TruyenHHH.com

EDIT- THẦN CẤP ĐỔ THẠCH SƯ - ĐÀN U TRÚC MỘNG

Chương 70

bilundethuong

Edit: Bilun

Sau khi giải hết 8 khối mao liêu, Bạch Cảnh rời đi trong ánh mắt nóng rực tràn đầy kính sợ của mọi người.

Nếu không phải thiếu tướng đế quốc mặt lạnh ở bên cạnh cậu một tấc cũng không rời, tin rằng có rất nhiều người đều hận không thể tiến lên kết bạn với vị thiên tài giới đổ thạch nhiều lần sáng tạo kỳ tích này một phen, cho dù không thể hỏi được phương thức liên hệ, cũng có thể trò chuyện đôi ba câu cho quen mặt.

Từ hôm nay trở đi, hoặc là nói bắt đầu từ đêm nay, giá trị con người của thiếu niên đã hoàn toàn thay đổi.

Có tỉ lệ đổ trướng vượt qua đổ thạch sư cấp 8 Cố Lưu Bạch, cùng với lưu lượng ở hội chợ Sauter, cái tên Cố Vân vang danh toàn bộ đế quốc,

Bạch Cảnh trở lại khách sạn, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ bằng nước ấm để gột rửa mỏi mệt một ngày, ngay sau đó nhào vào giường lớn mềm mại thoải mái của khách sạn.

Hôm nay thật sự quá mệt mỏi, cậu cơ hồ vừa dính vào gối đã ngủ mất.

Tận đến sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại, Bạch Cảnh mới xem thu nhập trên quang não.

Thiếu niên có khuôn mặt tinh xảo hơi ghé vào giường đệm, cẳng chăn thẳng tắp trắng trẻo vắt chéo hơi lắc lư trên không trung, trên mặt mang theo ý cười sáng ngời.

Ừm, ngoài hai khối phỉ thúy thủy tinh chủng để lại, năm khối phỉ thúy khác bán được 90 triệu tinh tệ, cũng không tệ lắm——

Nếu lại lấy ra dịch năng lượng cấp 6 từ hai khối thủy tinh chủng kia, lại có thể thu gần 200 triệu tinh tệ, mà chi phí chỉ có 16 triệu tinh tệ mà thôi.

Bạch Cảnh vô cùng vừa lòng với kết quả của ngày đầu tiên.

Đồng thời, quang não cũng hiện lên số liệu mới nhất:

ID: 1053166247

Họ tên: Bạch Cảnh

Giới tính: Nam

Tuổi: 18 tuổi

Thân phận: Công dân đế quốc Ngân Hà

Cấp bậc gen: Cấp C

Cấp bậc thể năng: Cấp A

Cấp bậc tinh thần lực: Cấp 3S

【 Danh hiệu kỹ năng: Đổ thạch sư cấp 5】

[ Điểm tích lũy: 265]

[Tỉ lệ đổ trướng: 48.3.%]

Tỉ lệ đổ trướng còn thiếu một chút nữa là 50%, đạt tới yêu cầu của đổ thạch sư cấp 6, ngày mai lại đổ trướng mấy khối hẳn là có thể đạt tới.

Đang suy nghĩ, Cố Nguyên Triều nhẹ nhàng gõ cửa: "A Cảnh, tỉnh chưa, nên ăn sáng rồi."

Bạch Cảnh lên tiếng, trong giọng nói mang theo một tia lười biếng, ý bảo hắn trực tiếp đi vào.

Vì thế người đàn ông vừa vào cửa, liền nhìn thấy cẳng chân thon dài trần trụi đang đung đưa ở không trung của thiếu niên, da thịt trắng nõn như ngọc, ngón chân mượt mà khi thì nhếch lên khi thì khép lại, cực kỳ xinh đẹp, cổ chân nhỏ nhắn tới mức một tay có thể nắm lấy.

Còn Bạch Cảnh bởi vì tư thế đang dựa trên giường, cổ áo hơi mở ra, lộ ra một đoạn xương quai xanh mảnh khảnh, khiến Cố Nguyên Triều hô hấp cứng lại, yết hầu bất giác nghẹn lại.

Bạch Cảnh không nhận ra hắn có gì khác thường, tùy ý ngồi dậy, ngồi xuống cạnh mép giường: "Cố Nguyên Triều, hôm qua em nổi bật như vậy, em cảm thấy thế giá sau lưng Nghiêm Ký có lẽ sẽ có động tác."

".....Ừ, nhưng mà A Cảnh, em hiện tại rất được chú ý, có lẽ bọn họ sẽ không động thủ vào lúc này, thời điểm có nhiều khả năng nhất là khi hội chợ Sauter kết thúc."

Giọng nói của Cố Nguyên Triều mang theo một chút khàn khàn, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào đôi chân ngọc thả xuống từ trên giường của thiếu niên, ánh mắt giống như con sói đói bụng rất nhiều ngày đang nhìn con mồi ngon lành, không hề che giấu.

Ngón chân mượt mà mẫn cảm bất giác rụt lại, Bạch Cảnh muốn dối chân đi giày vào, liền bị Cố Nguyên Triều đột nhiên tiến lên một bước, quỳ một gối xuống đất nắm lấy cổ chân.

Bàn tay người đàn ông rất lớn cũng rất ấm, cổ chân bị nó nắm lấy có loại cảm giác bỏng rát, Bạch Cảnh giãy giãy không được, hơi nhíu mày nhìn đối phương.

Từ góc độ này, dường hư có loại cảm giác nhìn từ trên cao xuống, có chút quái lạ.

Còn chưa kịp nghĩ ra cái gì, đối phương nhẹ nhàng nâng cẳng chân cậu lên, một nụ hôn nóng bỏng rơi xuống mu bàn chân trắng nõn.

Bạch Cảnh đột nhiên mở to đôi mắt màu trà xinh đẹp, mặt đỏ bừng: "Cố, Cố Nguyên Triều, đừng như vậy...."

Cậu thật sự không ngờ đối phương lại hành động như vậy, như vậy thật không phù hợp với thân phận của hắn, rõ ràng là một nụ hôn rất nhẹ, lại cảm giác hết sức sắc tình.

Cố Nguyên Triều quỳ một gối xuống đất hôn lên mu bàn chân thiếu niên, giống như kỵ sĩ dâng lên lòng trung thành suốt đời với cậu, thành ký quý trọng, rồi lại mang theo vô vạn nhu tình.

Trái tim Bạch Cảnh đập thình thịch, khó khăn lắm người đàn ông mới buông chân cậu ra, cậu đột nhiên rụt hai chân lại, lùi lại vài bước sử dụng chăn che lại đầu: "Anh đi ra ngoài trước đi, em muốn thay quần áo!"

Cố Nguyên Triều khẽ bật cười, đứng lên đi ra ngoài cửa, còn tri kỷ đóng cửa lại giúp cậu.

Bạch Cảnh nghe được âm thanh người đàn ông rời đi, phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại được.

Lúc đi giày, cậu bất giác nghĩ tới khoảnh khắc nụ hôn rơi xuống mu bàn chân, vội vàng lắc lắc đầu, thay xong quần áo liền tới nhà ăn dùng cơm.

***

Ngày đấu giá công khai thứ hai của hội chợ Sauter, rất nhiều người tỏ ra kém hào hứng hơn sau ngày đầu tiên tham hội chợ Sauter, dù sao ngày hôm qua số người đổ trướng rất ít, tinh tệ tổn thất đủ để bọn họ bình tĩnh lại.

Nhưng Bạch Cảnh nhạy bén phát hiện, dù mình đi đến đâu, xung quanh cậu đều có không ít người đi theo, ít nhất có hai ba mươi người.

Tuy những người này vì Cố Nguyên Triều ở bên cạnh không dám dựa quá gần, nhưng vẫn đứng ở vị trí cách khoảng bốn năm mét chăm chú nhìn cậu, hận không thể dán mắt vào người vị đổ thạch sư thiên tài sáng tạo kỷ lục mới này.

Bạch Cảnh chỉ nhìn một khối mao liêu lâu hơn một chút, sau khi cậu rời đi, lập tức có một đám người cầm kính lúp và đèn cường quang từng người tiến lên cẩn thận xem xét, hận không thể nhìn rõ từng đường vân của khối mao liêu kia.

Còn có một vài thương nhân giàu có và quý tộc thế giá không quan tâm tới ánh mắt lạnh lùng của thiếu tướng đế quốc, cách vài mét liền liếm mặt đi tới chào hỏi Bạch Cảnh, tất cả sự kiêu ngạo của quý tộc trước kia đều biến mất không thấy, nhiệt tình tới mức khiến Bạch Cảnh có chút ăn không tiêu.

May mà những người này không phải mới ra ngoài xã hội, biết cứ luôn quấy rầy đối phương sẽ khiến người cảm thấy phiền, vì vậy cũng chỉ cung kính gọi một tiếng 'Vân Thần' mà thôi.

Lại lần nữa gật đầu chào hỏi với một ông lão tóc hoa râm, Bạch Cảnh thầm thở dài bất đắc dĩ, kỳ thực có đôi khi danh tiếng quá cao cũng không phải là chuyện tốt, đặc biệt là đối với người không thích giao tiếp với người khác như cậu.

Nhưng loại tình huống này cũng không kéo dài bao lâu, nửa tiếng sau, tất cả mọi người đều chú tâm vào quá trình lựa chọn mao liêu đầy khẩn trương.

Khu minh tiêu mỗi ngày mở thầu 3000 khối mao liêu, vốn dĩ thời gian không nhiều, nếu không nắm chặt thời gian xem thêm mấy khối, thì sẽ lỗ sạch vốn mất.

Ngày hôm qua Bạch Cảnh đã xem đến mao liêu số 4.000, sổ điện tử ghi nhớ ba bốn khối nguyên liệu không tồi, trong đó chú ý nhất đương nhiên là số 3.300.

Giá quy định của khối mao liêu này là 1 triệu, cho dù phải tốn mấy chục triệu cậu cũng phải giành được nó!

Bạch Cảnh cố gắng không để bản thân chú ý tới khối mao liêu đó, lập tức lướt qua nó, đi về mao liêu đánh số từ 4.000 trở đi.

Cậu vừa đi, những người xung quanh lập tức đi theo, muốn nhìn kỹ xem mao liêu Vân Thần sẽ lựa chọn, bọn họ phải nhớ kỹ để đấu thầu!

Ai mà không biết trong tay Cố Vân đều giải ra phỉ thúy cao cấp cơ chứ, bọn họ không tham, có thể đổ trướng một khối đã thỏa mãn rồi!

Phải biết rằng, dù là một vị đổ thạch sư kinh nghiệm phong phú cũng không thể tùy ý xem vài lần liền đấu thầu, nhất định phải cẩn thận quan sát biểu hiện bên ngoài của mao liêu, để phán đoán tràng khẩu tương ứng, có phỉ thúy hay không v.v.

Có lẽ các đổ thạch sư sẽ tìm bừa một vài khối không tiềm năng trộn lẫn vào trong đó, nhưng mà, mao liêu những người này nhìn trúng tất nhiên cũng ở trong đó.

Còn việc có tìm được hay không, thì phải xem bản lĩnh cá nhân.

Dù là giăng lưới rộng hay thử vận may cũng được, chỉ cần có thể chọn trúng một khối là có thể khiến bọn họ kiếm đầy chậu đầy bát.

Hoặc lui một vạn bước, chọn trúng trong mấy chục khối mao liêu vẫn tốt hơn nhiều chọn trúng trong 3.000 khối mao liêu đúng không——

Đáng tiếc, bọn họ không biết, phương pháp này có lẽ sẽ rất có hiệu quả đối với người khác, nhưng đối với Bạch Cảnh mà nói, căn bản không hề có tác dụng.

Lực cảm giác sau khi thăng cấp, có thể cảm giác bất cứ hoạt tính phản ứng nào trong phạm vi 50 mét xung quanh, Bạch Cảnh cũng không cần trực tiếp tiếp xúc với khối mao liêu kia, là đã có thể nhìn ra loại thủy và màu sắc của phỉ thúy bên trong.

Giống như hiện tại, Bạch Cảnh đang đứng trong phạm vi khối mao liêu 4.055, hơi khom người chạm tay vào vỏ ngoài mao liêu.

Đây là một khối nửa thủy thạch màu măng, lớn hơn quả bóng rổ một chút, nặng khoảng 30 kg.

Bề mặt có màu trắng vàng, cảm xúc nhẵn mịn bóng loáng, vỏ ngoài hơi mỏng, chiếu đèn cường quang vào có thể nhìn rõ màu xanh lục lộ ra bên trong.

Ở giữa có một dải mãng đái thật dài vòng một vòng quanh mao liêu, xung quanh mãng đái có trứng muối chặt chẽ lại không quá dày, chứng tỏ sắc tướng đã tương đối hoàn chỉnh, biểu hiện rất không tồi.

Nhưng điều khó xác định là, xung quanh trứng muối của khối mao liêu này có nấm xám khá dày đặc.

Nấm xám, nếu là nấm dạng phân tác, thì đại khái không thể đánh cược, vì nó sẽ phân tán toàn bộ bên trong cục đá, mà nếu tập trung ở một chỗ tương đối dày đặc, thì cần kết hợp với trứng muối và mãng đái để phán đoán, có tính đổ nhất định.

Bạch Cảnh đã dùng lực cảm giác dò xét qua, loại thủy của khối mao liêu này cũng không tệ lắm, có thể đạt tới băng chủng hoàng dương lục, phân bố bên trong dải màu ở giữa, chiếm khoảng ¼ khối mao liêu.

Nhưng đáng tiếc, nấm xám hoàn toàn ăn vào trong phỉ thúy, khiến phần thịt ngọc cơ hồ bị ăn hết, là một khối nguyên liệu chắc chắn sụp.

Giá quy định của khối mao liêu này là 2 triệu, không quá cao nhưng chắc chắn không thấp, chỉ sợ giá thành giao sẽ không thấp hơn 6 triệu.

Bạch Cảnh cảm giác xong không lập tức rời đi, mà tiếp tục dò xét khối mao liêu số 4.060 cách nó 5 khối, khối mao liêu này cũng là một khối cậu khá coi trọng.

Quả nhiên, trong khối mao liêu vỏ vàng lê này là khoảng hơn 20 kg phỉ thúy phù dung chủng xanh táo, giá trị tuyệt đối trên 15 triệu!

Bạch Cảnh vừa lòng thu tay lại, đồng thời ghi số 4.060 trên sổ điện tử, ghi chú giá quy định là 1.2 triệu và màu sắc, chất lượng...của phỉ thúy.

Trong mắt người khác, động thái này tự nhiên là 'Vân Thần nhìn trúng mao liêu số 4.055, vì thế khi cậu rời đi còn chưa được 10 giây, đã có mười mấy người lao tới chỗ khối mao liêu này.

Những người khác không kịp tới, thì cách một khoảng bám riết không tha đi theo sau Bạch Cảnh, liên tục quan sát hướng đi của cậu, khiến thiếu niên khó chịu nhíu mày, ngay cả ánh mắt cũng trở nên lạnh hơn vài phần.

Đôi khi có người sẽ hưng phấn ghi lại số của mao liêu mà Bạch Cảnh dừng lại, chờ buổi chiều bán đấu giá sẽ bỏ nhiều tiên mua khối đó!

Nhưng bọn họ không ngờ, mao liêu ở đây ngoài một hai khối là Bạch Cảnh nhìn trúng ra, những khối khác chỉ là tùy ý đừng lại dùng để che giấu mà thôi.

Đến lúc đó đám mao liêu này không thể bị cùng một người giành được, người giành được cũng chỉ có thể cho rằng mình không cẩn thận mua phải mao liêu Cố Vân dùng để ngụy trang, cảm thán mình kém may mắn mà thôi.

***

Thời gian một buổi sáng, Bạch Cảnh đã xem tới mao liêu đánh số 7.000, tốc độ cực nhanh không ai sánh bằng.

Hôm nay cậu không may mắn lắm, trong 16 khối ghi nhớ trong sổ điện tử, ngoài khối 3.300 cần phải giành được kia, trong những mao liêu khác đều không có thủy tinh chủng, ngay cả cao băng chủng cũng không.

Loại tình huống này kỳ thực rất bình thường, thủy tinh chủng vốn hiếm thấy, huống hồ Bạch Cảnh cũng không thể xem hết toàn bộ mấy nghìn khối mao liêu này được.

Không chỉ thời gian, tinh lực không cho phép, mà lực cảm giác của cậu cũng có số lần hạn chế, không thể sử dụng vô hạn được.

Nhưng chỉ cần giành được khối mao liêu số 3.300 kia, đã có nghĩa là thù hoạch của cậu hôm nay còn lớn hơn hôm qua rồi!

Buổi chiều, Bạch Cảnh thoáng nhìn đám người đi theo sau, đôi mắt màu trà lại lần nữa nhiễm bực bội.

Cố Nguyên Triều lạnh lùng quay đầu nhìn thoáng qua đám người phía sau, giọng nói lạnh băng: "A Cnahr, hay là tôi tìm một vài quân sĩ tới đây?"

Bạch Cảnh lắc lắc đầu: "Vẫn là kệ đi."

Tuy biết tính toán trong lòng đám người này, nhưng những người này cũng không tiến lên quấy rầy cũng không đứng quá gần, nếu áp dụng biện pháp cưỡng chế chỉ sợ sẽ khiến cho rất nhiều người bất mãn.

Kỳ thực loại chuyện này nhìn mãi thành quen, thậm chí có vài đổ thạch sư khi lựa chọn mao liêu bị loại người đầu cơ trục lợi này lấy giá cao hơn giành mất, tức giận trong lòng nhưng lại không có cách nào.

Nhưng thứ nhất những người này cũng không vi phạm quy định, thứ hai thái độ của ban tổ chức cũng là nhắm một con mắt mở một con mắt.

Từ góc độ của ban tổ chức mà nói, mọi người tranh đoạt mới có thể khiến giá mao liêu lên cao nhất, bọn họ tự nhiên sẽ vui mừng, dù sao 3% phí thủ tục trong đó sẽ rơi vào tay ban tổ chức.

Bạch Cảnh nghĩ một hồi, dù sao cũng xem xong nguyên thạch phỉ thúy sẽ mở thầu vào hôm nay rồi, khối quan trọng nhất cũng đã chuẩn bị sẵn, chi bằng tới khu ám tiêu nhìn một cái.

Đều nói khu ám tiêu mới là chiến trường thực sự của hội chợ phỉ thúy, các gia tộc lớn dựa vào tài lực, nhãn lực và may mắn chém giết giành lấy danh vọng và tài phú, mỗi một lần tiêu vương đều ra đời tại khu ám tiêu, lúc trước tiểu vương Vu thị bỏ ra 132 triêu giành lấy ở khu minh tiêu, chỉ sợ ở khu này còn không đủ để nằm trong top 5.

Nhìn thấy Cố Vân rời khỏi khu minh tiêu, đi tới khu ám tiêu, người ở phía sau cậu há hốc mồm, do dự trong chốc lát vẫn không đuổi theo.

Mao liêu mở thầu hôm nay ở khu minh tiêu là mao liêu đánh số từ 3.001-6.000, khu ám tiêu phải mấy ngày nữa mới có thể mở thầu.

Bọn họ đi theo Cố Vân cả một buổi sáng, tuy nhớ kỹ số của mười mấy mao liêu, nhưng không chịu nổi người cạnh tranh nhiều, đến lúc đó có thể giành được một khối trong đó hay không đã là tổ tiên phù hộ, không cần chọn thêm mấy khối nữa.

Hơn nữa, giá của mao liêu ở khu ám tiêu cũng không phải bọn họ có thể thừa nhận nổi, đành phải hậm hực từ bỏ.

Bạch Cảnh đi tới gần khu vực mao liêu đánh số A01 ở khu ám tiêu.

Số lượng mao liêu ở khu ám tiêu chiếm 90% hội chợ Sauter, cũng chứng tỏ nơi này ít nhất có 100.00 khối nguyên thạch phỉ thúy, để tiện cho đánh số, gây ra lẫn lộn, cứ 10.000 khối lại thêm một chữ cái tiếng Anh vào đằng trước, bắt đầu từ A trở đi.

Ví dụ như mao liêu số 1-10.000 liền dùng A01-A10.000 để ký hiệu.

Từ 10.001-20.000 liền dùng B01-B10.000 để ký hiệu, cứ như vậy suy ra.

A01 là khối mao liêu số 1 ở khu ám tiêu, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy khối mao liêu này, Bạch Cảnh liền không khỏi hít ngược một hơi.

Khối mao liêu này là vỏ denika chính tông, màu sắc cùng loại với da cát vàng, nhưng cát ngoài vỏ rất nhỏ, da dày, giống như vỏ cây denika.

Đây là mao liêu được công nhận loại thủy sắc tương đối tốt, hàm lượng sắc cao, dễ dàng đổ trướng.

Khối mao liêu này còn lớn hơn cả hai quả bóng rổ gộp lại, hình trứng nằm ngang trên bệ đá, trọng lượng là 72,8kg, kích cỡ không nhỏ.

Mặt ngoài có hai dải mãng đái màu xám trắng xuyên từ trước ra sau, xung quanh còn từng đoàn trứng muối màu sắc tươi sáng, là nguyên liệu tốt hiếm thấy.

Quan trọng nhất là, ở bên trái khối mao liêu này đã mở ra cửa sổ nhỏ bằng nắm tay trẻ con, được rửa sạch bằng nước, từ tính chất và máu sắc lộ ra, đã đạt tới thủy tinh chủng xanh táo!

Bạch Cảnh dùng đèn cường quang chiếu dọc theo cửa sổ, có thể nhìn thấy màu xanh lục tươi sáng từ bên trong, chứng tỏ lục đi vào.

Chỉ nhìn phần phỉ thúy dày hai ba cm dưới ánh sáng qua cửa sổ, đã có giá trị hàng chục triệu!

Đây là chỗ tốt của mao liêu bán đổ, ngoài biểu hiện bên ngoài của mao liêu, còn có thể phán đoán tính chất của phỉ thúy bên trong từ phần cửa sổ được mài ra.

Nếu đây là khối mao liêu toàn đổ, vậy không chắc chắn.

Mao liêu tốt cũng không nhất định là thủy tinh chủng, cũng có khả năng là cao băng chủng, băng chủng, màu sắc cũng có thể là thông tâm lục, hoàng dương lục, rau chân vịt lục, dương lục v.v.

Tuy mao liêu bán đổ cũng có tỉ lệ đổ sụp không nhỏ, nhưng so với một mao liêu toàn đổ giống như hai mắt bị bịt kín thì hiển nhiên tính nguy hiểm nhỏ hơn nhiều.

Nhưng đồng thời, giá cả đương nhiên cũng sẽ cao hơn vài lần.

Bạch Cảnh nhìn thoáng qua phần yết giá, tự nhiên là một chuỗi số 0.

10 triệu?

Không, không phải!

Chỉ phần cửa sổ lộ ra kia đã có giá 10 triệu, chắc chắn không thể là 10 triệu!

Chẳng lẽ là, 100 triệu??

Bạch Cảnh lại đếm số 0 thêm lần nữa, thật sự là 100 triệu!

Giá quy định đã 100 triệu, thật quá khoa trương!

Cho dù trong khối mao liêu này có một nửa đều là phỉ thúy, vậy cũng không vượt qua 200 triệu tinh tệ, giá quy định 100 triệu thật sự có hơi cao.

Hay là nói, có gì đó mà cậu không nhìn thấy?

Bạch Cảnh đi lên trước vài bước, đột nhiên nhận ra bên phải khối mao liêu cũng có một cửa sổ, cửa sổ này rộng khoảng hai ngón tay, tính chất đạt tới thủy tinh chủng mãn lục!!

Hai cửa sổ, một trái một phải đều là thủy tinh chủng, màu ở giữa hoàn thiện, hơn nữa màu xanh lục đậm dần từng lớp, từ màu xanh táo trở tăng lên thành mãn lục, ít nhất có một nửa có thể là —— trong khối mao liêu này đều là phỉ thúy, hơn nữa đều là phỉ thúy thủy tinh chủng!

Như vậy, giá trị của phỉ thúy trong khối mao này sẽ vượt qua 400 triệu!

=======

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường 1:

Cố thiếu ( thâm trầm ): A Cảnh, em thành công thu hút được sự chú ý của tôi.

Bạch Cảnh ( đánh giá ): Với em anh cũng rất thu hút.

Cố thiếu:......

Tiểu kịch trường 2:

Cố thiếu ( khàn khàn ): A Cảnh, em đang chơi với lửa.

Bạch Cảnh ( nhanh chóng đi giày ): ?

Cố thiếu: QAQ

Tiểu kịch trường 3:

Cố thiếu ( lãnh ngạo ): Cho em 600 triệu. Để báo đáp, em phải thỏa mãn yêu cầu của tôi.

Bạch Cảnh: Ừ ừ, coi như anh góp cổ phần.

Cố thiếu:.......

Bạch Cảnh: Hôm nay kiếm được nhiều tinh tệ quá, anh không lỗ.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com