TruyenHHH.com

Edit Taeun Chung Ta Quay Lai Di

  Vào năm học trung học thì tạm nghỉ học một năm đi xe đạp du lịch vòng quanh thế giới, làm cho ba mẹ còn có các trưởng bối khác lo lắng, có lần anh nói với Naeun, Naeun lại oa một tiếng, sùng bái vô cùng, nói thế giới đang ở dưới chân anh. 

Taemin cười cười, 

     -Taeyeon, kỳ thật anh có rất nhiều thói quen xấu không muốn cho người khác phát hiện, cũng có một mặt cổ quái...... Em biết không, Naeun trân quý nhất ở chỗ, cô ấy cũng không phải cho là mình bao dung anh, mà là cảm thấy những điều này mới chính là anh...... Cô ấy đem khuyết điểm của anh coi là một phần đương nhiên, cho nên không có gì quá kỳ quái, cũng không có cái gì phải bắt bẻ, càng sẽ không yêu cầu anh sửa cái này sửa cái kia, không cần phải làm thế này không cần phải làm thế kia, đối với cô ấy mà nói, tốt, xấu, đều là Taemin.

Taeyeon lần đầu tiên nghe được anh trai nói những điều này, rất kinh ngạc, cũng rất ngoài ý muốn, suy nghĩ một chút, giống như có hiểu một chút. 

Cô vẫn cảm thấy anh trai của mình rất xuất sắc, giỏi văn giỏi võ, biết mình biết người, bây giờ nghĩ lại, anh trai cũng không phải hoàn mỹ cho lắm, anh chỉ là không biểu hiện khuyết điểm ra trước mặt bọn họ, mà những mặt bọn họ không biết lại có thể tự do bày ra trước mặt Son Naeun...... 

     -Như vậy, tại sao lại đồng ý? 

Mặc dù cô nói là tự mình muốn biết, nhưng kỳ thật ba mẹ cũng từng nhờ cô, muốn biết nguyên nhân, nhưng con trai đã lớn, sớm qua cái tuổi cha mẹ hỏi thăm liền thẳng thắn trả lời. 

Hai anh em tuổi không kém nhau là bao, lại thêm anh từ nhỏ luôn yêu thương em gái, có lẽ có thể hỏi ra một ít. 

      -Naeun rất không thoải mái, cô ấy càng ngày càng tiều tụy, càng ngày càng ít cười —— yến hội, party, mặc lễ phục giày cao gót, cầm ly rượu cả đêm cùng người khác không biết chào hỏi. Những điều này cũng làm cho cô ấy không thích ứng được, cô ấy gầy đi rất nhiều, ngay cả nhẫn kết hôn của bọn anh đều không mang được...... Cho nên anh nghĩ, hãy để cho cô ấy rời khỏi ngôi nhà này, giúp cô ấy sống cuộc sống mà mình muốn.

 Taeyeon cho tới bây giờ chưa từng thấy qua vẻ mặt này của anh trai, tốt...... thật tốt, dường như không phải anh. 

Anh trai mười phân vẹn mười của cô, cho tới nay đều là thần thái phi dương. 

     -Anh....... 

     -Nói cho ba mẹ, Naeun ly hôn với anh, điều kiện đầu tiên anh dựa vào là muốn bảo vệ cô ấy, cho nên đáp ứng chia tay .

     -Anh nói tất cả là anh tự mình biết rõ...... 

Taemin mặc kệ em gái chột dạ kháng nghị nói tiếp, 

      -Anh biết rõ ba mẹ đã cố gắng đối tốt với cô ấy,

Dừng một chút, 

     -Tuy nhiên tình huống của bọn anh bây giờ, chính là với anh mà nói, Naeun là người vợ duy nhất của anh, anh còn muốn quan tâm cô ấy, cũng sẽ dùng hết năng lực của anh chiếu cố cô ấy, cho nên, mong ba mẹ không cần phải giới thiệu bất cứ người con gái nào, anh không hy vọng ngày nào đó lúc về đến nhà, trên bàn cơm có thiên kim nhà ai hoặc tiểu thư nhà ai cả. Nếu như phát sinh loại chuyện này, anh sẽ trực tiếp xoay người lên lầu, bọn họ tự mình giải quyết tốt hậu quả. 

    -Son Naeun, cậu có hết hay không hả, khóc 2 tuần lễ vẫn còn khóc, cậu không nỡ xa  Lee Taemin như vậy thì còn ly hôn làm gì? 

     -Tớ không phải không nỡ xa anh ấy, chỉ là thương tiếc quá khứ với cảm tình chứ sao...... huhuhu.

     -Cậu không phải nói anh ấy không thương cậu ư, một người đàn ông không thương cậu, có cái gì phải thương tiếc,  

Somi dùng sức dựng đầu của cô dậy, 

     -Thử nghĩ xem anh ta đối với cậu như thế nào, một bên cam đoan với cậu sẽ không cùng Oh thanh mai kia ở cùng phòng, bay đến nơi khác lại ngủ cùng một gian, không cần phải vì một tên đàn ông không thành thật rơi nước mắt.

      - Trời ạ cậu không hiểu đâu," lau...." 

     -Trời ơi, Son Naeun nước mũi của cậu...... Ghê chết!

     -Đây không phải là nước mũi của tớ, đó là nỗi lòng thật của tớ.

     -Thật cái đầu của cậu!

Naeun ở tại hang ổ của cô chờ đợi hai tuần lễ, đại khái là ba năm làm  phu nhân Lee cuộc sống áp lực quá lớn, cho nên hiện tại mỗi ngày trừ ăn ăn uống uống chính là đọc truyện tranh, ngoài ra, tất nhiên việc làm chính là khi xem truyện thấy phân nửa thì khóc. 

Bất kể là nhiệt huyết xem truyện tranh hay là tìm kiếm truyện tranh, tóm lại chỉ cần có hình ảnh hoặc câu nói làm cho cô nghĩ đến Taemin, cô sẽ lập tức chảy nước mắt bắt đầu lau nước mũi. 

     -Tớ rất đau lòng.

     -Tớ muốn thay ánh trăng trừng phạt cậu!

Somi đâm  đâm, 

     -Cậu lựa chọn chia tay, cậu không muốn tiếp tục, hiện tại đạt thành tâm nguyện hẳn là phải vui vẻ, thương tâm cái rắm hả! 

     -Không giống nha .

     -Ở đâu không giống ? 

     -Chúng ta chia tay cả quá trình đều thái hòa rồi, không có nước mắt hay cái tát, cũng không có lời nói ác ý, tớ nói anh ấy ly hôn được không, anh ấy suy nghĩ vài ngày đã trả lời, ngày đó lúc tớ chỉ đường cho cậu đến nhà, anh ấy còn rất lịch sự nói "để anh đưa em đi".

     -Đây không phải là rất tốt sao, mọi người là người văn minh, giải quyết một cái cuộc hôn nhân không thoải mái rất tốt, cậu tiết kiệm thời gian tra hỏi anh ta cũng thuận tiện rồi.

      -Cậu không có nghe tớ nói sao..., tớ sở dĩ dứt khoát như vậy, là bởi vì anh ấy làm cho tớ rất đau đớn, anh ấy bận rộn, anh ấy lừa gạt, còn có, khả năng bên ngoài cũng làm cho tớ rất đau đớn..... tớ đối với anh ấy không còn lưu luyến gì nữa, cho nên mới có thể dứt khoát như thế, chính là cậu nghĩ, anh ấy rõ ràng cũng như vậy, chẳng phải đại biểu anh ấy cũng thật sự đối với tớ không có gì lưu luyến sao?

Somi suy nghĩ một chút, đã hiểu.

 Phụ nữ vì đàn ông mà thương tâm, bởi vậy chủ động rời đi. 

Đàn ông dứt khoát đồng ý, nhưng lúc này lại làm cho phụ nữ càng thương tâm. 

Đơn giản mà nói, đàn ông rất tuyệt tình, phụ nữ rất tham lam. 

     -Cậu chui rúc vào cái sừng trâu này làm chi, trọng điểm là kết quả cậu muốn chẳng phải tốt lắm. 

     -Không giống nha. 

Naeun lại lau nước mũi, 

     -Tớ trước kia chỉ là hoài nghi anh ấy cùng Oh Ara có một chân, nhưng khi anh ấy đáp ứng tớ dứt khoát như vậy, tớ nghĩ bọn họ nhất định không chỉ có một chân...... có lẽ anh ấy bận rộn đều là giả vờ, chỉ là muốn bức sự nhẫn nại của tớ đi xuống.

Somi khóc thét một tiếng, người bạn vô cảm này khi nào thì biến thành đa sầu đa cảm như vậy ? 

Cô thật sự rất muốn mắng Naeun, nhưng lại cảm thấy cô ấy thật đáng thương. 

Ba năm trước đây tất cả mọi người cho rằng Naeun gả vào nhà giàu có, muốn bay lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng rồi, thật không nghĩ đến Phượng Hoàng là giả, cá chậu chim lồng mới là thật. 

Cô yêuTaemin, yêu muốn chết, nhưng mới kết hôn vài năm, anh bắt đầu bận rộn, bắt đầu về muộn, bắt đầu nói dối cô, đem ước định cùng cô không hề để tâm, chỉ vì bảo vệ thanh mai trúc mã, làm bà xã nổi giận đánh không lại nước mắt của thanh mai trúc mã thì những ngày này tự nhiên là không có khả năng tiếp tục, con người cần cảm nhận được yêu, Naeun làm không được không oán không hận, chỉ cầu cùng người nào đó bên mình. 

Cô tuy có chút quái một chút, nhưng cô không phải kẻ ngốc.

 Những áp lực tầng tầng lớp lớp phản ánh trên ngoại hình của cô......trước kia như thế nào giảm béo cũng vẫn là Son Naeun mập mạp, hiện tại trông như một tờ giấy, quần áo như là treo trên người cô, nếu không khóc lên vẫn không dứt, cô thật sự nghĩ người bạn này bị đánh tráo.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com