác giả phát biểu:Inuyasha: Nhân viên chăm nuôi! Tôi có đem quà kỷ niệm là một cặp con trai con gái này! Ông vui chứ!Quà kỷ niệm 1 - Wanda: Papa!Quà kỷ niệm 2 - Pietro: Papa!Nhân viên chăm nuôi - Tony: Con gái ngoan! Con trai ngoan!Cha ruột - Magneto: *Phát nổ* Dám giành con trai con gái của ông đây?!!! Thử xem Magneto giết người không cần động tay ông đây hay tên người sắt như ngươi mạnh hơn!
Wanda: Dù sao cũng là chó đi..."Tôi thấy anh nói chuyện với ông chủ, nói dối mà cũng tự nhiên quá đi." Trai thẳng vô tri - Pietro phát biểu."Đó không hoàn toàn là nói dối, đó là có ý tốt giấu diếm." Inuyasha liếc mắt trừng cậu nhóc một phát.Từ chối nhận tên ngốc này là em trai sinh đôi của mình -Wanda." Tiếp theo mấy người định như thế nào?" Ba người ngồi xổm bên đường, ngắm nhìn dòng người qua lại, miệng gặm bánh crepe mà nói chuyện với nhau."Nói thật thì tụi tôi cũng không rõ lắm, muốn trở về quê hương, nhưng mà về thì chắc cũng là trốn này tránh nọ như ở đây thôi. Ài.. nói tới lại chả nuốt nổi đồ ăn trong miệng." Nói thì nói thế chứ Pietro vẫn đem miếng bánh cuối cùng xung vào dạ dày.Inuyasha: Không phải nhóc đây ăn rất ngon sao?"Hơn nữa, tụi tôi cảm thấy, trước hết nên giải quyết xong hết mấy đám Hydra đuổi giết tụi tôi đã." Wanda nghĩ rồi nói tiếp "Bọn chúng thật quá là phiền phức, đặc biệt là cái thiết bị ức chế người biến chủng kia, gặp một phát là tụi tôi sụi lơ chả có tí khả năng chống trả.""Nếu thế thì chúng ta liến đi giải quyết nó trước nhất thôi." Inuyasha vỗ tay."Anh cũng tham gia?" Wanda nhíu mày. "Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến anh, anh không cần phải mạo hiểm như thế.""Phàm là từ lúc gặp phải tôi, bọn chúng cũng theo dõi tôi rồi. Cô nghĩ là sau hai lần cướp trên giàn mướp, thì bọn chúng sẽ để yên cho tôi sao?" Inuyasha đứng lên. " Không thể nào. Mà cũng không cần dính đến mầy người, tôi cũng phá hoại hết hai dàn máy của bọn chúng, Tony từng bảo cái quỷ này chế nên cũng không giống vòng ức chế, phí tổn cao cấp cũng không quá nhiều. Hơn thế nữa là năng lực của tôi, bọn chúng không thể nào mà không mong nhớ được.""Wanda, chị không cần khuyên anh ta đâu, anh ta chắc chắn sẽ đi cùng thôi." Pietro cười hì hì "Đây chính là sự lãng mạn của đàn ông."Wanda: Lãng mạn với đàn ông cái đầu em.Inuyasha: Cậu hiểu đàn với ông cái gì, tên nhóc ngu ngốc.Không cần bàn đến tên ngốc Pietro, Inuyasha cùng Wanda thương lượng một lát, sau đó lại chuẩn bị để đêm nay sẽ đánh úp đám Hyddra.Cách nào sao? Nghe Inuyasha bảo lần trước cậu có thả xổng hết mấy tên, còn nhớ rất rõ mùi trên người mấy tên đó nha, hai người kia nghe thông tin này thì cũng không biết nói gì.Quả nhiên, dù có thế nào thì cũng là chó mà...Tác giả phát biểu:Inuyasha: Nhân viên chăm nuôi! Tôi có đem quà kỷ niệm là một cặp con trai con gái này! Ông vui chứ!Quà kỷ niệm 1 - Wanda: Papa!Quà kỷ niệm 2 - Pietro: Papa!Nhân viên chăm nuôi - Tony: Con gái ngoan! Con trai ngoan!Cha ruột - Magneto: *Phát nổ* Dám giành con trai con gái của ông đây?!!! Thử xem Magneto giết người không cần động tay ông đây hay tên người sắt như ngươi mạnh hơn!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com