EDIT- THẦN CẤP ĐỔ THẠCH SƯ - ĐÀN U TRÚC MỘNG
Chương 37
Edit: BilunTiểu mập mạp cùng An Ca vội vàng buông mao liêu trong tay đi tới cạnh Bạch Cảnh giữ trật tự, hai tiểu nhị cũng thở hồng hộc chạy tới.Cũng may trên tường của cửa hàng có một màn hình thực thế ảo dài hai mét vuông, hiện thị rõ ràng hình ảnh giải thạch, người không chen vào được cũng có thể thông qua màn hình biết được tình hình giải thạch."Là du thanh chủng, còn là dương lục!""Tuyệt đối đại trướng.""Đầu thừa đuôi thẹo giải ra phỉ thúy tầm trung, may mắn nghịch thiên!""Nhìn kích cỡ, ít nhất phải bảy tám kg, không chừng còn là 10 kg ——""Cửa hàng số ba giải ra đậu chủng mới bốn năm kg, dù là thế nước hay kích cỡ đều kém khối này.""Xem ra nhà này may mắn hơn rồi."Trong những người này có vài người vừa rồi từng chế nhạo Bạch Cảnh lại quay lại sau khi rời đi, nhìn thấy 1/3 phế liệu bị cắt ra cùng với tảng lớn trứng muối rải rác bên trên, lập tức vẻ mặt xấu hổ, cảm giác mặt đều bị đánh sưng lên.Mười phút trước, bọn họ còn đang cười nhạo vị tiểu thiếu gia này không học vấn không nghề nghiệp chỉ biết chơi bời, ánh mắt không tốt, không ngờ người ta đảo mắt liền giải ra phỉ thúy du thanh chủng dương lục, mặt bị vả bôm bốp.Mấy người nhìn nhau cười khan vài tiếng, cực kỳ ăn ý bắt đầu khen ngợi Bạch Cảnh."Ánh mắt của tiểu thiếu gia đúng là tuyệt!""Chúng tôi hổ thẹn không bằng.""Chúc mừng tiểu thiếu gia đại trướng!"
......Còn có không ít người đã bắt đầu lựa chọn mao liêu ở hai đống ngoai cửa.Động tác phải nhanh!Đợi vị tiểu thiếu gia này giải ra du thanh chủng đại trướng, nhất định phải là người đầu tiên giải thạch, cọ chút may mắn!Bảy tám phút sau, cuối cùng Bạch Cảnh cũng giải ra khối phỉ thúy du thanh chủng dương lục này.Nó có kích thước bằng nửa quả bóng đá, nặng 10.5kgHình trứng không đều, kết cấu ôn nhuận, có độ bóng tinh tế như dầu, không nhiều tạp chất lắm, độ trong suốt không tồi, màu xanh lục diễm mà không nùng, màu sắc đồng đều no đủ, là bậc thượng đẳng trong du thanh chủng!"Tiểu thiếu gia, tôi trả 600.000 tinh tệ!""650.000!""700.000 tinh tệ ——"Những người buôn mao liêu nghe tin chạy tới sôi nổi ra giá, khối du thanh chủng này có độ trong suốt, màu sắc và kích cỡ đều rất tốt, cũng ít tạp chất, khi năng nguyên sư lấy ra có thể giảm bớt một chút tinh thần lực.Cuối cùng khối phỉ thúy nặng 10.5kg này được bán với giá 900.000 tinh tệ, đối với một khối đầu thừa đuôi thẹo mà nói quả thực là đại trướng trong đại trướng không thể nghi ngờ, tăng gấp trăm lần!Huống hồ khối mao liêu này là khối mao liêu khuyến mại kèm theo của khối mao liêu 600.000 kia, nói đúng ra thì không tốn một xu, đúng là quá lời.Nhưng mà, lúc này Vương Bình đâu còn để ý tới điều này nữa?Trên mắt hắn mang theo nụ cười vô cùng xán lạn, đang vội vàng cân mao liêu và tính toán tinh tệ cho một đám người đang đứng xếp hàng, bận rộn đến vô cùng vui vẻ.Hai tiểu nhị và giải thạch sư trong cửa hàng cũng bận tối tăm mặt mũi, nếu không phải có người máy khuân vác và các dụng cụ trợ giúp, chỉ hận không thể phân người thành hai để làm.Bạch Cảnh rời khỏi máy giải thạch trong ánh mắt hâm mộ và kính nể của mọi người, cậu vừa đứng dậy, lập tức có người tranh tiến lên.Những người khác vừa thấy, kinh ngạc.
Cái đệch, trong xe mua sắm của người này có hai mươi mấy khối mao liêu, này phải giải tới bao giờ?'Mịa nó, thật không biết xấu hổ.' Người xếp hàng phía sau sôi nổi chửi rủa trong lòng.Nhưng dù vậy, cũng không có ai rời đi, tình nguyện đứng ở phía sau xếp hàng chờ.Đây có lẽ chính là không khí của giới đổ thạch chăng.Trong xe mua sắm của Kim Mậu và An Ca còn lại lần lượt ba bốn khối mao liêu chưa giải, ước chừng phải tốn nửa tiếng.Mao liêu trên quầy hàng không có gì để chọn, Bạch Cảnh nghĩ một lát, chuẩn bị đi xem ở cửa hàng khác, đến lúc đó lại hội hợp.Phố Đổ thạch lớn như vậy, hai lần cậu tới đều chọn ở cùng một cửa hàng, có lẽ mao liêu ở các cửa hàng khác cũng không tồi đâu.Hiện tại trong nút không gian của Bạch Cảnh chỉ có một khối mao liêu, ít đến đáng thương.Cậu định chọn thêm mấy khối, nếu chọn được hai khối nhu chủng hoặc thủy chủng thì càng tốt.Như vậy phỉ thúy cấp bốn, cấp năm và cấp sáu đều có, tinh thần lực có thể tăng lên một bậc.Khi cậu rời đi không lâu, bỗng nhiên có người nhớ ra điều gì, đột nhiên nhiên nhìn về phía ngoài cửa: "Cái đệch, tiểu thiếu gia vừa rồi....chính là cái vị giải ra phù dung chủng trong khối phế liệu của ông chủ Dư lần trước!""Thì ra là cậu ấy!""Chẳng trách tôi lại cảm thấy có hơi quen, xem trí nhớ của tôi này, mới qua hơn một tháng đã không nhớ rõ ——"Mọi người sôi nổi bàn tán, trong miệng bọn họ, Bạch Cảnh đã trở thành nhân vật huyền thoại mới nhất của phố Đổ thạch.Giải ra phù dung chủng giá 4 triệu trong phế liệu, được Mẫn lão gia tử đức cao vọng trọng nhìn trúng, hôm nay lại giải ra du thanh chủng giá 900.000 trong đám mao liêu đầu thừa đuôi thẹo, đây không phải huyền thoại thì là gì!Mà Thường Thanh vẫn luôn đứng ở trong góc còn chưa rời đi, sau khi nghe được mọi người bàn tán, cười khổ một tiếng, vẻ mặt ngẩn ngơ.Thì ra thiếu niên kia chính là đối tượng mà ông ta khó chịu lúc trước.Nực cười là, mình lúc trước còn thầm chế nhạo đối phương là 'coi tiền như rác', nhưng kết quả lại là:Thiếu niên đổ trướng ra du thanh chủng đại trướng trong đám đầu thừa đuôi thẹo, còn mình thì đổ sụp da cát muối trắng biểu hiện tốt nhất, thật mỉa mai.'Xem ra ánh mắt của Mẫn lão gia tử là đúng.'Thường Thanh nhẹ nhàng thở dài, đè xuống hết thảy ngạo khí trên người.Thiếu niên cho ông một bài học, đó là vĩnh viễn đừng nghĩ rằng mình có thể phán đoán được bên trong mao liêu, càng đừng tùy tiện đánh giá bất cứ một người nào.Trải qua việc này, sau này ông nhất định sẽ luôn cảnh giác bản thân, giữ thái độ khiêm tốn.Chính vì ôm thái độ như vậy, 20 năm sau, Thường Thanh được công nhận danh hiệu 'Vua phỉ thúy' ở tinh cầu Bỉ Lân, trở thành một huyền thoại cho nhiều thế hệ ở phố Đổ thạch.Mà khi về già nhìn lại quá khứ năm đó, vẫn luôn nhớ rõ về vị thiếu niên đeo kính gọng đen, thần sắc thản nhiên với lòng cảm kích.***
Bạch Cảnh đi tới cửa hàng số ba.Vừa rồi khi giải thạch cậu nghe thấy rất nhiều người nói, đầu thừa đuôi thẹo ở đây giải ra phỉ thúy đậu chủng, hơn nữa khách hàng ở đây đúng là không ít, hẳn là có không ít mao liêu tốt nhỉ.Đương nhiên, điều thu hút cậu nhất chính là những dãy mao liêu đặt trên bệ đá trước cửa.Chúng được rửa rất sạch sẽ, xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, bày biện chỉnh tề, rất giống với khu mao liêu của Cố thị.Hơn nữa, mỗi hàng mao liêu trên bệ đá đều yết giá tương ứng, vừa nhìn là biết, cực kỳ rõ ràng.Ít nhất đối với Bạch Cảnh mà nói, hoàn cảnh nơi này khiến cậu rất thoải mái, ấn tượng đầu tiên rất tốt.Cậu xem từ trước ra sau dọc theo bệ đá.Hai hàng đầu là đầu thừa đuôi thẹo bán theo kg, đắt hơn cửa hàng số 1 một chút, mỗi kg có giá 500 tinh tệ.Hàng phía sau là biểu hiện xuất sắc hơn, mỗi kg mao liêu toàn đổ có giá 1000-3000 tinh tệ.Trừ cái này ra, còn có sáu bảy khối mao liêu bán đổ đã mở ra cửa sổ, mỗi khối có giá rất cao, đều từ 2 triệu tinh tệ trở lên.Bạch Cảnh nhìn thoáng qua vài lần, liền trực tiếp bỏ qua khu vực bày biện đầu thừa đuôi thẹo, đi tới khu mao liêu giá cao hơn.Dọc theo bệ đá liên tục quan sát hơn mười phút, cậu phát hiện ánh mắt chọn mao liêu của cửa hàng này không tồi.Không nói tới những khối mao liêu bán đổ có giá mấy triệu, chỉ nhìn mấy chục khối có giá 3.000 tinh tệ 1kg này, mỗi khối đều biểu hiện đến độ đáng giá thưởng thức, tương đương với mao liêu thượng đẳng ở khu mao liêu cấp C của Cố thị .Bạch Cảnh lựa chọn 6 khối có biểu hiện tốt nhất trong đó.Trong sáu khối này, có hai khối có vỏ ngoài có đủ cả trứng muối và mãng đái, hơn nữa muối tươi sáng, rất có khả năng ra cao lục;Khối thứ ba là da cát trắng vỏ ngoài nhẵn mịn, trứng muối phân bố đối xứng, xác suất ra phỉ thúy cao cấp rất cao;Khối thứ tư là da cát đen mỏ lâu năm, mặt ngoài phủ một tầng sáp xác, cũng có tỉ lệ ra phỉ thúy cao cấp như băng chủng, thủy tinh chủng nhất định, tuy xác suất không lớn;Hai khối còn lại là vỏ ngoài vàng lê rất mỏng, khi chiếu đèn cường quang vào có thể nhìn thấy rõ màu xanh lục bên trong, đều là mao liêu biểu hiện cực kỳ tốt.Theo tính toán của cậu, trong sáu khối mao liêu này có ít nhất 2-3 khối có thể giải ra phỉ thúy, có đổ trướng hay không thì phải xem phỉ thúy bên trong lớn hay nhỏ.Bạch Cảnh phân lực cảm giác thành hai đường đưa vào dò xét, một lát sau thu về, mày nhíu lại, trên mặt cũng mang theo vài phần suy tư.Bởi vì lực cảm giác của cậu kiểm tra được: Trong sáu khối mao liêu này lại không có khối nào bên trong có phỉ thúy!Hai khối đầu có cả trứng muối và mãng đái, một khối bên trong đều là bạch miên, một khối là đá trắng.Mao liêu da cát trắng và da cát đen biểu hiện không tồi, bên trong cũng không có một chút phản ứng hoạt tính nào.Còn hai khối vàng lê ra lục từ bên ngoài, chỉ có một lớp dựa da lục gần vỏ ngoài.Không đúng, không phải dựa da lục!
Bạch Cảnh cẩn thận quan sát một chút, phát hiện lớp lục kia chỉ có một lớp hơi mỏng sát vỏ ngoài mà thôi.Nói thế nào nhỉ?Giống như mao liêu bị người đào bên trong từ trước, chỉ để lại một lớp 'da' vậy.Có lẽ những người khác không nhìn ra điểm khác nhau của hai điều này, nhưng Bạch Cảnh thì khác.Cậu dành phần lớn thời gian quan sát mao liêu ở nhà kho ngầm của Cố thị, hơn nữa lựa chọn mao liêu đổ thạch chiến, đã xem qua hàng chục nghìn khối nguyên thạch phỉ thúy, dùng lực cảm giác tra xét không dưới 500 khối, bất cứ một điểm khác biệt nhỏ bé nào cũng không thể giấu được cậu.Dựa da lục là thiên nhiên hình thành, mặc kệ điều kiện hình thành có giống nhau như nào, cũng vẫn sẽ có sự khác biệt về độ dày mỏng, độ bóng và kết cấu.Nhưng khối này, tuy là cố hết sức tạo ra dáng vẻ 'dựa da lục', nhưng lớp 'da' hơi mỏng kia thật sự quá đồng đều, hoàn toàn không giống như là thứ do thiên nhiên tạo thành.Cho nên, trong lòng Bạch Cảnh có một suy đoán to gan, cửa hàng này đang —— làm giả!
Không chỉ vì 'dựa da lục', mà còn cả tỉ lệ đổ trướng, cũng không hợp lý.Bạch Cảnh bây giờ, cho dù không dùng lực cảm giác, cũng có thể khống chế tỉ lệ đổ trướng từ 20% trở lên, cũng chính là thực lực của đổ thạch sư cấp ba thậm chí gần cấp 4.Mà vừa rồi sáu khối mao liêu cậu xem đều đổ sụp toàn bộ, tỉ lệ này thực sự quá lố.Đáng tiếc, có lẽ do sử dụng công nghệ khá cao cấp, bốn khối mao liêu khác tạm thời không tìm ra dấu vết làm giả.Còn hai khối mao liêu vỏ vàng lê, cần phải giải ra lớp 'da lục' kia rồi dùng dụng cụ chuyên nghiệp kiểm tra đo lường giám định mới được, nếu không cửa hàng này sẽ không mở được hơn một tháng mà không bị lộ, có thể thấy không có ai phát hiện được mờ ám trong đó.Đang lúc cậu tập trung suy nghĩ, ánh mắt bất giác dừng ở khối mao liêu vàng lê kia, chủ cửa hàng cho rằng cậu nhìn trúng khối mao liêu này.Chủ cửa hàng Ngô Hưng đánh giá Bạch Cảnh từ đầu tới chân một lần, đặc biệt dừng lại trên bộ quần áo cao cấp cậu mặc và nút không gian cậu mang trên cổ trong chốc lát, phán đoán ra thân phận thiếu gia nhà giàu của Bạch Cảnh.Tuy gọng kính đen trên mặt có chút quê, nhưng nói không chừng đây là sở thích của cậu ấm này cũng nên, mới 17-18 tuổi, ý tưởng kỳ quái nào chẳng có.Trên mặt Ngô Hưng mang theo nụ cười hiền hòa, thái độ không quá chăm chú nhưng lại vô cùng chân thành: "Tiểu thiếu gia, ngài coi trọng khối mao liêu này sao? Đây là một lô hàng mới về gần đây, đặc trưng vỏ ngoài vàng lê. Loại mao liêu này có khả năng ra phỉ thúy cao, là mao liêu thượng đẳng, ở các cửa hàng khác sẽ có giá không thấp hơn bay tám chục nghìn tinh tệ."Khối mao liêu vỏ ngoài vàng lên này có kích thước trung bình, bên trên ghi rõ trọng lượng: 13.4kg.Căn cứ với giá 3.000 tinh tệ mỗi kg, chỉ có 40.000 tinh tệ, đúng là rẻ hơn nơi khác rất nhiều.Nếu Bạch Cảnh không phát hiện cửa hàng này làm giả, không chừng sẽ rất có hảo cảm với thái độ của ông ta.So với giọng điệu ngọt xớt thổi giá lung tung của chủ quán Vương Bình, ông chủ cửa hàng họ Ngô này lời nói chân thành, có một phen khí độ.Hơn nữa ông ta rất hiểu biết về mao liêu và giá cả của mao liêu trên thị trường, giọng nói cũng rất có lực tương tác, nếu làm tốt nhất định có thể thu hút một số lớn khách hàng, đáng tiếc ——Ánh mắt Bạch Cảnh đảo qua một loạt mao liêu, tùy tay sờ sờ một khối mao liêu bên cạnh, bình thản nói: "Tôi chỉ tùy tiện xem thôi."Ngô Hưng vừa thấy động tác mới lạ của thiếu niên liền biết, tiểu thiếu gia này có lẽ là lần đầu tới đổ thạch, trong lòng lập tức có suy tính.Đây chính là mục tiêu tốt nhất hôm nay, còn là một con 'cá lớn', sao ông ta có thể bỏ qua chứ?Vì thế giọng nói của Ngô Hưng càng thêm thân thiện: "Không sao, ngài cứ xem trước. Nếu có gì không hiểu, chỗ chúng tôi có cố vấn đổ thạch chuyên nghiệp, lúc nào cũng có thể giải đáp thắc mắc của ngài."Ông ta dùng quang não gửi một tin nhắn, lập tức có một người đàn ông trung niên từ trong cửa hàng đi ra.Thoạt nhìn tấm 30 tuổi, diện mạo đoan chính, ngực đeo huy hiệu màu bạc, là một vị đổ thạch sư cấp 2!Người đàn ông trung niên bước tới tự giới thiệu: "Tôi tên Liêu Quang, là một đổ thạch sư cấp 2. Tiểu thiếu gia lần đầu tới đổ thạch à?"Bạch Cảnh không tỏ ý kiến: "Ừm."
Liêu Quang chậm rãi dẫn cậu tới chỗ mao liêu có giá 1.000 tinh tệ mỗi kg: "Lần đầu tiên đổ thạch ngài đừng chọn giá cao như vậy, chẳng may đổ sụp thì sẽ tiếc, cũng đừng chọn đầu thừa đuôi thẹo rẻ tiền, tỉ lệ đổ trướng quá thấp, có thể xem mao liêu ở hàng này."Liêu Quang nói chuyện rất đúng trọng tâm, giống như thật sự suy xét cho thiếu niên, Bạch Cảnh bất giác đuổi theo, phối hợp với tiết tấu của anh ta.Khóe môi Liêu Quang nhếch lên trào phúng, quả nhiên là thiếu gia nhà giàu không rõ sự đời, tiến triển thuận lợi hơn so với anh ta nghĩ nhiều."Ngài xem khối mao liêu da cát vàng này, hạt cát đồng đều, rất có hạt cảm, chứng tỏ phẩm chất tốt hơn những loại da cát vàng khác rất nhiều. Lại nhìn chỗ màu xanh lục bên ngoài này, gọi là 'trứng muối', là căn cứ quan trọng để đánh cược sắc, bình thường lục càng tươi càng tốt.....""Ngài nhìn tiếp một khối này, là một viên thủy thạch vỏ thịt xông khói. Vỏ đỏ như thịt xông khói, bóng loáng trong suốt, cảm xúc mịn màng, không có hạt cát....."*Vỏ thịt xông khói
Liêu Quang dẫn cậu đi tới hàng mao liêu cuối cùng, tùy tay chọn một khối mao liêu biểu hiện bình thường, kích cỡ không lớn, cùng lắm không quá 10.000 tinh tệ.Khối mao liêu này có vỏ ngoài hơi thô ráp, xung quanh rải rác mấy đốm trứng muối thưa thớt.Bình thường loại trứng muối phân bố tương đối rải rác như này, bên trong rất khó ra lục.Bạch Cảnh nhìn vài lần liền cụp mắt xuống, với biểu hiện của khối mao liêu này, lúc chọn cậu sẽ bài trừ.Khi Liêu Quang bắt đầu giới thiệu, Bạch Cảnh đưa lực cảm giác xâm nhập vào bên trong mao liêu, lực cảm giác trên không trung chia thành hai sợi, dò xét luôn cả khối bên cạnh.Rất nhanh, Bạch Cảnh thu hồi lực cảm giác, đôi mắt màu trà xẹt qua hiểu rõ.Trong hai khối mao liêu liền nhau này lại có phỉ thúy!Tuy chỉ là phỉ thúy đậu chủng, nhưng chắc chắn có thể đổ trướng.Xem ra mấy khối mao liêu này hẳn là chuyên môn dùng để 'nhử mồi'.Giống như khối vỏ vàng lên chỉ còn một lớp da vừa rồi, trong hai khối mao liêu này cũng có dấu vết đụng chạm, hẳn là sử dụng công nghệ cao đổi phần đá bên trong thành đậu chủng giải ra ở đâu đó, hoàn hảo treo đầu dê bán thịt chó.Dùng mao liêu 'nhử mồi' đổ trướng, lại lợi dụng tâm lý thừa thắng xông lên của mọi người, khiến bọn họ đi mua mao liêu đắt hơn.Phải biết rằng, người dân ở đây rất tin vào sự may mắn, tới nơi này lựa chọn khối mao liêu đầu tiên liền đổ trướng, cho dù là ai cũng đều cảm thấy mình may mắn, sao có thể dễ dàng thu tay lại chứ?Hiểu rõ tâm lý của dân cờ bạc, thúc đẩy lòng tham.Thắng một lần còn muốn thắng lần thứ hai, thua còn muốn gỡ lại, một khi thua nặng sẽ lại cho một cái ngon ngọt, qua lại như vậy, không biết mang tới bao nhiêu mối làm ăn. Không thể không nói, kỹ năng lừa đảo và sự hiểu biết tâm lý của chủ cửa hàng đã đạt đến đỉnh cao.Nếu khách hàng trong cửa hàng không nhiều, vậy tạo một cái giải ra phỉ thúy đậu chủng trong đầu thừa đuôi thẹo.Đến lúc đó đốt pháo chúc mừng, sẽ thu hút vô số người lại đây.Sau khi hiểu đại khái kịch bản, Bạch Cảnh lập tức không còn hứng thú, định tìm lý do rời đi.Đối với mấy khối mao liêu 'nhử mồi' này, cậu tuyệt đối chướng mắt, không bằng tự mình đi chọn hai khối tốt."Anh Cảnh, thì ra cậu ở chỗ này."Đúng lúc này, tiểu mập mạp Kim Mậu ở cửa hô lên một tiếng, cùng An Ca bước vào cửa hàng này.
Vẻ mặt Liêu Quang thoáng chốc tăng thêm vài phần kích động, nhìn cách ăn mặc và nút không gian của vị này, chắc hẳn cũng là một khách hàng không thiếu tiền.Bạch Cảnh còn chưa kịp mở miệng dò hỏi, Kim Mậu đã mặt như đưa đám oán giận: "Mẹ nó, tôi thật sự quá đen, 10 khối mao liêu đều sụp hết, không giống An Ca đổ trướng một khối hoa thanh chủng, lập tức có thể trở thành đổ thạch sư cấp 1. Nghe nói cửa hàng mới này rất nổi tiếng, liền tới đây thử vận may, không ngờ anh Cảnh cậu cũng ở."Tiểu mập mạp hung tợn nói: "Hôm nay, tôi nhất định phải kiếm được một điểm cuối cùng vào tay!"Bạch Cảnh nghe vậy trong lòng thoáng động, giới thiệu với tiểu mập mạp: "Kim Mậu, vị này là đổ thạch sư cấp 2 Liêu Quang, kinh nghiệm đổ thạch phong phú....."Không cần Bạch Cảnh nhiều lời, Liêu Quang lập tức tiếp nối câu chuyện: "Tiểu thiếu gia quá khen, chỉ là nhìn thấy nhiều mao liêu mà thôi, không coi là kinh nghiệm phong phú."Khuôn mặt đoan chính kèm với thái độ lời lẽ chính đáng, thực sự rất có phong thái chuyên nghiệp.Đối với người ngay cả tư cách chính thức cũng chưa có như tiểu mập mạp, đổ thạch sư cấp 2 rất lợi hại, càng đừng nói còn có Bạch Cảnh quạt gió thêm củi.Liêu Quang: "Kim thiếu gia, ngài tới vừa lúc, vừa rồi tôi còn đang cùng vị.....Cảnh thiếu gia này lựa chọn mao liêu, ngài xem khối mao liêu này ——"Trải qua khóa đào tạo kỳ thi đổ thạch học đồ, Kim Mậu cũng không còn là người cái gì cũng không biết kia nữa.Lại nói, trải qua vài lần tới phố Đổ thạch, cũng thấy không ít mao liêu, nhãn lực cơ bản vẫn phải có.Cậu ta nhìn qua nhìn lại khối mao liêu này, thật sự không nhìn ra chỗ đặc biệt nào, không khỏi nhìn về phía Bạch Cảnh.So với vị đổ thạch sư cấp 2 này, cậu ta vẫn tin Bạch Cảnh hơn. Anh Cảnh của cậu ta là người sáng tạo ra kỳ tích!Bạch Cảnh nhẹ nhàng gật gật đầu với cậu ta, tiểu mập mạp lập tức quyết định mua, ngay tại chỗ thanh toán 8.000 tinh tệ, đi tới trước máy giải thạch.Nghe được có người giải thạch, xung quanh có không ít người nhanh chóng xông tới.
Kim Mậu thu lại dáng vẻ nản lòng khí giải sụp 10 khối mao liêu, trở nên vô cùng tự tin.Đây chính là mao liêu anh Cảnh đề cử, nhất định có thể ra lục!Bởi vì trứng muối trên mao liêu phân bố khá thưa thớt, nên khó xác định được nên cắt ở đâu. Để bảo đảm, Kim Mậu tiến hành mài đá dọc theo chỗ trứng muối phân bố khá dày đặc. Trước khi bắt đầu,cậu ta nhìn Bạch Cảnh một cái, thấy đối phương không phản đối, liền yên tâm mở ra công tắc máy mài đá.Theo vụn ra liên tục rơi xuống, vài phút sau nửa phần trên của mao liêu bị mài ra một cái lỗ, xuyên qua lớp vỏ ngoài ba bốn cm, rộng khoảng hai ngón tay. Nhìn thấy màu xanh lục thoáng hiện ở bên trong, tiểu mập mạp vội vàng tắt máy mài đá đi, dội nước rửa đi mảnh vụn xung quanh, lộ ra mặt cắt thô ráp.Chất ngọc hạt cảm rõ ràng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy giống như từng hạt đậu xanh xếp hàng trong đó, mang theo màu xanh đậm, là đặc trưng của đậu chủng thô."Ra lục!""Là đậu chủng——"
"Không tồi, hẳn là có thể đổ trướng!"Kim Mậu cũng có chút hưng phấn, hôm nay giải nhiều mao liêu như vậy, cuối cùng có một khối ra lục. Còn là đậu chủng, mạnh hơn khối hoa thanh chủng kia của An Ca nhiều!Kế tiếp giải thạch rất thuận lợi, bởi vì khối mao liêu này không lớn, trực tiếp mài đá theo vòng tròn dọc theo cửa sổ ra lục là được.Chờ mài gần một nửa, bên dưới dần lộ ra cục đá màu xanh xám.Kim Mậu thấy thế, trực tiếp vẽ một đường chéo lên mặt đá lộ ra, dùng đao laser cắt một đường, mao liêu từ giữa chia thành hai phần, một nửa kia quả nhiên là đá trắng.Lúc này, hình dạng của phỉ thúy đã cơ bản hiện ra.Tiểu mập mạp kiềm chế kích động trong lòng, điều chỉnh đá mài về số chính xác nhất, cẩn thận mài sạch vụn đá xung quanh.Sau khoảng năm phút, phỉ thúy trong khối mao liêu này hoàn toàn lộ ra dáng vẻ thật của nó.To tầm nắm tay người lớn, nặng 1.4 kg, kết cấu hơi thô ráp, toàn thân màu xanh đậm, giống màu cỏ xanh, là đậu chủng thô khá thường thấy."Tôi trả 15.000 tinh tệ." Một người buôn mao liêu trực tiếp ra giá.Phỉ thúy kích cỡ không lớn như này, không đáng để đấu giá, nhìn trúng đều lập tức trả giá, chỉ cần hợp lý là được."Không thành vấn đề." Tiểu mập mạp cười híp cả mắt, sảng khoái đồng ý.Sau khi thu được tinh tệ, Kim Mậu đi tới trước mặt Bạch Cảnh, ánh mắt nhìn về phía cậu tràn ngập sùng bái: "Anh Cảnh, trời ơi, tôi thật sự đổ trướng! Thật không dám tưởng tượng, tôi lập tức có thể trở thành đổ thạch sư cấp 1!"Bạch Cảnh cũng rất vui mừng cho cậu ta: "Chúc mừng."Liêu Quang đứng bên cạnh chửi thầm trong lòng, rõ ràng là mao liêu anh ta đề cử, vì sao tất cả công lao lại đều của vị bên cạnh này?Nhưng mà, đối phương thành công đổ trướng một khối mao liêu, liền có nghĩa kế hoạch thành công một nửa.Nghĩ đến đây anh ta tiến lên vài bước, cười nói với Kim Mậu: "Chúc mừng tiểu thiếu gia! Ngài tùy tiện chọn một khối trong cửa hàng chúng tôi cũng đổ trướng, vận may này quả thực không ai bằng. Chi bằng thừa dịp may mắn đang cao, xem thêm mao liêu có biểu hiện tốt hơn, không chừng có thể giải ra phỉ thúy cao cấp như nhu chủng, băng chủng gì đó, tăng mấy chục lần không phải càng tốt hơn sao!"Những lời này khiến tiểu mập mạp động tâm không thôi.Vừa rồi cậu ta giải 10 khối mao liêu đều sụp, hiện tại đổi một cửa hàng, lập tức liền giải ra phỉ thúy đậu chủng, ngoài kiếm lời hơn 10.000 tinh tệ, còn kiếm được 1 điểm, khiến cậu ta tràn ngập tự tin.Cậu ta đã nói mà, nhất định là do cửa hàng, không phải do mình!Sau khi thăng cấp đổ thạch sư cấp 1, liền phải xem tỉ lệ đổ trướng.Chi bằng thừa dịp đang may mắn chọn thêm mấy khối, tăng cao tỉ lệ đổ trướng, về sau cũng không phải vất vả như vậy.Kim Mậu trong lòng đã có quyết định, nhưng cậu ta vẫn vô thức nhìn về phía Bạch Cảnh: "Anh Cảnh, tôi muốn chọn thêm hai ba khối biểu hiện không tồi nữa, cậu cảm thấy thế nào?"Liêu Quang nghe vậy liền vui vẻ, cá lớn đã cắn câu!
Lập tức sẽ kiếm được hơn chục nghìn tinh tệ, hơn nữa còn không tốn một xu! Bọn họ đã sớm đào rỗng phỉ thúy bên trong, đổi thành đá trắng!Bạch Cảnh nhìn ánh mắt chờ mong của tiểu mập mạp, trầm ngâm một lát: "Nếu cậu thật sự muốn mua, có thể chọn thêm hai khối, nhưng đừng chọn đắt quá. Nếu vừa rồi đổ trướng mao liêu trong đám mao liêu có giá 1.000 tinh tệ 1 kg như này, vậy vẫn chọn trọng hàng mao liêu này đi, tỉ lệ cao hơn."Kim Mậu vỗ đầu: "Đúng vậy, sao tôi không nghĩ tới chứ! Anh Cảnh cậu quá lợi hại, suy nghĩ chu toàn."Khóe miệng tươi cười của Liêu Quang bỗng dưng cứng đờ, không biết vì sao sự tình không phát triển theo dự đoán của anh ta.Bình thường sau khi đổ trướng không phải lòng tham càng lúc càng lớn, muốn đánh cược ra phỉ thúy càng cao cấp hơn sao, vì sao lại đi chọn mao liêu biểu hiện bình thường??? Như, như này không đúng!========Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:Kim Mậu: Anh Cảnh cậu nói đúng! (ánh mắt sùng bái)Ngô Hưng:? Như này không đúng.Liêu Quang: Sao, sao không làm theo kịch bản?
......Còn có không ít người đã bắt đầu lựa chọn mao liêu ở hai đống ngoai cửa.Động tác phải nhanh!Đợi vị tiểu thiếu gia này giải ra du thanh chủng đại trướng, nhất định phải là người đầu tiên giải thạch, cọ chút may mắn!Bảy tám phút sau, cuối cùng Bạch Cảnh cũng giải ra khối phỉ thúy du thanh chủng dương lục này.Nó có kích thước bằng nửa quả bóng đá, nặng 10.5kgHình trứng không đều, kết cấu ôn nhuận, có độ bóng tinh tế như dầu, không nhiều tạp chất lắm, độ trong suốt không tồi, màu xanh lục diễm mà không nùng, màu sắc đồng đều no đủ, là bậc thượng đẳng trong du thanh chủng!"Tiểu thiếu gia, tôi trả 600.000 tinh tệ!""650.000!""700.000 tinh tệ ——"Những người buôn mao liêu nghe tin chạy tới sôi nổi ra giá, khối du thanh chủng này có độ trong suốt, màu sắc và kích cỡ đều rất tốt, cũng ít tạp chất, khi năng nguyên sư lấy ra có thể giảm bớt một chút tinh thần lực.Cuối cùng khối phỉ thúy nặng 10.5kg này được bán với giá 900.000 tinh tệ, đối với một khối đầu thừa đuôi thẹo mà nói quả thực là đại trướng trong đại trướng không thể nghi ngờ, tăng gấp trăm lần!Huống hồ khối mao liêu này là khối mao liêu khuyến mại kèm theo của khối mao liêu 600.000 kia, nói đúng ra thì không tốn một xu, đúng là quá lời.Nhưng mà, lúc này Vương Bình đâu còn để ý tới điều này nữa?Trên mắt hắn mang theo nụ cười vô cùng xán lạn, đang vội vàng cân mao liêu và tính toán tinh tệ cho một đám người đang đứng xếp hàng, bận rộn đến vô cùng vui vẻ.Hai tiểu nhị và giải thạch sư trong cửa hàng cũng bận tối tăm mặt mũi, nếu không phải có người máy khuân vác và các dụng cụ trợ giúp, chỉ hận không thể phân người thành hai để làm.Bạch Cảnh rời khỏi máy giải thạch trong ánh mắt hâm mộ và kính nể của mọi người, cậu vừa đứng dậy, lập tức có người tranh tiến lên.Những người khác vừa thấy, kinh ngạc.
Cái đệch, trong xe mua sắm của người này có hai mươi mấy khối mao liêu, này phải giải tới bao giờ?'Mịa nó, thật không biết xấu hổ.' Người xếp hàng phía sau sôi nổi chửi rủa trong lòng.Nhưng dù vậy, cũng không có ai rời đi, tình nguyện đứng ở phía sau xếp hàng chờ.Đây có lẽ chính là không khí của giới đổ thạch chăng.Trong xe mua sắm của Kim Mậu và An Ca còn lại lần lượt ba bốn khối mao liêu chưa giải, ước chừng phải tốn nửa tiếng.Mao liêu trên quầy hàng không có gì để chọn, Bạch Cảnh nghĩ một lát, chuẩn bị đi xem ở cửa hàng khác, đến lúc đó lại hội hợp.Phố Đổ thạch lớn như vậy, hai lần cậu tới đều chọn ở cùng một cửa hàng, có lẽ mao liêu ở các cửa hàng khác cũng không tồi đâu.Hiện tại trong nút không gian của Bạch Cảnh chỉ có một khối mao liêu, ít đến đáng thương.Cậu định chọn thêm mấy khối, nếu chọn được hai khối nhu chủng hoặc thủy chủng thì càng tốt.Như vậy phỉ thúy cấp bốn, cấp năm và cấp sáu đều có, tinh thần lực có thể tăng lên một bậc.Khi cậu rời đi không lâu, bỗng nhiên có người nhớ ra điều gì, đột nhiên nhiên nhìn về phía ngoài cửa: "Cái đệch, tiểu thiếu gia vừa rồi....chính là cái vị giải ra phù dung chủng trong khối phế liệu của ông chủ Dư lần trước!""Thì ra là cậu ấy!""Chẳng trách tôi lại cảm thấy có hơi quen, xem trí nhớ của tôi này, mới qua hơn một tháng đã không nhớ rõ ——"Mọi người sôi nổi bàn tán, trong miệng bọn họ, Bạch Cảnh đã trở thành nhân vật huyền thoại mới nhất của phố Đổ thạch.Giải ra phù dung chủng giá 4 triệu trong phế liệu, được Mẫn lão gia tử đức cao vọng trọng nhìn trúng, hôm nay lại giải ra du thanh chủng giá 900.000 trong đám mao liêu đầu thừa đuôi thẹo, đây không phải huyền thoại thì là gì!Mà Thường Thanh vẫn luôn đứng ở trong góc còn chưa rời đi, sau khi nghe được mọi người bàn tán, cười khổ một tiếng, vẻ mặt ngẩn ngơ.Thì ra thiếu niên kia chính là đối tượng mà ông ta khó chịu lúc trước.Nực cười là, mình lúc trước còn thầm chế nhạo đối phương là 'coi tiền như rác', nhưng kết quả lại là:Thiếu niên đổ trướng ra du thanh chủng đại trướng trong đám đầu thừa đuôi thẹo, còn mình thì đổ sụp da cát muối trắng biểu hiện tốt nhất, thật mỉa mai.'Xem ra ánh mắt của Mẫn lão gia tử là đúng.'Thường Thanh nhẹ nhàng thở dài, đè xuống hết thảy ngạo khí trên người.Thiếu niên cho ông một bài học, đó là vĩnh viễn đừng nghĩ rằng mình có thể phán đoán được bên trong mao liêu, càng đừng tùy tiện đánh giá bất cứ một người nào.Trải qua việc này, sau này ông nhất định sẽ luôn cảnh giác bản thân, giữ thái độ khiêm tốn.Chính vì ôm thái độ như vậy, 20 năm sau, Thường Thanh được công nhận danh hiệu 'Vua phỉ thúy' ở tinh cầu Bỉ Lân, trở thành một huyền thoại cho nhiều thế hệ ở phố Đổ thạch.Mà khi về già nhìn lại quá khứ năm đó, vẫn luôn nhớ rõ về vị thiếu niên đeo kính gọng đen, thần sắc thản nhiên với lòng cảm kích.***
Bạch Cảnh đi tới cửa hàng số ba.Vừa rồi khi giải thạch cậu nghe thấy rất nhiều người nói, đầu thừa đuôi thẹo ở đây giải ra phỉ thúy đậu chủng, hơn nữa khách hàng ở đây đúng là không ít, hẳn là có không ít mao liêu tốt nhỉ.Đương nhiên, điều thu hút cậu nhất chính là những dãy mao liêu đặt trên bệ đá trước cửa.Chúng được rửa rất sạch sẽ, xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, bày biện chỉnh tề, rất giống với khu mao liêu của Cố thị.Hơn nữa, mỗi hàng mao liêu trên bệ đá đều yết giá tương ứng, vừa nhìn là biết, cực kỳ rõ ràng.Ít nhất đối với Bạch Cảnh mà nói, hoàn cảnh nơi này khiến cậu rất thoải mái, ấn tượng đầu tiên rất tốt.Cậu xem từ trước ra sau dọc theo bệ đá.Hai hàng đầu là đầu thừa đuôi thẹo bán theo kg, đắt hơn cửa hàng số 1 một chút, mỗi kg có giá 500 tinh tệ.Hàng phía sau là biểu hiện xuất sắc hơn, mỗi kg mao liêu toàn đổ có giá 1000-3000 tinh tệ.Trừ cái này ra, còn có sáu bảy khối mao liêu bán đổ đã mở ra cửa sổ, mỗi khối có giá rất cao, đều từ 2 triệu tinh tệ trở lên.Bạch Cảnh nhìn thoáng qua vài lần, liền trực tiếp bỏ qua khu vực bày biện đầu thừa đuôi thẹo, đi tới khu mao liêu giá cao hơn.Dọc theo bệ đá liên tục quan sát hơn mười phút, cậu phát hiện ánh mắt chọn mao liêu của cửa hàng này không tồi.Không nói tới những khối mao liêu bán đổ có giá mấy triệu, chỉ nhìn mấy chục khối có giá 3.000 tinh tệ 1kg này, mỗi khối đều biểu hiện đến độ đáng giá thưởng thức, tương đương với mao liêu thượng đẳng ở khu mao liêu cấp C của Cố thị .Bạch Cảnh lựa chọn 6 khối có biểu hiện tốt nhất trong đó.Trong sáu khối này, có hai khối có vỏ ngoài có đủ cả trứng muối và mãng đái, hơn nữa muối tươi sáng, rất có khả năng ra cao lục;Khối thứ ba là da cát trắng vỏ ngoài nhẵn mịn, trứng muối phân bố đối xứng, xác suất ra phỉ thúy cao cấp rất cao;Khối thứ tư là da cát đen mỏ lâu năm, mặt ngoài phủ một tầng sáp xác, cũng có tỉ lệ ra phỉ thúy cao cấp như băng chủng, thủy tinh chủng nhất định, tuy xác suất không lớn;Hai khối còn lại là vỏ ngoài vàng lê rất mỏng, khi chiếu đèn cường quang vào có thể nhìn thấy rõ màu xanh lục bên trong, đều là mao liêu biểu hiện cực kỳ tốt.Theo tính toán của cậu, trong sáu khối mao liêu này có ít nhất 2-3 khối có thể giải ra phỉ thúy, có đổ trướng hay không thì phải xem phỉ thúy bên trong lớn hay nhỏ.Bạch Cảnh phân lực cảm giác thành hai đường đưa vào dò xét, một lát sau thu về, mày nhíu lại, trên mặt cũng mang theo vài phần suy tư.Bởi vì lực cảm giác của cậu kiểm tra được: Trong sáu khối mao liêu này lại không có khối nào bên trong có phỉ thúy!Hai khối đầu có cả trứng muối và mãng đái, một khối bên trong đều là bạch miên, một khối là đá trắng.Mao liêu da cát trắng và da cát đen biểu hiện không tồi, bên trong cũng không có một chút phản ứng hoạt tính nào.Còn hai khối vàng lê ra lục từ bên ngoài, chỉ có một lớp dựa da lục gần vỏ ngoài.Không đúng, không phải dựa da lục!
Bạch Cảnh cẩn thận quan sát một chút, phát hiện lớp lục kia chỉ có một lớp hơi mỏng sát vỏ ngoài mà thôi.Nói thế nào nhỉ?Giống như mao liêu bị người đào bên trong từ trước, chỉ để lại một lớp 'da' vậy.Có lẽ những người khác không nhìn ra điểm khác nhau của hai điều này, nhưng Bạch Cảnh thì khác.Cậu dành phần lớn thời gian quan sát mao liêu ở nhà kho ngầm của Cố thị, hơn nữa lựa chọn mao liêu đổ thạch chiến, đã xem qua hàng chục nghìn khối nguyên thạch phỉ thúy, dùng lực cảm giác tra xét không dưới 500 khối, bất cứ một điểm khác biệt nhỏ bé nào cũng không thể giấu được cậu.Dựa da lục là thiên nhiên hình thành, mặc kệ điều kiện hình thành có giống nhau như nào, cũng vẫn sẽ có sự khác biệt về độ dày mỏng, độ bóng và kết cấu.Nhưng khối này, tuy là cố hết sức tạo ra dáng vẻ 'dựa da lục', nhưng lớp 'da' hơi mỏng kia thật sự quá đồng đều, hoàn toàn không giống như là thứ do thiên nhiên tạo thành.Cho nên, trong lòng Bạch Cảnh có một suy đoán to gan, cửa hàng này đang —— làm giả!
Không chỉ vì 'dựa da lục', mà còn cả tỉ lệ đổ trướng, cũng không hợp lý.Bạch Cảnh bây giờ, cho dù không dùng lực cảm giác, cũng có thể khống chế tỉ lệ đổ trướng từ 20% trở lên, cũng chính là thực lực của đổ thạch sư cấp ba thậm chí gần cấp 4.Mà vừa rồi sáu khối mao liêu cậu xem đều đổ sụp toàn bộ, tỉ lệ này thực sự quá lố.Đáng tiếc, có lẽ do sử dụng công nghệ khá cao cấp, bốn khối mao liêu khác tạm thời không tìm ra dấu vết làm giả.Còn hai khối mao liêu vỏ vàng lê, cần phải giải ra lớp 'da lục' kia rồi dùng dụng cụ chuyên nghiệp kiểm tra đo lường giám định mới được, nếu không cửa hàng này sẽ không mở được hơn một tháng mà không bị lộ, có thể thấy không có ai phát hiện được mờ ám trong đó.Đang lúc cậu tập trung suy nghĩ, ánh mắt bất giác dừng ở khối mao liêu vàng lê kia, chủ cửa hàng cho rằng cậu nhìn trúng khối mao liêu này.Chủ cửa hàng Ngô Hưng đánh giá Bạch Cảnh từ đầu tới chân một lần, đặc biệt dừng lại trên bộ quần áo cao cấp cậu mặc và nút không gian cậu mang trên cổ trong chốc lát, phán đoán ra thân phận thiếu gia nhà giàu của Bạch Cảnh.Tuy gọng kính đen trên mặt có chút quê, nhưng nói không chừng đây là sở thích của cậu ấm này cũng nên, mới 17-18 tuổi, ý tưởng kỳ quái nào chẳng có.Trên mặt Ngô Hưng mang theo nụ cười hiền hòa, thái độ không quá chăm chú nhưng lại vô cùng chân thành: "Tiểu thiếu gia, ngài coi trọng khối mao liêu này sao? Đây là một lô hàng mới về gần đây, đặc trưng vỏ ngoài vàng lê. Loại mao liêu này có khả năng ra phỉ thúy cao, là mao liêu thượng đẳng, ở các cửa hàng khác sẽ có giá không thấp hơn bay tám chục nghìn tinh tệ."Khối mao liêu vỏ ngoài vàng lên này có kích thước trung bình, bên trên ghi rõ trọng lượng: 13.4kg.Căn cứ với giá 3.000 tinh tệ mỗi kg, chỉ có 40.000 tinh tệ, đúng là rẻ hơn nơi khác rất nhiều.Nếu Bạch Cảnh không phát hiện cửa hàng này làm giả, không chừng sẽ rất có hảo cảm với thái độ của ông ta.So với giọng điệu ngọt xớt thổi giá lung tung của chủ quán Vương Bình, ông chủ cửa hàng họ Ngô này lời nói chân thành, có một phen khí độ.Hơn nữa ông ta rất hiểu biết về mao liêu và giá cả của mao liêu trên thị trường, giọng nói cũng rất có lực tương tác, nếu làm tốt nhất định có thể thu hút một số lớn khách hàng, đáng tiếc ——Ánh mắt Bạch Cảnh đảo qua một loạt mao liêu, tùy tay sờ sờ một khối mao liêu bên cạnh, bình thản nói: "Tôi chỉ tùy tiện xem thôi."Ngô Hưng vừa thấy động tác mới lạ của thiếu niên liền biết, tiểu thiếu gia này có lẽ là lần đầu tới đổ thạch, trong lòng lập tức có suy tính.Đây chính là mục tiêu tốt nhất hôm nay, còn là một con 'cá lớn', sao ông ta có thể bỏ qua chứ?Vì thế giọng nói của Ngô Hưng càng thêm thân thiện: "Không sao, ngài cứ xem trước. Nếu có gì không hiểu, chỗ chúng tôi có cố vấn đổ thạch chuyên nghiệp, lúc nào cũng có thể giải đáp thắc mắc của ngài."Ông ta dùng quang não gửi một tin nhắn, lập tức có một người đàn ông trung niên từ trong cửa hàng đi ra.Thoạt nhìn tấm 30 tuổi, diện mạo đoan chính, ngực đeo huy hiệu màu bạc, là một vị đổ thạch sư cấp 2!Người đàn ông trung niên bước tới tự giới thiệu: "Tôi tên Liêu Quang, là một đổ thạch sư cấp 2. Tiểu thiếu gia lần đầu tới đổ thạch à?"Bạch Cảnh không tỏ ý kiến: "Ừm."
Liêu Quang chậm rãi dẫn cậu tới chỗ mao liêu có giá 1.000 tinh tệ mỗi kg: "Lần đầu tiên đổ thạch ngài đừng chọn giá cao như vậy, chẳng may đổ sụp thì sẽ tiếc, cũng đừng chọn đầu thừa đuôi thẹo rẻ tiền, tỉ lệ đổ trướng quá thấp, có thể xem mao liêu ở hàng này."Liêu Quang nói chuyện rất đúng trọng tâm, giống như thật sự suy xét cho thiếu niên, Bạch Cảnh bất giác đuổi theo, phối hợp với tiết tấu của anh ta.Khóe môi Liêu Quang nhếch lên trào phúng, quả nhiên là thiếu gia nhà giàu không rõ sự đời, tiến triển thuận lợi hơn so với anh ta nghĩ nhiều."Ngài xem khối mao liêu da cát vàng này, hạt cát đồng đều, rất có hạt cảm, chứng tỏ phẩm chất tốt hơn những loại da cát vàng khác rất nhiều. Lại nhìn chỗ màu xanh lục bên ngoài này, gọi là 'trứng muối', là căn cứ quan trọng để đánh cược sắc, bình thường lục càng tươi càng tốt.....""Ngài nhìn tiếp một khối này, là một viên thủy thạch vỏ thịt xông khói. Vỏ đỏ như thịt xông khói, bóng loáng trong suốt, cảm xúc mịn màng, không có hạt cát....."*Vỏ thịt xông khói
Liêu Quang dẫn cậu đi tới hàng mao liêu cuối cùng, tùy tay chọn một khối mao liêu biểu hiện bình thường, kích cỡ không lớn, cùng lắm không quá 10.000 tinh tệ.Khối mao liêu này có vỏ ngoài hơi thô ráp, xung quanh rải rác mấy đốm trứng muối thưa thớt.Bình thường loại trứng muối phân bố tương đối rải rác như này, bên trong rất khó ra lục.Bạch Cảnh nhìn vài lần liền cụp mắt xuống, với biểu hiện của khối mao liêu này, lúc chọn cậu sẽ bài trừ.Khi Liêu Quang bắt đầu giới thiệu, Bạch Cảnh đưa lực cảm giác xâm nhập vào bên trong mao liêu, lực cảm giác trên không trung chia thành hai sợi, dò xét luôn cả khối bên cạnh.Rất nhanh, Bạch Cảnh thu hồi lực cảm giác, đôi mắt màu trà xẹt qua hiểu rõ.Trong hai khối mao liêu liền nhau này lại có phỉ thúy!Tuy chỉ là phỉ thúy đậu chủng, nhưng chắc chắn có thể đổ trướng.Xem ra mấy khối mao liêu này hẳn là chuyên môn dùng để 'nhử mồi'.Giống như khối vỏ vàng lên chỉ còn một lớp da vừa rồi, trong hai khối mao liêu này cũng có dấu vết đụng chạm, hẳn là sử dụng công nghệ cao đổi phần đá bên trong thành đậu chủng giải ra ở đâu đó, hoàn hảo treo đầu dê bán thịt chó.Dùng mao liêu 'nhử mồi' đổ trướng, lại lợi dụng tâm lý thừa thắng xông lên của mọi người, khiến bọn họ đi mua mao liêu đắt hơn.Phải biết rằng, người dân ở đây rất tin vào sự may mắn, tới nơi này lựa chọn khối mao liêu đầu tiên liền đổ trướng, cho dù là ai cũng đều cảm thấy mình may mắn, sao có thể dễ dàng thu tay lại chứ?Hiểu rõ tâm lý của dân cờ bạc, thúc đẩy lòng tham.Thắng một lần còn muốn thắng lần thứ hai, thua còn muốn gỡ lại, một khi thua nặng sẽ lại cho một cái ngon ngọt, qua lại như vậy, không biết mang tới bao nhiêu mối làm ăn. Không thể không nói, kỹ năng lừa đảo và sự hiểu biết tâm lý của chủ cửa hàng đã đạt đến đỉnh cao.Nếu khách hàng trong cửa hàng không nhiều, vậy tạo một cái giải ra phỉ thúy đậu chủng trong đầu thừa đuôi thẹo.Đến lúc đó đốt pháo chúc mừng, sẽ thu hút vô số người lại đây.Sau khi hiểu đại khái kịch bản, Bạch Cảnh lập tức không còn hứng thú, định tìm lý do rời đi.Đối với mấy khối mao liêu 'nhử mồi' này, cậu tuyệt đối chướng mắt, không bằng tự mình đi chọn hai khối tốt."Anh Cảnh, thì ra cậu ở chỗ này."Đúng lúc này, tiểu mập mạp Kim Mậu ở cửa hô lên một tiếng, cùng An Ca bước vào cửa hàng này.
Vẻ mặt Liêu Quang thoáng chốc tăng thêm vài phần kích động, nhìn cách ăn mặc và nút không gian của vị này, chắc hẳn cũng là một khách hàng không thiếu tiền.Bạch Cảnh còn chưa kịp mở miệng dò hỏi, Kim Mậu đã mặt như đưa đám oán giận: "Mẹ nó, tôi thật sự quá đen, 10 khối mao liêu đều sụp hết, không giống An Ca đổ trướng một khối hoa thanh chủng, lập tức có thể trở thành đổ thạch sư cấp 1. Nghe nói cửa hàng mới này rất nổi tiếng, liền tới đây thử vận may, không ngờ anh Cảnh cậu cũng ở."Tiểu mập mạp hung tợn nói: "Hôm nay, tôi nhất định phải kiếm được một điểm cuối cùng vào tay!"Bạch Cảnh nghe vậy trong lòng thoáng động, giới thiệu với tiểu mập mạp: "Kim Mậu, vị này là đổ thạch sư cấp 2 Liêu Quang, kinh nghiệm đổ thạch phong phú....."Không cần Bạch Cảnh nhiều lời, Liêu Quang lập tức tiếp nối câu chuyện: "Tiểu thiếu gia quá khen, chỉ là nhìn thấy nhiều mao liêu mà thôi, không coi là kinh nghiệm phong phú."Khuôn mặt đoan chính kèm với thái độ lời lẽ chính đáng, thực sự rất có phong thái chuyên nghiệp.Đối với người ngay cả tư cách chính thức cũng chưa có như tiểu mập mạp, đổ thạch sư cấp 2 rất lợi hại, càng đừng nói còn có Bạch Cảnh quạt gió thêm củi.Liêu Quang: "Kim thiếu gia, ngài tới vừa lúc, vừa rồi tôi còn đang cùng vị.....Cảnh thiếu gia này lựa chọn mao liêu, ngài xem khối mao liêu này ——"Trải qua khóa đào tạo kỳ thi đổ thạch học đồ, Kim Mậu cũng không còn là người cái gì cũng không biết kia nữa.Lại nói, trải qua vài lần tới phố Đổ thạch, cũng thấy không ít mao liêu, nhãn lực cơ bản vẫn phải có.Cậu ta nhìn qua nhìn lại khối mao liêu này, thật sự không nhìn ra chỗ đặc biệt nào, không khỏi nhìn về phía Bạch Cảnh.So với vị đổ thạch sư cấp 2 này, cậu ta vẫn tin Bạch Cảnh hơn. Anh Cảnh của cậu ta là người sáng tạo ra kỳ tích!Bạch Cảnh nhẹ nhàng gật gật đầu với cậu ta, tiểu mập mạp lập tức quyết định mua, ngay tại chỗ thanh toán 8.000 tinh tệ, đi tới trước máy giải thạch.Nghe được có người giải thạch, xung quanh có không ít người nhanh chóng xông tới.
Kim Mậu thu lại dáng vẻ nản lòng khí giải sụp 10 khối mao liêu, trở nên vô cùng tự tin.Đây chính là mao liêu anh Cảnh đề cử, nhất định có thể ra lục!Bởi vì trứng muối trên mao liêu phân bố khá thưa thớt, nên khó xác định được nên cắt ở đâu. Để bảo đảm, Kim Mậu tiến hành mài đá dọc theo chỗ trứng muối phân bố khá dày đặc. Trước khi bắt đầu,cậu ta nhìn Bạch Cảnh một cái, thấy đối phương không phản đối, liền yên tâm mở ra công tắc máy mài đá.Theo vụn ra liên tục rơi xuống, vài phút sau nửa phần trên của mao liêu bị mài ra một cái lỗ, xuyên qua lớp vỏ ngoài ba bốn cm, rộng khoảng hai ngón tay. Nhìn thấy màu xanh lục thoáng hiện ở bên trong, tiểu mập mạp vội vàng tắt máy mài đá đi, dội nước rửa đi mảnh vụn xung quanh, lộ ra mặt cắt thô ráp.Chất ngọc hạt cảm rõ ràng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy giống như từng hạt đậu xanh xếp hàng trong đó, mang theo màu xanh đậm, là đặc trưng của đậu chủng thô."Ra lục!""Là đậu chủng——"
"Không tồi, hẳn là có thể đổ trướng!"Kim Mậu cũng có chút hưng phấn, hôm nay giải nhiều mao liêu như vậy, cuối cùng có một khối ra lục. Còn là đậu chủng, mạnh hơn khối hoa thanh chủng kia của An Ca nhiều!Kế tiếp giải thạch rất thuận lợi, bởi vì khối mao liêu này không lớn, trực tiếp mài đá theo vòng tròn dọc theo cửa sổ ra lục là được.Chờ mài gần một nửa, bên dưới dần lộ ra cục đá màu xanh xám.Kim Mậu thấy thế, trực tiếp vẽ một đường chéo lên mặt đá lộ ra, dùng đao laser cắt một đường, mao liêu từ giữa chia thành hai phần, một nửa kia quả nhiên là đá trắng.Lúc này, hình dạng của phỉ thúy đã cơ bản hiện ra.Tiểu mập mạp kiềm chế kích động trong lòng, điều chỉnh đá mài về số chính xác nhất, cẩn thận mài sạch vụn đá xung quanh.Sau khoảng năm phút, phỉ thúy trong khối mao liêu này hoàn toàn lộ ra dáng vẻ thật của nó.To tầm nắm tay người lớn, nặng 1.4 kg, kết cấu hơi thô ráp, toàn thân màu xanh đậm, giống màu cỏ xanh, là đậu chủng thô khá thường thấy."Tôi trả 15.000 tinh tệ." Một người buôn mao liêu trực tiếp ra giá.Phỉ thúy kích cỡ không lớn như này, không đáng để đấu giá, nhìn trúng đều lập tức trả giá, chỉ cần hợp lý là được."Không thành vấn đề." Tiểu mập mạp cười híp cả mắt, sảng khoái đồng ý.Sau khi thu được tinh tệ, Kim Mậu đi tới trước mặt Bạch Cảnh, ánh mắt nhìn về phía cậu tràn ngập sùng bái: "Anh Cảnh, trời ơi, tôi thật sự đổ trướng! Thật không dám tưởng tượng, tôi lập tức có thể trở thành đổ thạch sư cấp 1!"Bạch Cảnh cũng rất vui mừng cho cậu ta: "Chúc mừng."Liêu Quang đứng bên cạnh chửi thầm trong lòng, rõ ràng là mao liêu anh ta đề cử, vì sao tất cả công lao lại đều của vị bên cạnh này?Nhưng mà, đối phương thành công đổ trướng một khối mao liêu, liền có nghĩa kế hoạch thành công một nửa.Nghĩ đến đây anh ta tiến lên vài bước, cười nói với Kim Mậu: "Chúc mừng tiểu thiếu gia! Ngài tùy tiện chọn một khối trong cửa hàng chúng tôi cũng đổ trướng, vận may này quả thực không ai bằng. Chi bằng thừa dịp may mắn đang cao, xem thêm mao liêu có biểu hiện tốt hơn, không chừng có thể giải ra phỉ thúy cao cấp như nhu chủng, băng chủng gì đó, tăng mấy chục lần không phải càng tốt hơn sao!"Những lời này khiến tiểu mập mạp động tâm không thôi.Vừa rồi cậu ta giải 10 khối mao liêu đều sụp, hiện tại đổi một cửa hàng, lập tức liền giải ra phỉ thúy đậu chủng, ngoài kiếm lời hơn 10.000 tinh tệ, còn kiếm được 1 điểm, khiến cậu ta tràn ngập tự tin.Cậu ta đã nói mà, nhất định là do cửa hàng, không phải do mình!Sau khi thăng cấp đổ thạch sư cấp 1, liền phải xem tỉ lệ đổ trướng.Chi bằng thừa dịp đang may mắn chọn thêm mấy khối, tăng cao tỉ lệ đổ trướng, về sau cũng không phải vất vả như vậy.Kim Mậu trong lòng đã có quyết định, nhưng cậu ta vẫn vô thức nhìn về phía Bạch Cảnh: "Anh Cảnh, tôi muốn chọn thêm hai ba khối biểu hiện không tồi nữa, cậu cảm thấy thế nào?"Liêu Quang nghe vậy liền vui vẻ, cá lớn đã cắn câu!
Lập tức sẽ kiếm được hơn chục nghìn tinh tệ, hơn nữa còn không tốn một xu! Bọn họ đã sớm đào rỗng phỉ thúy bên trong, đổi thành đá trắng!Bạch Cảnh nhìn ánh mắt chờ mong của tiểu mập mạp, trầm ngâm một lát: "Nếu cậu thật sự muốn mua, có thể chọn thêm hai khối, nhưng đừng chọn đắt quá. Nếu vừa rồi đổ trướng mao liêu trong đám mao liêu có giá 1.000 tinh tệ 1 kg như này, vậy vẫn chọn trọng hàng mao liêu này đi, tỉ lệ cao hơn."Kim Mậu vỗ đầu: "Đúng vậy, sao tôi không nghĩ tới chứ! Anh Cảnh cậu quá lợi hại, suy nghĩ chu toàn."Khóe miệng tươi cười của Liêu Quang bỗng dưng cứng đờ, không biết vì sao sự tình không phát triển theo dự đoán của anh ta.Bình thường sau khi đổ trướng không phải lòng tham càng lúc càng lớn, muốn đánh cược ra phỉ thúy càng cao cấp hơn sao, vì sao lại đi chọn mao liêu biểu hiện bình thường??? Như, như này không đúng!========Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:Kim Mậu: Anh Cảnh cậu nói đúng! (ánh mắt sùng bái)Ngô Hưng:? Như này không đúng.Liêu Quang: Sao, sao không làm theo kịch bản?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com